Chương 108 : Ảnh vệ rút lui
Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương đáp xuống trước Thanh Vân Tông cứ điểm , Triệu Vô Cực vui vẻ đi tới gặp mặt hai người .
“ Mẫu thân ! ”
Triệu Vô Cực ôm lấy Sở Phi Huyền cảm nhận được trên người nàng hơi ấm , vô cùng thích thú ở trên người nàng cà cà .
Sở Phi Huyền cũng là ôm hắn một hồi lâu , nàng đối với Triệu Vô Cực thương yêu không dứt . từ ngày Triệu Vô Cực rời đi , nàng cũng rất tưởng nhớ hắn .
Một lúc sau , Triệu Vô Cực mới lui ra khỏi vòng tay của nàng , chăm chú nhìn lên đánh giá đối phương một phen .
Sở Phi Huyền lúc trước vốn chỉ ở nhà cùng hắn , ăn mặc là trang phục hưu nhàn rất nhẹ nhàng mềm mại .
Nàng bây giờ ra ngoài , ăn mặc được trang trọng hơn nhiều . một bộ màu xanh lam áo váy , chất vải dày nhưng mềm mại , ống tay áo rộng dài thể hiện ra địa vị thân phận cùng sự uy nghiêm của một vị trưởng lão nên có .
Trước ngực xương quay xanh trở xuống hung khí hở ra , được nội y bên trong cuốn lên , lộ ra hai cái như ẩn như hiện núi non hùng vĩ làm lòng người say mê .
Tóc mềm mượt buông dài , hai bên cuốn gọn về phía sau , phía sau lại được đội lên một cái vương miện , trông vô cùng xinh đẹp uy nghiêm .
Hai bên tóc chính là sáu cái đồ trang điểm giống như Triệu Phi Dương , chính là đồ đôi của bọn họ dùng để trao đổi thần thức .
Sở Phi Huyền so với lúc trước Triệu Vô Cực còn ở nhà còn ở Thanh Vân Tông càng xinh đẹp , làn da càng thêm trắng mịm nõn nà thủy linh , ánh mắt nhu hòa mềm mại , chỉ cần một cái nhìn đều như đang vuốt ve trong lòng người khác , khiến người ta tâm hươu ý vượn .
Gái một con trông mòn con mắt , Sở Phi Huyền trước đây chưa có Triệu Vô Cực vốn là mỹ nữ vạn dặm có một , sau khi sinh hắn ra càng càng là trước lồi sau nẩy , mỗi cái động tác đều phóng ra vô cùng dụ hoặc tâm linh người khác thần vận , để cho người khác trong lòng nhỏ dãi không thôi .
May mắn Triệu Phi Dương cảnh giới cũng không thấp , đủ sức bảo vệ nàng , tránh cho người khác vì thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nàng mà làm loạn . hơn nữa Thanh Vân Tông cũng không phải để trưng cho đẹp , dám đánh cướp , cưỡng bức trưởng lão nội môn của bọn họ chính là khiêu chiến uy quyền của bọn họ , Thanh Vân Tông chắc chắn sẽ không bỏ qua , bọn hắn từ trước tới giờ không phải là cái gì mềm yếu nhân vật không hề sợ bất kì khiêu khích nào .
Sở Phi Huyền cưng chiều nhìn hắn nói :
“ Cực nhi , ở bên ngoài có tốt không a ? ”
Triệu Vô Cực cười hì hì nói :
“ ta qua được rất tốt , mẫu thân ngươi càng ngày càng xinh đẹp a ! ”
Sở Phi Huyền lấy mu bàn tay che miệng cười duyên , cả người đều đang run rẩy , trước ngực hung bộ trập trùng , nàng nói :
“ Ngươi cũng học được miệng ngon ngọt lấy niềm vui của nữ nhân sao ? ”
Triệu Vô Cực vô tội đưa tay ra giải thích :
“ Mẫu thân , ngươi quả thật rất xinh đẹp mà , nếu không làm sao có thể sinh ra một cái đẹp trai như vậy con trai ! ”
Nói xong hắn mặt ngửa lên trời , một bộ tự luyến dáng vẻ , vô cùng muốn ăn đòn .
Sở Phi Huyền càng là vui vẻ hơn , cười cho cả người run rẩy , nàng nói :
“ được rồi , đi vào bên trong nói chuyện đi ! ”
cả nhà ba người lập tức đi vào trong phòng , nói chuyện vô cùng vui vẻ . Triệu Vô Cực kể lại trải nghiệm của hắn ở Thiên Giang Thành , Sở Phi Huyền yên lặng lắng nghe .
