Chương 106 : Có duyên không phận
Triệu Vô Cực ánh mắt trở nên nguy hiểm nhìn về phía cửa vào , cả cơ thể hơi căng lên , bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên một kích tiêu diệt đối phương .
Bên ngoài lập tức truyền tới giọng nữ hơi run run :
“ Triệu công tử , là ta ! ta có thể phục thị ngươi tắm rửa được không ? ”
Triệu Vô Cực nhận ra giọng đối phương , là Trang Huyền Nhi .
Đối phương là phận nữ nhi , lại là gia đình phú gia tiểu thư khuê các , bình thường gia giáo nghiêm ngặt tất nhiên không thể làm ra loại sự tình mất mặt này .
Nhưng gần đây thể sự biến đổi , nàng kinh doanh thiên phú cũng thể hiện ra , lại được Trang Đại Nghĩa xem là vợ tương lai của Triệu Vô Cực , nhất đinh phải để nàng lấy Triệu Vô Cực mới có thể kéo Trang gia một nhà một bước lên trời .
Bởi vậy hắn không ngại bất cứ cơ hội nào giúp nàng cùng hắn tiếp xúc .
Nàng vốn không nghĩ tới làm loại chuyện xấu hổ này , nhưng Trang Đại Nghĩa là chủ động nói ra , Trang Huyền Nhi cũng ỡm ờ không từ chối cũng không muốn từ chối .
Sau đó chính là một màn này , Trang Huyền Nhi đi tới phòng Triệu Vô Cực , hai người lúc này rơi vào một cái tĩnh lặng kì .
Triệu Vô Cực cất đi Ẩm huyết thủ sáo , hắn cơ thể hơi thư giãn xuống .
Trang Huyền Nhi không thể gây nguy hiểm gì cho hắn , nếu là người khác dám làm trái lệnh hắn sớm đã bị hắn đánh chết .
Nhưng ở Trang gia hắn chỉ xem trọng một mình Trang Huyền Nhi mà thôi .
Triệu Vô Cực suy nghĩ , Trang Huyền Nhi đây là muốn tới hiến thân sao ? thịt đưa tới trước miệng sói không ăn quá lãng phí a !
Đáng tiếc !
Thở dài một cái , Triệu Vô Cực nhìn tiểu huynh đệ của mình .
Ước gì ngươi lớn nhanh một chút a ! ta có thể trải qua bao nhiêu tiêu sái rồi a !
Hắn hiểu rõ cách nghĩ Trang gia , cũng hiểu rõ Trang Huyền Nhi là như thế nào , vì sao nàng lại có quyết định như vậy .
Hắn không bởi thế ghét nàng . Thân là nữ nhi , yếu đuối mong manh vô lực , nhiều lúc muốn chống lên gia tộc của nàng không phải là một chuyện dễ dàng gì .
Có được một người chồng tốt , có thể đảm bảo gia tộc nàng kéo dài mấy chục năm .
Mà Triệu Vô Cực không thể nghi ngờ chính là thứ mà Trang gia muốn , Trang Huyền Nhi cũng rất thích hắn , muốn hắn làm chồng nàng .
Dù sao hai người có cứu mạng chi ân , Triệu Vô Cực lại hào hoa phong nhã , lễ độ , giỏi văn nghệ , võ công lại siêu quần bạt tụy , không thể nào tìm được người tốt hơn nữa rồi .
Triệu Vô Cực lấy một tấm khăn trắng nhỏ , cuốn lên quanh eo mình , che đi tiểu huynh đệ sau đó nói :
“ vào đi ! ”
Trang Huyền Nhi có chút thấp thỏm rụt rè đi vào . nàng nhìn thấy Triệu Vô Cực đang ở trong bồn tắm , tựa lưng nghỉ ngơi , hai mắt dưỡng thần , trong lòng mới bớt đi chút bối rối !
Nếu Triệu Vô Cực nhìn chằm chằm nàng , chỉ sợ nàng cũng không đủ can đảm tiếp tục đi tới .
Trang Huyền Nhi vội vàng đi ra phía sau Triệu Vô Cực , trên tay còn cầm một cái khăn , nàng run run nói :
“ triệu công tử , để ta giúp ngươi chà lưng ! ”
“ ừm ! ”
Triệu Vô Cực nhẹ nói một tiếng , hắn tùy ý nâng lưng lên để cho nàng giúp hắn lau sạch .
Trang Huyền Nhi trước giờ đều là tiểu thư khuê các , nơi nào làm qua chuyện phục thị người như vậy , nàng hết sức vụng về .
Hơn nữa bản thân nàng run run khiến cho lau không được đồng đều , lúc mạnh lúc nhẹ , tỏ ra vô cùng hậu đậu .
