Chương 105.1 : Tìm rõ chân tướng cùng trở về !
Nếu đối phương ở đây thủ hộ , sợ là đã sớm lập lời thề hoặc là nhân được mệnh lệnh không cho ai đi qua .
Để Triệu Vô Cực đi qua chính là nó làm trái mệnh lệnh hoặc hiệp ước , như vậy sẽ bị phản phệ , nhẹ thì tổn thương thần hồn , tương lai không thể tiến cảnh, nặng thì lập tức hồn phi phách tán , vĩnh thế không luân hồi .
Nó không cản lại Triệu Vô Cực , chứng minh nó đã thật chết , chứ không phải đang chơi mưu kế .
Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải thấy Triệu Vô Cực an toàn đi qua thì vui mừng không thôi , lập tức nhanh chân bước theo hắn .
Ba người hướng cửa sơn động đi vào , bên trong khá là u ám , con đường dài chừng mấy chục mét , không quá xa , đi rất nhanh .
Vào bên trong , Triệu Vô Cực có thể thấy được một cái đại sảnh rộng lớn , bên trên đỉnh chính là một vùng núi bị khoét ra một cái lỗ lớn , ánh mặt trời có thể chiếu từ trên xuống chiếu sáng cả một vùng đại sảnh này .
Kiến trúc xung quanh hình vòng tròn , được chia ra làm các phòng , hẳn là phòng bế quan tu luyện của các tiền bối đại hòa thượng trong Thiếu Vân Tự .
Ngoài ra chỗ này cũng có những đường nối riêng làm thành hệ thống thoát nước phòng khi thời tiết mưa gây ngập lụt .
Triệu Vô Cực đi tới căn phòng đầu tiên , trong phòng bài trí cực kì đơn giản , chỉ có một chiếc giường ngủ cùng một bức tượng phật tổ nhỏ , một cái bồ đoàn để ngồi thiền .
Triệu Vô Cực đang đinh bước tiếp lập tức dừng bước chân , phía dưới chân hắn chính là một bộ xương khô , trên người khoác tăng phục cà sa , có thể thấy người này trước đây là một vị đức cao vọng trọng lão hòa thượng .
Chỉ có người có vị trí quan trọng trong chùa mới có thể khoác cà sa , đây chính là thường thức .
Đệ tử bình thường chỉ mặc áo vải thô tăng phục mà thôi , lên cao một chút chính là các đường chủ mặc hoàng sắc hoặc hôi sắc cà sa nhưng không có kim tuyến .
Người này mặc chính là kim tuyến thuê , đỏ sắc cà sa , thân phận rất gần với trụ trì rồi .
Triệu Vô Cực cẩn thân kiểm tra vết thương trên người người này , ở trước ngực xương bị lõm vào , tăng phục có một vết rách nhỏ , là kiếm loại vũ khí gây nên , người nay là bị đối phương chính diện dùng kiếm đâm chết .
Triệu Vô Cực vuốt cằm , Vạn Thú tông đệ tử cấp thấp cho dù lấy ngự thủ làm chủ thủ đoạn , nhưng trước khi tu luyện được mạnh mẽ thuật pháp vẫn phải lấy đao kiếm làm thủ đoạn phòng thân sao ?
Trong phòng nhìn qua cũng không có gì đáng giá , quả nhiên là phật môn tu luyện vô cùng thanh tĩnh vô vi .
Triệu Vô Cực hướng tới cái bồ đoàn , xé tung nó ra .
Bên trong ngoài bụi bặm cũng là bụi bặm , không hề có thứ gì khác .
Lắc đầu đáng tiếc một phen , Triệu Vô Cực đối với hai người nói :
“ hai ngươi chia nhau ra tìm kiếm một phen đi , bất cứ chi tiết nào cũng không được bỏ qua , giống như ta vừa nãy vậy ! ”
Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải rất nhanh gật đầu , chia nhau ra đi tìm kiếm xem còn vật gì quý trọng hay không .
Triệu Vô Cực cũng không quá hi vọng gì nhiều ở chỗ này có thể tìm được thứ gì , cho dù có cũng đã bị tên kia tu sĩ tim thấy .
Hai người tìm kiếm rất nhanh thì đã tìm xong , Từ Tiểu Bạch đứng trước mặt hắn nói :
“ quái lạ , trên người bọn họ không hề thấy thứ gì , kể cả đan dược dành cho tu luyện cũng không có ! ”
Triệu Vô Cực gật đầu, quả nhiên tên tu sĩ này lúc trước rất yếu kém cùng nghèo khó , một chút tài sản cũng không buông tha .
