Chương : 31
Editor:
Beta-er: Niêm Hoa Nhất Tiếu
Thất Nguyệt cân nhắc một chút, không còn cách nào khác, cô không thể vứt ba người đỏ lòm như huyết hồ lô này ở đây. Chỉ có thể chấp nhận xui xẻo, cầm hộp dụng cụ sửa chữa đồ điện vào toilet, lấy máy khoan điện ra, chuẩn bị tìm cách mở bình nóng lạnh. Nhưng máy khoan điện không có tác dụng gì, Thất Nguyệt lại lấy cưa điện ra, tiếp tục miệt mài cưa phần bình nóng lạnh được gắn chặt vào tường.
Thất Nguyệt bên này đổ mồ hôi như mưa, Chu Dương bên kia nước mắt chảy ròng ròng. CMN, quá hung tàn, bọn họ tận mắt nhìn thấy Thất Nguyệt lôi mấy thi thể trong bếp đi, mỗi bước là mỗi lần vệt máu trên sàn nhà kéo dài thêm.
Không lâu sau, trong toilet bắt đầu phát ra âm thanh của máy khoan điện, tiếp đó lại đến máy cưa điện. Nghĩ đến mấy thi thể vừa rồi bị kéo lê vào toilet, Chu Dương và ba tên thuộc hạ theo sau động não một chút, ngay lập tức cảm thấy chân tay mềm nhũn.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, ngay sau đó bắt đầu nghiêng ngả lảo đảo chạy trốn. Muốn một phần ba số tiền lãi định mức phải không? Vậy thì cho hắn, muốn cái gì lão liền cho cái đó, Chu Dương lão không bao giờ muốn tiếp xúc với tên biến thái này nữa.
Vốn dĩ mấy ngày này lão phải sống trong cảnh màn trời chiếu đất, cộng thêm tinh thần bị chấn động không hề nhẹ, vừa về đến nhà liền ngã bệnh, mơ mơ màng màng mấy ngày liên tiếp, không ngừng nói mớ. Lúc thì mơ thấy bản thân biến thành heo, bị làm thịt. Lúc lại mơ thấy bản thân bị trói trên ghế, Long Tam cầm cưa điện đứng trước mặt, cười âm trầm.
Ba bốn ngày sau, tên đại ca mặt vuông và tên lão đại thấp bé bắt đầu gấp gáp không chờ thêm được nữa. Mấy ngày nay, A Tinh liên tục tìm bọn họ gây phiền toái, mà bên phía Chu Dương cũng không có bất kì tin tức gì. Sau khi hai người nghe ngóng mới biết Chu Dương đã nhập viện.
Đại ca mặt vuông và tên lão đại thấp bé lập tức cùng nhau tới bệnh viện, vốn dĩ lúc đến còn bừng bừng lửa giận, nhưng sau khi nhìn thấy Chu Dương, tất cả lửa giận lập tức bị dập tắt.
Hai mắt Chu Dương thâm quầng, tròng mắt đầy tơ máu, sắc mặt trắng bệch, cả người đều sa sút. Hoàn toàn khác biệt một trời một vực so với dáng vẻ tự tin ngày trước.
"Lão Chu, chú làm sao vậy? Sao lại bệnh đến nông nỗi này!!" Tên lão đại có vóc dáng thấp không nhịn được nữa, mở miệng hỏi.
"Aizz! Có bệnh gì đâu chứ, thiếu chút nữa hai người đã không gặp được tôi nữa rồi." Chu Dương khóc lóc than thở, biểu cảm phong phú, giọng nói đặc sắc, bắt đầu kể lại một đêm "ám ảnh kinh hoàng" của bản thân.
Nhân loại có một loại người trời sinh bị "não bổ", bộ não của những người này sẽ tự động phóng đại những chuyện đã biết, hơn nữa còn bổ sung thêm tình tiết để câu chuyện càng thêm tỉ mỉ rõ ràng. Lại nói, mấy ngày nay Chu Dương đều gặp ác mộng, đương nhiên có rất nhiều ý tưởng sáng tạo, vô cùng tự nhiên tiến hành quá trình "gia công" toàn bộ chuyện đêm đó. Vì vậy, dưới lời miêu tả đầy tính nghệ thuật của Chu Dương, hình tượng sát nhân biến thái của Long Tam càng thêm hoàn mĩ rõ nét.
