Chương 117 : Chiến đấu sau chữa thương cùng thu hoạch
Cát Mẫn sợ hãi , nàng bây giờ là thật sự sợ hãi .
Nàng vốn cho rằng Triệu Vô Cực chỉ là nhị lưu đỉnh phong bình thường cao thủ mà thôi , chỉ cần nhị thúc của nàng ra tay Triệu Vô Cực hẳn phải chết không nghi ngờ .
Nhưng thế sự biến đổi khôn lường , trộm gà không được còn mất nắm gạo , Cát gia vì chuyện này mà mất đi một cái nhất lưu cao thủ , thực lực giảm mạnh .
Bây giờ đứng trước Triệu Vô Cực , cái gì nữ cường nhân tư thế , cái gì cao cao tại thượng tư thế nàng đều không dám bày ra .
Nói đùa , đến nhất lưu cao thủ còn bị hắn đánh chết , nàng cái này tam lưu cao thủ trêu chọc hắn không phải là tìm ngược sao ?
Trước hết phải bảo toàn bản thân trở lại mới tìm trợ lực , tiêu diệt đi Triệu Vô Cực .
Đây mới là thượng sách !
Nàng run rẩy nói :
“ Triệu công tử , ngươi chả lẽ muốn đối với một nữ nhân ra tay hay sao ?”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói :
“ thứ nhất ngươi là võ giả , nữ hay nam đều như nhau . thứ hai , ngươi thật sự tìm người tới cùng ta phiền phức , ta ra tay với ngươi cũng không có gì đáng nói !”
Cát Mẫn trong lòng trầm xuống , nàng biết Triệu Vô Cực vô sỉ , không dễ gì bị quy tắc trói buộc , không hề giống giang hồ thiếu hiệp nhất ngôn cửu đỉnh .
Nhưng nàng vẫn là đánh giá cao hắn , Triệu Vô Cực quả nhiên lúc cần đánh vẫn cứ là đánh bất kể nam hay nữ .
Lúc này khiêu khích hắn chính là hành động cực kì ngu ngốc não tàn , bởi vậy nàng đi vào trọng tâm nói :
“ cát gia cao thủ đương nhiên còn , chỉ cần Triệu công tử thả ta trở lại ta sẽ cho ngươi một trận chiến thoải mái !”
Nàng nói rất đúng trọng tâm . Cát Mẫn nhanh chóng bắt được Triệu Vô Cực yêu thích chiến đấu , bởi vậy cũng không đi dọa dẫm khiêu khích hắn mà ném ra đề nghị này .
Vừa có thể xin tha vừa có khả năng cao Triệu Vô Cực sẽ đồng ý , đây gần như đã là lựa chọn tốt nhất rồi .
Nàng cũng không tin nếu bản thân ủy thân cho hắn , cầu xin tha thứ , Triệu Vô Cực sẽ mềm lòng .
Dựa theo tính cách của Triệu Vô Cực , đây là chuyện không thể nào !
Triệu Vô Cực nhìn đám người xung quanh cười hắc hắc nói :
“ có rất nhiều người thèm muốn ngươi a !”
Cát Mẫn xạm mặt lại , quả thật là như thế .
Hỏa Vân Thành đệ nhất mĩ nữ danh xưng của nàng không phải tự nhiên mà có . Nàng tài sắc đều là một yếu tố quan trọng quyết định danh hiệu này .
Khuôn mặt xinh đẹp , cơ thể mềm mại như rắn , eo ong , trước lồ sau vểnh lại thêm tài kinh doanh buôn bán . nàng chính là các đại gia tộc đều muốn sở hữu con dâu .
Đám nam nhân ở đây thèm muốn nàng sắc đẹp cũng là bình thường .
Triệu Vô Cực còn đang cũng nàng đối thoại , nàng vẫn còn là Cát gia đại tiểu thư , không ai dám loạn động .
Nhưng ánh mắt nóng bỏng của bọn họ thì không thể ngăn trở được rồi , Cát Mẫn chỉ cảm thấy có hàng trăm đạo con mắt đang ở trên người nàng những bộ vị nhạy cảm kia quét qua quét lại khiến nàng giống như bị lột sạch áo quần cho người ta chiêm ngưỡng như vậy , vô cùng khó chịu .
Triệu Vô Cực không tiếp tục làm khó dễ nàng , hắn hỏi :
“ Cát gia còn bao nhiêu cái nhất lưu cao thủ ?”
