Chương 116.2 : Sảng khoái chiến đấu
Triệu Vô Cực hai chân lập tức chạm đất, cả người giống như nặng ngàn cân . Hắn ở trên mặt đất lập tức kéo ra hai đạo rãnh dài , liên tục ma sát giảm đi thế lùi.
Quả nhiên một thời gian ngắn , bị kéo dài ra cả chục mét mới có thể dừng lại , nhưng Triệu Vô Cực tránh được thảm cảnh bay ngược mà ra .
Hắn như là một cái đại thụ lạc địa sinh căn , không ngừng chống đối với gió bão , cho dù gió bão to lớn cũng không dễ dàng gì nhổ được hắn gốc rễ .
Triệu Vô Cực phán đoán chính xác, chỉ cần dùng thiên cân trụy có thể giảm bớt đi lực xung kích tới , để hắn tránh đi được va đập lần hai , nội thương trở nên nghiêm trọng gấp đôi .
Phụt !
Phun ra một ngụm nghịch huyết , nhưng bản thân hắn vui mừng . Không có hai lần va chạm , hắn tuy trong cơ thể khí huyết điên cuồng đảo loạn nhưng vẫn còn trong khống chế, thương thế tuy nặng nhưng rất nhanh có thể dùng Tử Hà Bất Diệt thần công phục hồi .
Không có hai lần va chạm , thương thế gần như ít đi một nửa .
Lần này kiếm lớn .
Không chỉ được cùng nhất lưu cao thủ giao thủ , mà còn có thể nghiên cứu ra cách chống bị bay ngược lúc chiến đấu , quả nhiên quá có lợi .
Triệu Vô Cực buông tay ra , nhìn một chút bản thân .
Áo quần lúc này rách tung tóe , chỗ lành lặn chỗ rách nát , nhìn như một tên ăn mày .
Trên người không chỗ nào không thương , máu tươi chảy ra nhưng theo chiến đấu kết thúc rất nhanh đã kết vảy , cho thấy hắn sức sống có bao nhiêu mãnh liệt .
Bị thương nặng nhất là ở cánh tay , nhưng là huyết nhục tổn hao , xương cốt cũng chưa xuất hiện lệch vị tình huống , may mắn .
Quan trọng nhất là nội phủ khí huyết chạy chồm , bản thân hắn cũng vì sử dụng Thiên Địa Tinh biến chưởng một lần quá sức mà phản phệ , một lần nghiền ép sử dụng gấp đôi phản phệ .
Bây giờ trong lồng ngực khó chịu vô cùng , như có một cơn đau nhói đang ngừng lóe lóe , khiến hắn khó lòng tập trung được .
Triệu Vô Cực chỉ muốn lập tức chữa thương , nhìn tình huống chiến đấu còn chưa xong , hắn còn phải ở lại đây một chút .
Cát Báo nằm trên đất , khắp người máu me be bét , cánh tay xương cũng đã gãy , từ dưới làn da đâm ngược mà lên .
Hắn khí tức phù phiếm chập trùng , hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều .
Trong ánh mắt của Cát Báo hiện lên vẻ tuyệt vọng .
Trước đây hắn một lòng khổ tu võ đạo , ăn hết cực nhiều khổ sở mới có thể đi tới cảnh giới này, còn chưa kịp hưởng hết một cái nhất lưu cao thủ phong hoa tuyệt đại , thì sinh mệnh đã đi tới hồi kết .
Có cái nào nhất lưu cao thủ ở Hỏa Vân Thành mà không tam thê tứ thiếp ? hắn tiến giai cảnh giới này , cũng là một quãng thời gian , nhưng bận rộn ở củng cố cảnh giới cùng nghiên cứu tiếp theo tu luyện như thế nào , thời gian này cũng không hề tốt đẹp gì .
Nữ nhân hăn đương nhiên chơi qua, thời gian này cũng chơi không ít .
Tiền tài đối với hắn mà nói , bao nhiêu cũng không đủ .
Quyền lực , hắn không thể đoạt vị của đại ca hắn được .
Cát Báo cảm thấy bản thân cực khổ tu luyện , nhưng hưởng thụ cùng vui chơi chưa đủ .
Hắn còn muốn dữ lại sinh mạng này , tiếp tục phong lưu tiêu sái , hàng đêm sanh ca , đêm ngự thập nữ .
Như thế mới xứng với hắn một thân cơ bắp , thể lực cường tráng .
Đáng tiếc , chỉ một trận chiến cùng tên thiếu niên này , hắn liền một mạng vứt đi .
Ánh mắt dần trở nên mê li , sinh cơ nhanh chóng tiêu tan , hắn giống như là hồi quang phản chiếu , nhìn về phía Triệu Vô Cực nói :
“ ngươi vậy mà luyện thành chưởng ý ? ta thua thật không sai !”
Nói xong , hắn lập tức như bong bóng xì hơi , khí lực tháo hết , khí tức đoạn tuyệt .
Hỏa Vân Thành một vị hiếm hoi nhất lưu cao thủ , ở thời điểm này liền chết .
Hắn nếu tự lập môn hộ cũng có thể so sánh cùng đại gia tộc một hai , nhưng hắn cứ như vậy chết ,
Trước khi chết còn chịu vô hạn khuất nhục , hắn gánh vác bêu danh Hỏa Vân Thành cái đầu tiên nhất lưu cao thủ bị bạo cúc , sau đó chiến tử .
