Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn |
Số chương | 1868 |
Lượt đọc | 241 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Sau thành công của Chân Tiên, tác giả EK tiếp tục khẳng định khả năng viết truyện huyền huyễn của mình qua tác phẩm mới Kiếm Nghịch Thương Khung.
Với phong cách viết truyện cuốn hút, các trận chiến đấu kịch tính gay cấn, tình tiết logic hợp lý đan xen nhau tạo nút thắt mở ly kỳ cho câu chuyện, EK đã cuốn hút độc giả theo từng bước chân của nvc.
Bên cạnh sự thành công của Kiếm Đạo Độc Tôn thì Kiếm Nghịch Thương Khung cũng là một trong những bộ Kiếm Tu xuất sắc với cách xây dựng hệ thống tu luyện hợp lý, sự trưởng thành của nvc không thiếu sự kỳ ngộ nhưng hiểm cảnh mà nvc phải vượt qua cũng không hề dễ dàng. Và bên cạnh "trai anh hùng" thì không thể thiếu được "gái thuyền quyên", EK không phải xây dựng một hình tượng nvc thuần tu luyện mà còn thể hiện tình cảm, sự ôn nhu của mình qua các đoạn nhân duyên trên bước đường trưởng thành. (Lúc tác giả viết mấy đoạn này cũng là lúc lão "lên xe hoa" nên viết khá là chắc tay và … thật ^.^)
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
Người Chơi Này Thông Thạo Hết Kỹ Năng
Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi
Sau Khi Bị Xà Xà Chăn Nuôi
Ngày Nào Ma Tôn Sư Đệ Cũng Thả Thính Tôi
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Sau Khi Bóng Lông Nhận Việc Minh Phủ
Nuôi Mèo Xong Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Đời Người
Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.