Chương 118.2 : Tam đại gia chủ liên thủ trả thù
May mắn sự việc đã xong , Cát Hổ lúc này đã lấy lại bình tĩnh hắn nói :
“ liên hệ Mục gia cùng Trần gia , chúng ta cùng hợp lực đi tiêu diệt tên tiếu niên kia !”
Cát Mẫn lập tức đáp dạ , nhanh chóng rời đi .
Nàng bây giờ đã không còn bất kì cái gì quyền lên tiếng , chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lệnh Cát Hổ mà thôi .
Chuyện này từ đây Cát Hổ đã tiếp quản , nó không còn là trả mặt mũi vấn đề , mà liên quan tới gia tộc hưng suy .
Cát gia chỉ còn lại một cái nhất lưu cao thủ duy nhất là Cát Hổ , không thể một mình mạo hiểm , thêm ra cái gì bất trắc nữa .
Cho dù Cát Hổ mạnh hơn Cát Báo nhièu lắm , hắn vẫn muốn kéo xuống Mục gia cùng Trần gia cho bọn họ gánh chịu một phần nguy hiểm .
Nếu có gì bất trắc , cả ba gia tộc cùng gặp nguy hiểm , sẽ không cần phải là một mình hắn Cát gia đi gánh chịu .
Cát Hổ ngồi trước bàn , sắc mặt âm trầm bắt đầu tính toán riêng của mình .
Cát Mẫn thì nhanh chóng bái phỏng Mục gia cùng Trần gia , mời gia chủ của bọn hắn tới Cát gia chơi , thực chất là muốn thảo luận chuyện này nên quyết định như thế nào .
Mục gia cùng Trần gia bị Triệu Vô Cực đánh mặt , cũng là vô cùng phẫn nộ .
Nhưng nghe tin Triệu Vô Cực chiến lực siêu quần , giết chết Cát Báo , tâm tư báo thù cũng là phai nhạt đi không ít .
Một cái tiểu bối bị đánh , so với gia tộc hưng thịnh không tính là gì .
Nhưng nếu Cát gia quyết tâm muốn trả thù , bọn hắn nhất định phải làm chủ công .
Mục gia cùng Trần gia chỉ cần làm đảm bảo là được , trận chiến này nếu tam gia vây công Triệu Vô Cực , hắn nhất đinh phải chết .
Cho dù hắn đánh bại Cát Báo cũng là suýt soát vừa đủ mà thôi , bị mấy cái cao thủ vây công cũng nhất định phải chết .
Thế là Mục gia cùng Trần gia nhanh chóng đi tới Cát gia , cùng thảo luận chuyện này nên quyết định như thế nào !
Triệu Vô Cực đánh không chỉ là Cát Liễu mà còn có Mục Giang Trần Mai hai người , việc này đối với Mục gia cùng Trần gia hai nhà cũng là một sự sỉ nhục lớn lao .
Nếu Cát gia chịu làm chim đầu đàn ,bọn hắn cũng không ngại tìm Triệu Vô Cực phiền phức một phen , dù sao Triệu Vô Cực cho dù võ công có mạnh đi nữa cũng mới là nhị lưu đỉnh phong mà thôi .
Hắn có thể đánh bại một cái nhất lưu cao thủ , nhưng nếu bị nhiều cái nhất lưu cao thủ vây công thì sao ? đương nhiên phải bại .
Tuy chưa biết rõ được Triệu Vô Cực gốc gác , nhưng nếu vì thế mà không ra tay , bọn hắn mặt mũi sợ rằng cũng mất hết .
Mục gia gia chủ Mục Chiếu Minh cùng Trần gia gia chủ Trần Mãnh Sơn lúc này đang ngồi trong Cát gia phòng khách , thảo luận Triệu Vô Cực .
Mục Chiếu Minh nói :
“ Cát gia chủ , ngươi đã tìm hiểu được tên thiếu niên kia nguồn gốc chưa ?”
