Chương 21: Chiêu trò
Lâm Doãn uống cạn ly trà sữa còn có ý định muốn cùng Hoan Hoa đi ăn trưa, tiếng điện thoại lại vang lên nhưng lần này màn hình hiện lên người gửi tin nhắn là chủ tịch
Cụ thể là
Để Hoan Hoan ăn cơm với tôi, tăng lương gấp 5 thêm chuyến đi nghỉ dưỡng 1 tuần trên đảo Bali
Lâm Doãn cười như không cười
À, thì ra điểm yếu của chủ tịch chính là Hoan Hoan
Bấy lâu nay cứ nghĩ kim chủ chính là boss, ai mà ngờ được... Thôi bỏ đi, cô đi ăn 1 mình vậy
'Bé Hoan, chủ tịch có 1 buổi gặp mặt khách hàng lớn nhưng chị bây giờ lại không đi được... em tuy là nhân viên mới nhưng không cần sợ, chỉ cần ngồi bên cạnh chủ tịch là được, quyết định như vậy đi, chào em'
Nói xong cô liền chạy đi mất để lại Hoan Hoan đang ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra
Đi gặp mặt khách hàng lớn? Phải làm sao bây giờ a, đúng là nước mắt thành sông
Cô đang loay hoay không biết nên làm gì thì cửa phòng chủ tịch mở ra, Lãnh Phong mặc bộ vest màu xanh đen cao ngạo bước đến
Dõng dạc nói 'Lúc nãy thư ký Lâm đã nói cô ấy có công việc đột xuất, không còn cách nào khác... cô đi với tôi'
Hẳn là không còn cách nào khác, người nào đó vừa nói vừa không giấu nỗi ý cười
Còn cô chỉ sợ mình làm sai mà bị lăng trì cũng nên, thấp thỏm không thôi, nước mắt lưng tròng thiếu chút rơi xuống
Tại sãnh tập đoàn.....
Các nhân viên đang ra sức bàn tán về cô nhân viên pha trà mới đến và cô mỹ nữ lúc nãy bị đuổi đi
'**Tôi nói nè, cái cô Hoan Hoan gì đó có gia cảnh như thế nào mà lại có thể ở gần Phong tổng như vậy a, thật không cam tâm'
'Chứ còn gì nữa, nhưng mà không phải cô ta có gia cảnh khủng khiếp gì đâu, lúc nãy tôi có nhìn lý lịch thấy chỉ mới tốt nghiệp cấp 3**'
Cả đám người nghe được tin này đều bị đả kích cực lớn
Khi thấy ngài chủ tịch đó từ thang máy riêng bước ra, tim liền đập liên hồi, tuy đây là cảnh tượng ngày nào cũng thấy nhưng vẫn không kìm được
Nhưng khi thấy Hoan Hoan lẽo đẽo bước ra sau thì không còn ai cười nữa. Hận ý bao trùm khắp nơi
Cô cũng nhận thấy ánh mắt không có tý thiện cảm như hàng vạn mũi kim châm chích mình, chỉ đành nhắm mắt cúi đầu xuống thấp mà đi
Không thấy đường nên tiếp đó cái đầu liền va vào 1 bức tường
'Ui' cô bị đau thốt thành tiếng, lúc phấn chấn lại thì chỉ muốn tự vả vào miệng mình
Được chú ý càng thêm chú ý, ánh mắt lại đổ dồn về phía cô
Đúng là đáng sợ mà, tập đoàn lớn quả nhiên nhân viên đều không bình thường
Tất cả nữ nhân đang đứng trong sảnh đều mong Lãnh Phong sẽ mắng cô nhân viên mới này rồi sau đó 1 chân đá cô ta ra khỏi K
Lúc trước có người cũng đứng ở vị trí cô ta và cũng dùng chiêu này để thu hút sự chú ý của người mà cả thành phố P này muốn bò lên giường. Chưa chạm được vào 1 sợi tóc đã bị Lãnh Phong đá ra khỏi đây
