Chương 106.1 : Có duyên không phận
Triệu Vô Cực nghiêm túc nói :
“ ta muốn như vậy , nhưng cha mẹ ta sẽ không đồng ý . bởi vì ta xem trọng ngươi sớm đã kiểm tra qua ngươi có tư chất tu tiên hay không . đáng tiếc ngươi không có tiên căn , nếu không tương lai có thể cùng ta trở về nhà ! ”
Trang Huyền Nhi thất lạc , quả nhiên không thể nào !
Triệu Vô Cực quả nhiên đến từ tiên tông , hắn và nàng tiên phàm khác biệt , khoảng cách quá xa !
Tình yêu của nàng khó khăn tới vậy sao ? Người nàng thích lại không thể thích nàng , còn gì đau buồn hơn sao ?
Trang Huyền Nhi tay cầm khăn lụa siết chặt , nàng cảm thấy cuộc đời này thật bất công , nàng căm hận ông trời , tại sao không cho nàng có tiên căn ?
Để cho nàng cùng người nàng yêu thương không thể đến được với nhau, đây là vì cái gì a !
Triệu Vô Cực cũng không phải không thích nàng , hắn cũng xem trọng nàng , nhưng chỉ vì một cái tiên căn mà hắn lại từ chối nàng , thật đáng buồn biết bao !
Triệu Vô Cực cũng không cùng Trang Huyền Nhi nói rõ, hắn sợ nàng thương tâm .
Đối với hắn Trang Huyền Nhi cũng rất tốt , nếu nàng có tiên căn hắn không ngại mang nàng về Thanh Vân Tông đào tạo thành tu tiên giả .
Nhưng hắn không thể để nàng làm chính thê , giữa hai người tình cảm còn chưa tới mức độ đó .
Hắn có thể cứu mạng nàng , cùng nàng qua lại một quãng thời gian nhưng cũng chỉ tới thế mà thôi .
Đối với Triệu Vô Cực , chính thất của hắn phải là người có tiên căn , cho dù xấu hay tốt đều không quan trọng , quan trọng nhất là phải cùng hắn qua sinh tử hoạn nạn , trải qua tình yêu thử thách .
Có thể một số người nói hắn mộng mơ , ngây thơ . nhưng bản thân hắn cho rằng tu tiên giả tình yêu chân chính nên như vậy , chứ không phải vì một cuộc trao đổi hay vì tu vi mà kết thành song tu đạo lữ với nhau .
Trang Huyền Nhi nhiều nhất chỉ có thể làm hắn tiểu thiếp mà thôi , đây là xây dựng trên cơ sở nàng có tiên căn .
Nếu không có tiên căn bọn họ vốn không cùng đường , không cần níu kéo nhiều .
Xem ở quen biết trên mặt , hắn cũng sẽ tiễn đưa nàng một hồi tạo hóa để nàng có thể thủ vững Trang gia , đúng như trong lòng nàng mong ước .
Triệu Vô Cực cũng không phải là loại nam nhân thấy mĩ nữ là phải thu bằng hết vào hậu cũng của mình , hắn đối với tình cảm cũng rất khắt khe .
Triệu Vô Cực nhìn nàng một mặt thất lạc , đối với Trang Huyền Nhi nói :
“ Đừng buồn , đây vốn là sự thật . chúng ta gặp nhau là duyên , nhưng không thể bên nhau chính là phận . ta không thể giúp ngươi trụ vững Trang gia nhưng có thể cho ngươi sức mạnh chống đỡ được Trang gia phát triển ngày càng mạnh mẽ .
Kể từ ngày mai ngươi theo ta luyện công , trong khoản thời gian ngắn này ta sẽ giúp ngươi học hết võ học cơ sở , sau này có thể luyện tới đâu đều là xem ở ngươi ! ”
Triệu Vô Cực nói xong Trang Huyền Nhi mới ở trong thất lạc thanh tỉnh lại , nàng bối rối nói :
“ ta cũng không phải là muốn như thế ... ”
Nàng còn chưa nói hết , Triệu Vô Cực đã ngắt lời nói :
“ ta sẽ không ở Thiên Giang thành quá lâu nữa , ngươi hẳn là đã sớm đoán được điều này . Sau khi ta rời đi uy thế của ta còn sẽ kinh sợ bọn đạo chích một thời gian , nhưng rất nhanh có người tới tìm các ngươi phiền phức .