Cát Hổ lắc dầu nói :
“ ngoài thông tin hắn tới từ Thiên giang thành ra , mọi nỗ lực tìm kiếm nguồn gốc của hắn giống như đều gặp phải trở ngại , tạm thời không tìm được cái gì hữu dụng thông tin !”
Mục Chiếu Minh lại hỏi :
“ vậy chuyện này cũng không tốt làm . hắn còn trẻ như vậy võ công liền cao như vậy chắc chắn đi ra từ đại gia tộc . chúng ta không biết chút thông tin gì đi đắc tội hắn , sợ rằng sau này gia tộc hắn tìm tới trả thù sẽ vô cùng bất lợi !”
Trần Mãnh Sơn mở miệng phản đối :
“ thế chả lẽ để cho hắn tiêu dao tự tại , vậy bộ mặt của tam đại gia tộc chúng ta để vào chỗ nào ? sau này bất cứ cái nào người mới tới Hỏa Vân Thành không điều tra được nguồn gốc chúng ta đều phải rút tay rút chân không dám ra tay sao ?”
Trần Mãnh Sơn nói rất có lí , bọn hắn tam đại gia tộc cần nhất lúc này chính là trả thù thành công , chứng minh cho thế nhân thấy bọn hắn không hề dễ chọc , người chọc tới nhất định phải trả giá đắt .
Cát Hổ cũng nói :
“ chúng ta ở Hỏa Vân Thành kinh doanh đã lâu , nội tình cũng đủ thâm hậu. có câu cường long không ép địa đầu xà , chả lẽ chúng ta vì thế mà phải sợ hãi hắn ? lại nói chắc gì hắn đã có một gia cảnh cứng rắn ? nếu là một cái không có gì bối cảnh người , chúng ta làm chẳng phải là không có chút lo ngại gì sao ?”
Mục Chiếu Minh bị hai người bọn họ nói có chút giao động , hắn biết lần này ra tay thành công tỉ lệ rất cao , nhưng hắn là gia chủ cũng cần lo nghĩ rất nhiều thứ , hắn sợ chính là Triệu Vô Cực gia tộc tới trả thù .
Tuy theo hai người thuyết pháp chưa chắc Triệu Vô Cực đã có cái gì bối cảnh nhưng nếu có đây này ? lúc đó ai sẽ gánh chịu trách nhiệm này ?
Cát Hổ lại nói :
“ muốn gỡ lại mặt mũi thì phải ra tay ngay trong thời gian này , nếu không để lâu mọi thứ đều đã nguội , ở Hỏa Vân Thành tam đại gia tộc chúng ta danh tiếng cũng sẽ rơi xuống đáy vực , khổ sở kinh doanh nhiều năm như vậy uy vọng các vị nỡ lòng nhìn chúng tan biến chỉ vì một cái không biết từ đâu ra thiếu niên sao ?”
Mục Chiếu Minh mi tâm nhíu chặt , danh vọng đối với một cái đại gia tộc đúng thật rất quan trọng , qua thời gian này cho dù có trả được thù cũng không còn quan trọng như vậy nữa rồi , lúc đó danh tiếng của bọn hắn đã thối rồi .
Cát Hổ nhìn Mục Chiếu Minh lay động không thôi , hắn biết chuyện này có hi vọng , lập tức tung ra chiêu cuối cùng :
“ trên người thiếu niên này chắc chắn cất chứa không ít bí mật cùng võ công bí tịch , chỉ đơn giản ở Thiên giang thành hắn đã được một bộ mật tịch rồi , Nhị đệ ta hẳn cũng là bị chết ở dưới bộ mật tịch này uy phong .
Có thể thấy được nó có bao nhiêu lợi hại . Nếu chuyện thành công chúng ta ba nhà sẽ cùng hưởng thứ này , hơn nữa lần này ra tay Cát gia chúng ta tới chủ công , hai vị chỉ cần kiềm chế hắn một chút là được , như vậy hắn chắc chắn phải chết !”
