Chương 119.1 : Đấu trường
Hai người tu hành tốc độ ở trong nhóm người luyện thể có thể nói đã là nhanh tới chóng mặt , sợ rằng có ít ai có thể cùng bọn hắn so bì .
Nhất là Triệu Vô Cực đủ loại bí pháp trợ giúp dưới , ngày đi ngàn dặm chính là từ để hình dung tốc độ tu luyện của hắn .
Ba người vừa ăn uống vừa thảo luận , Triệu Vô Cực chợt giống như có cảm giác gì đó , nhìn về cuối con đường một chỗ rẽ .
Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch lập tức chú ý tới hắn dị động , cũng thả trên tay đồ ăn xuống .
Triệu Vô Cực lên tiếng nói :
“ ta cảm thấy bọn hắn rồi , là ba người , hai cái nhất lưu một cái nhị lưu đỉnh phong !”
Từ Tiểu Bạch hiếu kì nhìn hắn nói :
“ ngươi là làm sao làm được , ta không hề cảm giác ra cái gì a ?”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói :
“ ta cũng không rõ ràng , ta chỉ cảm thấy ba người có luồng khí huyết sức mạnh to lớn đang đi về phía này mà thôi , dựa vào khí huyết phán đoán có thể thấy được cảnh giới của bọn họ . quan trọng nhất là bọn họ không biết cái gì liễm tức bí pháp , nên ta mới có thể dễ dàng phát hiện ra như vậy !”
Triệu Vô Cực nói xong Từ Tiểu Bạch lại càng hiếu kì nhìn hắn . cùng một cảnh giới nhưng Triệu Vô Cực thể hiên ra chiến lực kinh người , lại là đủ loại thần kì thủ đoạn khiến hắn hâm mộ không thôi .
Độ Hải có chút nể phục nói :
“ Triệu thí chủ loại thủ đoạn này chỉ sợ ở Vạn Sơn Tự chúng ta các đại sư phụ nhất lưu mới có thể làm được tới ! ở một khoảng cách nhất định cảm nhận khí huyết địch nhân hoặc cảm nhận sát khí của địch nhân , là nhất lưu cảnh giới chuyên chúc đặc tính , hiếm thấy ai ở nhị lưu đã có thể làm được như vậy ! bần tăng khâm phục !”
Nói xong hắn niệm một câu phật hiệu , thể hiện bản thân đối với Triệu Vô Cực tán thưởng .
Triệu Vô Cực cũng không rõ ràng . hắn vốn tinh thần lực mạnh mẽ hơn người thường rất nhiều , nhưng cũng chỉ có thể giúp hắn nhớ công pháp bí tịch nhanh chóng hơn mà thôi , không hề có tác dụng này .
Nhưng sau khi đả thông nhâm đốc nhị mạch , dường như hắn linh cảm càng ngày càng xuất hiện thường xuyên lại vô cùng chính xác .
Linh cảm , chính là bản năng cơ bản nhất của một con người . nó vốn không cần bất kì logic nào , chính là tự nhiên như vậy sinh ra , nói cho chủ nhân của nó biết hoặc nhận rõ sự vật sự việc .
Từ lúc đả thông nhâm đốc nhị mạch sau , Triệu Vô Cực linh cảm phát triển nhanh chóng vô cùng , nhiều lúc hắn cũng phải thán phục linh cảm thứ này quá tốt dùng .
Không chỉ giúp hắn ở trong minh minh cảm giác được đối với bản thân có sát ý người còn có thể cảnh báo nguy hiểm . giống như hiện tại chính là phát triển tới mức có thể từ khoảng cách xa cảm ứng được địch nhân khí tức đang tới gần .
Triệu Vô Cực nếu biết rõ thứ này là như thế nào xuất hiện hoặc cách tu luyện , hắn nhất định sẽ giành thời gian thật lớn đi luyện nó .
