Chương 111 : Gọi người tới đánh !
Bước vào phòng chính là ba cái ăn mặc sang trọng công tử ca , cảnh giới tuy chỉ là tam lưu đỉnh phong cao thủ nhưng khí diễm lại không hề nhỏ , vô cùng phách lối càn quấy .
Cả ba người đi vào , thân hình đều là thiên hướng gầy yếu . đi đầu người khuôn mặt dài nhọn , cằm có chút nhô ra , ánh mắt dài hẹp âm lãnh , môi hơi xám .
Phía sau hắn hai cái đồng bạn cũng không tốt đi chỗ nào , một người mũi to tai lớn , một người gò má rộng cằm hóp , nói chung đều rất xấu xí .
Nhưng điểm chung của bọn hắn đều là ánh mắt âm lãnh , môi xám nhạt .
Dẫn đầu người lập tức lên tiếng :
“ ba vị , tại hạ Cát Liễu , là Cát gia thiếu chủ , hôm nay muốn mời hai vị hảo bằng hữu tụ hội một chút , mong ba vị nể mặt nhường lại phòng khách quý cho chúng ta đi , tiền vào cửa ta sẽ trả lại ba vị .
Triệu Vô Cực nghe tên này lên tiếng , lập tức hiểu hắn chính là vừa nãy cùng tiểu nhị cãi vã người .
Liếc mắt nhìn tiểu nhị , bị đánh cho sưng mặt sưng mũi , còn đang nằm trên đất ôm mặt lăn lộn quả nhiên biết thời thế .
Hắn không biết trong phòng khách quý lai lịch , không thể đắc tội , cũng không dám đắc tội Cát Liễu .
Bởi vậy mới có vẻ mạnh mẽ ngăn trở , nhưng thực chất là đang chờ bị đánh .
Chỉ cần bị đánh lập tức bán thảm , thể hiện ra bản thân đã cố gắng ngăn trở nhưng không thành công , là Cát Liễu tự mình xông vào .
Như vậy Triệu Vô Cực muốn trách cũng không thể trách được hắn , xảy ra xung đột cũng là Triệu Vô Cực cùng Cát Liễu xung đột .
Triệu Vô Cực đối với tên này tiểu nhị đánh giá càng cao lên một phần , sợ rằng tên này tiểu nhị ở nghề này đã lên max cấp .
Hắn bị thương cũng là thương nhẹ ngoài da mà thôi , so với đi đắc tội các thế gia công tử không tính là gì , hơn nữa đã nhận được tiền thưởng , so với lương tháng còn cao , bán thảm một chút tính là gì ?
Trở về bôi thuốc giảm sưng đau chính là !
Triệu Vô Cực lúc này mới đánh giá cái này Cát Liễu công tử bột , tên này tuy là tam lưu đỉnh phong cảnh giới , nhưng sức chiến đấu sợ rằng cũng không quá cường .
Một thân nội công là cắn thuốc cắn đi ra , một cái trong nhà ấm đóa hoa mà thôi .
Đơn giản nhìn hắn bước chân phù phiếm , sắc mặt hơi tái nhợt , là tửu sắc quá độ gây nên liền có thể hiểu .
Sợ rằng phong lưu tiêu sái thành tính , thanh lâu đi không ít lần .
Đối với loại này công tử ca , Triệu Vô Cực vốn không muốn nhìn thẳng .
Từ Tiểu Bạch ở một bên giống như nghĩ tới cái gì , lập tức bổ sung :
“ hắn chính là Cát Liễu Cát gia thiếu chủ , đi bên cạnh hắn chính là Mục Giang cùng Trần Mai , một cái là Mục gia thiếu chủ một cái là Trần gia thiếu chủ , ba tên này tuổi đều xấp xỉ mười sáu mười bảy tuổi , ở Hỏa Vân Thành rất nổi tiếng , được xưng là Hỏa Vân Thành ba đại quần là áo lượt công tử ca ! ”
Triệu Vô Cực nghe xong lập tức gật đầu ý hiểu , quả nhiên vật họp theo loài , ngưu tầm ngưu mã tầm mã . ba tên này đi với nhau không còn gì hợp hơn .
Cát Liễu sắc mặt khó xem , hắn được người khác xưng như vậy cũng đã từng nghe qua , nhưng ở trước mặt hắn nói lại là một chuyện khác .
