Chương 120.1 : Nhiệt huyết chiến đấu !
Cát Hổ trầm giọng nói :
“ cược mạng , ta muốn hắn hôm nay nhất định phải chết , trả giá vì hành động ngu xuẩn của hắn !”
Bên trên khán đài lại truyền tới một hồi reo hò , quả thật kích thích a !
Một vị gia chủ mang tính mạng của mình ra đánh cược , vậy chắc chắn hắn sẽ bùng nổ ra toàn bộ sức mạnh , trận chiến này chắc chắn sẽ vô cùng kịch liệt .
Trọng tài nhìn về phía Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn hỏi :
“ Hai vị muốn cược gì ?”
Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn có chút do dự , bọn hắn tới trợ công không hẳn là muốn vì Cát gia bán mạng .
Bên kia Từ Tiểu Bạch thì lại trước tiên mở miệng nói :
“ Năm mươi vạn lượng bạch ngân !”
Khán giả lại lần nữa sôi trào ! Năm mươi vạn lượng bạch ngân ?
Đã từ lúc nào đấu trường chưa có được một trận chiến cược lớn như vậy ? lần cuối cùng là lúc nào ?
Tên kia thiếu niên vừa ra tay chính là năm mươi vạn lượng a , quả thật là đại thủ bút !
Một người bắt đầu nói :
“ tên kia thiếu niên chắc chắn là đại phú gia đi ra ngoài công tử , nếu không cũng không thể vừa ra tay chính là năm mươi vạn lượng a !”
“ không cần ngươi nói ta cũng biết , cho ta là đồ ngốc sao ? Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn nếu thông minh thì không cần cùng hai tên bằng hữu của Triệu Vô Cực này đánh sống đánh chết a , nếu không quả thật hậu hoạn vô cùng !”
“ chuyện này thực ra Mục gia cùng Trần gia cũng không có bao nhiêu mất mặt a , chỉ có Cát gia tổn thất nặng nề , đối với Triệu Vô Cực không thể qua được mà thôi !”
“ Trận chiến này khí thế thật lớn a , thật kích thích !”
Mọi người điên cuồng xem đám người đưa ra phần đặt cược của mình , cược càng lớn bọn hắn lại càng hứng thú xem trận đấu .
Mục Chiếu Minh cùng Trần Mãnh Sơn thì trong lòng trầm trọng .
Bọn hắn cũng hiểu được đối phương nếu dám đưa ra lớn như vậy đánh cược hiển nhiên thân thế không nhỏ , cùng đối phương đánh chính là đắc tội hắn rồi , lần này bị Cát Hổ kéo xuống nước quả là thất sách
Nhưng tới đây rồi cũng không thể nhận túng , lâm trận lại lui binh chính là đại kị . bọn hắn chỉ có thể cắn răng mà tiếp lấy .
Năm mươi vạn lượng bạch ngân sợ rằng cũng là cả năm thu nhập của một số gia tộc cỡ vừa rồi , đối với đại gia tộc đều là năm trên trăm vạn lượng .
Đừng nhìn số liệu nhiều như vậy nhưng thực chất bọn hắn tích trữ tài bảo cũng không có bao nhiêu .
Tất cả mọi thứ đều phải khấu trừ chi phí tiền lương thưởng , thuê nhân viên mặt bằng cùng tồn trữ và phát triển tại chi nhanh cửa hàng làm ăn của mình , tiền đưa về gia tộc thật không nhiều .
Mục Chiếu Minh liếc qua Trần Mãnh Sơn , tên này vẫn là câm miệng không nói , hiển nhiên muốn nhường lại cho mình cái này đây mà .
Trần gia là gia tộc yếu nhất trong tam gia, tiền tài thu được cũng có hạn lượng , không dám tiếp đơn này sinh ý cũng là bình thường .
Mục Chiếu Minh chỉ có thể mở miệng nói :
“ ta cũng ra năm mươi vạn lượng bạc !”
Trọng tài gật đầu , quay về phía Từ Tiểu Bạch hỏi :
“ vị này công tử , ngươi có thể chứng minh mình có thể trả được phần cược này sao ?”
Đánh bạc liều mạng cược , báo giá hư cao cược cũng không phải không có .
Ví dụ đơn giản ngươi trong người không có mười vạn lượng , đối thủ của ngươi có .
Ngươi liền cược mười vạn lượng sau đó cùng đối phương đánh sống đánh chết .
Thắng ngươi lập tức phất nhanh , thua đối thủ cũng không kiếm được mười vạn lượng kia , cùng lắm cũng chỉ có thể lấy mạng của ngươi , như thế đánh cuộc công bằng sao ?
Đương nhiên là không , đấu trường cũng sâu am hiểu đạo này , bọn hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng thả ra lỗ hổng .
Từ Tiểu Bạch từ trên người lấy ra một cái lệnh bài , dùng tốc độ nhanh chóng ném cho trọng tài nói :
“ ngươi xem là được không cần công bố ra !”
