Chương 105 : Tìm rõ chân tướng cùng trở về !
Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật lấy ra dầu đốt , hai người lập tức hiểu .
Hắn định dùng hỏa công đốt chết yêu thụ .
Nhưng yêu thụ tuy là cây , nhưng là đã sinh ra linh trí tu thành yêu thụ , nó yêu khí có thể hộ thân , tuy rằng chỉ ở mức độ nào đó .
Muốn đốt nó cũng được , nhưng hiệu quả sợ rằng sẽ không tốt như mong đợi mà thôi .
Triệu Vô Cực thì trong lòng lo lắng vấn đề khác . muốn tiêu diệt yêu thụ phải tìm được nó thụ tâm . mà hắn thì hoàn toàn không biết thụ tâm nằm ở đâu , cũng không thể cảm nhận được cái gì .
Triệu Vô Cực hướng hai người dò hỏi :
“ các ngươi biết làm sao tìm được thụ tâm sao ? ”
Hai người đồng thời lắc đầu . nói đùa , nếu biết bọn họ đã sớm nói cho Triệu Vô Cực để hắn một kiếm kết liễu cái này yêu thụ , đâu cần chờ hắn hỏi rồi mới nói !
Thụ tâm cũng không hẳn là nằm ở ngay chính giữa cây đại thụ , nó có thể nằm ở bất kì đâu trên thân cây , thường cũng không có cái gì đặc điểm tốt phán đoán .
Nếu đã không thể giết , vậy chỉ có thể đánh cho nó tàn phế !
Cái này yêu thụ không thể di chuyển được , thù đoạn công kích chính là quất roi , Triệu Vô Cực nếu có thể cắt đứt hết roi của nó nó cũng tương đương phế đi , có cũng như không rồi .
Nếu nó dùng cành đập , bọn họ có thể rất dễ dàng né tránh . dù sao cành tuy to , nhưng quá dễ thấy .
Không giống như roi , vừa quất một cái chỉ nghe tiếng phá không mà tới , cực kì khó bắt được thân ảnh của chúng .
Triệu Vô Cực đứng chờ một hồi , quả nhiên yêu thụ phát điên một hồi không thu được kết quả gì liên yên tĩnh xuống dưới , nó cũng không thừa sức mà cả ngày phát điên như thế .
Lúc này chính là thời điểm tốt để tấn công , Triệu Vô Cực lập tức xông lên .
Trên tay hắn còn cầm một cái hũ đựng dầu đốt , vừa tới gần yêu thụ chính là ném mạnh .
Yêu thụ lần này học khôn , tuy không tiếp tục phát điên nhưng nó ra tay một lần chính là ba cái roi cùng quất , Triệu Vô Cực trái tránh phải né , vô cùng chật vật .
Tuy vậy hắn cũng liên tục từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hũ dầu , ném vào gốc cây yêu thụ này .
Một lúc sau , Triệu Vô Cực cảm thấy đã đủ rồi , hắn rút ra mồi lửa , thổi mạnh một cái ánh lửa liền lóe lên .
Triệu Vô Cực hướng yêu thụ ném ra mồi lửa , sau đó lập tức lui thân .
Ầm ! Phừng !
mồi lửa vừa bắt vào dầu đốt lập tức cháy lên bừng bừng , yêu thụ cũng bị nó thiêu cháy , sức nóng từ dầu đốt lan tỏa ra bên ngoài , đến Triệu Vô Cực đứng cách đó cả chục mét còn cảm thấy nóng rừng rực , yêu thụ ở trung tâm vụ cháy không biết là thống khổ thế nào ?
“Rống ”!
Một tiếng rống trầm muộn đau đớn khó nghe từ thân yêu thụ phát ra , nó điên cuồng vũ động roi , giống như đang hi vọng làm như thế có thể dập lửa vậy .
Đáng tiếc lửa càng đốt càng vượng , nó cũng bị đốt cho da tróc thịt bong , cả người cháy xém không hề nhẹ .
Lửa lớn nóng phừng phừng không ngừng thiêu đốt , yêu thụ không ngừng réo rắt kêu gào , Triệu Vô Cực đám người ở bên ngoài chờ đợi .
Trên thân yêu thụ điên cuồng lóe lên từng tia mịt mờ khó hiểu khí tức , đang cố gắng bảo vệ thân thể nó , chính là yêu khí .
