Chương 62.3 : 3
Đông đại lục Triệu Vô Cực đang sống có năm đại tông môn, đều là thượng cấp tông môn chi đứng sau đỉnh cấp tông môn.
Thanh Vân Tông nằm ở đông đại lục phía đông ngoài cùng, ở Việt quốc cai quản.
Việt quốc vương triều chi chủ họ Trần, tên Trần Tinh Hà trúc cơ viên mãn cảnh giới. lão tổ Trần Vô lượng Kim đan trung kì.
Phía bắc của đông đại lục là Thất Tinh tông ở trong phạm vi của hạ quốc.
Phía Tây của đông đại lục là phi kiếm môn trong phạm vi chu quốc.
Phía Nam của đông đại lục là Huyền minh tông cùng Thiên Nguyên tông cộng đồng tồn tại.
Quan hệ giữa tông môn và vương triều cũng là nước sông không phạm nước giếng, ai cũng có việc của riêng mình.
Vương triều kinh doanh của bọn họ con dân, tông môn thì giáo dục đệ tử , giữ vững truyền thừa của mình.
Tông môn cũng không nguyện ý tham gia vương triều đấu tranh nội bộ. Mỗi người mỗi việc
Triệu Vô Cực lúc này đang dọc theo đường lớn chạy nhanh bỗng nhiên nghe thấy phía trước có tiếng la hét chém giết. Hắn lập tức tìm một chỗ kín đáo ẩn nấp lên xem xét tình hình:
“Phía trước là một đột nhân mã, nhìn đoàn người cùng cờ hiệu chắc là một cái nào đó ở Thiên giang thành nhà phú hộ. Bọn họ đoàn người gồm ba chiếc xe, một chiếc xe lớn ở giữa được trang trí khá cầu kì trang trọng lại rộng lớn, có thể thấy là chủ nhân của đoàn xe này nơi nghỉ lại.
Hai xe còn lại là mang chở các loại đồ vật hàng ngày cùng rương hòm, đoàn xe được một đám hộ vệ bảo vệ . Triệu Vô Cực nhìn phương hướng đoán chừng là từ Bạch Lộc thành ở gần đó trở về.
Lúc này đoàn xe hộ vệ đang cùng một đám sơn tặc chém giết, hộ vệ đều là của gia tộc này nuôi dưỡng, đánh rất cho lực, một bộ dục huyết phấn chiến bộ dáng. Bên trong xe thỉnh thoảng vang lên tiếng la the thé, là giọng nữ ,còn không phải một người.
Triệu Vô Cực suy nghĩ có nên giúp một tay hay không ? lúc nào thì nên ra tay?
Sơn tặc, vốn chính là ác đồ. Giết không có gì vướng bận. Bất kể ngươi là vì lí do gì mà phải lên núi làm tặc, có thể ở trên núi sống tốt. Nếu đã xuống núi đánh cướp, vậy thì có thể chuẩn bị tốt hậu quả.
Nếu hắn bây giờ ra tay có thể giảm bớt được gia tộc kia tổn thất nhân thủ, nhưng nếu muộn một chút ra tay để cho chủ nhân càng thêm hoảng loạn một chút, như vậy công lao của hắn mới to lớn hơn nhiều.
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút, hắn không cần những người này cảm ơn làm gì, lập tức từ trong chỗ tối phi thân lao ra, trong miệng rống to:
“ác tặc, ban ngày ban mặt dám đánh cướp người vô tội, nạp mạng đi!”
Triệu Vô Cực trước đây cũng xem qua kiếm hiệp, hắn thấy nhân vật chính rống to một câu như vậy phi thường soái nên lập tức học theo, quả nhiên thần thanh khí sảng.
Tên thủ lĩnh lập tức haha cười to nói :
“Từ đâu tới một cái nhóc con, chớ xấu gia gia ngươi việc tốt nếu không cùng một chỗ chặt ngươi!”
Nói hắn lại chém xuống một đao ,một cái hộ vệ lại bị hắn chém chết!
Một tên sơn tặc ở phía sau lập tức trợ uy:
“Lão đại uy vũ, đao pháp càng ngày càng xuất thần nhập hóa quả nhiên là nhân trung chi Long. Khắp cái thiên giang thành này cũng không thể tìm ra ai cùng ngài so sánh đao pháp . Làm chết đám hộ vệ này ! Tiểu tử kia ngươi mau cút , dám bước tới một bước ta lập tức giết ngươi!”
Lập tức một đám sơn tặc đều như chó xù lông hướng hắn trợn mắt, mỗi cái đều là tráng hán, tên kia gầy gò như hầu tử ở giữa lại rất nổi bật nhưng hắn lại là người hung hăng nhất, rất có cáo mượn oai hùm ý tứ.
