Chương : 1
* Giới thiệu nhân vật
Nàng - Nữ nhân 20 tuổi thành đạt, giỏi nhiều thứ nhưng không phải nữ công gia chánh. Nàng vì đỡ đạn cho em trai "nhỏ nhắn" đã kết liễu thân thể nhưng linh hồn không may xuyên không vào Lưu Hắc Nhi - trưởng nữ của Đại tướng quân 12 tuổi và bị tứ hôn với Hắn.
Hắn - Đường đường là Tứ Vương gia - Huyết Vương Bạch Hoàng Phong - huynh đệ của 5 người anh em vì một lời hứa của hắn với nàng khi hắn lên 8 trở thành sự thật mà nay bị tứ hôn. Hắn là lạnh lùng lãnh khốc, khinh người, mới lên 16 mà đã có bao nhiêu là tì thiếp. Nàng ghét ! Cũng may, hắn có người bạn rất thực tế - CHIẾN TRƯỜNG !!!
Cô ta - Gabirelle - 12 Tuổi, kẻ thù không đội trời chung của Lưu Hắc Nhi từ khi còn bé - Công chúa út của Tây Thần Chiến Quốc. Cô yêu Hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên đến bây giờ.
Anh - Dương Minh Nguyệt, ở thế kỉ 21 đã 24 tuổi, cầm đầu một liên minh kín nghiên cứu thuốc có thể điều chỉnh việc xuyên không. Nhiều người đã chết vì thí nghiệm này nhưng đến nay đã thành công 9/10. Từ sau khi gặp nàng đã dành cho nàng một tình yêu sâu đậm.
Lập Đông - Thái tử của Đông Quốc, 18 tuổi, tìch địch của Hắn và Anh. Thái tử phi là thê tử thất sủng. Ai cũng biết, Độc sủng của hắn chỉ có ả thị thiếp khinh người - Lệ Phi. Từ khi gặp nàng, lòng hắn lúc nào cũng dâng lên một cổ nóng nực.
Hắc Nhi - nàng là một cô gái có dáng người cao ráo, khuôn mặt trái xoan, cặp lông mày lá liễu, đôi mắt to, nước da trắng hồng nom như vừa mới được hạ sinh - một tiểu hài nhi. Nàng còn là CEO của Cosmetics, Fashion & Brand - công ty kiếm nhiều tiền nhất Châu Âu và Châu Á trong suốt hàng chục năm nay do chính cha nàng lập nên và đã từng là một diễn viên kiêm ca sĩ.
Nhan sắc nàng như thế, nàng còn được xã hội rất kính trọng, nể phục. Nàng có xem qua một vài tử vi của mình và quả thực rất đúng. Nàng thuộc chòm sao Sư Tử - luôn luôn dễ nổi nóng, bên ngoài là tự cao, kinh người, thích ganh đua và giành được chiến thắng, luôn tự tin nhưng bên trong con người nàng là cô đơn. Và nàng không bao giờ khóc. Đối với nàng, kiếm tiền quả thực rất dễ. Có khi nàng không cần làm bất cứ công việc nào cũng có một đống tiền trong tay. Nàng, tuổi thơ của nàng đã làm nên nàng ngày hôm nay. Hắc Kì Long - bố nàng - người sáng lập ra Cosmetics, Fashion & Brand từ năm nàng lên 5 đã bắt nàng học mọi loại tiếng, loại chữ bao gồm chữ cổ. Năm nàng lên 8 tuổi nàng đã thuộc làu làu tất cả những loại thứ tiếng, thứ chữ đó. Học xong lớp 9 - khi nàng 15, ông lại bắt nàng học dùng súng, kiếm, cung ...v...v...Một năm sau, nàng đã dùng thông thạo mọi thứ vũ khí mà con người đã sản xuất và bắt đầu học cánh cai quản công ty tương lai sẽ là của mình.
Đó là tuổi thơ của Hắc Nhi nàng...
Hắc Nhi - nàng thực hoàn hảo không tỳ vết...
Ngay lúc này, phi cơ riêng của cô nàng đã đưa nàng về từ Đức về Seoul, Hàn Quốc sau khi nàng kí được một bản hợp đồng với Đức. Chuyện này thật đáng để nàng nâng ly chúc mừng.
