Chương 32: Năng Lực Tiên Tri
Sáng sớm những tia nắng ban mai chiếu lên những giọt nước còn động lại sau cơn mưa hiện lên những tia sáng ống ánh.Trên đường phố một bóng dáng nhỏ nhắn đang chạy trên đường, nàng không ai khác chính là Tuyết Nhi, lúc này ánh mắt nàng sưng đỏ chảy xuống hai hàng nước mắt, từ từ chạy trên thành phố hướng đến mảnh huyết lâm nơi xa..Còn Trần Lâm lúc này đang ngồi trên bảo tọa lặng lẽ nhìn vật phẩm trước mặt.Tên: U linh quỷ nhãn.Loại: trang bị phụ thể.Phẩm chất: tímTính năng:Cộng 10 tốc độ.Thấu thị (nhìn thấy được một vài thông tin của các sinh vật khác)Góc nhìn u linh (góc nhìn của ma quỷ có thể ở mọi góc độ)Chú ý: u linh quỷ nhãn là một trong 3 bộ quỷ nhãn, nếu tập hợp đủ 3 bộ có thể kết hợp lại thành chung cực quỷ nhãn, hiện tại 1/3..Tin..bạn có muốn trang bị u linh quỷ nhãn*Nhìn thấy bản thông báo Trần Lâm khẽ gật đầu, trang bị tím có ngu mới không nhận.Chợt một cảm giác đau đớn ở mắt trái chuyền đến làm cậu khẽ nhăn mặt, trang bị phụ thế tức là trang bị vào chính cơ thể mình nên sẽ không tránh khỏi đau đớn, nhưng những đau đớn đó giờ không là gì với cậu.Qua một lúc lâu cơn đau củng dần dần biến mất, Trần Lâm dần dần khẽ mở mắt ra, nhìn tổng thể mắt trái của cậu không biến hóa lớn khi chỉ có con ngươi đã biến đổi thành màu xanh lục quỷ dị làm cho cậu có hai màu mắt khác nhau ngoài ra không có gì thay đổi lớn.Tuy nhiên đó là bên ngoài còn bên trong thì khác, lúc này Trần Lâm đã phát động năng lực “góc nhìn u linh” làm cho mọi vậy sung quanh cậu đều trở nên rõ ràng, thậm chí cậu còn có thể thấy rõ hạt cát dưới đất, đáng sợ hơn là sung quanh cậu 360 độ cậu đều có thể thấy rõ tựa như có mắt sau lưng, năng lực này két hợp với phản ứng nhanh của cậu đúng là truyệt phối.Bất chợt một cơn đau đầu chuyền đến làm Trần Lâm hoảng sợ vội vàng dừng năng lực góc nhìn u linh lại.- Xem ra sử dụng nó củng tiêu hao không ít tinh thần lực.Trần Lâm khẽ nói rồi nhìn lại bảng thông tin của mình..Tên: Trần LâmCấp độ: 13Nghề nghiệp: Huyết tổ.Chủng tộc: Huyết tộcSức mạnh: 36Thể lực: 36+4Tốc độ: 36+16Tinh thần: 36+20Năng lực: phản ứng nhanh, huyết giáp.Năng lực chủng tộc: trích huyết truyền thừa.Kỷ năng: khôngTrang bị: bỉ ngạn huyết hỏa, liễn tứ giới chỉ, u linh quỷ nhãn, phong ảnh ngao, ám ảnh áo choàng, thẻ chọn vật phẩm từ cửa hàng.Thần tệ: 512..Nhìn vào bảng thông tin Trần Lâm mỉm cười đắc ý, đúng là huyết tổ có khác có tiểu đệ đi đánh quái cho mình còn thần tệ rơi ra đều về tay mình chỉ là thượng thiên như cay mắt trước hành động của cậu nên những trang bị rơi ra đều là dạng vũ khí chỉ có mỗi cái phong ảnh ngao này là dùng được làm cậu tiết nuối không thôi.Tên: phong ảnh ngao (giầy)Loại: trang bị phụ trợ.Phẩm chất: Trắng.Tính năng: cộng 3 tốc độ..Đang nghỉ ngơi về sự bất công ở đời tại sau lúc cần thì không ra một trang bị vũ khí nào giờ không cần lại ra một đống không biết hệ thống có giở trò không, thì từ xa một con huyết ưng bay đến đậu bên cạnh cậu rồi kêu lên như báo cáo.