Võ giả không phải chỉ cần chiêu thức tinh diệu , tập luyện mọi thứ trở thành động tác quen thuộc ,mà còn cần bản năng ý thức cực mạnh .
Một số trường hợp chiến đấu trong khoảnh khắc sống còn , cứu ngươi một mạng không hẳn là chiêu thức tinh diệu , nhưng chắc chắn đó là bản năng chiến đấu của ngươi .
Nếu bản thân người đó không thể cảm nhận được nguy hiểm tính mạng mà tự trong tiềm thức né tránh , thì hắn sợ rằng chín thành sẽ chết trong lúc đó .
Giống như là con người bị lửa đốt ở tay sẽ phản xạ co tay lại một cách cực kì nhanh chóng vậy , việc này còn vượt lên nhận thức của bản thân con người .
Nói đơn giản chính là lúc đó con người sẽ sinh ra ý nghĩ : cái gì đau đớn như vậy ? không tốt , ta bị lửa đốt ! co tay lại !
Trải qua ba cái ý nghĩ mới có thể đưa ra quyết định co tay lại , nhưng tiềm thức của ngươi chỉ cần đi qua duy nhất một bước xử lí chính là : Nguy hiểm , co tay lại !
Bởi vậy bản năng hay tiềm thức , linh cảm đều là một thứ vô cùng quan trọng mà người võ giả nào cũng muốn có được , nhưng không hề dễ dàng có được .
Triệu Vô Cực có thể sớm có được thứ này , hắn cũng là bất ngờ cùng vui vẻ , tuy rằng hắn đối với thứ này không hiểu rõ , vận dụng cực kì thô ráp nhưng cũng đủ khiến Từ Tiểu Bạch ước ao ghen tị rồi .
Đương nhiên Từ Tiểu Bạch cũng chỉ là ước ao ghen tị mà thôi , hắn cũng không có bất kì cái gì bất lợi ý nghĩ đối với Triệu Vô Cực , bởi Triệu Vô Cực là hảo bằng hữu của hắn .
Triệu Vô Cực đứng dậy , hai người cũng đứng dậy theo . quả nhiên ở cuối ngã rẽ lập tức xuất hiện ba cái nam nhân trung niên , mỗi người một vẻ , ăn mặc xa hoa sang trọng vô cùng .
Ăn mặc xa hoa sang trọng ở Hỏa Vân Thành không thiếu , nhưng trên người ba người này tỏa ra cao thủ khí chất cùng áp bách cực mạnh nội lực đủ để chứng minh ba người bọn họ chính là ba cái võ giả mạnh mẽ .
Triệu Vô Cực không cần đoán cũng biết , ba người này chính là Cát , Mục , Trần tam đại gia chủ .
Đơn giản , nhìn bọn hắn quá giống ba tên thiếu chủ hắn đánh hôm trước , không phải Cát , Mục , Trần tam gia thì không thể còn là ai khác .
Triệu Vô Cực ung dung lên tiếng nói :
“ tới Hỏa Vân Thành trung tâm sân đấu đi !”
Cầm đầu Cát Hổ gật đầu , trầm giọng nói :
“ được !”
hắn cũng không sợ Triệu Vô Cực sẽ chạy mất , Triệu Vô Cực nếu đã dám đứng lại khiêu khích tam gia tộc hẳn là đối với bản thân rất tự tin , cho rằng hắn có thể đánh bại tam đại gia tộc người .
Chính vì hắn kiêu ngạo , nên sẽ không bỏ chạy .
Tam đại gia chủ ung dung dẫn đường , sáu người nhanh chóng hướng Hỏa Vân Thành trung tâm sân đấu đi tới .
Hỏa Vân Thành kiến trúc trung tâm thành không phải là cái gì phường hát tạp kĩ , cũng không phải quán ăn tửu lâu thanh lâu hay phủ thành chủ mà chính là đấu trường .
