Chương : 3
Thấy cô nói vậy, anh cũng có một chút không nỡ. Bàn tay anh đưa nhẹ lên kéo xuống. Cô ngỡ ngàng,ngơ mắt nhìn chằm chằm vào Tử Đằng. Anh bây giờ khác xa với tưởng tượng. Chiếc mũi thô, đôi môi cô hằng mong được hôn lên thì thâm khô. Hi Văn cứ tiếp tục làm mặt ngơ cho đến khi anh lên tiếng.
" Em có sao không?"
Bình tĩnh lại được, cô không trả lời, cười ngượng. Cúi gằm mặt xuống bàn.Hi Văn cảm nhận được bản thân mình bây giờ rất đau đầu. Nó càng lúc càng đau, mắt cô mờ dần rồi ngã quỵ xuống đất. Mọi người trong quán cà phê dồn tất cả sự chú ý vào hai người.Mắt Hi Văn cố mở để Tử Đằng nhìn thấy là cô đang cần giúp đỡ. Anh thấy thế, vội vã đeo khẩu trang,không thèm nhìn lại mà rời đi.Cảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy là vậy ư?
Mở mắt dậy, đập vào mắt là trần nhà trắng tinh. Quay sang là bàn tay được truyền nước. Bên cạch là một người phụ nữ khoảng 40 tuổi. Biết là cô tỉnh dậy, bà đã gọi bác sĩ, nghe xong tình hình thì cô biết mình bị tụt huyết áp.Mới trẻ như Hi Văn mà đã bị tụt huyết áp lạ nhỉ?
Nói chuyện với bác sĩ,Bà quay sang nhìn cô nói:
" Ăn uống làm sao mà bị vậy thế cháu"
Cô giật mình:
" À....không có gì ạ."
" Thế thì tốt rồi.
" Cháu cảm ơn cô, làm phiền cô rồi."
" Đừng khách sáo, mà cậu con trai kia có quan hệ gì với cháu vậy? thấy cháu như thế mà không giúp đỡ gì, bỏ đi rồi."
Nhắc mới nhớ,sao cậu ta lại bỏ đi. Bạn gái bị ngất mà không giúp.
Cô không trả lời vì chuyện này khá khó nói.
" Mà này cháu, tiền viện phí cô trả rồi. Giờ cô đi trước, về nhà giữ gìn sức khoẻ ăn uống nhiều vào nhé"
Nói thế rồi,người phụ nữ tốt bụng rời đi.Hi Văn còn chưa kịp xin số điện thoại để sau này báo đáp nữa.
Trên đường cô vào siêu thị mua đồ ăn cho bữa tối.Lết về đến nhà, cô mừng rỡ. Đi qua cái gương nhìn lại bản thân thật là thảm mà.Ngày gì không biết xui dữ, đúng là tháng cô hồn có khác. Thay quần áo xong, nằm bẹp xuống giường. Mở điện thoại kiểm tra thông báo. Vào Litmatch thấy Tử Đằng đã chặn. Nghĩ cho cùng thì anh ta chỉ nghĩ cho một mình mình. Quan tâm đến lợi cá nhân không lo cho người khác. Đồ tra nam! chắc đã có nhiều cô gái bị lừa tình lắm đây. Theo thói quen cô lại lướt tiếp, thấy một tài khoản khá là lạ. Avatar để trắng,đặt cái tên kí tự " K ". Tính tò mò cô gửi lời mời kết bạn vì biết đây là một clastory( nick ảo).
Vừa gửi lời mời đã thấy chấp nhận.Hi Văn liền soạn tin " xin chào", phía bên kia đáp lại " xin chào, cậu bao nhiêu tuổi, là nam hay nữ?". Cô không ngờ bên kia lại nhiệt tình như vậy, liền một lúc gửi tới hai câu hỏi. Đối phương chủ động khiến cuộc trò chuyện cũng không tẻ nhạt, " Tôi là nữ,24 tuổi, còn bạn". " Vậy khi nào đến công ty gọi cho tôi". Cô nhìn dòng chữ mà ngẩn người ra, chưa từng quen biết nhau.Bên kia đang tính đùa Hi Văn, nhanh trí cô đùa lại " được".