Hắn hỏi lại :
“ có thấy cái nào giống như là luyện đan phòng không ? ”
Độ Hải đi tới nói :
“ Có một cái phòng luyện công , trong đó có một xác chết cùng đan đỉnh , nhưng đan đỉnh rất nặng không thể mang đi , cũng chỉ là phàm phẩm mà thôi ! ”
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên nói :
“ tốt , dẫn đường ! ”
Độ Hải nhanh chóng đưa Triệu Vô Cực tới căn phòng đó , ba người đi vào bên trong .
Phòng này so với những căn phong còn lại còn phải rộng rãi thoáng mát hơn nhiều , dủ thấy thân phận cua hắn so với những người ở đây đều cao .
Triệu Vô Cực nhìn quanh , gật đầu. quả nhiên đây là phòng của luyện đan sư Thiếu Vân Tự .
Tuy phàm nhân thủ đoạn luyện chết có chút thô ráp cấp thấp , nhưng luyện đan sư cũng có địa vị cực cao cùng một số đặc biệt tuyệt chiêu mà người khác không thể biết .
Triệu Vô Cực nhìn quanh , không hề có chỗ nào đáng nghi có thể giấu đan phương bí tịch .
Phía trước một cái bồ đoàn cũng bị Độ Hải học theo hắn xé rách , bên trong cũng không có gì .
Triệu Vô Cực hỏi :
“ trên người hắn không có gì đúng không ? ”
Độ Hải gật đầu :
“ đúng vậy ! ”
Triệu Vô Cực nhìn quanh nói :
“ đi tới gõ tường, tìm phòng kín ! ”
Hai người lập tức thi hành , ba người phân chia ở trong căn phòng bắt đầu gõ lên .
Lúc gõ tường , rất dễ có thể phát hiện ra giữa tường bên trong đặc và tường rỗng có phòng tối , Triệu Vô Cực tìm một lúc lập tức nhận ra sự khác biệt .
Cốc cốc !
quả nhiên có phòng tối , Triệu Vô Cực tìm thấy một chỗ khả nghi , hắn gọi :
“ Độ Hải Từ Tiểu Bạch hai người tới đây! ”
Hai người nhanh chóng đi tới , Triệu Vô Cực chỉ chỉ vào bức tường cười :
“ ta lần này nhanh chân hơn các ngươi rồi ! ”
Nói xong hắn vận công , đánh ra một chưởng , bức tường đá lập tức đổ nát , lộ ra bên trong một cái hốc tối .
Triệu Vô Cực mò vào bên trong , lấy ra một đống lớn bình bình lọ lọ cùng hai tờ da dê .
Bình lọ vốn đựng tụ khí đan nhưng đã quá hạn , đan dược đã sớm hóa thành bùn .
Hai tờ da dê Triệu Vô Cực mở ra xem , một tờ chính là tụ khí đan đan phương , một tờ chính là Tôi cốt đan mà hắn đang tìm .
Ánh mắt Triệu Vô Cực sáng lên , lập tức vui vẻ xem kĩ đan phương , lấy trí nhớ của hắn rất nhanh thì nhớ hết toàn bộ nội dung bên trên .
Triệu Vô Cực đưa tờ giấy cho Độ Hải , sau đó từ nhẫn trữ vật lấy ra giấy bút , nói :
“ chép ra hai phần mỗi người các ngươi một phần . Còn tụ khí đan đan phương sợ rằng cấc ngươi đều sớm có , không cần xem thêm ! ”
Độ Hải cực kì vui mừng tiếp lấy da dê , hắn khổ sở tìm kiếm mấy tháng nay Tôi cốt đan đan phương bây giờ đã nằm trong tay hắn , hắn trong lòng mừng như điên !
Độ Hải lập tức nhanh chóng đọc lướt qua, quả nhiên không giả . hắn đối với Triệu Vô Cực cực kì vui vẻ hài lòng nói ;
“ Chuyến đi này tuy là nói chúng ta hợp tác làm chung , nhưng thực ra vốn là Triệu thí chủ gánh hết phần lớn nguy hiểm , ta Độ Hải nợ Triệu thí chủ một ân tình ! ”
Triệu Vô Cực gật đầu , hắn cũng không từ chối . dù sao người khác nợ ân tình tuy chưa hiện lên cái gì chỗ tốt , nhưng sau này chưa biết chừng sẽ có tác dụng .
Độ Hải nhanh chóng dùng giấy bút chép ra hai phần , một phần cho mình một phần cho Từ Tiểu Bạch .
Từ Tiểu Bạch vốn cũng là hứng thú xem một chút , không ngờ lại thật sự được trọng bảo ,hắn cũng là rất vui sướng .
Mang đan phương này về cho gia tộc có thể củng cố gia tộc nội tình , củng cố địa vị của hắn xem như chuyến đi này không tệ .