Quả thật chết vô cùng thê thảm !
Triệu Vô Cực thần tình lạnh nhạt , chết tốt , đỡ mất công hắn còn phải ra tay .
Hắn đứng yên tại chỗ lấy ra đan dược chữa thương , bỏ vào miệng , hồi phục một chút khí tức .
Triệu Vô Cực lúc này mới có thời gian để ý tới đứng ở chỗ kia một mặt dại ra Cát Mẫn .
Nàng giống như là không thể tin nổi, cũng cảm giác như bầu trời sụp đổ .
Nhị thúc của nàng, đường đường nhất lưu cao thủ , vậy mà chết .
Còn chết trong tay một cái thiếu niên , mới chỉ nhị lưu đỉnh phong , hai người chưa đánh bao nhiêu chiêu a !
Thiếu niên này lại là kẻ thù của nhà nàng ! sự việc này tuy bắt nguồn từ Cát Liễu nhưng lại được nàng xúi giục !
Nàng cảm thấy bầu trời tối sầm ,như muốn sụp xuống .
Cát gia mất đi một nhất lưu cao thủ , gia tộc vốn đã xuống dốc sẽ càng xuống dốc , thời gian tới sẽ không ít người tranh thủ chèn ép bọn họ , muốn từ trên người bọn họ cắn xuống một miếng thịt .
Nếu phụ thân nàng biết được trong này nội tình , sợ rằng sẽ lập tức đánh chết nàng .
Nàng tin tưởng hắn phát điên có thể làm như thế !
Tương lai nàng vì bảo vệ gia tốc không xuống dốc , cũng sẽ nhanh chóng bị xem như quân cơ ném ra ngoài , cho một cái nào đó công tử ca , sau này ngày tháng đều như sống trong địa ngục .
Thiên địa xoay vần , gió đã đổi chiều .
Cát gia không còn là Cát gia trước đây , nàng cũng sợ rằng sắp không còn là Cát gia đại tiểu thư .
Tất cả những thứ này , đều bắt đầu từ khi nàng nhị thúc Cát Báo chết đi , mà hung thủ chính là đứng trước mặt nàng cái này thiếu niên , Triệu Vô Cực .
Cát Mẫn không muốn nhìn thẳng vào sự thật , nàng thất hồn lạc phách , có chút muốn phát điên .
Bước chân không ngừng lùi lại , nàng điên cuồng lắc đầu ,tự nhủ với bản thân đây không phải là sự thật.
Nhưng mọi thứ vẫn là như vậy , xung quanh lặng ngắt như tờ , không ai dám thở ra một tiếng mạnh .
Bọn họ không ai dám chủ động đi phá vỡ bầu không khí cực kì đè ép này , bọn hắn còn muốn xem xem Triệu Vô Cực sẽ đối với Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nhân Cát Mẫn làm gì .
Giết nàng , hay chiếm nàng làm của riêng .
Cát Mẫn chính là hình tượng lí tưởng của tất cả nam nhân ở Hỏa Vân Thành , không ít người đều đối với nàng có ý dâm nhưng không dám hành động .
Là sợ nàng Cát gia mà thôi .
Nhưng Triệu Vô Cực khác, hắn võ lực cao cường , đến Cát Báo hắn còn dám giết , nếu đánh cướp Cát Mẫn rồi bỏ chạy , chẳng phải là chuyện bao nhiêu đơn giản a .
Nhìn Cát Mẫn lộ ra ngoài đùi thon , sung mãn bộ ngực, nhiều người không tự chủ được nuốt từng ngụm nước bọt , phía dưới lều vải chống lên .
Nhất là nàng bộ dáng hoảng sợ , giống như một cái vô lực cừu non , không ít người lúc này bắt đầu có xu hướng tinh trùng lên não , muốn làm liều .
Chỉ cần có thể cùng nàng vui vẻ một đêm , có chết cũng cam lòng a !
Không ít người muốn loạn động , nhưng một chút lí trí cuối cùng nói cho bọn hắn , Cát gia còn chưa diệt , bọn hắn nếu đi lên chính là muốn chết .
Triệu Vô Cực lúc này nhìn Cát Mẫn , khóe miệng kéo lên một tia tà tiếu .
Cát Mẫn thấy vậy trong lòng là càng lạnh càng lạnh .
Hắn sẽ đối với ta làm gì ? sẽ cưỡng bức ta sao ? hay là giết ta ?
Ta nên làm gì ? nhị thúc đã chết , ta không còn ai bảo vệ a ! ta không thể chống lại được hắn ! nếu hắn tấn công tới ta phải làm sao ?
Nhất định phải tìm cách trở về gọi cứu viện , không thể để hắn ở trước mặt mọi người bắt được ta !
Trong lòng nàng điên cuồng suy nghĩ , muốn từ trong tuyệt vọng tìm ra một tia sinh cơ , nhưng có vẻ rất khó , bởi Triệu Vô Cực đã nắm giữ chủ động , qua giao lưu , nàng cũng biết Triệu Vô Cực không hề dễ dàng nắm mũi dẫn đi , hắn cũng rất vô sỉ .
Triệu Vô Cực lúc này mở miệng nói :
“ ngươi gọi tới người hơi yếu a ! Cát gia của ngươi còn có ai không ?”