- Uk! Nhà đầu kia đến đây làm gì.Nghe huyết ưng kêu lên Trần Lâm kinh ngạc nói..Lúc này Tuyết Nhi đang nặng nề từ từ đi lại trong huyết lâm, từ lúc vào đây nàng luôn có một cảm giác khó chịu đè nén dường như khu rừng này có linh tính và nó đang bài xích sinh vật ngoại lai là nàng, nhưng nàng vẫn không dừng lại cố gắng lê những bước khó nhọc về phía trước mà không biết rằng ngoài trừ khu rừng củng có vô số ánh mắt không hề tích thú đang âm thầm giám thị nàng mà nếu như không có lời nói của ai đó thì nàng đã sớm thành một cái sát..Huyết tộc vận hành khá giống với chế độ phân tầng của các loại côn trùng khi mọi thành viên đều liên kết với nhau một các chặt chẽ đứng đầu là huyết tổ có quyền uy tuyệt đối, sau đó đến các mẫu hoàng và cuối cùng là các thành viên còn lại xem nhau như anh em, hình thành nên một khối thống nhất nhưng đồng nghĩa với đó họ củng cực kỳ chán ghét các chủng tộc khác và nhất là còn dám bén mảng vào huyết lâm lãng địa của huyết tộc..Cô bé Tuyết Linh hồn nhiên không hề biết rằng mình đã bị gần như cả huyết tộc ghim vẫn tiến sâu vào huyết lâm tìm kiếm tốc trắng ca ca Trần Lâm.- Được rồi, nha đầu đến đây làm gì?Đang chằm chậm bước đi thì một âm thanh làm nàng giật thoát mình nhìn lại thì hóa ra không ai khác ngoài Trần Lâm đang nhàn nhã ngồi trên lưng tiểu Hắc nhìn nàng.- Tốc trắng ca ca rốt cuộc ta củng tìm được anh.Thấy Trần Lâm, Tuyết Nhi thoáng hoảng sợ nhìn con lợn rừng to lớn nhưng vẫn vui mừng nói.Thấy bộ dạng của Tuyết Nhi, Trần Lâm không khỏi bật cười nói:- Tìm ta, tìm ta có truyện gì?- Còn nửa đường gọi ta gì tóc trắng ca ca ta gọi là Trần Lâm..- Tóc á...!Trần Lâm ca ca mẩu, mẩu thân ta, bệnh của nàng không càn ngày càn nặng, mong ca ca giúp Tuyết Nhi.Nghe Trần Lâm hỏi Tuyết Nhi nhanh chống trả lời ánh mắt hy vọng nhìn cậu.Nghe thấy thế Trần Lâm lắc đầu nói:- Nha đầu ta không phải thầy thuốc nàng tìm ta làm gì, với lại không phải nàng đã lấy rất nhiều thuốc đó sau.Nghe thấy thế Tuyết Nhi lý nhí nói:- Không, thuốc đó không chữa được bệnh của mẩu thân, chỉ có Trần Lâm ca ca mới cứu được người.Nghe nàng nói Trần Lâm khẽ thở dài nhưng vẫn lắc đầu nói:- Ta đã nói rồi ta không phải thầy thuốc không có khả năng cứu mẫu thân của nàng, nàng về đi.Nghe Trần Lâm nói Truyết Nhi hoảng sợ bất chấp tiểu Hắc chạy lại ôm lấy chân cậu ánh mắt như sắp khóc đến nơi nghẹn ngào nói:- Không Trần Lâm ca ca ta thấy được người có thể cứu mẩu thân, chỉ cần người cứu mẫu thân người muốn ta làm gì cũng được.Nghe nàng nói Trân Lâm không khỏi giật mình nhưng không phải vì câu muốn làm gì cũng được của nàng dù sau nàng củng còn nhỏ cần phải nuôi một thời gian, mà là câu nàng thấy được cậu cứu mẫu thân nàng.Như nghĩ ra gì đó Trần Lâm khẽ nhìn nàng ánh mắt hiện lên một tia sáng xanh, “thấu thị” kích hoạt.Lúc này bảng thông tin của Tuyết Nhi hiện lên.Tên: Tuyết NhiCấp độ: 0Chủng tộc: nhân loại.Năng lực: tiên tri.Năng lực chủng tộc: trái tim dũng giả..Năng lực:Tiên tri: có thể nhìn thấy những hình ảnh sẽ xảy ra trong tương lai gần, có thể tiến cấp để nhìn xa hơn về tương lai.Chú ý năng lực chỉ tồn tại khi đối tượng là trinh nữ..Do thấu thị chỉ nhìn được một vài thông tin nhưng củng đủ đền Trần Lâm đánh giá về nàng đó là phèn, phèn ơi là phèn chỉ có duy nhất một năng lực như chỉ bằng cái năng lực đó củng đủ khiến cho mọi người trên đời thèm khát, thử hỏi ai lại không muốn thấy được tương lai của mình nhất là các đấng quân vương những kẽ đã sở hữu quyền lực trong tay và Trần Lâm là một trong số đó.- Khu! Khu! Được rồi thấy nàng có lòng hiếu thảo ta sẽ cứu mẫu thân nàng như mà hình như lúc nảy nàng nói muốn gì của được nhỉ.Lúc này Trần Lâm mỉm cười ánh mắt không khác gì quái thúc thúc đang dụ dỗ tiểu hài tử.