Trọng tài nhanh tay tiếp lấy , nhìn trên mặt lệnh bài chính là hình một cây kiếm đâm thẳng vân tiêu , hắn lập tức biết được Từ Tiểu Bạch gia thế .
Đối phương hoàn toàn có tư cách đặt cược năm mươi vạn lượng bạc .
Đừng nói năm mươi vạn , năm trăm vạn cũng có thể .
Hắn ném trả lại lệnh bài , nói :
“ Còn hai vị nữa muốn đặt cược gì nào ?”
Hiển nhiên , Từ Tiểu Bạch thân phận nghiệm chứng thông qua , hắn cùng Mục Chiếu Minh đã đạt thành năm mươi vạn lạng bạc ước chiến , ai thua phần thưởng sẽ về người kia .
Độ Hải cười nói :
‘ bần tăng không giàu như vị bằng hữu này , hai mươi vạn lượng được không ?”
Bên trên khán giả cũng là hít một ngụm khí lạnh , tên này hòa thượng cũng thật giàu .
Đừng nhìn hắn một cái hòa thượng mà xem thường , hai mươi vạn lượng đã là tiểu gia tộc cả năm thu vào .
Hắn mở miệng chính là không giàu , nhưng ra tay thật là kinh người .
Thực chất Vạn Sơn Tự cũng không phải là cái gì kinh doanh tổ chức , bọn hắn tiền bạc cũng có hạn hơn nhiều . Độ Hải ra hai mươi vạn cũng đã rất kinh người rồi .
Tuy nhiên cũng cần nói rõ , Vạn Sơn Tự ít tiền bạc mà thôi , tài nguyên tu luyện của bọn hắn cũng không hề thiếu .
Trần Mãnh Sơn lúc này mới mở miệng ;
“ ta cũng ra hai mươi vạn !”
Hai mươi vạn hắn còn chịu được , quan trọng là không phải đánh cược mạng sống cùng đối phương đánh sống đánh chết là được rồi !
Triệu Vô Cực lúc này chợt lên tiếng nói :
“nghe nói bên đấu trường có người mở cá cược , ta thắng tỉ lệ một ăn ba ? là ai đang mở sao ?”
Hắn nhìn xung quanh , muốn tìm kiếm chủ cá cược lần này . trọng tài lập tức lên tiếng nói .
“ Triệu công tử nếu muốn cá cược ta có thể giúp ngươi lập tức đi đăng kí , ngươi là muốn đặt mình thắng hay sao ?”
ở đấu trường cũng không ít người tự đặt mình thắng . thua bọn hắn chết , cũng không cần bạc làm gì , thắng lập tức một đêm phất nhanh đổi đời tiết tấu a !
Triệu Vô Cực gật đầu , làm bộ từ trong ngực móc ra ngân phiếu , hắn từ nhẫn trữ vật lấy ra một chồng lớn ngân phiếu , mỗi tờ đều là một vạn lượng bạch ngân , Triệu Vô Cực đưa cho trọng tài nói :
“ năm mươi vạn lượng đặt ta thắng !”
Bên ngoài mọi người hít một ngụm khí lạnh , hôm nay ngày gì a , sao đấu trường tới toàn là người có tiền ? tên kia thiếu niên dùng lệnh bài nghiệm chứng thân phận nhưng không đưa ra tiền mặt bọn hắn còn đỡ kích thích , nhưng tên này Triệu Vô Cực thiếu niên lập tức chính là năm mươi vạn ngân phiếu , còn đập bản thân thắng !
Hắn là có bao nhiêu tự tin a , đây là trận đấu sinh tử được hay không ?
Thế là trong đám người không ít người bắt đầu tình kế , học theo Triệu Vô Cực quay sang đặt cửa của hắn . dù sao Triệu Vô Cực cũng đã từng có chiến tích đánh bại nhất lưu , hắn lại tự tin như vậy , cũng không phải là không có phần thắng nào .
So với đặt ba vị gia chủ thắng , đặt Triệu Vô Cực bên này một ăn ba mới là đại lãi , một đêm phất nhanh .
Không ít thèm khát tiền tài cùng đặt cược mê người bắt đầu rục rịch thay đổi cửa đặt cược của mình , dù sao trận đấu chưa bắt đầu mọi người đều có thể thoải mái đặt thế nào cũng được !
Trọng tài gật đầu , giao tiền lại cho một cái phụ tá , hắn lập tức đi vào bên trong , hẳn là đi đăng kí cho Triệu Vô Cực .
Trọng tài lúc này gật đầu nói :
“ như vậy trận chiến này mọi người cần chú ý nếu không phải cược tính mạng của mình thì điểm tới là dừng , nếu muốn ra tay tàn nhẫn chúng ta đấu trường nhân viên sẽ lập tức ngăn cản , nhưng trong chiến đấu thương tật là không thể tránh khỏi phải tự mình gánh lấy , tài nghệ không bằng người không thể trách ai . Còn Triệu công tử cùng Cát gia chủ , hai người có thể thoải mái biểu diễn tài nghệ của mình , giữa hai người chính là luật rừng , mạnh được yếu thua, người thua sẽ phải chết !”