Chương 120 : Nhiệt huyết chiến đấu !
Đấu trường thấy sáu người xuất hiện lập tức sôi trào lên , tiếng hò reo một mảnh không ngớt , bầu không khí nào nhiệt vô cùng .
Hỏa Vân Thành yên ổn đã lâu thế cuộc đã định hình , không ai nghĩ ngày hôm nay ba vị gia chủ sẽ xuất hiện ở đây cùng một cái thiếu niên đại chiến .
Nếu như có gì bất ngờ xảy ra , vậy thì Hỏa Vân Thành thế cuộc nhất định biến thiên , đây chính là cơ hội ngàn năm có một cho các tiểu gia tộc còn lại .
Triệu Vô Cực nhìn bầu không khí ở đây , cũng có một chút cảm khái . hắn vốn chiến đấu không phải vì danh lợi , nhưng đứng ở trước mặt nhiều người cổ vũ như vậy hắn cũng không nhịn được nhiệt huyết sôi trào , muốn thể hiện ra bản thân tất cả tuyệt kĩ chứng tỏ sự mạnh mẽ của mình .
Ba vị gia chủ bên kia hẳn là cũng có cảm giác tương tự như vậy , nếu không bọn hắn cũng sẽ không đơn giản tới chỗ này , Triệu Vô Cực lúc đầu lời mời là để tránh dư âm chiến đấu lan ra ảnh hưởng tới người vô tội mà thôi, nhưng lại đúng ý bọn họ .
Nếu Triệu Vô Cực không mời bọn họ tới đây , bọn họ cũng sẽ chủ động mời Triệu Vô Cực tới đây .
Lúc này một vị nam nhân trung niên , mặc một chiếc áo bên trên có hình chữ “ đấu” đi tới , hẳn là người của đấu trường .
Hắn nói :
“ Ta là trọng tài , ta muốn xác định lại các vị hình thức trận chiến này cùng các vị có phải là tự nguyện tham chiến hay là bị ép buộc !”
Cát , Mục , Trần tam vị gia chủ đồng thời lên tiếng :
“ Ta tự nguyện !”
Vị này trọng tài gật đầu nhìn về phía Triệu Vô Cực , Triệu Vô Cực đại diện ba người nói :
“ Chúng ta tự nguyện !”
Vị trọng tài này rất tinh minh , bắt được chỗ quan trọng hỏi :
“ Là chúng ta sao ? ý Triệu công tử là hai vị này bằng hữu của ngươi cũng sẽ tham dự ?”
Cát Hổ trong lòng chìm xuống, nếu chỉ một mình Triệu Vô Cực bọn hắn có lòng tin trăm phần trăm cầm xuống hắn , sau đó tiêu diệt . nhưng nếu thêm vào hai cái này không biết từ đâu ra hai thiếu niên , nói không chừng thế cuộc sẽ có biến đổi .
Hai người này khí tức trên người không ngờ cũng đã tới nhị lưu đỉnh phong cảnh giới , tên hòa thượng thì cũng đã rất tiếp cận nhị lưu đỉnh phong , chỉ thiếu chút nữa mà thôi .
Lấy tuổi của bọn hắn quả thật có thể xưng một tiếng thiếu niên thiên tài .
Từ lúc nào thiếu niên thiên tài có thể ở đâu cũng gặp thế này ? thiên tài cũng không phải rau cải trắng a!
Hai tên thiếu niên này nếu cầm chân được Mục gia gia chủ cùng Trần gia gia chủ thì Triệu Vô Cực hoàn toàn có thể đơn đấu Cát Hổ .
Cát Hổ đối với bản thân mình rất tự tin nhưng hắn cũng không muốn vì thế mà mạo hiểm một chút nào .
Trận chiến này không phải để cho bọn hắn mài dũa sức mạnh của bản thân mà là để lấy lại mặt mũi cho gia tộc , không thể có một chút sơ sót gì .
Cát Hổ lập tức lên tiếng nói :
“ Triệu Vô Cực , chuyện này không phải là chuyện của tam đại gia tộc chúng ta cùng ngươi tư oán sao ? sao ngươi lại kéo cả bằng hữu của mình xuống vũng nước đục này ?”
Triệu Vô Cực ha ha cười to nói :
“ không ngờ tam vị gia chủ thật là đủ tiện , không những lấy lớn hiếp nhỏ còn không ngại mất mặt mũi còn muốn lấy đông đánh ít ! nói chuyện còn như thế lí lẽ thẳng thắn , tại hại bái phục !”