Lửa tuy chỉ là phàm hỏa , hỏa tuy không khắc mộc , nhưng hỏa có thể sinh từ mộc , mộc làm nguyên liệu đốt cho hỏa . bởi vậy lửa cháy càng lúc càng lớn càng lúc càng mạnh .
Cho dù yêu thụ muốn cố gắng dùng yêu lực bảo vệ bản thân , nhưng nó cành lá xum xuê , roi nhiều lúc này lại là nguyên liệu đốt tuyệt vời cho ngọn lửa này .
Nó lúc đầu còn kêu gào dãy dụa , một lúc sau liền im bặt .
Cả gốc cây đứng im lìm tại đó , lửa cũng chưa hề cháy xong . Triệu Vô Cực đám người vẫn là rất kiên nhẫn chờ đợi .
Bọn hắn tốn bao nhiêu thời gian mới tới được đây , không cần vội trong nhất thời .
Không quá bao lâu thời gian , hỏa thế yếu bớt sau đó dập tắt . Triệu Vô Cực chăm chú quan sát yêu thụ .
Toàn thân cháy đen , các roi gỗ cũng cháy đoạn không ít , cả người nó hiện lên xác xơ khí tức không còn như trước linh động .
Quả nhiên hỏa công đối với mộc vẫn rất là khắc chế , gây cho nó không nhỏ sát thương .
Yêu thụ bây giờ một mảnh im ắng vô cùng , không còn như lúc đầu sinh động nhảy nhót lắc lư tưng bừng . nó bây giờ không khác gì một cái tử thụ .
Triệu Vô Cực nói nhỏ :
“ không phải là chết rồi đi ? ta mới dùng một chút hỏa công mà thôi yêu thụ sẽ không dễ dàng chết như thế chứ ? ”
Từ Tiểu Bạch tiếp lời :
“ Ta cũng không nghĩ nó chết dễ dàng như vậy , dù sao nó có yêu lực hộ thể lại chưa bị phá hủy thụ tâm , chỉ còn một hơi đều có thể bất tử ! ”
Độ Hải nghi hoặc nói :
“ nhưng nó bộ dáng rất giống là chết rồi a , nếu nó chưa chết chúng ta vẫn phải đi tới mà thôi , chẳng lẽ chúng ta liền đứng ở đây ! ”
Triệu Vô Cực gật đầu , bọn họ bắt buộc phải đi tới , chắc chắn phải đụng độ yêu thụ .
Nếu nó nhân lúc đó nổi điên , chẳng phải là ba người đều phải bỏ mạng lại .
Đã không nắm chắc , vậy thì thử một chút chẳng phải là được sao ?
Triệu Vô Cực cười xấu xa ,hắn tiếp tục lấy ra hũ dầu , lập tức lao tới hướng yêu thụ cành cây ném mạnh .
Choang !
Hũ dầu đụng phải yêu thụ lập tức vỡ nát , nhưng yêu thụ cũng không hề có động đậy gì , Triệu Vô Cực tiếp tục không ngừng nghỉ ném mạnh hũ dầu .
Lại một màn như lúc trước hiện lên , Triệu Vô Cực bắt đầu châm lửa .
“Rống ”!
Lần này yêu thụ lập tức thét dài thống khổ , nhưng rất nhanh nó liền im lìm xuống , lửa vẫn thiêu đốt không ngừng , nhiệt lượng tỏa ra nóng bức vô cùng .
Triệu Vô Cực cảm thấy lần này nó đã thật chết !
Triệu Vô Cực trước giờ đều là đề cao sử dụng đầu óc giải quyết vấn đề , nếu đầu óc không quá hiệu quả mới dùng tới võ lực .
Lần này hắn không tốn mấy sức liền xử lí xong một gốc yêu thụ , quả nhiên là bớt được rất nhiều việc !
Từ Tiểu Bạch cẩn thận hỏi :
“ nó lần này hẳn là chết đi ? ”
Triệu Vô Cực gật đầu :
“ để ta đi qua thử , nếu ta có thể qua hai ngươi có thể theo ta băng qua chỗ nó canh giữ rồi ! ”
Triệu Vô Cực cẩn thân đi tới , tinh thần cảnh giác cao độ , hắn luôn chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể lập tức rút lui .
Nhưng yêu thụ quả nhiên bị lửa đốt thương nặng hoặc đã chết , không hề có chút nào phản ứng hắn .
Triệu Vô Cực đi qua xong , rời khỏi phạm vi nó công kích , lúc này mới thở phào nhẹ nhõm .
Quả nhiên đối phương đã chết , không còn cái gì uy hiếp đáng nói .