Đơn giản chính là nơi mọi người quyết đấu với nhau , tránh ở bên ngoài đường loạn đánh , ảnh hưởng tới thường nhân .
ở đây chỉ cần hai bên nguyện ý có thể đặt cược tất cả mọi thứ mà mình có , từ gia sản cho tới tính mạng , bên thua nhất định phải giao nộp đầy đủ mọi thứ .
trước giờ đấu trường làm việc chưa hề có sai sót hay sự tình bê bối gì , uy danh cực kì vang dội ở Hỏa Vân Thành .
Cái này cũng phải kể tới thế lực vận hành đấu trường , nghe nói chính là phủ thành chủ . đương nhiên ngươi nếu đi hỏi , sẽ không ai trả lời ngươi , mà chỉ là đồn đại mà thôi .
Tam đại gia chủ dẫn đường , Triệu Vô Cực đám người ở phía sau tiến tới đấu trường lập tức hấp dẫn đám người ánh mắt .
Trên đường người lập tức như là cá mập ngửi thấy mùi máu tanh , ồn ào đi theo cũng thảo luận lên :
“ các ngươi nhìn , kia không phải là tam đại gia chủ cùng họ Triệu thiếu niên sao ?”
“đúng , là Triệu Vô Cực . hắn lần này cùng tam đại gia chủ đi tới đấu trường sợ rằng là giải quyết ân oán cá nhân lần trước đi ?”
“ thật sao ? nghe nói Cát gia mới chết một vị nhất lưu cao thủ , lần này Cát gia gia chủ tự mình ra tay cũng hợp lí a ! nhưng hai người kia Mục gia gia chủ cùng Trần gia gia chủ là đến góp vui sao ?”
“ ngu ngốc ,lần trước Triệu Vô Cực đánh không chỉ có một mình Cát Liễu mà còn có Mục Giang cùng Trần Mai . Lần này bọn họ tới trả thù cũng không có chuyện gì là lạ !”
“Nhưng Cát , Mục , Trần tam vị gia chủ lớn tuổi rồi a , ra mặt bắt nạt tiểu bối quá không muốn mặt mũi chứ ?”
“Hừ , ngươi thì biết cái gì ! đừng nhìn tên Triệu Vô Cực kia nhỏ tuổi nhưng đã là nhị lưu đỉnh phong cao thủ , ở Hỏa Vân Thành này chỉ sợ gia chủ cấp bậc nhân vật mới có thể cùng hắn so chiêu , nhị lưu cao thủ ra nhiều hơn nữa cũng vô dụng . Bọn họ không muốn ra mặt cũng phải ra mặt , nếu không phái người khác đi tốn công vô ích không chừng còn tổn thất thêm . Mà đánh không lại hắn thì mặt lại càng ném thêm , bởi vậy bọn hắn cho dù lấy lớn hiếp bé cũng phải tự mình xuất thủ !”
“ là thế a , nhưng Triệu Vô Cực phía sau hai cái thiếu niên kia là ai ?”
“ không biết , có thể làm đồng bạn của hắn chắc chắn không phải cái gì người yếu ! xem bọn hắn đoàn đội Triệu Vô Cực đi ở giữa lại đi đầu tiên , hẳn là đội trưởng , hai người này so Triệu Vô Cực yếu , yếu hơn bao nhiêu thì không biết !”
“ các ngươi nghe tin gì chưa , ở đấu trường đã sớm bắt được tin tức Cát , Mục , Trần tam gia muốn cùng Triệu Vô Cực đánh sống đánh chết , đã mở ra tỉ lệ đặt cược cực kì hời . Đặt Triệu Vô Cực thắng một ăn ba , đặt Cát , Mục , Trần tam vị gia chủ thắng một ăn 1,1 . Còn không mau đến xem . chậm một chút nữa sợ rằng cả đấu trường sẽ hết chỗ a !”
“ Vị huynh đài này , ngươi muốn đặt thế nào !”