Từ đó, tin đồn Lãnh Phong không thích phụ nữ lan truyền khắp nơi, chỉ nửa ngày mà cả thành phố P này đều biết ngài Phong không thích tiếp xúc với phụ nữ, có tin còn đồn hắn thích sạch sẽ, còn có tin bảo hắn thích nam nhân
Vậy mà bây giờ, vẫn còn có người điếc không sợ súng dùng chiêu trò rẻ tiền này
Đám đông nôn nóng nhìn thấy cảnh hắn dùng chân trái hay là chân phải để đá cô, người nào người nấy đều mở to mắt như 2 quả bóng
'Mau đá cô ta đi chủ tịch' đám đông ra sức gào thét trong lòng
Hoan Hoan lúc này sợ đến mức 2 chân mềm nhũn, không còn sức để đi
Lúc nãy cô chỉ muốn đi khỏi nơi này, cắm đầu mà đi nhanh. Chỉ mới ngày đầu tiên làm việc mà thật tệ
Lúc nãy làm vỡ tách cafe, bây giờ lại rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Tiền của người giàu thật không dễ kiếm
Lãnh Phong đột ngột dừng lại thì cảm giác người sau lưng va phải mình, hắn xoay người nhìn thấy cô sợ sắp khóc. Lại tưởng cái lưng hắn quá cứng đi, làm cô đau muốn khóc. Giọng nói tự trách có phần quan tâm vang lên
'Có sao không'
Cả đám đông hít vào 1 hơi lạnh, còn thì thầm với người kế bên rằng có phải bản thân đang nghe nhầm hay không
Chủ tịch vậy mà lại lo lắng cho con nhóc này ư?
Trái tim của phụ nữ toàn tập đoàn đều muốn vỡ vụn cả rồi. Vài người đau lòng mà oà khóc chạy đi, có người còn không chịu được cú sốc lập tức ngất xỉu1
Nhưng Lãnh Phong hoàn toàn không để ý, kéo cô ra khỏi nơi này tiến đến chiếc xe Lamboghini màu đỏ của mình
Hoan Hoan chưa kịp làm gì, hắn đã ân cần thắt dây an toàn cho cô và cho chính mình rồi giậm chân ga phóng đi mất
Cụ thể là
Để Hoan Hoan ăn cơm với tôi, tăng lương gấp 5 thêm chuyến đi nghỉ dưỡng 1 tuần trên đảo Bali
Lâm Doãn cười như không cười
À, thì ra điểm yếu của chủ tịch chính là Hoan Hoan
Bấy lâu nay cứ nghĩ kim chủ chính là boss, ai mà ngờ được... Thôi bỏ đi, cô đi ăn 1 mình vậy
'Bé Hoan, chủ tịch có 1 buổi gặp mặt khách hàng lớn nhưng chị bây giờ lại không đi được... em tuy là nhân viên mới nhưng không cần sợ, chỉ cần ngồi bên cạnh chủ tịch là được, quyết định như vậy đi, chào em'
Nói xong cô liền chạy đi mất để lại Hoan Hoan đang ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra
Đi gặp mặt khách hàng lớn? Phải làm sao bây giờ a, đúng là nước mắt thành sông
Cô đang loay hoay không biết nên làm gì thì cửa phòng chủ tịch mở ra, Lãnh Phong mặc bộ vest màu xanh đen cao ngạo bước đến
Dõng dạc nói 'Lúc nãy thư ký Lâm đã nói cô ấy có công việc đột xuất, không còn cách nào khác... cô đi với tôi'
Hẳn là không còn cách nào khác, người nào đó vừa nói vừa không giấu nỗi ý cười
Còn cô chỉ sợ mình làm sai mà bị lăng trì cũng nên, thấp thỏm không thôi, nước mắt lưng tròng thiếu chút rơi xuống
Tại sãnh tập đoàn.....
