Chương 120.2 : Nhiệt huyết chiến đấu !
Hắn nói xong dừng lại một chút cho mọi người tiêu hóa lời nói của mình , nhưng thực ra cũng là sáo lộ mà thôi , mọi người đã sớm nghe chán .
Hai bên đoàn đội tinh thần cũng kéo căng lên , tất cả mọi người đều vào thế của mình .
Cát Hổ dùng cũng chính là quyền pháp , trên tay hắn xuất hiện một đôi bao tay , thủ thế súc lực .
Mục Chiếu Minh dùng chính là kiếm , Trần Mãnh Sơn thì là đao .
Bên này Triệu Vô Cực cũng lấy ra của mình Ẩm huyết thủ sáo bày ra trảo công tư thế , Từ Tiểu Bạch Lăng vân kiếm pháp thức mở đầu , Độ Hải đập mạnh thiền trượng của mình xuống đất .
Khán giả tiếng reo hò càng lúc càng lớn càng lúc càng cuồng nhiệt .
Từ phía đấu trường lập tức xuất hiện thêm hai người , là hai cai trọng tài phụ , bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay kiểm soát tình hình trận đấu .
Tên trọng tài lúc nãy lúc này dồn sức rống to :
“ Trận chiến bắt đầu !”
Lời nói vừa dứt , hai bên lập tức lao vào nhau , đại chiến nổi ra .
Triệu Vô Cực trên cổ tay lập tức xuất hiện hai cái âm dương hoàn , Thiên Địa Tinh biến chưởng ngưng tụ vô cùng nhanh chóng .
Cát Hổ cương khí ngưng tụ quanh nắm đấm hình thành một vầng sáng bảo vệ nắm đấm hắn đồng thời tăng phúc sức mạnh cho một quyền này .
“ Toái thạch quyền !”
Rống to một tiếng , hắn lập tức xuất thủ . cánh tay hắn như giao long xuất hải , dùng một tốc độ cực kì nhanh chóng bắn ra , khí thế dũng mãnh như cầu vồng khiến người khác cảm thấy bị đè ép vô cùng . một quyền vừa ra cho dù là có cự thạch cản trở trước mặt hắn cũng sẽ một quyền đánh nát giống như là không gì có thể ngăn cản một quyền này của hắn như vậy .
Bên kia Từ Tiểu Bạch cũng sử xuất ra Lăng Vân kiếm pháp của bản thân hắn :
“ Lăng Vân kiếm pháp - xuyên vân nhất kích !”
Kiếm chiêu nhanh chóng đâm ra , Từ Tiểu Bạch một kiếm này hiện lên từng luồng mờ ảo khí tức như là vân vụ , đầu kiếm thì mạnh mẽ phá không đâm tới Mục Chiếu Minh .
Mục Chiếu Minh cũng không hề xem thường hắn , trên thân kiếm kiếm cương hiện lên , rống to :
“ Ất mộc kiếm pháp - ất mộc địa sát !”
Hắn kiếm lập tức được bao bọc bởi một luồng khí tức màu xanh , còn không ngừng hiện lên giống như từng cái rễ cây mọc trên thân kiếm , một kiếm này nội lực không hề ngưng tụ bao nhiêu mà là phân tán bớt đi cho khắp nơi trên thân kiếm vậy .
Hai kiếm cùng xuất , lập tức va chạm .
Độ Hải cùng Trần Mãnh Sơn bên kia thì chính là đơn giản trực tiếp vận công gia trì , man lực va chạm .
Trượng cùng đao khí thế cuồng mãnh lao tới , nhanh chóng đụng vào nhau . bọn hắn đều là nhị lưu cảnh giới , một người đỉnh phong một người gần tới đỉnh phong , nhưng Độ Hải là luyện thể làm chủ tu sĩ , cũng không hề yếu thế !
Ầm ! ầm ! ầm !
ba tiếng nổ mạnh vang lên , giữa sân đấu lập tức khí tức bạo tạc hỗn loạn , trung tâm ba vụ nổ đều bắn ra của mình cực mạnh sóng khí , sóng khí lại va chạm lẫn nhau khiến sân đấu sàn gạch vốn cực ít bụi cũng phải cuốn lên từng cơn bụi bặm .
Triệu Vô Cực cùng Cát Hổ đối một chưởng , hắn liền cảm thấy được sự khác biệt .