Ba người này là huynh đệ đã nhiều năm, tương đối hiểu biết đối phương, tuy rằng vẫn có thường xuyên cạnh tranh qua lại lẫn nhau, nhưng hai người đều tin tưởng Chu Dương.
Huống hồ, nhìn dáng vẻ của Chu Dương không giống làm bộ làm tịch, bọn họ lại gọi thêm ba người cũng có mặt trong đêm hôm đó tới, càng kể càng doạ người. Vì thế, hai người càng thêm tin tưởng vào chuyện đêm đó.
Mấy người cùng nhau liên tưởng đến những hành động của Long Tam, bất giác rùng mình một cái. Kẻ này quá điên khùng khủng bố a. Tiền tuy rằng tốt, nhưng trước hết cũng phải còn mạng để dùng a!
Kết quả, ngay ngày hôm sau, A Tinh thành công tiếp thu 1/3 số lãi định mức. Ba người kia chỉ có một yêu cầu duy nhất, chính là hy vọng A Tinh sẽ quản lý chuyện thu tiền này, bọn họ thực sự không muốn giao dịch cùng Long Tam a.
Bên này, mọi chuyện đã phát triển thành như vậy, nhưng Thất Nguyệt hoàn toàn không biết gì. Lúc này cô vẫn còn bận học bù tại nhà với Jasmine.
Trong nhà thực sự không thích hợp để học tập, mặc dù không còn mở party thâu đêm, nhưng mỗi ngày ba cha con Long gia đều ư ư a a, nam nam nữ nữ,... kiểu gì cũng chơi được. Thất Nguyệt thực sự không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.
Mặc dù bề ngoài cô là một thằng đàn ông bưu hãn, nhưng sâu trong tâm hồn vẫn còn là một hoàng hoa đại khuê nữ. Cha Long cư nhiên lại muốn lôi kéo cô tham gia cuồng hoan tập thể!! Thất Nguyệt không thể chịu thêm nữa, một quyền đánh ngất cha Long.
Vốn dĩ Thất Nguyệt định thuê một phòng trọ, nhưng phòng trọ còn chưa tìm thấy đã bị Triệu Thiên Nghĩa biết tin, dụ dỗ lôi kéo đến sống ở nhà ông.
Thất Nguyệt tuy có chút không quen, nhưng chuyện này ít ra cũng có điểm tốt, mỗi ngày cô đều có thể nhờ Jasmine dạy bù.
*********
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, năm tháng trôi nhanh như nước chảy, chớp mắt một cái, Thất Nguyệt đã tốt nghiệp cao trung. Mà Long Tam Hội, dưới sự quản lý của 3 người Thượng Quan Cảnh, Phan Chương và A Tinh đã trở thành ngôi sao mới trong ("làng") hắc đạo.
Thất Nguyệt thật sự đã không phí công nỗ lực bao lâu nay, thành công lấy được danh hiệu người có điểm thi đại học cao nhất thành phố, chính thức được tuyển vào trường đại học trọng điểm.
Lão đại hắc bang là thủ khoa đại học, chuyện này quả thực đã khiến vô số người kinh ngạc rớt tròng mắt.
Vài năm sau, Thất Nguyệt thuận lợi thi đậu nghiên cứu sinh. Không dừng lại ở đó, sau mấy năm, cô thành công lấy được bằng tiến sĩ.
Hai chữ "Long Tam" cũng trở thành cái tên được người người nhà nhà đều biết đến. Đồng thời, Thất Nguyệt cũng được bình chọn làm "Lão đại hắc bang có nhiều bằng cấp nhất", "Lão đại hắc bang chuyên nghiệp nhất".
Cuối cùng, vì thỏa mãn di nguyện của Triệu Thiên Nghĩa trước lúc lâm chung, Thất Nguyệt kết hôn cùng Jasmine. Triệu Thiên Nghĩa yên tâm giao Jasmine vào tay Thất Nguyệt, nở nụ cười rồi ra đi.
Mặc dù đã kết hôn, nhưng hình thức sống chung giữa hai người vẫn không thay đổi, vẫn luôn là bạn thân của nhau.
Rất nhiều năm sau, Thất Nguyệt tham gia tranh cử chức thị trưởng thành phố F. Jasmine vẫn luôn yên lặng ở bên, ủng hộ cô. Trong mắt người ngoài, cuộc hôn nhân của hai người chính là chuẩn mực của tình yêu. Thất Nguyệt cũng được vô số người xem là hình mẫu người chồng lý tưởng.
