Chương 111.2 : Gọi người tới đánh !
“ người trên kia hẳn là mới tới Hỏa Vân Thành , nếu không cũng sẽ không ra tay quyết tuyệt như vậy , vừa đánh người vừa đánh mặt , đây chính là không chết không thôi tiết tấu a ! ”
Long Đằng thương hội quản gia tuy già mà ánh mắt không già , đưa mắt nhìn lên tầng cao nhất , sau đó hắn âm thầm mỉm cười .
Lần này tới mấy cái rất có ý tứ người , sợ rằng Hỏa Vân Thành sắp có biến cố .
Hắn nhẹ nhàng rời bước chân trở lại thương hội , lần này dọa dẫm kiếm một bút , vui mừng !
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch vẫn là ung dung ngồi ăn uống , Độ Hải thở dài nói :
“ Triệu thí chủ quả nhiên là đi tới đâu đều có thể có chuyện a ! ”
Triệu Vô Cực giơ ra hai tay vô tội nói :
“ ở đâu có người ở đó có giang hồ , bọn họ tìm ta gây chuyện ta có thể để yên sao ? ”
Độ Hải nói :
“ nhưng cũng không cần ra tay đánh bay bọn họ như vậy a , bên ngoài người đông , như thế chính là đang vẽ mặt Cát , Mục , Trần tam gia ! ”
Triệu Vô Cực lắc đầu :
“ Độ Hải , ngươi sợ cái gì . chả lẽ Vạn Sơn Tự còn không bảo hộ nổi ngươi hay sao ? cùng lắm đánh không lại chạy về Vạn Sơn Tự khổ tu chính là ! ”
Độ Hải lắc đầu :
“ ta ra ngoài lịch luyện đâu thể như thế trở về , lại còn mang cho Vạn Sơn Tự rắc rối nữa ! ”
Triệu Vô Cực tiếp tục ăn nói :
“ nhưng ngươi cũng mang về cho bọn hắn lợi ích a , nếu như Vạn Sơn Tự không bảo hộ ngươi vậy cũng không còn lí do gì ở lại nữa rồi ! ”
Độ Hải cười khổ nói :
“ bảo hộ đương nhiên bảo hộ , nhưng ta không muốn mang cho Vạn Sơn Tự rắc rối mà thôi ! ”
hắn ý chính là có thể tránh được rắc rối thì nên tránh , nhường nhìn một chút dĩ hòa vi quý tất cả đều qua .
Nhưng Triệu Vô Cực tính cách vốn như vậy , đừng tìm hắn phiền phức thì thôi , nước sông không phạm nước giếng , một khi tìm phải hắn phiền phức vậy thì là xem ai bản lãnh tốt hơn rồi .
Độ Hải lại nhìn lại Từ Tiểu Bạch hỏi :
“ sao ngươi cũng có thể thoải mái như vậy a ? ”
Từ Tiểu Bạch không cho là chuyện gì nói :
“ Vô Cực , còn ngồi đây , ta sợ cái gì ? nếu thật sự nguy hiểm hắn đã sớm chạy . Độ Hải ngươi vẫn là không hiểu Triệu Vô Cực ! ”
Độ Hải trong lòng mắng thầm , Từ Tiểu Bạch sợ cũng là bị Triệu Vô Cực tẩy não mang hỏng rồi .
Lại còn nói cái gì ta không hiểu hắn !
Hai người các ngươi hiểu nhau , cũng đừng lôi ta vào , ta không hiểu cũng không muốn hiểu .
Các ngươi tiếp tục trình diễn tâm đầu ý hợp kịch của các ngươi a !
Độ Hải vô lực thở dài , Triệu Vô Cực còn tiếp tục ngồi đây ăn cơm hiển nhiên là muốn xem Cát , Mục , Trần tam gia sẽ ra chiêu bài gì tiếp theo .
Dù sao hắn khinh công tốt , vô cùng tự tin , cho dù nhất lưu cao thủ tới đuổi giết hắn cũng có thể chạy thoát .