Triệu Vô Cực không bóc mẽ nàng hắn hỏi chuyện khác :
“ mấy hôm ta đi có ai làm khó Trang gia không ? ”
Trang Huyền Nhi giống như tìm được cứu điểm có thể che lấp đi của mình bối rối , lập tức trả lời :
“ Không có , mọi người đối với chúng ta rất hòa thuận , không có ai tỏ ý muốn khó chịu hay chèn ép , bọn họ đối với uy danh của ngươi rất kính nể cùng sợ hãi ! ”
“ Ừm , rất tốt ! ” Triệu Vô Cực gật đầu , đám người này tính thông minh , chưa nắm chắc Triệu Vô Cực cùng Trang gia quan hệ thế nào sẽ không loạn động .
Trang Huyền Nhi hiếu kì hỏi :
“ ngươi có đạt được thứ ngươi muốn không ? ”
Triệu Vô Cực có chút vui vẻ nói :
“ Có , đã đạt được ! không những thế còn có ngoài tưởng tượng thu hoạch , đáng tiếc ta không đủ sức đi cầm , tiếp theo thời gian phải gọi người tới rồi ! ”
Triệu Vô Cực nói đến đây đã là rất xem trọng nàng , hắn vốn không định tiết lộ cái gì , nhưng nếu làm thế sợ Trang Huyền Nhi cảm thấy hắn quá xa lánh nàng mà thương tâm , nên chia sẻ cho nàng một chút !
À !
Trang Huyền Nhi nhẹ nhàng a một tiếng tỏ vẻ đã biết , giữa nàng và hắn lúc này mới một thời gian ngắn không gặp nhưng lại như có một cái rạch lớn không thể vượt qua , nàng không biết nên cùng hắn nói chuyện từ đâu .
Đổi lại là phu thê tiểu biệt , nhất định sẽ cùng nhau về phòng đóng của lại bạch bạch bạch một phen sau đó mới tâm sự .
Đáng tiếc nàng cùng hắn không phải , quan hệ có chút mờ ám phức tạp , gần gũi nhưng cũng xa cách , không thể nào phá vỡ thế bế tắc này !
Triệu Vô Cực mở lời hỏi :
“ nhìn ngươi gần đây khí chất thay đổi không ít a ! ”
Trang Huyền Nhi híp mắt lại hỏi hắn :
“ Triệu công tử cảm thấy thế nào ? ”
Triệu Vô Cực gật đầu nói :
“ ít đi một chút tiểu thư tính cách , bớt đi một chút mộng mơ hão huyền , trưởng thành lên trông thấy , cả về tinh thần lẫn cơ thể ! ”
Triệu Vô Cực nói xong cười xấu một chút , Trang Huyền Nhi thì mặt bạch một cái đỏ lên .
Triệu Vô Cực vẫn thích trêu đùa nàng như vậy . Lần trước bị hắn suýt chút nữa ăn hết , nàng trở về tim còn đập thình thịch không ngừng đây , không ngờ Triệu Vô Cực lại táo bạo như vậy , hành động không chút do dự nào .
Lần đó nàng cũng là bị hắn mò cho đầu óc quay cuồng , miệng lại bị bịt chặt hơi khó thở không thể suy nghĩ gì thêm .
Lúc hơi tỉnh lại thì đã thấy Triệu Vô Cực sờ soạng một trận đã đời rồi , nàng chỉ có thể thẹn thùng cài áo lại bỏ chạy mà thôi .
Nàng cũng không ngờ Triệu Vô Cực tuổi không lớn nhưng làm chuyện kia lại thành thạo như vậy , nàng vừa rơi vào ma trảo của hắn lập tức không còn biết trời đất là gì nữa , chỉ có thể trầm mê trong đó .
Triệu Vô Cực vẫn như vậy , thích trêu đùa nàng , chiếm tiện nghi của nàng .
Nàng muốn hắn vẫn mãi như vậy , ở bên nàng cùng nàng trải qua tháng ngày . nhưng trên đời này sự việc tám phần không giống bản thân mong muốn , nàng cảm giác Triệu Vô Cực càng ngày càng xa , càng ngày càng khó nắm giữ .
Nàng đánh bạo hỏi :
“ ngươi thích sao ? ”
Triệu Vô Cực cười nói :
“ đương nhiên thích , nam nhân nào không thích đâu ? ta chỉ ước gì nó là của riêng ta , mãi thuộc về ta ! ”
Trang Huyền Nhi mạnh dạn nói :
“ Ngươi muốn cũng có thể được a , chỉ cần sính lễ tới Trang gia , cha ta có thể đồng ý để ta gả cho ngươi a , lúc đó ngươi yêu sờ thế nào thì sờ thế nào , ta có thể cả ngày bên cạnh ngươi , phục thị ngươi , cùng ngươi đánh đàn múa kiếm ! ”