“ ta cũng rất phân vân a , nhìn tình thế ba vị gia chủ là cao thủ thành danh đã lâu , phần thắng đã tám chín phần , đặt bọn hắn cũng không quá có lời nhưng lại chắc chắn . nếu đặt Triệu Vô Cực thì lại là đặt cược một đêm phất nhanh tiết tấu a . thôi trước hết cứ tới chiếm chỗ rồi hẵng nói , ta cũng sợ không còn chỗ ngồi đây!”
Mọi người điên cuồng thảo luận cùng lao về phía đấu trường, bình thường vốn tụ tập vô cùng nhiều kẻ hiếu chiến cùng đặt cược đấu trường lúc này lập tức chật chội hẳn lên , dòng người đổ về đây quá lớn .
Tam vị gia chủ cùng Triệu Vô Cực quyết đấu tin tức lan truyền ra vô cùng nhanh chóng , Hỏa Vân Thành đám người người vì xem náo nhiệt , người vì xem cao thủ giao chiến , người vì đặt cược lập tức điên cuồng đổ về đấu trường .
Nhất thời Hỏa Vân Thành dòng người biến đổi , náo nhiệt vô cùng . ở trong đấu trường tranh chỗ ngồi đã tranh thành một mảnh loạn xạ , không ai nhường ai , tiếng đánh tiếng mắng liên tục truyền ra .
Cát Hổ nhìn tình thế, đây cũng là thứ hắn muốn .
Cho dù mang tiếng lấy lớn hiếp bé , hắn cũng phải rửa nhục cho gia tộc trước đã . nếu không thể giết chết Triệu Vô Cực , mối nhục này còn to lớn hơn , lại sẽ như là một cái kim đâm vào tim hắn vậy không thể ngủ yên được .
Mặt mũi muốn đòi lại , chính là ngay lúc này . Đã làm phải làm lớn một chút , để cho mọi người thấy rõ , tụ tập đến vây xem .
Hắn muốn tất cả mọi người ở Hỏa Vân Thành thấy được đắc tội Cát gia cái kết phải trả là thê thảm như thế nào . mượn Triệu Vô Cực giết gà dọa khỉ , cho những người kia ngấp nghé gia tộc của hắn im mồm .
ở trước mặt mọi người đánh bại Triệu Vô Cực , mặt mũi của hắn cũng có thể được tìm về , còn hơn là để Triệu Vô Cực nhởn nhơ bên ngoài làm trò cười cho tất cả gia tộc còn lại .
Lần này chiến đấu đúng là chủ đề lớn , ở Hỏa Vân Thành khắp đường lớn ngõ nhỏ đều đang tấp nập thảo luận , không ít gia chủ của các gia tộc còn lại cũng đã thuận lợi theo con đường của mình đi tới đấu trường , sử dụng phòng khách quý theo dõi trận đấu .
Trong chốc lát này , tất cả ánh mắt đều đã đổ về đấu trường , mọi người đều muốn chứng kiến tam đại gia chủ là như thế nào mạnh mẽ , thiếu niên thiên tài có thể kì tích lật bàn hay không ?
Hỏa Vân Thành yên ổn đã lâu nay bỗng nhiên dậy sóng , tất cả vì một cái thiếu niên mà ra ,đám người cũng là hiếu kì muốn quan sát một phen xem thiếu niên này có bao nhiêu thần kì .
Tam đại gia chủ cùng Triệu Vô Cực đám người nhanh chóng đi tới đấu trường , đấu trường cửa lớn lúc này bỗng xuất hiện một đám cảnh vệ lập tức dẹp đường tạo ra một con đường thuận lợi thông thoáng cho bọn hắn đi vào .
Triệu Vô Cực gật đầu , đám người này làm được rất tốt , trận thế đủ mạnh .
Sáu người đi thẳng vào đấu trường , đấu trường lập tức tiếng reo hò một mảnh ,không khí náo nhiệt vô cùng .