Chương 121 : Bảo kiếm chi uy
Đạp vân bộ chính là bí pháp kích thích tốc độ trong Lăng Vân kiếm pháp nhưng hiệu quả thời gian không quá dài sử dụng cũng cần nội lực duy trì , bởi vậy không tiện dùng đi đường .
Nhưng lúc này Từ Tiểu Bạch không muốn tỏ ra so Mục Chiếu Minh yếu kém, hắn cũng muốn chứng minh bản thân mình , ở trong ba người hắn có thể là yếu nhất không sao hết , nhưng đối ngoại hắn vẫn là một cái thiên kiêu võ giả , có thuộc về chính mình kiêu ngạo .
Từ Tiểu Bạch cực tốc tiếp cận Mục Chiếu Minh , hắn lạnh lùng lên tiếng :
“ Lăng Vân kiếm pháp - vân vụ tống táng !”
Kiếm của hắn múa lên , trên thân kiếm lóe lên từng tia mờ ảo khí tức , khí tức này càng lúc càng mạnh , Từ Tiểu Bạch hai ngón tay ở trên thân kiếm vuốt một vuốt , một luồng vân vụ lập tức nổ ra !
Bùng !
Một luồng khói trắng nổ tung từ trên thân kiếm tỏa ra , xung quanh lập tức như chìm vào biển mây vậy .
Mục Chiếu Minh tinh thần căng thẳng , kiếm chiêu này không hề tầm thường .
Nhị lưu đỉnh phong cảnh chưa thể làm được luyện khí thành cương chứ đừng nói nội lực xuất thể , vậy mà Từ Tiểu Bạch có thể dẫn khí nhập kiếm , từ kiếm bùng nổ ra như là vân vụ mờ mịt khí tức để che đậy hắn tầm mắt , từ đó tìm kiếm cơ hội tấn công , một chiêu này đủ thần kì .
Chỉ có hai trường hợp có thể xảy ra mà thôi . một là kiếm pháp của hắn quá đặc biệt cùng cao thâm , có thể khiến người ta ở nhị lưu đỉnh phong cảnh giới làm được điều này .
Thứ hai chính là kiếm của hắn là bảo vật , có thể hỗ trợ chủ nhân sử dụng kiếm chiêu này .
Cả hai thứ đều khiến Mục Chiếu Minh thèm nhỏ dãi, nhưng hắn biết không thể thật động tâm .
Đối phương cho dù là cái nào cũng có thể khẳng định chắc chắn một điều hắn là từ một cái đại gia tộc thế lực to lớn đi ra ngoài lịch luyện thanh niên .
Đánh bại hắn có thể, gia tộc sẽ càng đối với ngươi cảm ơn , để cho đám thanh niên tài tuấn mũi cao hơn đầu này nhận rõ hiện thực giang hồ núi cao còn có núi cao hơn .
Nhưng ngươi dám giết hắn , âm mưu chiếm đoạt công pháp tu luyện hoặc cướp đoạt vũ khí của hắn , chỉ cần tin tức lộ ra ngươi đảm bảo sẽ gặp xui xẻo .
Tuy mang tiếng ra ngoài lịch luyện , nhưng gia tộc chắc chắn cũng đang để mắt tới hắn không hề thả rông để cho hắn ngu ngốc ở trên giang hồ loạn chuyển làm loạn .
Nếu đối phương ở một thành nào đó bỗng nhiên biến mất hoặc chết đi , gia tộc này sẽ dốc sức tìm kiếm manh mối , cuối cùng sẽ có người phải xui xẻo .
Cũng giống như Triệu Vô Cực , hắn Ảnh vệ có thể đơn giản quét ngang giang hồ thế lực , nhưng Triệu Vô Cực đã sớm yêu cầu Sở Phi Huyền thu lại đám người này , nếu không lịch luyện của hắn đã trở nên vô nghĩa .
Những người từ đại gia tộc đi ra lịch luyện luôn sẽ có người ở trong bóng tối âm thầm theo dõi bước chân của bọn họ , không hề giống như bọn hắn ngây thơ suy nghĩ bản thân đang ung dung tự tại trên giang hồ bước đi .
Nếu không có , thì chỉ có thể chứng minh được gia tộc kia quá ngốc , không có kinh nghiệm bảo vệ của mình mầm non , bảo vệ tương lai lực lượng trung kiên của gia tộc mà thôi .
Trở lại đấu trường , Từ Tiểu Bạch lúc này chiến ý đã sôi trào , hắn cũng nóng lòng muốn chứng minh bản thân là một cái thiên tài thiếu hiệp không hề thua kém ai .
Từ gia kiếm pháp của hắn có thể ở trên giang hồ nổi tiếng như vậy cũng không phải là dựa vào hư danh.
Vân vụ tràn ngập một mảnh sân đấu, Từ Tiểu Bạch thân ảnh biến mất , hắn lúc này giống như là u linh ẩn trong màn sương mờ chờ đợi cơ hội một kích trí mạng .
Triệu Vô Cực nhìn vân vụ , nhíu mày .
