Chương 107.2 : Phụ tử gặp mặt , phát hiện cùng kết thúc !
Triệu Vô Cực gật đầu nói :
“ là một cái hòa thượng cùng một cái Từ gia thiếu chủ , bọn họ nhân phẩm đều rất tốt ! ”
Triệu Phi Dương nhíu mày nhìn hắn , Triệu Vô Cực trải đời còn ít , sợ rằng khó phân biệt lòng người !
Triệu Vô Cực giống như hiểu hắn đang nghĩ gì lập tức biện minh :
“ phụ thân , ngươi không cần xem thường con mắt nhìn người của ta , ta kết giao bằng hữu rất chuẩn , chuyện này ngươi không cần lo lắng ! ”
Triệu Phi Dương gật đầu lại lơ đễnh hỏi :
“ nghe nói gần đây ngươi một mực ở Trang gia , đi lại với Trang gia đại tiểu thư rất quen thuộc ? ”
Triệu Vô Cực thở dài nói :
“ Phụ thân , ngươi đừng bát quái như vậy được không ? ta với nàng chỉ là bằng hữu , hơn nữa nàng không có tiên căn , không phải là người cùng đường ! ”
Triệu Phi Dương gật đầu , Triệu Vô Cực hiểu rõ vấn đề tiên phàm khác biệt khiến hắn rất hài lòng .
Chỉ sợ Triệu Vô Cực mới ra đời, gặp ngay mĩ nữ liền yêu , sau đó hắn tu tiên sống dài dằng dặc lại từng ngày nhìn thấy người mình yêu thương già yếu chết đi , mới là vô cùng thống khổ .
Sợ rằng đối với hắn tu đạo có cản trở . nhưng Triệu Vô Cực nhìn rõ con đường cùng hiện thực khiến hắn rất vui mừng .
Tu tiên giả cũng không phải chỉ là một vợ một chồng , kết thành đạo lữ .
Giống như hắn cùng Sở Phi Huyền chính là đồng môn sư huynh muội , tâm đầu ý hợp , điển hình gia đình hạnh phúc .
Không ít nơi chính là tam thê tứ thiếp cảnh tượng , nhìn mãi thành quen .
Chỉ cần ngươi có thực lực , nắm đấm đủ cứng muốn bao nhiêu thê thiếp sẽ không ai đi nói gì ngươi .
Nhưng ngươi mềm yếu , đến thê thiếp xinh đẹp cũng không bảo vệ nổi , vậy thì ở trước mặt người khác tú ưu việt cảm giác , sớm muộn bị người đánh .
Hắn đối với Triệu Vô Cực chuyện tình cảm không khắt khe , chỉ cần Triệu Vô Cực nhìn rõ hiện thực là được , chuyện này Triệu Vô Cực cũng làm rất tốt .
Triệu Phi Dương chợt có cảm giác , Triệu Vô Cực trước giờ không làm hắn thất vọng qua a ?
Từ nhỏ chăm chỉ học tập tu luyện , ra giang hồ một thời gian ngắn thì liền có chiến tích , lại hư hư thực thực phát hiện mỏ linh thạch .
Như thế này không phải là quá tốt sao ? Triệu Phi Dương tâm mệt .
Muốn trách cứ cũng không có chỗ trách nào , hắn đành phải nói :
“ ngươi ở lại đây ,ta đi tìm kiếm thực hư chuyện này xem sao ! ”
Triệu Vô Cực gật đầu , yên tĩnh ngồi xuống bên bàn uống trà chờ đợi .
Nguyên anh kì cao thủ ra tay , sợ rằng không mất bao lâu sẽ xong việc !
Triệu Phi Dương ngự kiếm rời đi Thanh Vân Tông cứ điểm ,hướng về Thiếu Vân Tự tàn tích đi tới .
Nguyên anh kì tốc độ ngự kiếm nhanh chóng vô cùng , một đường uy thế thả ra , dù cho là yêu thú hay mãnh thú chỉ có thể quỳ dưới chân hắn sợ hãi run rẩy mà thôi .
ở đây là địa bàn của Thanh Vân Tông , cũng không có môn phái nào dám đến tận đây khiêu khích uy quyền của bọn hắn .
nếu có , Thanh Vân Tông xuất động , lập tức dạy ngươi làm người .
Triệu Vô Cực ngồi uống trà , quả nhiên không bao lâu lập tức cảm nhận được dưới chân mặt đất đang run rẩy .
“ đã bắt đầu đại chiến rồi sao ? ”
Triệu Vô Cực đi ra bên ngoài nhìn lên bầu trời , một ánh kiếm bỗng từ trên cửu thiên lóe lên mà ra , đâm thẳng xuống đại địa , như muốn đem đại địa chém làm đôi vậy .
“Rống ”!
Một tiếng rống lên đau đớn , giống như là một người tu sĩ bị thương , trên bầu trời bỗng nhiên nổ ra huyết vụ tán loạn hướng phương xa bỏ chạy đi .
