Chương 119 : Đấu trường
Sáng sớm , trời trong mây trắng , trên đường người qua lại nhộn nhịp , tiếng nói ồn ào .
Triệu Vô Cực ở trong phòng , bởi trận pháp cách âm , hắn không hề bị những thứ này làm ồn , hắn cũng đã tỉnh lại .
Buổi tối sau khi tu luyện xong , Triệu Vô Cực đều dành bốn tiếng để nghỉ ngơi hồi phục .
Không phải là hắn không thể dùng tu luyện thay thế nghỉ ngơi mà là hắn đang nuôi dưỡng hư không nội đan bởi vậy tinh khí cùng tinh thần lực của hắn bị cực đại hao tổn , chỉ có thể dùng cách nghỉ ngơi để hồi phục .
Triệu Vô Cực tu luyện như vậy cũng không dám bỏ lỡ bữa ăn của mình , hắn đều trước thời hạn chuẩn bị xong tất cả bữa trưa , bữa tối để vào nhẫn trữ vật sau đó mới trở lại phòng tu luyện .
Đồ ăn tất nhiên đều đi kèm dược thảo , chỉ có như vậy mới có thể giúp hắn bồi bổ cơ thể , chịu được sự tiêu hao khí huyết cùng tinh thần lực khi nuôi dưỡng hư không nội đan .
Triệu Vô Cực tu luyện có thể nói là rất khắc khổ , không bỏ lỡ thời gian nào .
Trời sáng , Triệu Vô Cực cũng cần tỉnh lại rửa mặt , chuẩn bị tất cả đồ ăn sau đó mới tiếp tục tu luyện .
Nhưng hắn có thể cảm nhận được ngày hôm nay sẽ không yên bình .
Hắn cho Cát Mẫn thời gian trở về để tìm cứu viện quay lại trả thù , nàng có thể ngay trong ngày hôm đó xuất hiện với đội hình hùng mạnh hơn nhưng nàng vẫn chưa tới .
Điều này chứng minh bọn họ cần chuẩn bị một chút , ngày hôm nay chính là thời cơ thích hợp .
Bởi vậy hôm nay hắn sẽ không thể toàn tâm toàn ý tu luyện rồi , tốt nhất là nghỉ ngơi dưỡng đủ tinh thần chờ đối phương tới khiêu chiến .
Triệu Vô Cực cũng gọi lên luôn Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch , hai người này hôm nay cũng sẽ đóng vai trò quan trọng .
Ba người gặp nhau , Triệu Vô Cực đánh giá một chút hai người khí tức .
Độ Hải tuy không có thay đổi gì nhiều nhưng Triệu Vô Cực cảm thấy đối phương khí cơ càng ngày càng nội liễm , ẩn mà không phát ,một khi phát chính là kinh thiên động địa .
Có thể là do tôi cốt có chút tiểu thành tựu .
Từ Tiểu Bạch thì lại tăng tiến rõ rệt hơn nhiều . hắn không hề lấy tôi cốt làm thủ đoạn chính , bởi vậy hắn chỉ cần đạt tới nhị lưu đỉnh phong , lại tích lũy căn cơ một thời gian là có thể nhanh chóng luyện khí thành cương tiến vào nhất lưu cảnh giới .
Ba người rất hiểu ý nhanh chóng tìm một quán ăn , sau đó bắt đầu ăn sáng .
Triệu Vô Cực đối với hai người nói :
“ hôm nay ta cảm giác bọn hắn sẽ tới , tới lúc đó đánh hay không đều tùy thuộc các ngươi , ta hoàn toàn không sao , bất cứ lúc nào cũng có thể lui thân !”
Từ Tiểu Bạch lập tức nói ngay :
“ tu luyện giống như đi ngược dòng nước không tiến ắt thối , nếu chỉ vì một chút nguy cơ này mà không dám chiến sau này còn nói cái gì trở thành cao thủ . ta đã đạt tới nhị lưu đỉnh phong rồi , hoàn toàn có cùng nhất lưu một trận chiến niềm tin !”
Triệu Vô Cực ngạc nhiên , tên này thế mà đã tới nhị lưu đỉnh phong rồi ?
Hắn lúc trước gặp Từ Tiểu Bạch , tên này mới chỉ có khoảng chừng năm mươi năm công lực chứ ?
Một thời gian ngắn ngủi liền đã tăng nhanh mười năm công lực ? là hắn nghe nhầm hay là Từ Tiểu Bạch bật hack ?
Từ Tiểu Bạch thấy Triệu Vô Cực một mặt ngạc nhiên , hắn cười giải thích :
“ Cũng phải kể công đan dược ngươi cho , ta công pháp tuy không có tôi cốt yếu quyết nhưng tiêu hóa dược lực cũng có chút bản lĩnh . đan dược đều là cực phẩm bởi vậy ta dùng chúng được lực đi tôi cốt không hề triệt để mà lại có một bộ phận bị hòa tan vào đi củng cố tu vi của ta , ta thời gian này cũng là một mực tu luyện , bởi vậy nội công mới có thể tiến triển nhanh đến như vậy !”
