Chương 116.1 : Sảng khoái chiến đấu
Triệu Vô Cực cảm giác được áp lực giảm nhiều , thế trận lại biến một chút trở về cân bằng .
Lúc này nội lực vốn ngưng tụ của hai người trong lúc tranh đấu có xu thế tràn tán ra , lập tức từng đạo không khí thổi mạnh giống như là đao phong bắn ra , không ít người ở xung quanh lập tức bị tai họa , mọi người một mảnh hét thảm lại lui nhanh .
“ lùi lại lùi lại a , các người muốn hại chết ta đúng không ? gió quá mạnh sắp hình thành đao phong rồi không muốn chết mau lùi !”
“ tránh ra , tránh ra đừng cản lão tử . ai ngăn cản ta ta cùng hắn liều mạng ! lùi lại nhanh lên !”
“a a a , đau quá !”
“ khốn khiếp hai người bọn họ sao có thể đánh ra uy thế lớn như vậy, đứng cách đã xa thế này rồi vẫn không tránh khỏi , nhất lưu cao thủ đều là quái vật sao?”
“ nhất lưu cao thủ có là quái vật hay không ta không biết , nhưng tên kia nhị lưu cao thủ có thể đứng vững hắn áp lực nhất định là quái vật !”
“thật không thể tin được , chuyện này giống như là trò đùa a . không phải nhất lưu đều là nghiền ép nhị lưu sao ?”
“ ngu ngốc , tên kia thiếu niên chính là thiêu kiêu chi tử , hắn có vượt cấp khiêu chiến thực lực ! sợ là đi ra từ danh môn đại phái . Cát gia lần này chọc phải đại họa rồi !”
“ khốn khiếp đao phong lần thứ hai tăng cường rồi , mau lùi !”
Mọi người ở ngoài một cảnh tấp nập rộn ràng lui tránh , không ai dám tới gần chiến trường của hai người , quá nguy hiểm .
Cát Báo hai mắt đỏ lên một lòng muốn giết chết Triệu Vô Cực báo thù rửa hận .
Triệu Vô Cực thì tâm lí càng chiến càng sung sướng càng chiến càng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào .
Tuy hắn đang ở hạ phong , nhưng chiến đấu thế này chính là thứ hắn mơ ước cùng mong muốn .
Mỗi giây phút đều cảm nhận được áp lực kinh khủng từ đối phương , không cẩn thận một chút chính là sinh tử nguy cơ , đây chính là cường giả con đường , cũng là con đường mà hắn chọn .
Muốn trở thành cường đại võ giả cùng tu tiên giả , hắn phải ở trên con đường này đi thật xa , không ngừng khiêu chiến đối thủ cường đại hơn mình .
Đến một ngày không còn ai có thể để cho hắn khiêu chiến , hắn chính là người mạnh nhất .
Triệu Vô Cực khóe miệng rướm máu , nhưng ánh mắt vô cùng nồng nhiệt , hắn cảm giác được Cát Báo đại thế đang suy giảm nhanh chóng , hắn mượn lực trùng kích từ phía trên lao xuống đã tới hồi kết .
Triệu Vô Cực cũng không cần chờ thêm, hắn khung xương đã không còn vì gánh nặng mà rên rỉ , hắn chiến lực bắt đầu trờ lại .
Tử Hà Bất Diệt thần công hồi phục nhanh chóng dũng mãnh đặc tính lúc này thể hiện ra nó tác dụng to lớn , Triệu Vô Cực đã chuẩn bị sẵn sàng xúc kích lần hai .
Nội lực vận chuyển , Triệu Vô Cực cổ tay trái lập tức lóe sáng lên .
Một cái âm dương hoàn xuất hiện , sau đó là một cái mờ nhạt âm dương hoàn .
Triệu Vô Cực phun ra một ngụm máu , cực hạn của hắn đã tới .
Ánh mắt sáng quắc tràn đầy chiến ý của Triệu Vô Cực lập tức nhìn thẳng vào Cát Báo , hắn nở một nụ cười gằn .
Đến đây nên kết thúc rồi .
Từ trong ánh mắt hắn lập tức phát tán ra một luồng quang mang , Cát Báo chỉ cảm thấy bản thân đứng dưới một tòa đại sơn , phía trên tòa đại sơn to lớn chính là một cái cự thủ già thiên tế nhật đang đánh nát đại sơn sau đó hướng hắn lao xuống .
Cát Báo chỉ cảm thấy bản thân không hề có chút sức kháng cự nào , tử vong âm ảnh đang bao phủ hắn , hắn vô cùng tuyệt vọng cùng bất lực .
Nhưng có một âm thanh nói cho hắn , chạy đi , chạy đi , chỉ cần hắn chạy hắn sẽ có một con đường sống .
Cát Báo không ngừng chạy , chạy mãi , từ tử tới sinh hi vọng để hắn không ngừng cố gắng bỏ chạy
Nhân loại chính là ham sống sợ chết chủng loài , bất cứ loài nào cũng đều như thế .
Chỉ cần có cơ hội sống sẽ không ai đi tìm cái chết .
Triệu Vô Cực ý cảnh đang đưa hắn từ tử vong tuyệt vọng tìm tới sinh cơ , dụ dỗ hắn nghe theo .
Cát Báo quả nhiên dính bẫy, nhưng một lúc hắn liền cảm thấy không đúng .