Đến mức Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải là thế gia người cùng tông môn người , bọn hắn đối với ba tên quần là áo lượt kia không trực tiếp có thù , cho dù bị bắt tam đại gia tộc cũng sẽ nhanh chóng thả người , còn là mặt tươi cười thả người .
Bởi vậy hắn mới nhàn nhã ngồi ăn cơm , không chút lo lắng nào . mọi thứ đã được hắn tính toán kĩ lưỡng .
Quả nhiên không bao lâu sau , xung quanh Mãn Nguyệt Lâu lập tức tụ tập một đám người .
Mỗi người đều là hung thần ác sát , tay mang gậy gộc hướng Mãn Nguyệt Lâu đi tới , bên trong Mãn Nguyệt Lâu người đều là lo lắng run sợ lập tức rời đi .
Mãn Nguyệt Lâu ông chủ càng là sầu thảm , hôm nay kinh doanh sợ rằng khó khăn rồi .
Đám người không ngừng hướng Mãn Nguyệt Lâu chen vào , phía trước dẫn đường chính là Cát Liễu , hắn rống to :
“ người ở bên trong , vào đánh chết hắn cho ta ! ”
Đám người này chính là Cát , Mục , Trần tam gia gia đinh , bị bọn hắn trở về gọi tới .
Cho dù là cao thủ ở trong hoàn cảnh nhỏ bé như vậy bị vây công cũng không cách nào toàn thân trở ra , lần này Cát Liễu chắc thắng
Bên cạnh hắn Mục Giang cùng Trần Mai vô cùng hứng khởi hò hét trợ uy , tuyên bố muốn đánh Triệu Vô Cực thành cháu trai , dạy hắn làm người !
Triệu Vô Cực đặt đũa xuống nói :
“ ăn xong hết chưa ? ”
Từ Tiểu Bạch cũng đặt đũa xuống nói :
“ no rồi ! ”
Độ Hải nhanh tay thu lại bánh bao , gật đầu một cái .
Triệu Vô Cực nói ;
“ tí nữa học ta , đánh người hướng đối diện tiệm kia đánh văng ra , hiểu chưa ? ”
hai người nhẹ nhàng gật đầu , chút lòng thành mà thôi .
Cửa phòng lập tưc bị mấy cái tráng hắn đẩy tung ra , người lập tức xông vào bên trong , cả một phòng tràn đầy là người .
Mỗi người đều hung thần ác sát múa gậy gỗ , cọc gỗ xông tới hướng Triệu Vô Cực đám người đập mạnh
Triệu Vô Cực cũng không thèm né tránh , một trảo bắt lấy cọc gỗ , lặp lại bài cũ tung ra một chưởng , tên đại hán lập tức như là biến thành con tôm , bắn ngược mà ra , hướng bên kia đường thương hội cửa tiệm bay tới , đập phá không ít mái ngói .
Cát Liễu khóe mắt nhảy mấy cái , hắn cũng dự đoán được sẽ có tình trạng này , nhưng trong lòng vẫn là yên tâm .
Chỉ cần đánh bại tên kia , tất cả phí tổn sẽ là hắn phải gánh chịu , giống như lúc nãy bọn hắn là người thua cuộc bị bắt đền vậy .
Có thể đánh bay một hai người còn có thể đánh bay mấy trăm người hay sao ?
Hắn dẫn tới đây tổng có hơn trăm người , đủ đè chết Triệu Vô Cực .
Thế là từ trên tầng bốn Mãn Nguyệt Lâu liên tục xuất hiện phi nhân , không ngừng bay tới thương hội đối diện , đánh vỡ không ít mái ngói của bọn họ .
Có nơi mái ngói đập sạch , lộ ra bên trong các khung gỗ kết nối với nhau , người rơi vào đó cũng bị chấn gãy mấy cây xương cốt .
Không ngừng không nghỉ có phi nhân tái hiện .
Chỉ cần một mình Triệu Vô Cực cũng có thể xử lí hết đám người này , chứ đừng nói bây giờ bọn hắn có ba người .
