Chương : 5
"Để điều tra được người đàn ông đêm đó, thì trước hết, chúng ta phải gọi điện cho Sở Nam, nhờ hắn tra sổ sách của khách sạn, đằng nào thì đó cũng là khách sạn nhà hắn, ừm.. ừm, cứ thế đi"" Kiều Lan vừa nghĩ vừa nói, tay lục lọi trong túi để lấy điện thoại. Bỗng, Tiểu Lam ngồi ở phía đối diện, cầm lấy cổ tay của Kiều Lan, không cho lấy điện thoại.
"" Hả, cậu sao thế, bỏ tay ra đi""
"" Kiều Lan.... hay là chúng ta không tìm hắn được không?""
"" sao thế, đại tiểu thư của tôi ơi! bây giờ không tìm cha đứa bé, thì chúng ta sẽ phải tìm ai và làm gì, hửm?""
"" Cậu cũng biết đấy... trong lễ đính hôn của cậu, có rất nhiều quan chức, và các ông chủ của các xí nghiệp, công ty lớn.Nhưng...những người đó toàn là mấy ông già, đã có vợ hết rồi, con cái cũng lớn cả rồi. Biết đâu,... cha của đứa bé là một trong số bọn họ thì sao? Tớ không có muốn bị người ta coi là tiểu tam, tớ không muốn phá hoại gia đình người ta,... với cả biết đâu cha đứa bé cũng không muốn có đứa bé này thì sao?, còn nữa... nếu nói ra thì không phải danh dự của tớ cùng cha đứa bé đều mất hết sao?"" Tiểu Lam thút thít nói.
"" Theo lời của cậu... thì đúng là sự thật, nhưng... đâu phải ai ai cũng già và béo ú đâu, vẫn còn con em công tử thế gia, cộng với cả một lũ bạn của tên "" hôn phu giả"" nữa mà, cậu lo làm gì. Hơn nữa ý, cậu là một bé lolita ấm áp và hiền lành, từ bé đến lớn, cậu đã giúp rất nhiều người mà, ông trời sẽ không bạc đãi cậu đâu!""
"" Nhưng biết đâu được, người tốt có bao giờ gặp lành luôn đâu, phải trải qua bao sóng gió họ mới hạnh phúc đấy chứ. Tớ chỉ là tiện tay cứu họ thôi, với cả tớ học y nên phải cứu giúp mọi người chứ, đâu phải ngồi chơi"" Tiểu lam bĩu môi nói
"" Bạn yêu quý"" Kiều Lan gằn từng chữ nói ra."" Bạn có biết là bạn ko tìm cha đứa bé và ko phá đứa bé đi, thì bạn có biết hậu quả ko??? Gia đình bạn sẽ xé xác bạn ra đấy, với tư tưởng cổ hủ như gia đình bạn, chậc chậc.......chưa chồng mà chửa thì đó là một điểu cực kì kinh khủng đó. Và thêm nữa, không chỉ bạn bị xé xác mà cả mình nữa, mình sẽ bị gia đình mình tống cổ mình ra khỏi nhà. BẠN YÊU, bạn biết mà đúng chứ, gia đình mình rất yêu thích bạn, yêu đến cái mức mà có thể lên tận mặt trang để lấy sao cho bạn đó, bạn ạ.Nên tốt nhất là cứ tìm cha đứa bé đã! OK"" Kiều lan trịnh trọng nói
""Nhưng mà.... nhưng mà....""
""Không thương lượng nữa, quyết thế đi"" Kiều lan nói xong thì lấy điện thoại ra, đang định nhấn số của vị hôn phu giả thì cô chợt nhớ ra một chuyện,... cô KHÔNG CÓ SỐ ĐIỆN THOẠI CỦA HĂN. Ôi trời, giờ phải làm sao.
"" Tiểu Lam à! tớ chợt nhớ ra một chuyện, đó là... tớ không có sđt của Sở Nam"" Kiều Lan thở dài nói.
"" Nếu không có thì bây giờ cậu hãy.... ọe..."" Đang nói giở thì Tiểu Lam cảm thấy cơn buồn nôn kéo tới, vội vàng chạy vào trong nhà WC của quán cafe.