Triệu Vô Cực đang đánh giá đám này sơn tặc phía trong xe liền truyền ra âm thanh nữ tử , vừa mềm lại vừa nhu, mang cho người ta một loại cảm giác yếu đuối cần che chở nói :
“Bên ngoài công tử nhanh đi, những tên tặc nhân này là ở Mãng Ngưu sơn sơn tặc quanh năm chặn giết người qua đường , làm không ít việc nhân thần công phẫn. Nếu không có thực lực đánh bại xin mau rút lui. Hảo ý hôm nay thiếp xin nhớ kĩ ,nếu có kiếp sau sẽ tương báo!”
Triệu Vô Cực hứng thú nhìn về phía xe ngựa, bên cửa hơi hé lên lộ ra bên trong một lớn một nhỏ hai cái tiểu mĩ nhân.
Khuôn mặt thon nhỏ , Tóc dài thướt ta đen bóng, mắt trong veo như đầm nước, mày như liễu miệng như hoa, mũi nhỏ tinh xảo, lại bởi vì sợ hãi mà cả khuôn mặt trắng bệch không chút máu khiến người ta càng thêm đáng thương.
Không hề có chút nội lực hay linh lực rung động nào , quả nhiên là phàm nhân.
Kế bên nàng là một cái tiểu loli có mấy phần tương tự, tuy chưa trổ mã đầy đủ nhưng từ nàng bên người cái này giống như là tỷ tỷ có thể nhìn ra nàng tương lai cũng là một cái mĩ nhân bại hoại.
Triệu Vô Cực trong lòng lúc này liền quyết đinh phải cứu hai cái này mĩ nữ.
Có điều hai người bảo hắn rời đi không sợ sau đó sơn tặc bắt được các nàng , đưa các nàng đi làm áp trại phu nhân hắc hắc hắc sao?
Hay là lòng tốt không muốn hắn dính vào chuyện này?
Triệu Vô Cực không biết đám này sơn tặc ở chỗ này dựa vào hiểm yếu chi địa cố thủ thỉnh thoảng ra ngoài đánh cướp cũng có danh tiếng, khiến người ta vừa nghe đã sợ hãi.
Diết người cướp của làm không ít, nhất là bắt cóc thiếu nữ nhà lành cùng tiểu thư khuê các đi qua chính là bọn họ trò hay, làm không biết mệt.
Nàng nói vậy cũng sở dĩ nội tâm lương thiện mà thôi. Không giống Triệu Vô Cực quen sống ở trong âm mưu cùng quỷ kế, lúc nào cũng phải cẩn thận bị người khác tính kế bản thân.
Có điều, ở thực lực tuyệt đối của hắn, đám sơn tặc này không thể giãy lên cái gì bọt nước. Triệu Vô Cực lập tức khí khái hào hùng nói :
“Ở trên giang hồ gặp chuyện bất bình một tiếng rống, hôm nay gặp phải tất rút đao tương trợ. Tiểu thư không cần lo lắng ,đám này sơn tặc không phải đối thủ của ta.”
Tên thủ lĩnh lập tức haha cười to nói :
“Tiểu tử chém gió không sợ đau đầu lưỡi, ngươi một cái tiểu thí hài cũng dám ở đây khoa môi múa mép. Có giỏi xông tới, Lảo tử một đao trảm ngươi. Đến lúc đó xem ngươi như thế nào khoác lác!”
Tên khỉ ốm kia lập tức phụ họa :
“lão đại tên tiểu tử này nếu để ngày ra tay quá không xứng với thân phận cao quý của ngài, để hầu tử ta xử hắn cho!”
Thủ lĩnh cười to nói :
“Tốt , hầu tử, tới giết hắn cái kia tiểu loli về phần ngươi!”
Đánh cướp mĩ nữ luôn là chuyện bọn sơn tặc này thích làm nhất, ở trên núi một đám tráng hán lại không có gì giải trí, nhu cầu về chuyện đó đương nhiên lớn. Mĩ nữ là một mặt hàng cực kì quý giá ở Mãng Ngưu sơn.
Lão đại ăn đại đầu, đám tiểu đệ cũng phải được chút canh. Hầu tử lần này có thể được một cái tiểu loli mang về, hắn cũng không ngại.
ở thế giới này, cùng tiểu loli làm một số không thể miêu tả chuyện thường xảy ra, đạo đức đối với sơn tặc mà nói là cái rắm.
đạo đức của chúng đã sớm ném cho chó ăn rồi.
Hầu tử lập tức xách đao đi tới trước mặt Triệu Vô Cực càn quấy cười to nói :
“tiểu tử chuẩn bị xong nạp mạng sao?”
Triệu Vô Cực lắc đầu thở dài. Người không biết không sợ a! ngu xuẩn chính là nguyên nhân nhanh nhất dẫn tới đoản thọ.
Triệu Vô Cực nghĩ tới đây cũng không muốn nói nhiều, tay hắn lập tức cong thành trảo hình, thân động một cái lập tức như mũi tên lao ra khỏi cung xông tới !