Cát Mẫn không trả lời Triệu Vô Cực mà quanh co lòng vòng :
“ Ta đã nói rồi , chỉ cần Triệu công tử thả ta đi , đảm bảo sẽ cho ngươi một trận chiến thoải mái !”
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại nói :
“ trả lời ta , hoặc là ta sẽ lại dạy cho ngươi thêm một bài học !”
Cát Mẫn không tự chủ được nhớ tới lúc đó Triệu Vô Cực dùng lời lẽ đùa bỡn nàng , trên mặt đỏ lên , thành thật khai báo :
“ cát gia có hai vị nhất lưu cao thủ , bây giờ chỉ còn một . nhưng ta có thể đảm bảo, lần tới trở lại chắc chắn không chỉ một !”
Triệu Vô Cực gật đầu nhìn Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch .
Hai tên này cũng nên luyện tập một chút, tránh trở thành chỉ có nội công mà không có chiến lực phế vật .
Hắn gật đầu :
“ được , vậy ngươi tốt nhất nên gọi được nhiều nhất lưu cao thủ tới một chút , nếu không lúc đó ta lỡ tay đánh chết bọn hắn ngươi lại mất công đi gọi thêm một lần !”
Triệu Vô Cực nói được vô cùng tiêu sái tự nhiên , giống như hắn đánh trận này không có bao nhiêu vết thương cùng mệt nhọc đáng nói vậy .
Chỉ có Triệu Vô Cực tự biết bản thân hắn cũng đã thương tới nội phủ , cần trở về chữa trị ngay .
Nhưng lúc này nếu tỏ ra yếu đuối , sẽ có người nhân cơ hội muốn gây khó dễ cho hắn , bởi vậy Triệu Vô Cực mới càn rỡ như vậy.
Hắn muốn hư trương thanh thế , nói rõ hắn vẫn còn rất dư lực, đánh một trận vẫn không mất bao nhiêu sức , hoàn toàn có thể tiếp tục chiến đấu .
Cát Mẫn gật đầu :
“ ta nhất định sẽ không để Triệu công tử thất vọng !”
Nói xong nàng ra lệnh cho hạ nhân mang lên xác Cát Báo , dù sao hắn là nhị thúc của nàng không thể để hắn ở lại đây mà về tay không được . nếu không phụ thân nàng nhất đinh sẽ mắng nàng một trận máu chó xối đầu .
Triệu Vô Cực nhìn bóng lưng nàng đi xa , cũng quay lại đối với Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch gật đầu , sau đó hướng nhà trọ phương hướng đi tới .
Nãy giờ hắn cố tình đè ép trong cơ thể thương thế , lúc này chính cần gấp rút trở lại chữa thương .
Để càng lâu thương thế sẽ càng nặng càng khó chữa trị , nặng một chút sẽ ảnh hưởng tới hắn tiềm lực phát triển .
Triệu Vô Cực không thể để chuyện này xảy ra .
Độ Hải bước chân theo sau , đối với Từ Tiểu Bạch thở dài nói :
“ hắn càng ngày càng mạnh mẽ a , chúng ta nếu không cố lên chỉ sợ sẽ không theo nổi bước chân của hắn !”
Từ Tiểu Bạch cũng gật đầu nói :
“ nhất lưu cao thủ cũng bị hắn đánh bại a , tuy là yếu nhất nhất lưu cao thủ loại kia nhưng dù sao cũng là nhất lưu . hai chúng ta nếu không cố gắng chỉ sợ một thời gian nữa liền là của hắn gánh nặng rồi !”
Độ Hải gật đầu , hai người nhanh chóng trở về nhà trọ , bọn họ cũng muốn bế quan tu luyện , không thể để Triệu Vô Cực bỏ rơi quá xa được .
Đám người vừa đi , người vây xem xung quanh mới sôi trào lên .
Một người mở đầu nói :
“ ông trời của ta , các ngươi thấy gì không ? họ Triệu thiếu niên kia vậy mà đánh chết Cát Báo , Cát Báo là nhất lưu cao thủ a , hắn mới bao lớn ? mới cảnh giới gì ? nhị lưu đi !”
“ đúng vậy là nhị lưu đỉnh phong , mới cảnh giới này liền có thể vượt cấp khiêu chiến , thực lực của hắn quả nhiên thâm sâu khó lường , Hỏa Vân Thành thời gian tới các đại gia tộc sợ rằng sẽ vô cùng sinh động ra sức mời chào hắn !”