Chương 106.2 : Có duyên không phận
Nhất là lực lượng đang trên diện rộng tăng lên , mỗi ngày Triệu Vô Cực đều có thể cảm thấy thân thể đang không ngừng mạnh lên , khí huyết càng ngày càng no đủ vững chắc .
Đây cũng là đả thông hai mạch nhâm đốc tác dụng , đả thông kì kinh bát mạch tác dụng vô cùng nhiều .
Triệu Vô Cực một buổi tối có thể tôi nửa cái cốt , tối hôm nay hắn liền tôi hai phần ba một khúc xương , tốc độ lại có tăng lên .
Thỏa mãn hài lòng , Triệu Vô Cực dùng cả tinh khí cùng thần khí đưa vào hai cái hư không nội đan của mình , lập tức một cỗ hấp lực truyền tới , Triệu Vô Cực mơ mơ màng màng mệt mỏi ngủ thiếp đi .
Sáng ngày hôm sau tỉnh dậy , Triệu Vô Cực thần thanh khí sảng .
Rửa mặt ăn sáng xong xuôi ,hắn tinh thần lại no đủ lên .
Phân phó một cái hạ nhân gọi Trang Huyền Nhi đi tới , hắn dẫn Trang Huyền Nhi tới Trang Huơng Nhi sân nhỏ , bắt đầu ở đây truyền thụ lên cho nàng kiến thức võ học cơ sở nhất .
Sở dĩ chọn chỗ này là vì hắn muốn tiện thể cho Trang Huơng Nhi có cơ hội xem qua , nàng học được bao nhiều còn phải xem tư chất , nếu không thì đi học của nàng tỷ tỷ là được rồi .
Triệu Vô Cực từ kiến thức cơ bản nhất nói lên , võ giả là cái gì ? kinh mạch là cái gì ? nội công tâm pháp cùng chiến pháp là cái gì ? trên giang hồ thế lực như thế nào ? chính tà lại là cái gì ?
Hắn nói được vô cùng chậm rãi , để cho các nàng thời gian nghe kĩ cũng suy ngẫm .
Trang Huyền Nhi cùng Trang Huơng Nhi đều rất thông minh , Triệu Vô Cực nói một lần hai nàng hầu như đều có thể nghe hiểu cùng nhớ kĩ .
Sau đó hắn dựa theo trí nhớ viết ra một cuốn ngọc ngữ tâm kinh cùng ngọc nữ kiếm pháp đưa cho Trang Huyền Nhi để nàng đọc thuộc .
Nhưng trước đó hắn phải dạy cho nàng cơ sở kiếm pháp .
Triệu Vô Cực tuy kiếm pháp không ra gì , nhưng chỉ đạo một chút cơ sở kiếm pháp không thể làm khó được hắn , hai người lập tức một người luyện tập một người cầm tay chỉ đạo .
Thời gian nhanh chóng liền tới buổi trưa , Trang Huyền Nhi mới xem như nhập môn , hiểu rõ giang hồ , cùng võ đạo .
Triệu Vô Cực gật đầu , tình hình phát triển rất tốt , cứ để nàng tiếp tục mày mò là được .
Triệu Vô Cực nói :
“ lúc tập luyện chú ý một chút hoàn cảnh an tĩnh , không được để người khác xem trộm hoặc tập kích , pháp bất khinh truyền , hiểu rõ sao ? ”
Hai người lập tức gật đầu lia lịa , võ công này chính là Trang gia lập môn hộ bản lĩnh , sao có thể để người học trộm .
Hơn nữa các nàng đương nhiên hiểu rõ pháp bất khinh truyền , không phải học cái chữ còn phải đóng học phí mới được học sao ? võ công còn trân quý hơn chữ nhiều , sao có thể khinh truyền .
Các nàng quyết định đây sẽ trở thành trấn tộc võ học của bọn họ .
Triệu Vô Cực cũng lười chú ý những thứ này , việc của hắn ở đây gần như đã xong . hắn nói :
“ ta đi ra ngoài có việc, các ngươi ăn cơm trước , sau đó nghỉ ngơi một lúc rồi luyện tập . võ học cần chăm chỉ mới có thể có thành tựu ! ”
Hai người gật đầu răm rắp nghe lời , Triệu Vô Cực cũng là ung dung theo cửa chính đi ra , hướng Thanh Vân Tông cứ điểm đi tới .
Tiếp đãi hắn lúc này chính là Thanh Vân Tông mặt dài như ngựa sư huynh Mã Anh Tài .
Mã Anh Tài cùng lần trước hắn thấy không có gì thay đổi quá lớn , tu vi vẫn vậy khí chất vẫn vậy , quả nhiên là một mực đóng cửa bế quan tu hành .
Mã Anh Tài nhìn thấy Triệu Vô Cực thì kinh ngạc hơn , đối phương chỉ một thời gian ngắn không gặp trên người khí tức càng trở nên cô đọng nội liễm , nhìn qua càng trở nên phiêu miễu khó nắm bắt a .
