Chương 112 : Hư quản gia thuận tay vơ vét , Cát Mẫn !
Cát Liễu trong lòng lạnh xuống , tên khốn kiếp kia còn sống , hắn lần này chơi thoát .
Cát Liễu từ từ quay người lại , người mà hắn không muốn nhìn thấy nhất đang đứng trước mặt hắn .
Triệu Vô Cực cười hì hì hỏi hắn :
“ thế nào , cảm giác lấy đông đánh ít vui không ? ”
Cát Liễu nuốt một ngụm nước bọt không trả lời , Triệu Vô Cực nụ cười ở trong mắt hắn giống như là ác quỷ nụ cười vậy .
Triệu Vô Cực lại hỏi :
“ không muốn dùng lời nói giao lưu sao , vậy ta chỉ có thể cùng ngươi dùng nắm đấm giao lưu vậy ! ”
Triệu Vô Cực lập tức ra tay , một cái bàn tay quất tới .
Hắn ra tay vốn vô cùng nhanh , tay gần như hóa thành tàn ảnh , ở khoảng cách gần như thế cho dù là cao thủ cũng khó lòng né tránh huống hồ là một cái chỉ có tu vi không thực chiến Cát Liễu .
Bép!
Một tiếng đánh mặt thanh thúy vang lên , Cát Liễu lập tức như diều đứt dây bay ra ngoài , hướng giữa đường đám người va tới .
Mọi người dồn dập tránh ra , Cát Liễu bay tới ngã lăn ra đất , ôm mặt rên lên đau đớn .
Hắn bị Triệu Vô Cực đánh choáng váng , mặt cũng sưng lên thành đầu heo .
Lần này không chỉ ném hắn mặt , mà còn ném Cát gia mặt .
Đường đường Cát gia thiếu chủ kéo một đám hạ nhân đi đánh người đánh không được phản còn bị đánh thành đầu heo , chuyện này truyền ra đúng là một tổn thất to lớn cho danh vọng của Cát gia ở Hỏa Vân Thành .
Triệu Vô Cực cũng không dừng lại ở đó , dưới chân một chạm lập tức hướng Mục Giang cùng Trần Mai lao tới .
Hai người này nhìn thấy Triệu Vô Cực đánh bay Cát Liễu thì đã sợ hãi vô cùng , Cát Liễu tuy là quần là áo lượt công tử nhưng ở trong đám bọn hắn cũng là võ công tốt nhất .
Đến hắn còn bị Triệu Vô Cực một tát đánh bay , không có chút lực phản kháng nào thì bọn hắn làm sao dám phản khảng , Triệu Vô Cực chưa tới đã tự loạn trận cước .
Hai người muốn tránh né , nhưng bọn hắn tốc độ cũng không có so Triệu Vô Cực thân pháp nhanh , lập tức bị Triệu Vô Cực bóng mờ bao phủ vào bên trong .
Bép ! bép !
hai cái thanh túy tát tai vang lên , hai người cũng theo gót Cát Liễu bay ra , rơi chung vào một chỗ .
Triệu Vô Cực trêu tức nhìn bọn hắn nói :
“ ta thời gian tới đều trọ ở gần đây, có bản lĩnh cứ quang minh chính đại tới ! ”
Triệu Vô Cực nói xong tiêu sái phất tay áo quay đầu bước đi , hướng chuồng ngựa đi tới .
Hắn muốn dắt ngựa sau đó tìm một chỗ nhà trọ thuê lại .
Triệu Vô Cực khiêu khích Cát Liễu , hắn cũng có bản thân tự nắm chắc .
Đánh không lại hắn có thể chạy , với cảnh giới nhất lưu cao thủ ở Hỏa Vân Thành muốn giữ hắn chính là chuyện cười .
Nhân cơ hội này cũng có thể thăm dò một chút Hỏa Vân Thành đại gia tộc thực lực chân chính đến đâu .
Triệu Vô Cực rời đi , Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch cũng từ trên Mãn Nguyệt Lâu đi xuống , dắt lấy ngựa của mình đi theo hắn .
Bọn hắn vốn cùng đến đây , ở Hỏa Vân Thành cũng không có cái gì người quen , bởi vậy thuê nhà trọ ở chính là thiết yếu .
So với tách ra ở , không bằng ở gần nhau , nếu có xảy ra chuyện gì cũng có thể tiếp ứng được .
Triệu Vô Cực đi được tiêu sái vô cùng , nhưng Cát Liễu thì không thể như thế rồi .
Hôm nay hắn hai lần liên tiếp bị người đè ra đánh , có thể nói làm ném đi hết mặt mũi , nếu không thể phục thù sau này hắn ở Hỏa Vân Thành chỉ có thể cụp đuôi làm người .