Thất Nguyệt liên tiếp giữ chức thị trưởng trong 8 năm, mặc dù là lão đại hắc bang lớn nhất thành phố F, nhưng 8 năm tại vị của cô cũng là thời kỳ thành phố có trị an tốt nhất. Cô không ngừng cải cách, hỗ trợ đầu tư vào các ngành công nghiệp, thúc đẩy nền kinh tế toàn thành phố phát triển nhanh chóng. Vì vậy, sau này, khi tân nhiệm thị trưởng lên thay, bức tượng đồng tưởng niệm cô vẫn sừng sững trước tòa thị chính thành phố.
Năm 50 tuổi, Thất Nguyệt qua đời an tường (bình an vui vẻ) trên giường, khóe miệng vẫn còn tươi cười, dường như cô đã được đến nơi cô nên đến (maybe Thiên đường).
Jasmine khóc đến mức ngất lên ngất xuống, Thượng Quan Cảnh và Phan Chương đừng bên linh cữu của cô ba ngày ba đêm. Mà A Tinh cũng không còn như trước, trầm mặc như người đã chết, không bao lâu sau liền biến mất không rõ tung tích.
Vô số người mang hoa tươi đến viếng, đặt trước cửa nhà. Không một ai đứng ra tổ chức, nhưng tất cả mọi người đều cầm một cành hoa hồng, yên lặng biểu đạt lòng kính yêu với người thị trưởng quá cố.
Trước cửa nhà Thất Nguyệt là cả một biển hoa hồng, ai nầy đều trầm mặc tưởng niệm, biểu lộ sự tiếc thương sâu sắc với người đã khuất.
*******
▶ Lời tác giả:Vốn dĩ câu chuyện này được chuẩn bị vô cùng đặc sắc phong phú, nhưng Internet bắt đầu ban hành đạo luật trừng phạt, không hợp cách sẽ bị xóa. Tiểu phù thủy (Tiểu vu bà) (Tên tác giả là Khoái Nhạc Tiểu Vu Bà) cảm thấy rất không ổn, vì vậy chỉ có thể cắt giảm các chương kết. Thật đau buồn!
▶Đôi lời của #Tiếu: Cá nhân t thấy kết thế giới hai lãng xẹt đến không thể lãng xẹt hơn, nhưng biết sao được, tác giả cũng không thể làm gì hơn. Vì vậy, mọi người đừng tụt mood quá, thế giới ba cũng rất thú vị nhé, đáng để mong chờ. Thế giới một là màn ngược tra để thỏa mãn con dân hận tra nam tra nữ, thế giới hai lại là trò đùa đến k còn gì để nói, đủ hài! Còn thế giới ba, bật mí một chút cho mọi người, là thế giới để thỏa mãn cho con dân yêu ngôn tình ngược sủng nhé:)))))) Bản thân t đi cày convert, mới lết đến thế giới bốn thôi nhưng cảm thầy bà tác giả như mẹ ghẻ ấy, khổ thân Nguyệt đại ca, toàn xuyên vào thân thể oái ăm, nhưng dù oái ăm thì nó cũng vẫn rất thực tế. Bởi vì, đời thực làm méo có lắm tình yêu ngôn tình như trong truyện, có đôi lúc ước nguyện của một người vô cùng đơn giản, không nhất thiết phải là báo thú, đi lên đỉnh cao nhân sinh, bla.. bla... như các bộ xuyên nhanh khác, nên mặc dù cá nhân t thấy hố mình đào không tính là hay lắm, nhưng đảm bảo đủ hương vị và khác biệt.
*******
Nhiệm vụ lần này thật sự tốn quá nhiều thời gian, nên khi trở lại, Thất Nguyệt vẫn chưa thể thích ứng được chuyện bản thân đã không còn là Long Tam. Thời điểm trở về không gian, cô còn chưa kịp hồi thần, ngây ngốc đứng đó một lúc lâu.
Bạch Dạ Hi không có ở đây, hắn đã từng nói, hắn có thế giới của hắn, mà đây chỉ là thế giới giả thuyết do hắn tạo ra. Hắn ngẫu nhiên sẽ đến xem xét, nhưng hầu hết thời gian còn lại vẫn phải quay lại thế giới của mình.