Nếu người khác nói hắn là tam đại công tử qua một trong hắn rất vui vẻ nhận lấy, nhưng nếu thêm vào chữ “quần là áo lượt ” cái này chê cười ý tứ hắn lập tức cùng người đó không qua được .
Cát Liễu lập tức hừ lạnh nói :
“ không biết ba vị tôn tính đại danh , lại có thể ở Hỏa Vân Thành chê cười ba người chúng ta như vậy ! ”
Mục Giang cùng Liễu Mai cũng là lập tức thể hiện căm tức thái độ , lời của Từ Tiểu Bạch một lần liền động chạm ba người , ba người được người khác tôn quý vỗ mông ngựa đã quen sao có thể chấp nhận được .
Triệu Vô Cực cười nói :
“ tên của chúng ta cũng không có gì đặc biệt , sợ rằng các ngươi cũng không nghe qua ! ”
Triệu Vô Cực như cười mà không phải cười nhìn Cát Liễu , Cát Liễu thì càng khó chịu nói :
“ Vậy là ba cái vô danh tiểu tốt sao ? đến tên cũng không dám báo ? ”
Triệu Vô Cực híp mắt nhìn hắn , không đáp lời .
Cát Liễu được đà lấn tới :
“ tại hạ muốn mượn lại căn phòng này , lúc nãy ba vị mở miệng chê cười , bây giờ tiền lui phòng cũng không có nữa , mau mau rời đi ! ”
Hắn nói vẫn còn tính là có chút lễ độ , nhưng trong lời nói ra lệnh mười phần sâu đậm , Triệu Vô Cực vốn nghe không quen .
Hắn cười nói :
“ nếu ta nói không thì sao ? ”
Cát Liễu căm tức nói :
“ chính là cùng chúng ta Cát , Mục , Trần tam gia làm địch , ngươi dám sao ? ”
Triệu Vô Cực vỗ tay ha ha cười nói :
“ như thế này mới đúng sáo lộ a , quả nhiên công tử ca vẫn là dựa thế ép người mới là vương đạo ! ”
Hắn vui vẻ cười , Cát Liễu thì lập tức sắc mặt ửng đỏ .
Đối phương lại giễu cợt hắn , hắn không xem hắn gia thế ra gì ?
ở Hỏa Vân Thành ai cũng phải cho hắn một bộ mặt , tên này ở đâu ra dế nhũi liền như vậy càn quấy ?
Triệu Vô Cực mặc một cái áo cũng thật đủ dế nhũi , hoàng kim bay tán loạn , màu vàng lòe loẹt .
Đã lời nói ăn không vào , vậy thì dùng vũ lực cưỡng bức :
Cát Liễu lập tức hướng Triệu Vô Cực xông tới , trong cơ thể nội công vận chuyển tung chưởng , hắn rống to một tiếng :
“ xuyên sa chưởng ! ”
Triệu Vô Cực nhìn một chưởng đập tới , tốc độ chậm chạp , khí thế yếu đuối , cánh tay đánh ra chưởng thì mềm yếu vô lực , quả thật thảm đến không còn gì để tả .
Hắn cũng lười cùng đối phương đối chưởng , vươn ta ra chính là một trảo , nhanh chóng bắt lấy cổ tay Cát Liễu .
Cát Liễu lập tức cảm giác được cổ tay đau đớn , như là bị một cái kìm sắt kẹp chặt , hắn muốn vận công , nhưng nội công của hắn giống như vừa đi đến đây liền bị đánh tan .
Cảm giác trên tay đang tê rần , Cát Liễu khuôn mặt hơi đỏ lên , vội vàng hướng hai người phía sau rống to :
“ còn đứng nhìn cái gì a , cùng xông lên ! ”
Ba người vốn là quần là áo lượt công tử, ăn chơi trác táng luôn có nhau , bởi vậy xông trận cũng là ba người cùng lên .
Mục Giang cùng Trần Mai cũng nhanh chóng xông tới , người thì xuất quyền người xuất chưởng hướng Triệu Vô Cực nhanh chóng đánh tới , mong muốn gây áp lực cho hắn để giải cứu đồng bạn của mình .
Triệu Vô Cực đối với bọn hắn võ công nát bét trình độ vô cùng chán nản , lập tức dùng cầm nã thủ bắt lấy tay của bọn hắn , khóa lại toàn bộ chiêu thức của ba người .
Hắn hơi dùng lực một chút , cả ba người đều đồng loạt rên lên đau đớn .
Cát Liễu thở dốc nói :