Ta sao lại ở đây ? không phải đang cùng tên khốn kiếp kia đánh nhau sao ?
Ta còn muốn trả thù , thù chưa trả sao lại tới đây ?
Một cái ý nghĩ vô cùng kinh khủng trong lòng hắn dâng lên , hắn đang bị ảo giác .
Đúng vậy , là ảo giác .
Tầm thường võ giả không thể có loại thủ đoạn này , trừ khi là nắm giữ ý cảnh cao thủ , mới có thể từ trong chiến đấu đưa đối phương vào ảo giác của bản thân , khai thác ý cảnh đó khiến võ kĩ của mình thực lực tăng mạnh .
Hắn không dám tin Triệu Vô Cực mới chỉ nhị lưu đỉnh phong cao thủ lại có thể có được ý cảnh , một thứ ghê gớm như vậy !
Tới tận bây giờ hắn cũng chưa ở Hỏa Vân Thành nhìn thấy hay gặp qua ai tu hành thành ý cảnh .
Nhưng nếu không phải , sao hắn lại ở đây ?
Trong lòng nghi vấn càng lớn , Cát Báo càng tin chắc mình đã bị đối phương sử dụng ý cảnh kéo vào chỗ này , thực chất thân thể hắn vẫn còn ở bên ngoài kia cùng Triệu Vô Cực giao đấu .
Hắn hận Triệu Vô Cực , muốn giết Triệu Vô Cực , căm thù Triệu Vô Cực tới tận xương tủy , sao có thể ở chỗ này phí thời gian để Triệu Vô Cực có cơ hội lật bàn .
Điên cuồng chi ý của hắn càng ngày càng dâng lên phát tán mãnh liệt , Cát Báo lập tức điên cuồng dậy dụa , hắn muốn thoát khỏi cái này ý cảnh , muốn cùng Triệu Vô Cực tử đấu .
“Phá cho ta !”
Rống to một tiếng , Cát Báo dùng hết điên cuồng sức mạnh của mình , bầu trời giống như là từng tấm gương tan vỡ ra , rơi lả tả xuống đại địa, thế giới đó cũng tan vỡ .
hắn lập tức từ trong ý cảnh tỉnh lại , nhưng chào đón hắn lại không phải cái gì đại kinh hỉ mà là một chưởng như cuồng phong bạo vũ , khí thế to lớn , sát khí nghiêm nghị của Triệu Vô Cực .
“Thiên Địa Tinh biến chưởng !”
Một chưởng đánh ra , hai chưởng cùng hợp .
Thiên địa đảo lộn , nhật nguyệt xoay vần .
Thiên cơ đại thế bị xoay ngược trở lại , địa thế lúc này đã lớn hơn thiên thế .
Ầm !
Một tiếng nổ to lớn vang lên , bụi mù cuốn ra khắp nơi , cuồng phong điên cuồng tán loạn ra xung quanh ,
Mọi người nhao nhao lấy tay che mặt , không dám nhìn thẳng , cũng không ai biết bên trong chiến trận tình hình như thế nào .
Triệu Vô Cực cùng Cát Báo ở giữa trung tâm chiến đấu cùng vụ nổ , kết quả chắc chắn không thể tốt đi nơi nào !
Quả nhiên , Cát Báo lập tức như diều đứt dây từ bên trong vụ nổ bay ra , dọc được bay hắn liên tục thổ huyết , cả người vết thương cũng vì đao phong cuốn ngược mà rách tung tóe .
Hắn vốn đã bị mất máu liên tục vì Tiểu Hoàng đâm cúc một kích , bây giờ trải qua chiến đấu lại không ngừng đổ máu , cho dù nhục thân cường đại cũng có giới hạn , hắn thật trọng thương .
Đổ máu liên tục , lại thêm nội công hao hết , ý thức của Cát Báo đang dần lu mờ đi , hắn biết bản thân đã tới cực hạn , tinh thần bởi vì quá độ căng thẳng bây giờ từng cơn buồn ngủ đánh tới , chỉ cần hắn nhắm mắt lại , sợ rằng sẽ không bao giờ mở ra được nữa .
Không cần Triệu Vô Cực ra tay , hắn cũng cảm giác được bản thân sinh cơ đang trôi đi nhanh chóng , một chưởng của Triệu Vô Cực đối với hắn sát thương quá to lớn .
Cát Báo như là diều đứt dây bay ngược , rơi xuống đất còn không dừng lại , liên tục lăn mạnh mấy vòng mới ở trên mặt đất kéo ra một đạo huyết tuyến dừng lại .
Triệu Vô Cực cũng từ trung tâm vụ nổ bay ra , nhưng hắn lần này cũng muốn thử nghiệm một phen bản thân suy đoán có phải là đúng hay không .
Triệu Vô Cực lúc này hai tay đan chéo che ở trước mặt , cả người gập cong xuống .
Hắn muốn làm thế để giảm diện tích tiếp xúc với đao phong đang bay loạn , tránh cho thêm càng thêm thương .
Ngược lại cảnh tay chính là nơi hắn cơ bắp phát triển rắn chắc nhất , lại có hộ thủ bằng tinh thiết bảo vệ dùng là lá chắn ngay lúc này là quyết đinh sáng suốt .
Triệu Vô Cực hit sâu một hơi , lập tức dùng ra tiểu thần thông mà hắn có được từ lúc đả thông bát mạch .
“Thiên cân trụy !”