Lúc đầu, Thất Nguyệt không thể tiếp nhận được sự thật rằng bản thân chỉ là giả thuyết do người khác đặt ra. Nhưng sau cùng cô cũng bình tĩnh lại, giả thuyết thì sao? Đâu mới là giới hạn giữa thật và giả? Đối với Bạch Dạ Hi, tất cả đều là giả thuyết, nhưng đối với Thất Nguyệt, những gì cô từng trải qua, đều là cuộc đời thật của một con người thật.
Thất Nguyệt nghỉ ngơi một lát, điều tiết cảm xúc của bản thân, loại bỏ những xúc cảm tiêu cực của một người sống, sau đó mới mở giao diện cửa hàng, muốn đổi một số thứ.
Sau khi mở ra, Thất Nguyệt kinh ngạc kêu một tiếng, vốn dĩ nhiệm vụ này chỉ có 200 điểm kinh nghiệm, nhưng cô lại có nhiều hơn 100 điểm.
Tuy rằng vẫn còn nghi hoặc, nhưng chuyện được thưởng điểm kinh nghiệm luôn là việc đáng vui mừng, Thất Nguyệt không nghĩ nhiều, yên tâm thoải mái nhận.
Thất Nguyệt dùng 200 điểm để đổi một bí tịch mà bản thân coi trọng. Sau đó dùng 100 điểm còn lại đổi một cuốn sách trung y cơ sở. Tuy rằng quyển sách này tương đối dễ hiểu, nhưng ít nhất so ra với việc không có gì, không hiểu gì vẫn tốt hơn. Thất Nguyệt suy nghĩ, đôi khi chữa bệnh mới là kỹ năng bảo mệnh cần thiết, ai biết được nhiệm vụ tiếp theo sẽ gặp phải cái gì? Lo trước tránh hoạ vẫn hơn.
▶ Lải nhải time: Lịch đăng chương cố định bắt đầu từ 27/9: Thứ bảy hàng tuần (tối thiểu 1 chương, tối đa 2 chương). Do chỉ có mình t beta nên chậm lắm:v 12 rồi, thời gian là vàng là bạc. Vote & cmt để tiếp động lực nhé, các ty luôn là động lực.
Beta-er: Niêm Hoa Nhất Tiếu
Thất Nguyệt cân nhắc một chút, không còn cách nào khác, cô không thể vứt ba người đỏ lòm như huyết hồ lô này ở đây. Chỉ có thể chấp nhận xui xẻo, cầm hộp dụng cụ sửa chữa đồ điện vào toilet, lấy máy khoan điện ra, chuẩn bị tìm cách mở bình nóng lạnh. Nhưng máy khoan điện không có tác dụng gì, Thất Nguyệt lại lấy cưa điện ra, tiếp tục miệt mài cưa phần bình nóng lạnh được gắn chặt vào tường.
Thất Nguyệt bên này đổ mồ hôi như mưa, Chu Dương bên kia nước mắt chảy ròng ròng. CMN, quá hung tàn, bọn họ tận mắt nhìn thấy Thất Nguyệt lôi mấy thi thể trong bếp đi, mỗi bước là mỗi lần vệt máu trên sàn nhà kéo dài thêm.
Không lâu sau, trong toilet bắt đầu phát ra âm thanh của máy khoan điện, tiếp đó lại đến máy cưa điện. Nghĩ đến mấy thi thể vừa rồi bị kéo lê vào toilet, Chu Dương và ba tên thuộc hạ theo sau động não một chút, ngay lập tức cảm thấy chân tay mềm nhũn.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, ngay sau đó bắt đầu nghiêng ngả lảo đảo chạy trốn. Muốn một phần ba số tiền lãi định mức phải không? Vậy thì cho hắn, muốn cái gì lão liền cho cái đó, Chu Dương lão không bao giờ muốn tiếp xúc với tên biến thái này nữa.
Vốn dĩ mấy ngày này lão phải sống trong cảnh màn trời chiếu đất, cộng thêm tinh thần bị chấn động không hề nhẹ, vừa về đến nhà liền ngã bệnh, mơ mơ màng màng mấy ngày liên tiếp, không ngừng nói mớ. Lúc thì mơ thấy bản thân biến thành heo, bị làm thịt. Lúc lại mơ thấy bản thân bị trói trên ghế, Long Tam cầm cưa điện đứng trước mặt, cười âm trầm.