Triệu Phi Dương lúc này phi thân lên tận trời cao , hắn lập tức lấy ca một cây đàn , trong miệng hừ lạnh một tiếng .
Tiếng đàn lập tức vang vọng đất trời , nhật nguyệt cũng như vì đó mà ảm đạm
Phương xa huyết quang chạy đi phương hướng lập tức hét thảm một tiếng sau đó hoàn toàn tan biến giữa đất trời , một chút dấu vết cũng không để lại .
Triệu Phi Dương thu đàn , bình tĩnh đứng ở đấy , như là từ cửu thiên thập địa hàng xuống chiến thần , mái tóc bay lượn , phong độ phiêu phiêu , đẹp trai vô cùng .
Triệu Vô Cực mắt căng ra , chỉ nhìn thấy lão cha hắn một cái điểm nhỏ , cũng phải gật đầu tán thưởng :
“ quả nhiên lão cha vẫn là một cái văn nghệ thanh niên , kiếm pháp của hắn tu luyện cũng là nghề tay trái mà thôi , cầm pháp của hắn mới là thứ nguy hiểm nhất ! ”
Từ phía Thanh Vân Tông bỗng nhiên bay lên mấy đạo khí thế, hiển nhiên là bọn hắn đã cảm nhận được Triệu Phi Dương bộc phát ra khí thế bản thân , lập tức tới cứu viện .
Ai dám ở trên Thanh Vân Tông địa bàn dương oai ? muốn tìm chết ?
Hơn nữa Thiên giang thành rất gần Thanh Vân Tông , bọn hắn ngự kiếm một lát liền tới , rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi tới xem một chút .
Lúc này Triệu Phi Dương đang đứng giữa trời , tới chính là La Thiên , Bạch Vô Thường , Sở Phi Huyền , Hạ Chu cùng Thái Nhất trưởng lão đều tới .
La Thiên , Bạch Vô Thường ,Sở Phi Huyền không nói . Sở Phi Huyền chính là đạo lữ , chồng mình cùng người đánh nhau có thể không quan tâm sao ? La thiên thì chính là sư phụ hắn , đến là đương nhiên . Bạch Vô Thường khí- đan hai mạch đồng khí liên chi cũng đi theo xem náo nhiệt .
Hạ chu thì đại diện phe đối lập , tới thám thính tình hình . Thái Nhất trưởng lão , dưới chưởng môn chiến lực mạnh nhất , ở đâu có chiến đấu ở đó tất có mặt hắn , đương nhiên là trưởng lão cấp chiến đấu , mấy cái sâu kiến chiến đấu hắn không quan tâm .
Mọi người hướng bên này bay tới , Sở Phi Huyền lập tức lên tiếng hỏi :
“ không sao chứ ? ”
Triệu Phi Dương mỉm cười nhìn nàng nói :
“ một cái trúc cơ đỉnh phong tu vi mà thôi , còn mong muốn ở dưới tay ta chạy trốn , đúng là nằm mơ giữa ban ngày ! ”
Hạ Chu ngờ vực hỏi :
“ trúc cơ đỉnh phong cũng là ngang với thành chủ cấp bậc rồi a , Triệu trưởng lão sao lại ra tay với đối phương ? ”
Triệu Phi Dương cười nói :
“ ta phát hiện ra một cái tiểu hình linh mạch , hắn lại dám chiếm dụng của chúng ta Thanh Vân Tông linh mạch , đương nhiên là phải diệt trừ rồi ! ”
Mọi người cùng nhau mở to mắt , linh mạch , mỏ linh thạch ?
La Thiên , Bạch Vô Thường , Sở Phi Huyền nghe xong lập tức trong lòng vui mừng , bọn họ đều hiểu ý nghĩa chuyện này !
Hạ Chu thì sắc mặt khó xem , xem ra muốn đả kích Triệu Phi Dương càng ngày càng khó a !
Thái Nhất trưởng lão một lòng vì tông môn cũng là vui mừng không thôi , lập tức hỏi :
“ bên dưới chính là linh mạch phải không , có trận pháp hay cấm chế gì không ? ”
Triệu Phi Dương cười nói :
“ Một cái trúc cơ kì tu vi mà thôi , trận pháp bày ra đều là cấp thấp , cấm chế thì không có rồi , hắn nội tình quá nông cạn . đa số đều đã bị ta phá hư , các vị trưởng lão có thể lập tức xuống xem xét ! ”
Mọi người vui vẻ cùng nhau phi thân đi xuống , một cái linh mạch có thể để Thanh Vân Tông thêm một chút cường thịnh , đệ tử càng ngày càng mạnh mẽ , sẽ không có bất kì một cái tông môn nào chê mình nhiều linh mạch .
Bọn họ sẽ chỉ muốn chiếm càng lúc càng nhiều linh mạch mà thôi !