Cùng Cát Báo trước đây đánh nhau , cùng là chiêu thức ấy nhưng Cát Hổ cho hắn phản chấn cùng tê dại ở cánh tay so Cát Báo còn hơn rất nhiều .
Hiển nhiên tên này công lực so với Cát Báo còn thâm hậu , chiêu thức tu luyện cũng có thành tự cao hơn nhiều lắm , Triệu Vô Cực chịu không ít thiệt thòi .
Bị cương khí đánh vào lòng bàn tay khiến cho hắn cảm giác lòng bàn tay bây giờ đang không ngừng phát ra từng hồi nóng rực đau đớn , Triệu Vô Cực vội vã vận chuyển nội lực tới bảo vệ tay mình
Đồng thời khí tức nổ tung kéo tới , Triệu Vô Cực vội vàng phát động tiểu thần thông của mình .
“ thiên cân trụy !”
Xẹt !
Triệu Vô Cực ở trên mặt đất cày ra hai đường vết chân sâu sắc , nhưng hắn lại có thể tránh được bay ngược mà ra sau đó va chạm cùng mặt đất hai lần bị thương kết quả
Đương nhiên việc này cũng có cái giá của nó , Triệu Vô Cực cảm giác bởi vì cường chống mà trong ngực một ngụm nghịch huyết càng khó khống chế , nó đang không ngừng chạy loạn làm Triệu Vô Cực khó thở vô cùng .
Khóe miệng hắn lập tức rỉ ra một dòng máu , không hề dễ chịu chút nào .
Cát Hổ cũng là liên tục lùi lại năm bước mới có thể đứng vững được thân hình .
Nhờ có cương khí hộ thể hắn có thể tản đi phần lớn Triệu Vô Cực man lực va chạm nhưng một luồng ám kình cũng đang không ngừng len lỏi trong kinh mạch hắn ý đồ phá hư hắn kinh mạch.
Cát Hổ nhất lưu cao thủ cũng không phải chỉ là có tiếng mà không có miếng , lập tức dùng nội công tiêu diệt đi luồng dị khí này ,nhanh chóng hồi phục trạng thái .
Nhưng cánh tay hắn vẫn là đang hơi nhẹ nhẹ run lên , hắn tuy có thể triệt tiêu phần lớn sức mạnh của Triệu Vô Cực , nhưng không ngờ đối phương sức lực lại lớn tới như vậy .
Cùng hắn đối chiêu một lần thôi mà Cát Hổ như cảm thấy mình đấm vào không phải huyết nhục chi khu mà là một cái thiết trụ .
Một quyền này của hắn nhận tới lực lượng xung kích vào không hề nhẹ
Bởi vậy hắn mới lùi lại một lúc tận mười bước mới có thể đứng vững thân hình , tình huống so Triệu Vô Cực không tốt đi bao nhiêu , chỉ là phong độ so hắn còn tốt hơn mà thôi, ít nhất miệng không cần rỉ máu .
Bên kia Từ Tiểu Bạch cùng Mục Chiếu Minh va chạm một kiếm , đầu hai mũi kiếm đâm vào nhau cũng bùng phát ra lực lượng to lớn .
Hai người đều bị phản lực đánh lùi lại , nhưng Từ Tiểu Bạch một kiếm khí tức tập trung vô cùng , tất cả đều dồn tới mũi kiếm khiến cho hắn lực công kích cũng xuyên thấu mạnh mẽ đánh tan Mục Chiếu Minh cương khí trên kiếm , đánh cho hắn lòng bàn tay cầm kiếm không ngừng rung động rỉ máu .
Mục Chiếu Minh lùi mạnh mấy bước , cánh tay run run , trước ngực khí tức chập chùng chưa ổn định , tạm thời vô lực xuất tiếp kiếm chiêu tiếp theo .
Từ Tiểu Bạch thì lại không rảnh rỗi như thế , hắn tiếp đối phương một kiếm tuy là chiếm thượng phong , nhưng đây chính là đối phương không ngưng khí tới cực hạn để hắn được lợi .
Mục Chiếu Minh kiếm chiêu nổ tung , lập tức từ trên thân kiếm bóc ra từng cái màu xanh cương khí , như là rễ cây lại như là đao phong đâm tới Từ Tiểu Bạch .
Từ Tiểu Bạch vừa bay ngược mà ra , lập tức lông tơ dựng đứng .