~**----**~
"Ngồi trong Limo đóng kín mà vẫn nghe thấy người ta reo hò tên mình, có thích thú cũng có cảm thấy thành phố này thực náo nhiệt phát mệt" - Hắc Nhi ngồi, tay chống cằm, vẻ mặt thờ ơ nói với Nguyên Thanh - tài xế kiêm quản gia của nàng. Nàng chợt nghĩ đến một chuyện - CHẾT!!! Nàng không chắc chắn chuyện này có quá quan trong với nàng không nữa. Đối với nàng và nhiều người, chết là một sự thật phũ phàng. Mà Hắc Nhi đã học cách chấp nhận sự thật nên nàng có chết sớm hay chết muộn cũng chẳng làm sao. Còn công ty, cứ giao cho Hắc Vũ - thằng em ham chơi của nàng. Cho dù ham chơi đến mấy đi chăng nữa, Hắc Nhi nhận thấy, nó có rất nhiều tài năng.
"Cô chủ ! Cô chủ ? Về đến công ty rồi ! Cô chủ !" Nguyên Thanh nói, vẻ mặt rất lo lắng cho nàng. Nàng là loại người cần người khác thương hại, lo lắng cho sao?
" Mình cũng nên suy nghĩ ít đi thôi, hại não quá ! " Nàng vừa suy nghĩ vừa thở dài rồi sập cánh của xe lại.
Xuống xe, nàng sải những bước dài bước vào công ty. Mọi người cũng chẳng có vẻ gì ngạc nhiên ngoài sợ hãi. Hằng giờ, hằng ngày, hằng tuần, thậm chí đến hằng năm, họ đều phải làm việc cật lực. Đây là lần đầu tiên nàng phải thuyết phục công ty nào đó để len vào thị trường của họ. Đều là con mồi tự đến, hiến thân cho công ty nàng. Như thế kiến cho nàng hơi chút tự ái, tự coi thường bản thân. Làm họ sợ hãi. Nàng tiến đến thang máy....
" Ting " - Cửa thang máy lại mở ra một lần nữa , đón chào tằng 51 - tầng của Hắc Nhi nàng. Và hãy xem nàng thấy gì : Một đám nhân viên không làm việc và thư ký của nàng - Tường Vy không chịu nhắc nhở mà cũng hùa theo. Thật là một đám ăn hại. Nàng đã về rồi mà bọ họ vẫn đứng yên không chịu co ro về bàn làm việc làm việc chăm chỉ cho nàng.
" Các người có rắc rồi gì sao ? Thấy tôi đứng ở đây mà vẫn chưa chịu quay về bàn làm việc à ? " Cô lớn tiếng quát lũ nhân viên ngu ngốc
- Nhưng... nhưng chị... chị Hắc ? - Tường Vy
- Sao nữa ? - Cô quay ra trả lời
- Cậu Hắc Vũ ở đó nguyên buổi sáng nay và ... và... không cho bọn em làm việc đến khi cậu...cậu... ấy nhìn thấy mặt... mặt chị ló ra đằng sau cửa kính... - Cô thư ký Tường Vy vẻ mặt lo sợ, giọng nói run run nói với nàng như thể Hắc Vũ - thằng em trai ham chơi, lêu lổng của nàng như 1 con ma ám công ty này nguyên buổi sáng.
- Con mẹ nó ! - nàng thầm nguyền rủa rồi bước vào phòng CEO...
Đập vào tầm mắt nàng là cậu em Hắc Vũ kiêu căng ngồi trên chiếc bàn chính chủ của nàng - chiếc bàn "mang tên " CEO Hắc Nhi.
Lúc này, thứ bao trùm trong đầu nàng, chỉ riêng 2 chữ: KHÓ CHỊU và một màu đen u ám. Thằng em của nàng - Hắc Vũ ham chơi khi làm nàng tự hào, khi thì làm nàng cảm thấy xấu hổ và bẽ mặt. Và giờ, nó bắt nhân viên của nàng không được làm việc đến khi nàng về.
" Vèo "
Ở gần như 1 cự li gần, nó xé toạc không gian, mang theo đằng đằng sát khí tiến đến tầng 51. Và, nó- viên đạn bạc 11 li tiến đến ngay giữa đầu thằng em trai mà nàng đang tức giận...
Viên đạn tiến đến giữa đầu Hắc Vũ....
" Hắc Vũuuuuuu ......... !!!!!!!!!!!!!!!!! " Nàng chạy đến, đẩy Hắc Vũ ra xa khỏi bàn, làm cậu ta rơi bộp xuống đất, co người lại.