Ba bốn ngày sau, tên đại ca mặt vuông và tên lão đại thấp bé bắt đầu gấp gáp không chờ thêm được nữa. Mấy ngày nay, A Tinh liên tục tìm bọn họ gây phiền toái, mà bên phía Chu Dương cũng không có bất kì tin tức gì. Sau khi hai người nghe ngóng mới biết Chu Dương đã nhập viện.
Đại ca mặt vuông và tên lão đại thấp bé lập tức cùng nhau tới bệnh viện, vốn dĩ lúc đến còn bừng bừng lửa giận, nhưng sau khi nhìn thấy Chu Dương, tất cả lửa giận lập tức bị dập tắt.
Hai mắt Chu Dương thâm quầng, tròng mắt đầy tơ máu, sắc mặt trắng bệch, cả người đều sa sút. Hoàn toàn khác biệt một trời một vực so với dáng vẻ tự tin ngày trước.
"Lão Chu, chú làm sao vậy? Sao lại bệnh đến nông nỗi này!!" Tên lão đại có vóc dáng thấp không nhịn được nữa, mở miệng hỏi.
"Aizz! Có bệnh gì đâu chứ, thiếu chút nữa hai người đã không gặp được tôi nữa rồi." Chu Dương khóc lóc than thở, biểu cảm phong phú, giọng nói đặc sắc, bắt đầu kể lại một đêm "ám ảnh kinh hoàng" của bản thân.
Nhân loại có một loại người trời sinh bị "não bổ", bộ não của những người này sẽ tự động phóng đại những chuyện đã biết, hơn nữa còn bổ sung thêm tình tiết để câu chuyện càng thêm tỉ mỉ rõ ràng. Lại nói, mấy ngày nay Chu Dương đều gặp ác mộng, đương nhiên có rất nhiều ý tưởng sáng tạo, vô cùng tự nhiên tiến hành quá trình "gia công" toàn bộ chuyện đêm đó. Vì vậy, dưới lời miêu tả đầy tính nghệ thuật của Chu Dương, hình tượng sát nhân biến thái của Long Tam càng thêm hoàn mĩ rõ nét.
Ba người này là huynh đệ đã nhiều năm, tương đối hiểu biết đối phương, tuy rằng vẫn có thường xuyên cạnh tranh qua lại lẫn nhau, nhưng hai người đều tin tưởng Chu Dương.
Huống hồ, nhìn dáng vẻ của Chu Dương không giống làm bộ làm tịch, bọn họ lại gọi thêm ba người cũng có mặt trong đêm hôm đó tới, càng kể càng doạ người. Vì thế, hai người càng thêm tin tưởng vào chuyện đêm đó.
Mấy người cùng nhau liên tưởng đến những hành động của Long Tam, bất giác rùng mình một cái. Kẻ này quá điên khùng khủng bố a. Tiền tuy rằng tốt, nhưng trước hết cũng phải còn mạng để dùng a!
Kết quả, ngay ngày hôm sau, A Tinh thành công tiếp thu 1/3 số lãi định mức. Ba người kia chỉ có một yêu cầu duy nhất, chính là hy vọng A Tinh sẽ quản lý chuyện thu tiền này, bọn họ thực sự không muốn giao dịch cùng Long Tam a.
Bên này, mọi chuyện đã phát triển thành như vậy, nhưng Thất Nguyệt hoàn toàn không biết gì. Lúc này cô vẫn còn bận học bù tại nhà với Jasmine.
Trong nhà thực sự không thích hợp để học tập, mặc dù không còn mở party thâu đêm, nhưng mỗi ngày ba cha con Long gia đều ư ư a a, nam nam nữ nữ,... kiểu gì cũng chơi được. Thất Nguyệt thực sự không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.
Mặc dù bề ngoài cô là một thằng đàn ông bưu hãn, nhưng sâu trong tâm hồn vẫn còn là một hoàng hoa đại khuê nữ. Cha Long cư nhiên lại muốn lôi kéo cô tham gia cuồng hoan tập thể!! Thất Nguyệt không thể chịu thêm nữa, một quyền đánh ngất cha Long.
Vốn dĩ Thất Nguyệt định thuê một phòng trọ, nhưng phòng trọ còn chưa tìm thấy đã bị Triệu Thiên Nghĩa biết tin, dụ dỗ lôi kéo đến sống ở nhà ông.