Triệu Vô Cực gật đầu , hắn lúc này hiểu rõ .
Tôi cốt đan tuy là chủ tôi cốt nhưng dược lực tràn ra cũng có thể dùng để tu luyện nội công , dù sao dược thảo không phải chỉ có một loại tác dụng duy nhất .
Chúng bên trong cơ thể đều ẩn chứa năng lượng to lớn , chỉ cần phục dục đều có tác dụng đối với tu vi .
Từ Tiểu Bạch đúng là một công đôi việc , nhân cơ hội này khổ tu một thời gian ngắn liền đạt tới nhị lưu đỉnh phong rồi , có thể xem như là được hưởng Triệu Vô Cực phúc .
Nếu không phải Triệu Vô Cực đưa tới cực phẩm đan dược , hắn còn lâu mới có thể đạt tới nhị lưu đỉnh phong , tính ra ít nhất cần một năm .
Nhưng cực phẩm đan dược dược cặn vô cùng ít dược lực lại cường hãn , bởi vậy Từ Tiểu Bạch mới có thể thuận thế xông lên .
Nếu để cho gia tộc hắn luyện đan sư luyện , cùng lắm cũng chỉ có thể luyện ra trung phẩm đan dược mà thôi , hơn nửa tỷ lệ cực thấp , đâu như Triệu Vô Cực viên nào cũng là cực phẩm .
Từ Tiểu Bạch cảm giác mình kết người bạn này thật tuyệt vời vô cùng . không chỉ nhân nghĩa , lại có hậu trường mạnh nội tình thâm sâu . Tuy không hề có ý nghĩ lợi dụng Triệu Vô Cực cái gì , nhưng quả thật hắn đến hiện tại đều đang được hưởng phúc lợi từ Triệu Vô Cực .
Có nguy hiểm Triệu Vô Cực đều dũng mãnh xông tới trước , không phải hắn ngu ngốc mà là hắn tự tin vào thực lực bản thân cùng có cảm giác trách nhiệm đoàn đội đội trưởng nên mới như vậy .
Từ Tiểu Bạch cùng Độ Hải ở phía sau áp lực không lớn , công việc nhẹ nhàng vô cùng , thu hoạch lại là phong phú .
Như thế đoàn đội , đốt đèn lồng đi tìm cũng không thể tìm thấy , Từ Tiểu Bạch cảm thấy chuyến đi lịch luyện này quá đáng giá .
Chưa kể Triệu Vô Cực lần trước ở Thiếu Vân Sơn cứu hắn một mạng , vì thế cũng bị thương nặng ngất đi , cánh tay máu chảy ròng ròng .
Nhưng hắn cũng không hề buông bỏ Từ Tiểu Bạch mà vẫn cố chấp bằng được , Từ Tiểu Bạch cũng đối với hắn sản sinh cảm kích ý nghĩ , trong lòng đã xem Triệu Vô Cực là tri kỉ , sinh tử bằng hữu .
Độ Hải lúc này mới chậm chạp lên tiếng :
“ bần tăng cũng có tự tin cùng nhất lưu một trận chiến , bần tăng đã tôi cốt được mười khối rồi , trong lòng cũng rất tự tin , ta muốn tìm nhất lưu cao thủ thử tay một chút, xem trong điển tịch nói chúng ta lấy luyện thể làm chủ võ giả có thể cụ bị vượt cấp khiêu chiến năng lực có phải là sự thật hay không ?”
Triệu Vô Cực gật đầu , tên này tốc độ cũng rất nhanh . lúc trước Triệu Vô Cực số lượng tôi cốt là hắn gấp bảy lần , nhưng bây giờ đã bị kéo xuống còn có gấp năm lần .
Không phải là Triệu Vô Cực tôi cốt chậm mà là hắn đã tới giai đoạn tôi cốt khó khăn .
Độ Hải cũng giống như Triệu Vô Cực đều lựa chọn tôi cốt là bàn tay trước , mà bàn tay các đốt xương ngón tay thiên dài nhỏ dễ dàng uẩn dưỡng vô cùng , tốc độ nhanh một điểm cũng không có gì lạ .
Triệu Vô Cực đã bắt đầu tôi đến xương bả vai cùng ngực , đều là xương lớn , tốc độ chậm lại cũng là đương nhiên .
Sau này Độ Hải tới chỗ này cũng nhất định sẽ bị chậm xuống , lúc đó Triệu Vô Cực nếu tôi cốt đến chi dưới vậy sẽ lại bỏ xa hắn một đoạn dài .