Tên này muốn giở ra bản lãnh chân chính rồi sao ? trước đây hắn giống như cũng không mạnh như thế a ? sao tự nhiên lại chiến ý sôi trào như vậy ?
Hắn khó hiểu , Độ Hải cũng là khó hiểu . Từ Tiểu Bạch bỗng nhiên mở ra chiến lực khiến bọn hắn có chút bất ngờ .
Nhưng như thế cũng không cản trở bọn hắn tiếp tục chiến đấu , Triệu Vô Cực hướng Cát Hổ lao tới , quyền đấm cước đá một trận đánh túi bụi , từng cú đấm thấu thịt , huyết dịch văng tung tóe .
Độ Hải bên kia thì thiền trượng múa được hổ hổ sinh phong , không ngừng cùng Trần Mãnh Sơn đánh cho hỏa hoa văng tung tóe , bốn phía bay tán loạn .
Bọn hắn bất ngờ , còn người ở trung tâm vân vụ Mục Chiếu Minh đang vô cùng căng thẳng , hắn biết một chiêu này của Từ Tiểu Bạch đang sợ .
Hắn lúc này ngũ giác đều bị hạn chế , mây tuy không quá đặc nhưng cũng đủ che đậy tầm mắt hắn , thính lực cũng bị giảm mạnh .
Từ Tiểu Bạch thì tới giờ vẫn chưa xuất hiện , hắn cảm giác được Từ Tiểu Bạch lúc này như một con độc xà đang ở trong bóng tối chờ hắn lộ ra sơ hở sẽ tung ra một kích trí mạng .
Bên tai còn không ngừng truyền tới Triệu Vô Cực cùng Cát Hổ hô hô ha ha quyền đấm cước đá âm thanh cùng Độ Hải cùng Trần Mãnh Sơn leng keng không ngừng vũ khí giao thoa làm ảnh hưởng tới hắn hắn phán đoán , trên trán Mục Chiếu Minh liên tục rơi xuống từng tia mồ hôi , áp lực thật lớn .
Hắn thật không ngờ , đường đường một cái nhất lưu cao thủ như hắn lại bị Từ Tiểu Bạch một chiêu này làm khó , rơi vào bị động chi thế .
Từ Tiểu Bạch chậm chạm không tấn công , chính là đang tạo áp lực lên tinh thần hắn , khiến hắn thần kinh không dám buông lỏng ,nhanh chóng tiêu hao sức lực của hắn .
Mục Chiếu Minh lúc này kinh nghiệm chiến đấu cũng thể hiện ra , không chịu tấm công đúng không ? vậy hắn liền đánh Triệu Vô Cực .
Mục Chiếu Minh hướng Triệu Vô Cực cùng Cát Hổ phương hướng lao tới , muốn tham gia trận chiến .
Quả nhiên , Từ Tiểu Bạch không thể để hắn làm thế , phía sau lưng lập tức truyền tới xé gió âm thanh , giống như là kiếm phá không âm thanh vậy .
Mục Chiếu Minh ha ha cười to :
“ Tiểu tử , không chờ được nữa rồi phải không ? lão tử bắt được ngươi rồi !”
Chỉ cần Từ Tiểu Bạch dám đến gần , hắn lập tức sẽ bám theo đối phương không tha .
ở trong màn sương tuy không thấy quá rõ ràng mọi thứ nhưng ở khoảng cách cực ngắn giao đấu vẫn là có thể , hắn sẽ bám chặt lấy Từ Tiểu Bạch cường công .
đến lúc đó xem hắn còn có thể trốn đi đâu ?
dùng nhất lưu cảnh giới đè chết hắn chính là lúc này Mục Chiếu Minh chiến lược .
Keng !
Kiếm của Mục Chiếu Minh đánh trúng thanh kiếm kia , nhưng hắn trên mặt vẻ cười như điên lại lập tức bị thay thế .
Đây không phải Từ Tiểu Bạch kiếm , cũng không hề có người cầm kiếm .
Kiếm này không biết Từ Tiểu Bạch từ chỗ nào lấy ra dùng làm ám khí ném tới hắn , dùng cái này hấp dẫn chú ý của hắn đánh nghi binh .
Từ Tiểu Bạch lúc này lại ở đâu ?
Trong lòng Mục Chiếu Minh lành lạnh , hắn cảm giác thật không tốt . quả nhiên trong giây lát đó , sau lưng hắn lông tơ lập tức dựng ngược , Mục Chiếu Minh vội vàng múa kiếm quay đầu lại .
Từ Tiểu Bạch từ trên trời giáng xuống trong miệng hắn còn đang quát lớn :
“ Lăng Vân kiếm pháp - trảm vân !”
Hai tay cầm kiếm , trảm vân lại là giống như dùng đao trảm mạnh đối phương vậy , một kích này dồn lực lớn vô cùng .
Mục Chiếu Minh lại là trong nháy mắt biến chiêu quay người , lực lượng ngưng tụ không đủ , gặp phải Từ Tiểu Bạch đạp vân bộ tụ thế , trảm vân từ trên cao chém xuống đại thế cùng ngưng tụ lực lượng lập tức không thể đỡ nổi .
Keng ! Xoẹt !