Các nhân viên đang ra sức bàn tán về cô nhân viên pha trà mới đến và cô mỹ nữ lúc nãy bị đuổi đi
'**Tôi nói nè, cái cô Hoan Hoan gì đó có gia cảnh như thế nào mà lại có thể ở gần Phong tổng như vậy a, thật không cam tâm'
'Chứ còn gì nữa, nhưng mà không phải cô ta có gia cảnh khủng khiếp gì đâu, lúc nãy tôi có nhìn lý lịch thấy chỉ mới tốt nghiệp cấp 3**'
Cả đám người nghe được tin này đều bị đả kích cực lớn
Khi thấy ngài chủ tịch đó từ thang máy riêng bước ra, tim liền đập liên hồi, tuy đây là cảnh tượng ngày nào cũng thấy nhưng vẫn không kìm được
Nhưng khi thấy Hoan Hoan lẽo đẽo bước ra sau thì không còn ai cười nữa. Hận ý bao trùm khắp nơi
Cô cũng nhận thấy ánh mắt không có tý thiện cảm như hàng vạn mũi kim châm chích mình, chỉ đành nhắm mắt cúi đầu xuống thấp mà đi
Không thấy đường nên tiếp đó cái đầu liền va vào 1 bức tường
'Ui' cô bị đau thốt thành tiếng, lúc phấn chấn lại thì chỉ muốn tự vả vào miệng mình
Được chú ý càng thêm chú ý, ánh mắt lại đổ dồn về phía cô
Đúng là đáng sợ mà, tập đoàn lớn quả nhiên nhân viên đều không bình thường
Tất cả nữ nhân đang đứng trong sảnh đều mong Lãnh Phong sẽ mắng cô nhân viên mới này rồi sau đó 1 chân đá cô ta ra khỏi K
Lúc trước có người cũng đứng ở vị trí cô ta và cũng dùng chiêu này để thu hút sự chú ý của người mà cả thành phố P này muốn bò lên giường. Chưa chạm được vào 1 sợi tóc đã bị Lãnh Phong đá ra khỏi đây
Từ đó, tin đồn Lãnh Phong không thích phụ nữ lan truyền khắp nơi, chỉ nửa ngày mà cả thành phố P này đều biết ngài Phong không thích tiếp xúc với phụ nữ, có tin còn đồn hắn thích sạch sẽ, còn có tin bảo hắn thích nam nhân
Vậy mà bây giờ, vẫn còn có người điếc không sợ súng dùng chiêu trò rẻ tiền này
Đám đông nôn nóng nhìn thấy cảnh hắn dùng chân trái hay là chân phải để đá cô, người nào người nấy đều mở to mắt như 2 quả bóng
'Mau đá cô ta đi chủ tịch' đám đông ra sức gào thét trong lòng
Hoan Hoan lúc này sợ đến mức 2 chân mềm nhũn, không còn sức để đi
Lúc nãy cô chỉ muốn đi khỏi nơi này, cắm đầu mà đi nhanh. Chỉ mới ngày đầu tiên làm việc mà thật tệ
Lúc nãy làm vỡ tách cafe, bây giờ lại rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Tiền của người giàu thật không dễ kiếm
Lãnh Phong đột ngột dừng lại thì cảm giác người sau lưng va phải mình, hắn xoay người nhìn thấy cô sợ sắp khóc. Lại tưởng cái lưng hắn quá cứng đi, làm cô đau muốn khóc. Giọng nói tự trách có phần quan tâm vang lên
'Có sao không'
Cả đám đông hít vào 1 hơi lạnh, còn thì thầm với người kế bên rằng có phải bản thân đang nghe nhầm hay không
Chủ tịch vậy mà lại lo lắng cho con nhóc này ư?
Trái tim của phụ nữ toàn tập đoàn đều muốn vỡ vụn cả rồi. Vài người đau lòng mà oà khóc chạy đi, có người còn không chịu được cú sốc lập tức ngất xỉu1
Nhưng Lãnh Phong hoàn toàn không để ý, kéo cô ra khỏi nơi này tiến đến chiếc xe Lamboghini màu đỏ của mình
Hoan Hoan chưa kịp làm gì, hắn đã ân cần thắt dây an toàn cho cô và cho chính mình rồi giậm chân ga phóng đi mất