Chương 108.1 : Ảnh vệ rút lui
Sở Phi Huyền không nhịn nổi hắn nhìn chằm chằm như vậy , cuối cùng mềm xuống nói :
“ nếu ngươi đã quyết định như vậy sau này phải vô cùng cẩn thận , sẽ không còn ai bảo hộ tính mạng của ngươi . Chỉ cần ngươi trêu chọc phải người ngươi không địch nổi , sớm muộn bị người làm thịt ! ”
Triệu Vô Cực ha ha cười nói :
“ mẫu thân ngươi yên tâm , ta không phải đồ ngốc . ta sẽ không đi trêu chọc người ta không chọc nổi , làm việc cũng sẽ suy tính trước sau , ngươi không cần lo lắng ! ”
Sở Phi Huyền lúc này mới gật đầu một cái , nàng tin tưởng Triệu Vô Cực lời nói
Triệu Vô Cực trước giờ thông minh , không phải chỉ là nói cho vui , hắn đã đồng ý chuyện gì tự nhiên sẽ để tâm đi làm , huống hồ còn là liên quan tới tính mạng của hắn đây .
Sở Phi Huyền vỗ tay một cái , từ trong góc tối bỗng nhiên xuất hiện một người :
“ Tiểu thư ! ”
Sở Phi Huyền gật đầu , đưa tay ra nói :
“ tục mệnh đan ! ”
tên kia không nói hai lời lập tức lấy ra tục mệnh đan bỏ vào tay nàng .
Sở Phi Huyền đưa ra tục mệnh đan giao cho Triệu Vô Cực , nói :
“ cực nhi , ngươi giữ cẩn thận thứ này , đây là cứu mạng đan dược .
Chỉ cần người chết chưa quá một chén trà thời gian , ăn vào lập tức có thể hoàn hồn sống lại , người bị thương nặng tới mức nào chỉ cần không phải là thức hải tan vỡ hoặc đan điền bị đánh nát đều có thể hồi phục ! ”
Triệu Vô Cực mắt sáng lên , thần dược a !
Có cái này hắn ở trên giang hồ mạo hiểm càng thêm một phần đảm bảo , đối với tử vong sợ hãi ít đi một phần .
Triệu Vô Cực cẩn thận hỏi :
“ mẫu thân , đan dược này là chúng ta luyện chế hay là ... ”
Sở Phi Huyền lắc đầu nói :
“ là của chúng ta từ di tích cổ tìm ra được , mỗi người chỉ có một viên , kể cả chưởng môn . Sư gia ngươi là người tìm ra may mắn được hai viên , hắn vì yêu quý mẫu thân ngươi , lại ngại ta tu vi so hắn yếu nên cho ta một viên thành hai viên , ta chỉ giữ một viên . Nếu tính ra khí - đan nhị mạch tổng cộng lại cũng chỉ có mấy viên mà thôi , ngươi giữ cẩn thận viên đan dược này ! ”
Triệu Vô Cực tinh thần dâng cao , hắn biết viên đan dược này quý giá cỡ nào !
Mỗi người trưởng lão chỉ có một viên , hắn lại được quyền giữ một viên , đây là trưởng bối đối với hắn biết bao ưu ái a !
Triệu Vô Cực cẩn thận thu lại tục mệnh đan , giống như là đang thu một cái cực kì trân quý bảo vật vậy .
Sở Phi Huyền lúc này nói :
“ Được rồi , vậy mọi chuyện cứ quyết định như vậy , ảnh vệ ta sẽ thu về , ngươi ở trên giang hồ nhất định phải cẩn thận , không được để người khác lợi dụng hiểu chưa ? ”
Triệu Vô Cực trùng trùng gật đầu . mọi người trò chuyện thêm một lúc nữa , Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền mới quyết định trở về Thanh Vân Tông .
Ôm một cái tiễn biệt hai người , Triệu Vô Cực thở dài trong lòng .
Tên kia Vạn Thú tông đệ tử một lòng không chịu thua , quyết tâm bỏ trốn bị Triệu Phi Dương một chiêu diệt sát cả thần hồn lẫn nhục thân , không thể thu được tình báo gì .
Triệu Vô Cực đối với hắn suy đoán cũng là vô cùng tự tin , tuy không đến chân tướng cũng đã đúng tám chín phần .
Thiên giang thành chuyến đi này , xem như là sắp tới hồi kết thúc .
Bên ngoài biến cố phủ thành chủ cũng đã chú ý tới , bên này thành chủ cũng đã tới xem qua .
Nhưng khi thấy Thanh Vân Tông đã chủ động bao vây hiện trường , xác lập quyền sở hữu , hắn chỉ có thể thở dài tiếc nuối .
Vốn là ở gần Thiên giang thành của hắn mỏ linh thạch , nếu hắn phát hiện ra , đánh lên triều đình danh nghĩa là có thể thuận lợi khai thác mà không gặp phải sự trở ngại nào từ Thanh Vân Tông .
Thanh Vân Tông cùng triều đình từ trước tới giờ đều rất ăn ý , ai tìm được mỏ linh thạch trước sau đó bình ổn nơi đó tất thuộc về người đó .
Thanh Vân Tông nhanh chân đến trước hắn chỉ có thể vô lực thở dài .