Những người khác lúc trêu chọc hắn đều sẽ đem chuyện này lên làm đề tài sỉ nhục hắn .
Nhưng chuyện này vốn cũng là do hắn tự tìm , bản lãnh đã kém cỏi còn phách lối ngang ngược như vậy .
Còn không nhận rõ Triệu Vô Cực mạnh mẽ thế nào , lại dám tìm người trở lại đánh hắn .
Trên giang hồ nếu không mọc một đôi tốt con mắt , để đánh giá thực lực đối thủ mạnh yếu thế nào , sớm muộn cũng gặp chuyện .
Đáng tiếc Cát Liễu không có . bởi vậy hắn mới cùng Triệu Vô Cực đỏ mắt , quyết tâm trả thù .
Cát Liễu lúc này mới lấy lại được tỉnh táo , trên mặt đau rát vô cùng , Triệu Vô Cực ra tay không nhẹ một chút nào .
Tuy Triệu Vô Cực không đánh hắn não chấn động nhưng đánh cho hắn một mặt sưng lên, sợ là thời gian tới cũng không dám ra đường gặp người .
Cát Liễu lúc này có thể nghe được những người xung quanh đang bình luận hắn :
“ tưởng Cát gia thiếu chủ thế nào , hóa ra cũng là một cái phế vật , bị người đánh cho nằm rạp trên mặt đất ! ”
“ đúng là phế vật , một chiêu cũng không chịu nổi . thế mà còn rêu rao bản thân có bao nhiêu lợi hại , lại là tam lưu cao thủ đỉnh phong đây ! ”
“ ngươi không biết hắn là ăn bao nhiêu đan dược tài nguyên mới có thể đến được cảnh giới như hiện tại a . đổi lại một con lợn ăn nhiều thứ tốt như vậy sợ rằng cũng có thể tu luyện ngang bằng với hắn rồi ! ”
“ hừ , loại quần là áo lượt công tử, có bao nhiêu tinh lực đều rót hết trên người kĩ nữ , làm sao có thể cùng người đánh nhau được ! ”
“ Cát , Mục , Trần tam gia có ba cái này phế vật đúng là gia môn bất hạnh a ! ”
“Cát , Mục , Trần tam gia xuống dốc không phải không có lí do , gia tộc đã không tốt tới đâu còn có loại này thiếu gia chủ , đúng là tương lai vô cùng đáng lo a ! ”
không ngừng có tiếng bình luận rót vào trong tai hắn , đủ loại ô ngôn uế ngữ liên tục vang lên .
Cát Liễu không chịu nổi nhục , trên mặt vốn đã đỏ lên vì sưng đau lập tức càng thêm đỏ .
Hắn đứng bật dậy, hét to một tiếng :
“ các ngươi câm miệng hết cho ta ! ”
một tiếng rống , tất cả mọi người đều im bặt mà dừng .
Bọn hắn không sợ Cát Liễu mà sợ Cát gia . Tuy Cát gia suy sụt , nhưng chỉ cần đưa ra một ngón tay cũng có thể dễ dàng dí chết bọn họ .
ở đây không ai dám ở trước mặt đắc tội hắn .
Cát Liễu ánh mắt căm tức nhìn xung quanh , ánh mắt hắn đảo qua chỗ nào mọi người đều không tự chủ được tránh né ánh mắt của hắn .
Dù sao Cát Liễu hôm nay đã nhận đủ sỉ nhục , hắn lúc này chính là ở phát nổ biên giới , không thể đi chọc hắn thêm nữa .
Cát Liễu chấn nhiếp được đám người , mọi người không tự chủ được tản đi một ít , một ít thì từ vòng vây xem náo nhiệt lập tức giãn ra một vòng lớn .
Cát Liễu đá đá Mục Giang cùng Trần Mai nói :
“ còn muốn nằm bao lâu nữa , chưa đủ mất mặt sao ? mau đứng dậy ! ”
Mục Giang cùng Trần Mai lúc này mới tỉnh lại , lập tức ôm lấy mặt từ mặt đất bò lên , hai người không ngừng xuýt xoa sờ mặt , quả thật đau đớn nóng rát vô cùng , Triệu Vô Cực ra tay thật thâm độc.
Cát Liễu ánh mắt như muốn phun lửa nói :
“ đi thôi , chuyện này còn chưa xong đâu ! ”
Mục Giang cùng Trần Mai lập tức từ mặt đất bò dậy , vô cùng chật vật hướng Cát Liễu phương hướng rời đi chạy theo .