Hắn cảm nhận được rất nhiều nguy hiểm tiến tới , vội vàng lấy lại tinh thần , mở mắt ra chính là vô số thứ giống như rễ cây sắc bén đang cực nhanh đâm tới .
Hắn vội vàng điên cuồng múa kiếm bảo vệ quanh thân :
“ Lăng Vân kiếm pháp - lăng vân loa toàn !”
Leng keng ~ leng keng ~ leng keng !
Từng tiếng thanh thúy kim thiết va chạm vang lên , Từ Tiểu Bạch thân thể từ từ bình tĩnh lại , tốc độ cũng chậm lại , vừa rồi thật nguy hiểm .
Hắn suýt nữa bị đối phương một chiêu kiếm hậu chiêu đánh trúng , may mắn trong giây phút đó cảm giác được có thứ nguy hiểm xông tới mới có thể bình tĩnh xuất ra Lăng Vân kiếm pháp chiêu thức phòng ngự , nếu không sợ rằng đã bị trọng thương rồi .
Hắn trọng thương không sao , nhưng nếu vì thế mà làm Triệu Vô Cực bị rơi vào tình thế nguy hiểm hắn sẽ vô cùng tự trách bản thân .
Từ Tiểu Bạch bĩnh tĩnh phân tích tình hình , hắn nhìn Độ Hải cùng Trần Mãnh Sơn một chút , hai người này thực lực có vẻ tương đương , đang đứng tại chỗ run lên tay của mình , quả nhiên man lực va chạm không hề dễ chịu gì .
Hắn tin tưởng Độ Hải sức mạnh , Độ Hải lúc trước ở Thiếu Vân Sơn còn có thể mạnh hơn hắn , thời gian này tu luyện chắc chắn có không nhỏ thành quả , bây giờ có thể cân bằng thế cục nhưng một lát nữa thôi Độ Hải chắc chắn sẽ chiếm thượng phong .
Triệu Vô Cực thì không nói , hắn vốn là đội trưởng , võ lực mạnh nhất trong ba người .
Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch đều đối với hắn vô cùng tự tin , chưa nói Triệu Vô Cực đủ loại kì quái thần kì chiêu thức luôn có thể tìm được cơ hội lật bàn .
Khó khăn nhất chính là hắn , yếu nhất trong ba người nhưng lại phải đối đầu với nhất lưu cao thủ .
Tuy nói mỗi cái thiên tài đều phải cụ bị vượt cấp khiêu chiến lực lượng , nhưng vượt cấp khiêu chiến vật này nói thì dễ mà làm thì khó .
Hắn chỉ cùng đối phương vừa chạm sơ qua mà đã suýt nữa ăn thua thiệt , thời gian tới phải thật cẩn thận nếu không bất cứ lúc nào cũng có thể lật thuyền trong mương .
Đao kiếm không có mắt , bọn họ tuy không kí cái gì sinh tử khế ước , nhưng trong lúc giao chiến một tí ti không cẩn thận thôi cũng có thể bị nhất kiếm xuyên tâm , ấm ức bỏ mạng .
Bởi vậy trận chiến này , thắng thua thế nào lại vô cùng buồn cười nằm ở hắn trận đấu này , người yếu nhất trong ba người .
Hắn nếu thả Mục Chiếu Minh đi , Triệu Vô Cực trăm phần trăm là gặp xui xẻo , Triệu Vô Cực bây giờ đã là toàn lực ứng chiến rồi không thể phân tâm .
Từ Tiểu Bạch nhớ tới Triệu Vô Cực lúc ở Thiếu Vân Sơn không buông không bỏ , nhất đinh phải cứu lấy hắn , lúc đó hắn tâm có bao nhiêu cảm động a !
Hắn nhất định phải cuốn lấy Mục Chiếu Minh , cho dù có trả giá thê thảm thế nào đi nữa .
Có thể vì bằng hữu đổ máu , trận chiến này , hắn sẽ dốc toàn lực .
Từ Tiểu Bạch cảm thấy nhiệt huyết của mình như đang được đun sôi lên , hắn đã sẵn sàng đối mặt vượt cấp khiêu chiến nhất lưu cao thủ !
Hắn quát lên :
“ Lăng Vân kiếm pháp - lăng vân bộ ~!
Từ Tiểu Bạch lập tức tốc độ tăng vọt , như một cái tàn ảnh hướng Mục Chiếu Minh lao tới .