Mục Chiếu Minh suy nghĩ , một bộ bí tịch mạnh mẽ đối với một cái gia tộc là vô cùng quan trọng .
Nếu lấy ra cho ba cái gia tộc đang có xu hướng xuống dốc như bọn hắn lại càng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi .
Bọn hắn lúc này đang rất cần những bí tịch mạnh mẽ như vậy , chỉ cần nhìn Triệu Vô Cực có thể dựa vào sức manh của bí tịch là có thể vượt cấp khiêu chiến diết chết Cát Báo là thấy rõ .
Còn về Triệu Vô Cực thật sự sử dụng bí tịch này đánh với Cát Báo hay không ? đương nhiên là có , không thấy Cát Hổ nói sao ?
Bọn hắn còn có Cát Mẫn ở ngay hiện trường quan sát a , khó có thể giả được .
Mục Chiếu Minh đang âm thầm tính toán thiệt hơn , không biết bản thân đã bị Cát Hổ dẫn vào mê cục, Triệu Vô Cực bí pháp cái gì đều là hắn tự thêm vào để câu dẫn Mục gia cùng Trần gia mà thôi !
Thông tin này cũng là hắn từ Thiên giang thành có được , tuy rằng là cái gì bí tịch hắn cũng không quá rõ ràng .
Mục Chiếu Minh cảm giác Cát gia lần này chủ công , bọn hắn đi phụ trợ cũng không có cái gì quá nguy hiểm , lợi ích đạt được cũng đủ lớn làm hắn động tâm , chuyện quan trọng nhất cũng là cứu vãn mặt mũi của gia tộc cũng có thể thực hiện được , hắn gật đầu nói :
“ vậy được , ta sẽ tham gia hành động lần này !”
Mục gia chỉ có một mình hắn là nhất lưu , bên dưới hắn các vị huynh đệ thúc bá đều là nhị lưu cao thủ , không thể để bọn hắn đi mạo hiểm .
Triệu Vô Cực có chiến tích đánh giết nhất lưu cao thủ không phải chuyện đùa mà là thực sự ở trước mặt tất cả mọi người quyết đấu đánh bại .
Trần Mãnh Sơn gõ nhịp nói :
“ vậy ta cũng tham gia , ta muốn dạy cho tên tiểu tử đó một bài học nhớ đời , cho hắn biết Hỏa Vân Thành có người hắn không thể chọc nổi !”
Trần gia chính là đại gia tộc yếu nhất trong bát đại gia tộc . bọn họ trước đây còn có nhất lưu cao thủ , nhưng từ khi vị này nhất lưu chết già sau , gia tộc vẫn chậm chạp chưa hề xuất hiện vị tiếp theo nhất lưu cao thủ gánh trọng trách chấn hưng gia tộc .
Bởi vậy Trần gia chỉ có nhị lưu cao thủ đỉnh phong là sức mạnh tối cường mà thôi , Trần Mãnh Sơn lâu năm ở nhị lưu , sức chiến đấu cũng là vô cùng cường hãn , lần này hắn cũng muốn tham gia đánh giết Triệu Vô Cực .
Cát Hổ vui vẻ ha ha cười nói :
“ vậy được , cứ quyết định như vậy , sáng mai chúng ta lập tức lên đường dạy cho tên tiểu tử này một bài học , tối nay hai vị cứ ở lại đây , ta Cát Hổ mời khách , hi vọng hai vị không từ chối !”
Cát Hổ cảm thấy lần này chắc thắng nên cũng không gấp rút chút nào ngược lại càng tỏ ra thong dong . Mục Trần hai vị gia chủ cũng không tiện từ chối , thế là tối hôm đó Cát gia mở tiệc đãi khách .
Một đêm sóng yên biển lặng , nhưng sóng ngầm lại đang điên cuồng chảy xiết .
Chỉ cần trời sáng , Hỏa Vân Thành sẽ được chứng kiến tam đại gia chủ ra tay trả thù , quả là sự kiện lớn trong năm !