" Phụt " - Ngay sau đó là ... - " Xoảng !!!!!!!!!! "
Nàng - Nữ nhân 20 tuổi thành đạt, giỏi nhiều thứ nhưng không phải nữ công gia chánh. Nàng vì đỡ đạn cho em trai "nhỏ nhắn" đã kết liễu thân thể nhưng linh hồn không may xuyên không vào Lưu Hắc Nhi - trưởng nữ của Đại tướng quân 12 tuổi và bị tứ hôn với Hắn.
Hắn - Đường đường là Tứ Vương gia - Huyết Vương Bạch Hoàng Phong - huynh đệ của 5 người anh em vì một lời hứa của hắn với nàng khi hắn lên 8 trở thành sự thật mà nay bị tứ hôn. Hắn là lạnh lùng lãnh khốc, khinh người, mới lên 16 mà đã có bao nhiêu là tì thiếp. Nàng ghét ! Cũng may, hắn có người bạn rất thực tế - CHIẾN TRƯỜNG !!!
Cô ta - Gabirelle - 12 Tuổi, kẻ thù không đội trời chung của Lưu Hắc Nhi từ khi còn bé - Công chúa út của Tây Thần Chiến Quốc. Cô yêu Hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên đến bây giờ.
Anh - Dương Minh Nguyệt, ở thế kỉ 21 đã 24 tuổi, cầm đầu một liên minh kín nghiên cứu thuốc có thể điều chỉnh việc xuyên không. Nhiều người đã chết vì thí nghiệm này nhưng đến nay đã thành công 9/10. Từ sau khi gặp nàng đã dành cho nàng một tình yêu sâu đậm.
Lập Đông - Thái tử của Đông Quốc, 18 tuổi, tìch địch của Hắn và Anh. Thái tử phi là thê tử thất sủng. Ai cũng biết, Độc sủng của hắn chỉ có ả thị thiếp khinh người - Lệ Phi. Từ khi gặp nàng, lòng hắn lúc nào cũng dâng lên một cổ nóng nực.
Hắc Nhi - nàng là một cô gái có dáng người cao ráo, khuôn mặt trái xoan, cặp lông mày lá liễu, đôi mắt to, nước da trắng hồng nom như vừa mới được hạ sinh - một tiểu hài nhi. Nàng còn là CEO của Cosmetics, Fashion & Brand - công ty kiếm nhiều tiền nhất Châu Âu và Châu Á trong suốt hàng chục năm nay do chính cha nàng lập nên và đã từng là một diễn viên kiêm ca sĩ.
Nhan sắc nàng như thế, nàng còn được xã hội rất kính trọng, nể phục. Nàng có xem qua một vài tử vi của mình và quả thực rất đúng. Nàng thuộc chòm sao Sư Tử - luôn luôn dễ nổi nóng, bên ngoài là tự cao, kinh người, thích ganh đua và giành được chiến thắng, luôn tự tin nhưng bên trong con người nàng là cô đơn. Và nàng không bao giờ khóc. Đối với nàng, kiếm tiền quả thực rất dễ. Có khi nàng không cần làm bất cứ công việc nào cũng có một đống tiền trong tay. Nàng, tuổi thơ của nàng đã làm nên nàng ngày hôm nay. Hắc Kì Long - bố nàng - người sáng lập ra Cosmetics, Fashion & Brand từ năm nàng lên 5 đã bắt nàng học mọi loại tiếng, loại chữ bao gồm chữ cổ. Năm nàng lên 8 tuổi nàng đã thuộc làu làu tất cả những loại thứ tiếng, thứ chữ đó. Học xong lớp 9 - khi nàng 15, ông lại bắt nàng học dùng súng, kiếm, cung ...v...v...Một năm sau, nàng đã dùng thông thạo mọi thứ vũ khí mà con người đã sản xuất và bắt đầu học cánh cai quản công ty tương lai sẽ là của mình.
Đó là tuổi thơ của Hắc Nhi nàng...
Hắc Nhi - nàng thực hoàn hảo không tỳ vết...
Ngay lúc này, phi cơ riêng của cô nàng đã đưa nàng về từ Đức về Seoul, Hàn Quốc sau khi nàng kí được một bản hợp đồng với Đức. Chuyện này thật đáng để nàng nâng ly chúc mừng.