Thất Nguyệt tuy có chút không quen, nhưng chuyện này ít ra cũng có điểm tốt, mỗi ngày cô đều có thể nhờ Jasmine dạy bù.
*********
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, năm tháng trôi nhanh như nước chảy, chớp mắt một cái, Thất Nguyệt đã tốt nghiệp cao trung. Mà Long Tam Hội, dưới sự quản lý của 3 người Thượng Quan Cảnh, Phan Chương và A Tinh đã trở thành ngôi sao mới trong ("làng") hắc đạo.
Thất Nguyệt thật sự đã không phí công nỗ lực bao lâu nay, thành công lấy được danh hiệu người có điểm thi đại học cao nhất thành phố, chính thức được tuyển vào trường đại học trọng điểm.
Lão đại hắc bang là thủ khoa đại học, chuyện này quả thực đã khiến vô số người kinh ngạc rớt tròng mắt.
Vài năm sau, Thất Nguyệt thuận lợi thi đậu nghiên cứu sinh. Không dừng lại ở đó, sau mấy năm, cô thành công lấy được bằng tiến sĩ.
Hai chữ "Long Tam" cũng trở thành cái tên được người người nhà nhà đều biết đến. Đồng thời, Thất Nguyệt cũng được bình chọn làm "Lão đại hắc bang có nhiều bằng cấp nhất", "Lão đại hắc bang chuyên nghiệp nhất".
Cuối cùng, vì thỏa mãn di nguyện của Triệu Thiên Nghĩa trước lúc lâm chung, Thất Nguyệt kết hôn cùng Jasmine. Triệu Thiên Nghĩa yên tâm giao Jasmine vào tay Thất Nguyệt, nở nụ cười rồi ra đi.
Mặc dù đã kết hôn, nhưng hình thức sống chung giữa hai người vẫn không thay đổi, vẫn luôn là bạn thân của nhau.
Rất nhiều năm sau, Thất Nguyệt tham gia tranh cử chức thị trưởng thành phố F. Jasmine vẫn luôn yên lặng ở bên, ủng hộ cô. Trong mắt người ngoài, cuộc hôn nhân của hai người chính là chuẩn mực của tình yêu. Thất Nguyệt cũng được vô số người xem là hình mẫu người chồng lý tưởng.
Thất Nguyệt liên tiếp giữ chức thị trưởng trong 8 năm, mặc dù là lão đại hắc bang lớn nhất thành phố F, nhưng 8 năm tại vị của cô cũng là thời kỳ thành phố có trị an tốt nhất. Cô không ngừng cải cách, hỗ trợ đầu tư vào các ngành công nghiệp, thúc đẩy nền kinh tế toàn thành phố phát triển nhanh chóng. Vì vậy, sau này, khi tân nhiệm thị trưởng lên thay, bức tượng đồng tưởng niệm cô vẫn sừng sững trước tòa thị chính thành phố.
Năm 50 tuổi, Thất Nguyệt qua đời an tường (bình an vui vẻ) trên giường, khóe miệng vẫn còn tươi cười, dường như cô đã được đến nơi cô nên đến (maybe Thiên đường).
Jasmine khóc đến mức ngất lên ngất xuống, Thượng Quan Cảnh và Phan Chương đừng bên linh cữu của cô ba ngày ba đêm. Mà A Tinh cũng không còn như trước, trầm mặc như người đã chết, không bao lâu sau liền biến mất không rõ tung tích.
Vô số người mang hoa tươi đến viếng, đặt trước cửa nhà. Không một ai đứng ra tổ chức, nhưng tất cả mọi người đều cầm một cành hoa hồng, yên lặng biểu đạt lòng kính yêu với người thị trưởng quá cố.
Trước cửa nhà Thất Nguyệt là cả một biển hoa hồng, ai nầy đều trầm mặc tưởng niệm, biểu lộ sự tiếc thương sâu sắc với người đã khuất.
*******
▶ Lời tác giả:Vốn dĩ câu chuyện này được chuẩn bị vô cùng đặc sắc phong phú, nhưng Internet bắt đầu ban hành đạo luật trừng phạt, không hợp cách sẽ bị xóa. Tiểu phù thủy (Tiểu vu bà) (Tên tác giả là Khoái Nhạc Tiểu Vu Bà) cảm thấy rất không ổn, vì vậy chỉ có thể cắt giảm các chương kết. Thật đau buồn!