Lấy Triệu Vô Cực luyện thể trình độ muốn dùng đám này phàm nhân đè chết hắn quả nhiên là vô cùng ngây thơ ý nghĩ , Triệu Vô Cực một cái vẩy tay chính là một người bay ra .
Cát Liễu lúc đầu còn an ủi bản thân , nhưng nhìn càng lúc càng nhiều phi nhân bay lượn đập vỡ Long Đằng thương hội mái ngói , hắn trong lòng tâm càng trầm xuống .
Lần này giống như không tốt lắm thì phải !
Trong lòng lộp bộp vang lên , hắn có ý định bỏ chạy !
Bỗng nhiên trong lòng dâng lên một cỗ hàn ý , Cát Liễu nhìn lại , Long Đằng thương hội quản gia đang đứng trước cửa , mỉm cười nhìn hắn .
Cát Liễu trong lòng trầm xuống , lần này nếu không thắng được sợ rằng hắn cũng xong .
Trong lòng hắn âm thầm cầu nguyện cho đám kia thuộc hạ có thể thành công trấn áp Triệu Vô Cực đám người .
Một lúc sau , phi nhân tình cảnh mới dừng lại .
ở xung quanh dân chúng vây xem cũng mới như từ trong mộng tỉnh lại , lập tức hiếu kì vô cùng .
bọn hắn không nhớ rõ có bao nhiêu cái phi nhân bay ra từ Mãn Nguyệt Lâu , nhưng có vẻ như rất nhiều a .
nhiều tới nỗi đập cho Long Đằng thương hội mái ngói phía trước vỡ tung tóe , không thấy một miếng nào nguyên vẹn .
có chỗ thậm chí còn bị đập gãy cả khung gỗ , may mắn không phải là vị trí quan trọng khung gỗ .
một người lẩm bẩm nói :
“ bên trên kia người chiến lực thật ghê gớm , có thể một lúc đánh nhiều người như vậy a ! ”
“ ta nghĩ hẳn không phải là một người ,người sức lực vốn là có hạn đấy , cao thủ bị vây công cũng có thể dễ dàng bị chết như vậy ! ”
“lần này cho dù Cát , Mục , Trần tam gia có thể thắng cũng là thắng thảm a , thật nhiều gia đinh bị đánh cho tàn phế ! ”
“ thắng mới là quan trọng , mặt mũi gỡ được về đối với bọn họ mà nói so với gia đinh tính mạng còn quan trọng hơn nhiều ! ”
“ các ngươi nhìn Cát Liễu khuôn mặt trắng xám thật khó coi , nhìn ta trong lòng thật thỏa mãn ! ”
“ đúng vậy , lần này bọn họ thật đá trúng thiết bản , ở Hỏa Vân Thành làm ác lâu như vậy đây là lần đầu gặp đối thủ đi ! ”
Bên dưới người không ngừng nghị luận , Cát Liễu cũng là nghe vào tai nhưng hắn không quan tâm .
Hắn quan tâm bây giờ chính là tình hình chiến đấu kết quả ra sao rồi ? có phải tên kia đã bị trấn áp rồi hay không ? hắn có phải là chiến đấu tới kiệt lực sau đó bị gia đinh của Cát , Mục , Trần tam gia đánh gục rồi hay không ?
Đánh chết cũng được , ở Hỏa Vân Thành bọn hắn công khai giết người tuy phải chịu một chút trách nhiệm nhưng cũng không có gì quá quan trọng !
Không đúng a , đánh chết chẳng phải quản gia Long Đằng thương hội sẽ tìm hắn đòi tiền sao ? tốt nhất là đánh tàn .
Đúng vậy , đánh tàn !
Trong lòng Cát Liễu âm thầm mong đợi , tên khốn khiếp kia nên bị như thế !
Đáng tiếc , một giọng nói lập tức vang lên , phá tan hắn tất cả ảo tưởng :
“ ngươi đang chờ ta sao ? ”