Tham quan một phen , quả nhiên là tiểu hình linh mạch , Thái Nhất trưởng lão vui vẻ nói :
“ Triệu trưởng lão , ngươi phát hiện linh mạch cùng đánh đuổi kẻ địch, công lao này ta nhất định bẩm báo chưởng môn ghi lại cho ngươi ! ”
Triệu Phi Dương ha ha cười nói :
“vậy cảm ơn Thái trưởng lão rồi ! ”
Sở Phi Huyền cũng là vui mừng , ánh mắt nhu hòa mềm mại nhìn hắn . Triệu Phi Dương công lao cũng chính là nàng công lao , có thê tử nào không muốn trượng phu mình càng tốt hơn đâu này !
Triệu Phi Dương hướng nàng nở nụ cười xấu xa , Sở Phi Huyền mặt lập tức đỏ lên , tên này tối nay lại muốn rồi !
Triệu Phi Dương thu hồ nụ cười truyền âm cho nàng :
“là Cực nhi gửi thư nói cho ta , ta tới tìm hiểu quả nhiên chính xác , công lao này vốn nên là của hắn , chỉ có điều ta nhạn giúp hắn mà thôi . Cực nhi gần đây lớn lên không ít , lát nữa ngươi cùng ta qua đó gặp hắn một chút , không khéo lần sau gặp lại hắn đã là một cái phong độ phiêu phiêu công tử , lúc đấy ngươi cảm khái còn không kịp a ! ”
Sở Phi Huyền run lên một chút , nàng tuy thường xuyên cập nhật thông tin của Triệu Vô Cực , nhưng vẫn không thể bằng mẫu tử gặp mặt trực tiếp a .
Triệu Vô Cực ra ngoài nàng cũng rất lo lắng được không ? sợ hắn ăn không ngon mặc không đủ ấm . Sợ hắn bị người lừa gạt giết chết .
Bởi vậy Ảnh vệ được nàng phái ra , bí mật túc trực bên cạnh Triệu Vô Cực , chỉ càn Triệu Vô Cực không đên nguy hiểm tính mạng thời khắc cuối cùng là sẽ không ra tay .
Cho dù ra tay có chậm trễ một chút , dựa vào bọn họ tu vi áp chế thương thế sau đó cho hắn ăn tục mệnh đan là có thể đầy máu phục sinh .
Đương nhiên đây chính là nước cờ cuối cùng , nếu xảy ra Triệu Vô Cực chỉ có thể cuốn gói trở về Thanh Vân Tông , chứng minh hắn lịch luyện thất bại .
Hơn nữa tục mệnh đan cũng rất quý giá a , nàng cũng không có mấy viên . đưa cho ảnh vệ đi bảo vệ Triệu Vô Cực đã là rất nhịn đau rồi .
Đối với tu sĩ , dan dược pháp bảo chính là bảo mệnh chi vật , không thể dễ dàng xuất ra một thứ nào .
Triệu Vô Cực là con trai nàng , nàng mới cho ảnh vệ một viên bảo vệ hắn , nếu không nàng không yên tâm cho hắn ở bên ngoài chạy loạn .
Triệu Phi Dương lúc này chợt nói :
“ ta nghĩ nên thu hồi ảnh vệ thì hơn , như vậy đối với CỰc nhi lịch luyện không có chút lợi ích nào ! ”
Sở Phi Huyền tức giận truyền âm lại :
“ Cực nhi gặp nguy hiểm tính mạng ngươi chịu trách nhiệm sao ? ”
Triệu Phi Dương khó khăn nói :
“ cực nhi không còn nhỏ , nó cũng không yếu ớt như ngươi tưởng tượng , nó đã có thể tự mình đi lại trên giang hồ rồi ! ”
Sở Phi Huyền bướng bỉnh nói :
“ ta không cần biết , ta chỉ có một mình Cực nhi mà thôi , không thể để hắn gặp bất kì chuyện gì ! ”
Triệu Phi Dương nhíu mày nói :
“ ta nói ngươi không chịu nghe đúng không ? vậy lát nữa gặp Vô Cực ngươi hỏi hắn xem hắn ý tứ như thế nào ? ”
Sở Phi Huyền tâm trạng đang vui lập tức lạnh xuống , Triệu Vô Cực nếu gặp phải chuyện gì nàng sẽ tính sổ lên đầu Triệu Phi Dương , là hắn ra chủ ý khốn khiếp để nàng thu hồi ảnh vệ .
Mọi người một hồi chúc mừng , nói chuyện vui vẻ, Triệu Phi Dương đã hết việc ở đây , tiếp theo chính là để Thái Nhất trưởng lão phân bố nhân viên thủ vệ cùng khai thác linh mạch .
ở đây thời gian tới sẽ tăng cường đệ tử Thanh Vân Tông trú đóng bảo vệ linh mạch , hắn công lao này đã không thể chạy đi chỗ nào khác .
mọi người tản đi , Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương đạp phi kiếm tiến về cứ điểm chuẩn bị gặp Triệu Vô Cực .