▶Đôi lời của #Tiếu: Cá nhân t thấy kết thế giới hai lãng xẹt đến không thể lãng xẹt hơn, nhưng biết sao được, tác giả cũng không thể làm gì hơn. Vì vậy, mọi người đừng tụt mood quá, thế giới ba cũng rất thú vị nhé, đáng để mong chờ. Thế giới một là màn ngược tra để thỏa mãn con dân hận tra nam tra nữ, thế giới hai lại là trò đùa đến k còn gì để nói, đủ hài! Còn thế giới ba, bật mí một chút cho mọi người, là thế giới để thỏa mãn cho con dân yêu ngôn tình ngược sủng nhé:)))))) Bản thân t đi cày convert, mới lết đến thế giới bốn thôi nhưng cảm thầy bà tác giả như mẹ ghẻ ấy, khổ thân Nguyệt đại ca, toàn xuyên vào thân thể oái ăm, nhưng dù oái ăm thì nó cũng vẫn rất thực tế. Bởi vì, đời thực làm méo có lắm tình yêu ngôn tình như trong truyện, có đôi lúc ước nguyện của một người vô cùng đơn giản, không nhất thiết phải là báo thú, đi lên đỉnh cao nhân sinh, bla.. bla... như các bộ xuyên nhanh khác, nên mặc dù cá nhân t thấy hố mình đào không tính là hay lắm, nhưng đảm bảo đủ hương vị và khác biệt.
*******
Nhiệm vụ lần này thật sự tốn quá nhiều thời gian, nên khi trở lại, Thất Nguyệt vẫn chưa thể thích ứng được chuyện bản thân đã không còn là Long Tam. Thời điểm trở về không gian, cô còn chưa kịp hồi thần, ngây ngốc đứng đó một lúc lâu.
Bạch Dạ Hi không có ở đây, hắn đã từng nói, hắn có thế giới của hắn, mà đây chỉ là thế giới giả thuyết do hắn tạo ra. Hắn ngẫu nhiên sẽ đến xem xét, nhưng hầu hết thời gian còn lại vẫn phải quay lại thế giới của mình.
Lúc đầu, Thất Nguyệt không thể tiếp nhận được sự thật rằng bản thân chỉ là giả thuyết do người khác đặt ra. Nhưng sau cùng cô cũng bình tĩnh lại, giả thuyết thì sao? Đâu mới là giới hạn giữa thật và giả? Đối với Bạch Dạ Hi, tất cả đều là giả thuyết, nhưng đối với Thất Nguyệt, những gì cô từng trải qua, đều là cuộc đời thật của một con người thật.
Thất Nguyệt nghỉ ngơi một lát, điều tiết cảm xúc của bản thân, loại bỏ những xúc cảm tiêu cực của một người sống, sau đó mới mở giao diện cửa hàng, muốn đổi một số thứ.
Sau khi mở ra, Thất Nguyệt kinh ngạc kêu một tiếng, vốn dĩ nhiệm vụ này chỉ có 200 điểm kinh nghiệm, nhưng cô lại có nhiều hơn 100 điểm.
Tuy rằng vẫn còn nghi hoặc, nhưng chuyện được thưởng điểm kinh nghiệm luôn là việc đáng vui mừng, Thất Nguyệt không nghĩ nhiều, yên tâm thoải mái nhận.
Thất Nguyệt dùng 200 điểm để đổi một bí tịch mà bản thân coi trọng. Sau đó dùng 100 điểm còn lại đổi một cuốn sách trung y cơ sở. Tuy rằng quyển sách này tương đối dễ hiểu, nhưng ít nhất so ra với việc không có gì, không hiểu gì vẫn tốt hơn. Thất Nguyệt suy nghĩ, đôi khi chữa bệnh mới là kỹ năng bảo mệnh cần thiết, ai biết được nhiệm vụ tiếp theo sẽ gặp phải cái gì? Lo trước tránh hoạ vẫn hơn.
▶ Lải nhải time: Lịch đăng chương cố định bắt đầu từ 27/9: Thứ bảy hàng tuần (tối thiểu 1 chương, tối đa 2 chương). Do chỉ có mình t beta nên chậm lắm:v 12 rồi, thời gian là vàng là bạc. Vote & cmt để tiếp động lực nhé, các ty luôn là động lực.