~**----**~
"Ngồi trong Limo đóng kín mà vẫn nghe thấy người ta reo hò tên mình, có thích thú cũng có cảm thấy thành phố này thực náo nhiệt phát mệt" - Hắc Nhi ngồi, tay chống cằm, vẻ mặt thờ ơ nói với Nguyên Thanh - tài xế kiêm quản gia của nàng. Nàng chợt nghĩ đến một chuyện - CHẾT!!! Nàng không chắc chắn chuyện này có quá quan trong với nàng không nữa. Đối với nàng và nhiều người, chết là một sự thật phũ phàng. Mà Hắc Nhi đã học cách chấp nhận sự thật nên nàng có chết sớm hay chết muộn cũng chẳng làm sao. Còn công ty, cứ giao cho Hắc Vũ - thằng em ham chơi của nàng. Cho dù ham chơi đến mấy đi chăng nữa, Hắc Nhi nhận thấy, nó có rất nhiều tài năng.
"Cô chủ ! Cô chủ ? Về đến công ty rồi ! Cô chủ !" Nguyên Thanh nói, vẻ mặt rất lo lắng cho nàng. Nàng là loại người cần người khác thương hại, lo lắng cho sao?
" Mình cũng nên suy nghĩ ít đi thôi, hại não quá ! " Nàng vừa suy nghĩ vừa thở dài rồi sập cánh của xe lại.
Xuống xe, nàng sải những bước dài bước vào công ty. Mọi người cũng chẳng có vẻ gì ngạc nhiên ngoài sợ hãi. Hằng giờ, hằng ngày, hằng tuần, thậm chí đến hằng năm, họ đều phải làm việc cật lực. Đây là lần đầu tiên nàng phải thuyết phục công ty nào đó để len vào thị trường của họ. Đều là con mồi tự đến, hiến thân cho công ty nàng. Như thế kiến cho nàng hơi chút tự ái, tự coi thường bản thân. Làm họ sợ hãi. Nàng tiến đến thang máy....
" Ting " - Cửa thang máy lại mở ra một lần nữa , đón chào tằng 51 - tầng của Hắc Nhi nàng. Và hãy xem nàng thấy gì : Một đám nhân viên không làm việc và thư ký của nàng - Tường Vy không chịu nhắc nhở mà cũng hùa theo. Thật là một đám ăn hại. Nàng đã về rồi mà bọ họ vẫn đứng yên không chịu co ro về bàn làm việc làm việc chăm chỉ cho nàng.
" Các người có rắc rồi gì sao ? Thấy tôi đứng ở đây mà vẫn chưa chịu quay về bàn làm việc à ? " Cô lớn tiếng quát lũ nhân viên ngu ngốc
- Nhưng... nhưng chị... chị Hắc ? - Tường Vy
- Sao nữa ? - Cô quay ra trả lời
- Cậu Hắc Vũ ở đó nguyên buổi sáng nay và ... và... không cho bọn em làm việc đến khi cậu...cậu... ấy nhìn thấy mặt... mặt chị ló ra đằng sau cửa kính... - Cô thư ký Tường Vy vẻ mặt lo sợ, giọng nói run run nói với nàng như thể Hắc Vũ - thằng em trai ham chơi, lêu lổng của nàng như 1 con ma ám công ty này nguyên buổi sáng.
- Con mẹ nó ! - nàng thầm nguyền rủa rồi bước vào phòng CEO...
Đập vào tầm mắt nàng là cậu em Hắc Vũ kiêu căng ngồi trên chiếc bàn chính chủ của nàng - chiếc bàn "mang tên " CEO Hắc Nhi.
Lúc này, thứ bao trùm trong đầu nàng, chỉ riêng 2 chữ: KHÓ CHỊU và một màu đen u ám. Thằng em của nàng - Hắc Vũ ham chơi khi làm nàng tự hào, khi thì làm nàng cảm thấy xấu hổ và bẽ mặt. Và giờ, nó bắt nhân viên của nàng không được làm việc đến khi nàng về.
" Vèo "
Ở gần như 1 cự li gần, nó xé toạc không gian, mang theo đằng đằng sát khí tiến đến tầng 51. Và, nó- viên đạn bạc 11 li tiến đến ngay giữa đầu thằng em trai mà nàng đang tức giận...
Viên đạn tiến đến giữa đầu Hắc Vũ....
" Hắc Vũuuuuuu ......... !!!!!!!!!!!!!!!!! " Nàng chạy đến, đẩy Hắc Vũ ra xa khỏi bàn, làm cậu ta rơi bộp xuống đất, co người lại.
" Phụt " - Ngay sau đó là ... - " Xoảng !!!!!!!!!! "