Các ngươi phát triển quá nhanh , căn cơ lại bất ổn . bọn họ có thể không ở mặt nổi làm cái gì nhưng trong bóng tối xấu xa sẽ không thiếu, ngươi cần chính là cường đại võ lực để giải quyết hết tất cả những thứ này ! ”
Triệu Vô Cực nói xong Trang Huyền Nhi im lặng , nàng quá nhiều thứ cần phải suy nghĩ đắn đo .
Từ tình yêu , nàng muốn Triệu Vô Cực , nhưng Triệu Vô Cực cùng nàng không thể tiến tới , vốn là người không cùng đường .
Tới gia tộc , gia tộc bây giờ tuy phong quang , nhưng tai họa ngầm nhiều vô số , nàng lại không phải là cái gì thương trường thiên tài , chỉ có thể dựa vào Triệu Vô Cực để bãi bình . cho dù thời gian tới Triệu Vô Cực dạy cho nàng , nàng có thể học được đến mức nào , mạnh được bao nhiêu ?
So với những cái kia cổ gia tộc vẫn là quá yếu , chỉ có thể hi vọng không quá sớm bị người tìm tới gây chuyện , cho nàng một thời gian tu luyện cùng phát triển !
Triệu Vô Cực một đi , sợ phải rất lâu mới có thể trở lại , hoặc hắn sẽ không trở lại nữa .
Nàng có thể tìm được một người tốt như hắn sao ? có thể tìm được một người thay thế hắn sao ? có thể tìm được một người che lấp đi khoảng trống Triệu Vô Cực để lại trong lòng nàng sao ?
Trang Huyền Nhi tâm đau , nhưng nàng không dám hé răng một lời .
Mọi sự như là đã được quyết định , nàng không thể thay đổi bất cứ thứ gì !
Nước mắt nhẹ nhàng từ trên khóe mắt rơi xuống , Trang Huyền Nhi nức nở nói :
“ ta có thể gọi công tử là Vô Cực được không ? ”
Triệu Vô Cực gật đầu nói :
“ Được ! ”
Trang Huyền Nhi kể lể :
“ Vô Cực công tử , từ lần ngươi cứu mạng ta , ta thật sự đã rất thích ngươi rồi . nếu ngươi là một người võ giả bình thường , phải chăng chúng ta đã có thể thành một đôi vợ chồng hạnh phúc ? Nhiều lúc ta thật hận , hận bản thân vô dụng , hận ông trời bất công , không cho ta có cơ hội ở gần công tử ! thời gian tới công tử đã đi xa , không biết bao giờ mới trở lại , vậy hi vọng công tử có thể cho ta phục thị ngươi tắm rửa những ngày cuối cùng ngươi còn ở Trang gia xem như là lưu chút kỉ niệm trong lòng ! ”
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút , gật đầu .
Có mĩ nhân phục thị tắm rửa hắn cũng không tiện từ chối , dù sao đây cũng là nàng muốn .
Còn ở trong đó xảy ra cái gì nam nữ quan hệ, xin thứ lỗi Triệu Vô Cực bất lực .
Người trên giang hồ, không cần quá chú ý tiểu tiết. nữ nhi tình trường tuy không có gì lạ lẫm , nhưng cũng có thể luyện tâm , giúp tâm cảnh trở nên càng hoàn chỉnh hơn .
Triệu Vô Cực đối với mọi thứ đều là tiếp nhận , xem xét , loại bỏ cặn bã chắt lọc tinh hoa , từ đó rút ra được cảm ngộ cho bản thân mình .
Thời gian nhẹ nhàng trôi đi , Triệu Vô Cực cũng tắm rửa xong .
Hắn không muốn để Trang Huyền Nhi giúp mình mặc quần áo liền bảo nàng ra ngoài , Trang Huyền Nhi rất ngoan ngoãn nghe lời . tối hôm đó hắn cũng không mở tiệc gì , mà ở tĩnh tâm tu luyện .
Một thời gian không tĩnh tâm nằm xuống tu luyện , Triệu Vô Cực cảm giác tiến cảnh có chút chậm chạp .
Tuy hắn mỗi ngày đều ở tu luyện nhưng trạng thái tu luyện không sâu , không hề đạt được như trong mong muốn một chút nào .
Bây giờ có một hoàn cảnh an tĩnh tu luyện , Triệu Vô Cực sao có thể bỏ qua .
Hắn lập tức tập trung vận chuyển chu thiên tuần hoàn nội công , dùng Tử Hà Bất Diệt thần công bắt đầu tôi cốt .
Thời gian này hắn chiến đấu không ngừng , cũng theo hắn lớn lên , lực lượng , tốc độ , phản ứng của hắn đều đang rảo bước tăng lên .