Nếu hắn có thể khai thác mỏ Linh thạch này , chỉ sợ cảnh giới có cơ hội đột phá lên kim đan kì .
Nếu hắn phát hiện ra mỏ Linh thạch này , chỉ sợ triều đình sẽ có trọng thưởng ban xuống .
Triều đình đối với mỏ Linh thạch cũng là cực kì coi trọng , đối với người phát hiện càng là trọng thưởng trùng trùng điệp điệp .
Một cái mỏ linh thạch ở ngay trước mặt hắn , ở gần Thiên giang thành như vậy mà hắn lại không phát hiện ra , Thiên giang thành thành chủ là cỡ nào bi ai a !
Thành chủ cảm thấy , kim đan cảnh cơ hội vừa ở trước mặt hắn bay qua vô cùng tiếc nuối thống khổ .
Chỉ có điều hắn cũng không thể làm gì hơn , chỉ có thể ngậm ngùi quay trở lại phủ thành chủ mà thôi .
Bên trong thành thì sớm đã sôi trào , cuộc chiến này cũng không ít người trông thấy .
Một số người tò mò sớm đã đi ra ngoài tìm hiểu tình hình .
Thiếu Vân Tự bí mất lúc này cũng được một số người thông minh tìm ra , năm nó bức màn cũng được vén lên .
Vì sao Thiếu Vân Tự bị giệt ? vì sao Luyện Thần tông lại không còn đi lại trên giang hồ ? Thiếu Vân Tự cất giấu bí mật gì ?
Lúc này mấy cái vấn đề này chính là chủ đề nóng hổi nhất , được khắp đường trên ngõ dưới bàn luận , là chủ đề chính được nói ở các quàn trà .
Triệu Vô Cực thì không để ý mấy thứ này , hắn quay về Trang gia tiếp tục tu luyện của bản thân mình , thỉnh thoảng chỉ điểm Trang Huyền Nhi .
Trang Huyền Nhi đối với hắn dạy dỗ vô cùng cẩn thận chăm chú lắng nghe , cố gắng khắc ghi mỗi lời nói của hắn , sau đó là tự thân ngẫm lại trong đó huyền diệu .
Triệu Vô Cực có thể tu luyện mạnh mẽ như vậy , cũng không phải chỉ dựa trên may mắn . hắn đối với võ đạo hiểu cũng vô cùng khắc sâu .
Mỗi lời nói của hắn đều là nhất châm kiến huyết , nói dễ hiểu vô cùng nhưng lại bao hàm hàm nghĩa rộng lớn .
Trang Huyền Nhi cũng là thông minh hạng người , Triệu Vô Cực dạy rất đỡ tốn sức .
Dù sao Triệu Vô Cực có kinh nghiệm của thời hiện đại , đối với giáo dục người cũng là có một chút tâm đắc , không đến nỗi mù giáo dục , dạy mãi không hiểu , không nói tới được ý chính .
Sau đó chính hắn tự trở về phòng của mình tu luyện .
Triệu Vô Cực cũng đang chờ mẫu thân hắn luyện xong cho hắn tôi cốt đan , giúp hắn tăng nhanh tốc độ tu luyện .
Triệu Vô Cực trước khi đạt tới nội lực thành cương cảnh giới là sẽ không động vào luyện đan chi thuật bởi vì quá tốn kém nội lực lại không hiệu quả gì .
Hơn nữa hắn có một cái tốt luyện đan sư mẫu thân , tại sao lại không tận dụng đây ?
Sáng hôm sau , Triệu Vô Cực Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch đang cùng nhau ngồi ở một cái quán nhỏ ven đường ăn sáng .
Ba cái thiên tài cao thủ , nhưng đều rất giản dị ở đây ngồi ăn sáng không khác gì một cái người bình thường .
Độ Hải hỏi :
“ Triệu thí chủ chuẩn bị tới đâu rồi ? ”
Triệu Vô Cực cắn một cái bánh bao , nói :
“ ta vốn không có gì chuẩn bị , chỉ là đang chờ tôi cốt đan đưa tới mà thôi ! ”
Độ Hải mắt lập tức sáng lên , Tôi cốt đan hắn cũng có phần , vậy thì chờ thêm mấy ngày nữa không cần phải vội .
Hắn hiểu rõ Triệu Vô Cực thế lực đằng sau luyện đan trình độ , cực kì cao thâm .
So với hắn đưa về cho Vạn Sơn Tự luyện đan , so với Triệu Vô Cực đưa tới đan quả là cách biệt một trời một vực .
Chuyện này không thể gấp , liên quan tới tu luyện chậm một hai ngày cũng không là vấn đề gì .
Độ Hải lúc này hiếu kì hỏi :
“ Triệu thí chủ đã tu luyện tới mức nào rồi ? ”
Triệu Vô Cực nhàn nhã nói :
“ chi trên hai mươi tám khối ! ”
Độ Hải hút một ngụm khí lạnh . đã hai mươi tám khối rồi ?
Xương cốt con người bao gồm tổng 206 khối xương cốt , xương sọ 29 khối, xương sống tổng cộng 51 khối , chi dưới cốt 62 khối chi trên 64 , xương bàn chân 26 khối, xương bàn tay 27 khối.
Triệu Vô Cực tu luyện không thể nói không nhanh , võ giả chỉ có thể sử dụng nội công đi tôi cốt, tốc độ chậm chạp vô cùng .