Đừng nhìn nàng tuổi trẻ , nhan sắc xinh đẹp đến hoa nhường nguyệt thẹn , thực chất nàng cũng đã hơn trăm tuổi .
Đối với tu tiên giả , trăm tuổi không hề là cái gì vấn đề , bọn họ một số lão quái vật còn có thể sống tới ngàn tuổi .
Chỉ cần tu vi ngươi đủ , sống bao lâu đều không vấn đề . Nhưng nếu không đủ , vậy thì chỉ có thể khổ sở buồn rầu tìm kiếm thiên địa linh vật kéo dài tuổi thọ rồi .
Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đều là Thanh Vân Tông tu đạo thiên tài , là thiên kiêu trong cùng thời đại .
Bao nhiêu người ngã xuống trên con đường tu luyện , chỉ có một số người đi được tới hiện tại .
Trong đó tiêu biểu chính là hai người bọn hắn .
Sở Phi Huyền trải qua so với Triệu Vô Cực tưởng tượng còn phải nhiều , một chút sóng gió này đối với nàng không tính là gì , nhưng nàng quan tâm chính là Triệu Vô Cực cảm nhận cùng ngộ tính , có thể ở trong đó ngộ ra được cái gì .
Triệu Vô Cực vô cùng hứng thủ kể lại , nói được cho nước miếng bắn tung tóe . hắn khoe hắn có bao nhiêu mạnh , đánh có bao nhiêu hung ác , cùng hắn trí tuệ thế nào .
Nói xong , Triệu Vô Cực mới thở ra một hơi , hai mắt lung linh nhìn Sở Phi Huyền , một dạng mau tới khen ta bộ dáng .
Sở Phi Huyền cười cười , vuốt đầu hắn nói :
“ Cực nhi , ngươi làm rất tốt a ! ”
Triệu Phi Dương lúc này chen vào nói :
“ Cực nhi , sở dĩ trước đây chúng ta đều không hề nói cho ngươi , ngươi thực chất đều đang được Ảnh vệ âm thầm bảo vệ ! ”
Triệu Vô Cực nhìn hắn , lại nhìn Sở Phi Huyền một chút , hắn vẫn luôn được bảo vệ sao ?
Vậy hắn trước giờ gặp phải nguy cơ sinh tử đều không phải là cái gì đáng lo lắng vấn đề sao ?
Hắn nếu gặp nguy hiểm tính mạng sẽ có người thay hắn gánh sao ?
Triệu Vô Cực đầu tiên là cảm thấy phụ mẫu đối với hắn thật tốt , luôn luôn quan tâm hắn .
Nhưng sau đó hắn lại thất lạc , hắn không cần ai bảo vệ a !
từ trước tới giờ hắn đều dựa vào bản thân tính toán vượt qua hết mọi khó khăn gian trở , sao có thể dựa vào người khác bảo vệ ỷ lại được !
Triệu Vô Cực muốn tự lực tự cường , bởi vậy hắn lập tức hiện lên ánh mắt kiên quyết , hướng Sở Phi Huyền nói :
“ Phụ mẫu , thu lại bảo vệ đi ! ”
Sở Phi Huyền có chút bất ngờ, Triệu Phi Dương lại như là đã tính trước vậy gật đầu nói :
“ ta cũng tính sẽ thu lại của ngươi bảo vệ , như vậy đối với ngươi trưởng thành không có lợi ngược lại còn sẽ là của ngươi trở lực . lấy của ngươi võ công cùng trí tuệ hoàn toàn đã đạt tới hành tẩu giang hồ tiêu chuẩn , không cần tiếp tục xem ngươi là chim non bảo vệ nữa ! ”
Sở Phi Huyền muốn nói gì :
“ nhưng mà ... ”
Nàng còn chưa kịp nói Triệu Vô Cực đã ngắt lời :
“ mẫu thân , ta trước giờ bày mưu tính kế luôn là tính hết tất cả các yếu tố vào bên trong. Nếu trong thâm tâm ta luôn tự suy nghĩ bản thân còn có Ảnh vệ bảo hộ , ta kế hoạch sẽ không được hoàn mĩ mà lại dựa dẫm vào nó . ta thực sự không cần bảo vệ cũng không dễ dàng như vậy chết đi ! ”
Triệu Vô Cực ánh mắt vô cùng kiên quyết , hắn nhìn thẳng vào Sở Phi Huyền , hai người đối mặt một lúc lâu .