Mã Anh Tài có chút khó tin , bản thân là trúc cơ kì tu sĩ lại đối với một cái võ giả cảm giác như vậy , hắn đúng là có chút quái dị .
Đương nhiên là quái dị , nếu Triệu Vô Cực biết hắn nghĩ không quái dị mới là không bình thường đây !
Hắn nội tâm cảnh giới tu luyện đến một tình trạng rất cao , nội tâm kiên định tính cách sát phạt quyết đoán , từ đó thể hiện ra bên ngoài khí chất cô đọng tự tin cũng không có gì lạ .
Còn về phiêu miểu thì không hẳn quá đúng , Triệu Vô Cực mới chỉ ở sơ bộ cảm giác được thế giới này yêu hận tình thù mà thôi, chưa tu luyện đến mức cao siêu nhìn thấu hồng trần .
Muốn thật sự trở nên phiêu miểu thêm chút nữa còn phải chờ hắn tu luyện thêm mới được !
Mã Anh Tài vô cùng cao hứng nhìn hắn chào hỏi :
“ Triệu sư đệ một thời gian không thấy trở nên thật bất phàm a , làm sư huynh ta đây cũng cảm thấy hổ thẹn ! ”
Triệu Vô Cực cười nói :
“ đâu có , sư huynh tu vi mạnh mẽ mới là thứ ta cần ước mong , đâu dám so sánh cùng sư huynh ! ”
Mã Anh Tài ha ha cười nói :
“ không nói thứ khác , Triệu sư đệ đúng là cao lên một chút , lớn lên trông thấy a ! lần này ra ngoài hẳn là có thu hoạch chứ ! ”
Triệu Vô Cực cũng không dấu diếm . hắn cười nói :
“ thu hoạch là có , nhưng chưa chắc chúng ta có phúc hưởng thụ ! ”
Mã Anh Tài mặt hơi căng thẳng , cẩn thận hỏi :
“ chả lẽ Thiếu Vân Tự xảy ra cái gì yêu thiêu thân rồi sao ? ”
Triệu Vô Cực an ủi hắn :
“ sư huynh không cần lo lắng , thật ra không có gì quá nghiêm trọng , lần này ta tới đây chính là nhờ sư huynh nhanh chóng mang thư của ta truyền về môn phái ! ”
Mã Anh Tài ồ một tiếng nói :
“ ta còn tưởng là ra đại sự gì , Triệu sư đệ yên tâm , Thanh Vân Tông cách chúng ta không quá xa , một ngày không tới thư của ngươi liền đã nằm trong tay người ngươi muốn chuyển rồi , việc này bao trên người ta ! ”
Không nói Triệu Vô Cực thân phận , hắn cầm trên tay trưởng lão lệnh cũng để Mã Anh Tài phải cung kính làm theo .
Lần này chỉ là một cái đưa thư mà thôi ,không có gì to tát , hắn phái sư đệ ngự kiếm đưa về tông môn rất nhanh chính là !
Triệu Vô Cực viết một bức thư , gửi cho cha hắn Triệu Phi Dương , sau đó để kèm cả đan phương vào trong , đưa cho Mã Anh Tài .
Hắn cũng không sợ Mã Anh Tài làm cái gì , bởi vì thứ này không quá quan trọng . ngược lại xem tin của trưỡng lão , chỉ cần Triệu Vô Cực phản ánh lại chính là hắn đang tìm ngược , sẽ có tông môn tông quy phục vụ .
Mã Anh Tài vui vẻ nhân lấy , cười nói :
“ ta sẽ lập tức chuyển về môn phái , sư đệ yên tâm , chuyện nhỏ mà thôi ! ”
Triệu Vô Cực cười nói :
“ Lần này nếu suy đoán của ta là đúng , sư huynh cũng sẽ có lộc ăn ! ”
Mã Anh Tài lập tức động tác ngưng lại , cái gì lộc ? lộc từ đâu tới ? hắn ở đây bao nhiêu năm còn có thể có cái gì kinh hỉ từ trên trời đập trúng đầu hắn sao ?
Mã Anh Tài cẩn thận dò hỏi :
“ không biết sư đệ nói là cái gì lộc ? ”
Triệu Vô Cực bán cái thần bí , cười mà không nói , hắn đưa tay chỉ chỉ thư tín , Mã Anh Tài lập tức cười ha ha sai người mang về tông môn .
Triệu Vô Cực đứng dậy cùng hắn bái chào , Mã Anh Tài cẩn thận tiễn hắn tới cửa mới dùng lại , mọi người đều là vui sướng .
Triệu Vô Cực đi ra khỏi cứ điểm , ánh mắt nhìn về Thiếu Vân Tự cười gằn :
“ muốn làm con rùa đen rút đầu phải không , lần này xem ngươi có thể làm nổi không , hắc hắc ! ”
Triệu Vô Cực trong lòng vui vẻ , trở về Trang gia chờ hồi âm tin tức từ Thanh Vân Tông , trong lòng thấp thỏm mong chờ , hi vọng suy đoán của hắn là đúng !