""Ừ nhỉ, bạn ấy đang trong thời kì thai nghén mà, làm thế nào để gia đình không phát hiện ra bây giờ ta"" kiều lan nói nhỏ. Nói xong lấy hai tay ôm đầu, cúi gằm mặt xuống, cảm thấy đầu thật là đau. Từ bé đến lớn, việc cô phải động não suy nghĩ thật là ít.
"" Hả, cậu sao thế, bỏ tay ra đi""
"" Kiều Lan.... hay là chúng ta không tìm hắn được không?""
"" sao thế, đại tiểu thư của tôi ơi! bây giờ không tìm cha đứa bé, thì chúng ta sẽ phải tìm ai và làm gì, hửm?""
"" Cậu cũng biết đấy... trong lễ đính hôn của cậu, có rất nhiều quan chức, và các ông chủ của các xí nghiệp, công ty lớn.Nhưng...những người đó toàn là mấy ông già, đã có vợ hết rồi, con cái cũng lớn cả rồi. Biết đâu,... cha của đứa bé là một trong số bọn họ thì sao? Tớ không có muốn bị người ta coi là tiểu tam, tớ không muốn phá hoại gia đình người ta,... với cả biết đâu cha đứa bé cũng không muốn có đứa bé này thì sao?, còn nữa... nếu nói ra thì không phải danh dự của tớ cùng cha đứa bé đều mất hết sao?"" Tiểu Lam thút thít nói.
"" Theo lời của cậu... thì đúng là sự thật, nhưng... đâu phải ai ai cũng già và béo ú đâu, vẫn còn con em công tử thế gia, cộng với cả một lũ bạn của tên "" hôn phu giả"" nữa mà, cậu lo làm gì. Hơn nữa ý, cậu là một bé lolita ấm áp và hiền lành, từ bé đến lớn, cậu đã giúp rất nhiều người mà, ông trời sẽ không bạc đãi cậu đâu!""
"" Nhưng biết đâu được, người tốt có bao giờ gặp lành luôn đâu, phải trải qua bao sóng gió họ mới hạnh phúc đấy chứ. Tớ chỉ là tiện tay cứu họ thôi, với cả tớ học y nên phải cứu giúp mọi người chứ, đâu phải ngồi chơi"" Tiểu lam bĩu môi nói
"" Bạn yêu quý"" Kiều Lan gằn từng chữ nói ra."" Bạn có biết là bạn ko tìm cha đứa bé và ko phá đứa bé đi, thì bạn có biết hậu quả ko??? Gia đình bạn sẽ xé xác bạn ra đấy, với tư tưởng cổ hủ như gia đình bạn, chậc chậc.......chưa chồng mà chửa thì đó là một điểu cực kì kinh khủng đó. Và thêm nữa, không chỉ bạn bị xé xác mà cả mình nữa, mình sẽ bị gia đình mình tống cổ mình ra khỏi nhà. BẠN YÊU, bạn biết mà đúng chứ, gia đình mình rất yêu thích bạn, yêu đến cái mức mà có thể lên tận mặt trang để lấy sao cho bạn đó, bạn ạ.Nên tốt nhất là cứ tìm cha đứa bé đã! OK"" Kiều lan trịnh trọng nói
""Nhưng mà.... nhưng mà....""
""Không thương lượng nữa, quyết thế đi"" Kiều lan nói xong thì lấy điện thoại ra, đang định nhấn số của vị hôn phu giả thì cô chợt nhớ ra một chuyện,... cô KHÔNG CÓ SỐ ĐIỆN THOẠI CỦA HĂN. Ôi trời, giờ phải làm sao.
"" Tiểu Lam à! tớ chợt nhớ ra một chuyện, đó là... tớ không có sđt của Sở Nam"" Kiều Lan thở dài nói.
"" Nếu không có thì bây giờ cậu hãy.... ọe..."" Đang nói giở thì Tiểu Lam cảm thấy cơn buồn nôn kéo tới, vội vàng chạy vào trong nhà WC của quán cafe.
""Ừ nhỉ, bạn ấy đang trong thời kì thai nghén mà, làm thế nào để gia đình không phát hiện ra bây giờ ta"" kiều lan nói nhỏ. Nói xong lấy hai tay ôm đầu, cúi gằm mặt xuống, cảm thấy đầu thật là đau. Từ bé đến lớn, việc cô phải động não suy nghĩ thật là ít.