Bên ngoài lập tức ồn ào lên một mảnh :
“ tam đại gia chủ quá phận a , có cần mặt mũi hay không ?”
“ vô sỉ , đã ý lớn hiếp nhỏ còn muốn lấy đông đánh ít sao ? đây chính là đại gia tộc phong cách làm việc sao ?”
“ không ngờ ta vị gia chủ cũng có thể tiện tới mức này , hôm nay quả nhiên mở mang kiến thức !”
Bên ngoài một mảnh ô ngôn uế ngữ khiến Cát , Mục , Trần tam vị gia chủ không tự chủ được đỏ mặt lên , bọn hắn cũng không muốn làm vậy a ! nhưng tình thế ép buộc mà thôi .
Cát Hổ thì là sắc mặt âm trầm . nếu cho Triệu Vô Cực mời thêm trợ thủ bọn hắn hoàn toàn có cơ hội lật thuyền , nếu không cho thì sợ rằng tiếng mắng chửi sẽ càng lúc càng lớn.
Hắn tỏ ra vô cùng độ lượng nói :
“ nếu Triệu Vô Cực ngươi đã muốn hại bằng hữu của mình vậy thì ta cũng chấp nhận , hai người các ngươi cũng nên cẩn thận một chút. Trận chiến này không phải là đùa vui , các ngươi đừng dễ dàng tin lời ma quỷ của Triệu Vô Cực mà khiến bản thân gặp nguy hiểm !”
Cát Hổ mở miệng chính là chụp mũ Triệu Vô Cực bất nghĩa sau lại li gián , nếu là dã đoàn đội sợ rằng lúc này đã bị lay động rồi .
Nhưng bọn hắn cũng không phải cái gì dã đoàn đội , đã phối hợp cùng nhau rất lâu , đối với đối phương đều là có lòng tin nhất định .
Ba người đều là thông minh hạng người , sao có thể vì một hai câu nói mà sản sinh nghi ngờ lẫn nhau ? Từ Tiểu Bạch cười lạnh nói :
“ Cát gia chủ không cần phiền lòng , chúng ta tự có cửa mình chính kiến !”
Độ Hải thì chỉ bình tĩnh niệm lên một câu phật hiệu , tỏ rõ thái độ của hắn .
Cát Hổ sắc mặt càng là lạnh lùng , li gián vô ích , vậy thì chỉ có thể một trận chiến rồi .
Hắn đối với Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn hỏi :
“ các ngươi lúc trước điều tra luôn hai người này sao ?”
Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn lập tức lắc đầu ;
“ toàn bộ chú ý của chúng ta đều bị tên Triệu Vô Cực này hấp dẫn nên bỏ qua đi cùng với hắn hai người , thất trách !”
Cát Hổ nhíu mày , không hề có tình báo .
Đối với người chưởng quản gia tộc như bọn hắn làm việc không có tình báo là một việc vô cùng không cẩn trọng hành động , nhưng bọn hắn hôm nay đã lên tên lên cung không thể không bắn .
Cát Hổ đối với Triệu Vô Cực nhóm người cười gằn nói :
“ nếu các ngươi đã vội vã như vậy muốn đi chết , ta sẽ thành toàn cho các ngươi !”
Trọng tài đúng lúc nói ra :
“ hình thức thi đấu là gì ? luân phiên đấu hay là loạn đấu ?”
Triệu Vô Cực mở miệng nói ;
“ Loạn đấu !”
Cát Hổ cũng gật đầu đồng ý .
Thực chất loạn đấu đối với tam vị gia chủ càng có lợi hơn mà thôi , tách lẻ ra từng người đánh chính là hạ sách .
Khán giả lập tức sôi trào , loạn đấu a !
Từng người đấu bọn hắn sớm xem chán , loạn đấu mới là thứ càng thêm kích thích .
Loạn đấu bên trong , bất cứ thứ gì cũng có thể xảy ra .
Hai người đang đại chiến cùng nhau cũng có thể lập tức biến thành hai người vây công một người hoặc bị người khác từ phương xa bắn tới ám khí tiêu diệt .
Có thể nói xem loạn đấu càng thêm so với quyết đấu có nhiều tính bất ngờ cùng thú vị .
Trọng tài nhìn qua hai bên , không ai phản đối gì , hắn tiếp tục hỏi :
“ các vị muốn đặt cược cái gì ?”
Triệu Vô Cực trước tiên mở miệng , hắn nói :
“ ta cùng Cát gia chủ đương nhiên là muốn cược mạng của mình rồi !”
Trọng tài nhìn về phía Cát Hổ hỏi :
“ Cát gia chủ thấy thế nào !”