Đợi một lúc sau, không thấy ai trả lời. Hi Văn nghĩ thầm " hết đùa rồi à".
Phía bên kia, trong toà khách sạn Sang trọng nằm giữa trung tâm thành phố. Bày trí theo kiểu Châu Âu nơi tụ họp của giới thượng lưu. Cô bé tên Từ Sam khoảng 15 tuổi đang nằm úp trên giường nghịch điện thoại của anh hai mình.Phòng tắm vang lên tiếng nước lấn áp âm thanh bên ngoài. Người đàn ông thân thể đầy đặn, mái tóc ướt trông rất là quyến rũ.
" Em có sao không?"
Bình tĩnh lại được, cô không trả lời, cười ngượng. Cúi gằm mặt xuống bàn.Hi Văn cảm nhận được bản thân mình bây giờ rất đau đầu. Nó càng lúc càng đau, mắt cô mờ dần rồi ngã quỵ xuống đất. Mọi người trong quán cà phê dồn tất cả sự chú ý vào hai người.Mắt Hi Văn cố mở để Tử Đằng nhìn thấy là cô đang cần giúp đỡ. Anh thấy thế, vội vã đeo khẩu trang,không thèm nhìn lại mà rời đi.Cảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy là vậy ư?
Mở mắt dậy, đập vào mắt là trần nhà trắng tinh. Quay sang là bàn tay được truyền nước. Bên cạch là một người phụ nữ khoảng 40 tuổi. Biết là cô tỉnh dậy, bà đã gọi bác sĩ, nghe xong tình hình thì cô biết mình bị tụt huyết áp.Mới trẻ như Hi Văn mà đã bị tụt huyết áp lạ nhỉ?
Nói chuyện với bác sĩ,Bà quay sang nhìn cô nói:
" Ăn uống làm sao mà bị vậy thế cháu"
Cô giật mình:
" À....không có gì ạ."
" Thế thì tốt rồi.
" Cháu cảm ơn cô, làm phiền cô rồi."
" Đừng khách sáo, mà cậu con trai kia có quan hệ gì với cháu vậy? thấy cháu như thế mà không giúp đỡ gì, bỏ đi rồi."
Nhắc mới nhớ,sao cậu ta lại bỏ đi. Bạn gái bị ngất mà không giúp.
Cô không trả lời vì chuyện này khá khó nói.
" Mà này cháu, tiền viện phí cô trả rồi. Giờ cô đi trước, về nhà giữ gìn sức khoẻ ăn uống nhiều vào nhé"
Nói thế rồi,người phụ nữ tốt bụng rời đi.Hi Văn còn chưa kịp xin số điện thoại để sau này báo đáp nữa.
Trên đường cô vào siêu thị mua đồ ăn cho bữa tối.Lết về đến nhà, cô mừng rỡ. Đi qua cái gương nhìn lại bản thân thật là thảm mà.Ngày gì không biết xui dữ, đúng là tháng cô hồn có khác. Thay quần áo xong, nằm bẹp xuống giường. Mở điện thoại kiểm tra thông báo. Vào Litmatch thấy Tử Đằng đã chặn. Nghĩ cho cùng thì anh ta chỉ nghĩ cho một mình mình. Quan tâm đến lợi cá nhân không lo cho người khác. Đồ tra nam! chắc đã có nhiều cô gái bị lừa tình lắm đây. Theo thói quen cô lại lướt tiếp, thấy một tài khoản khá là lạ. Avatar để trắng,đặt cái tên kí tự " K ". Tính tò mò cô gửi lời mời kết bạn vì biết đây là một clastory( nick ảo).
Vừa gửi lời mời đã thấy chấp nhận.Hi Văn liền soạn tin " xin chào", phía bên kia đáp lại " xin chào, cậu bao nhiêu tuổi, là nam hay nữ?". Cô không ngờ bên kia lại nhiệt tình như vậy, liền một lúc gửi tới hai câu hỏi. Đối phương chủ động khiến cuộc trò chuyện cũng không tẻ nhạt, " Tôi là nữ,24 tuổi, còn bạn". " Vậy khi nào đến công ty gọi cho tôi". Cô nhìn dòng chữ mà ngẩn người ra, chưa từng quen biết nhau.Bên kia đang tính đùa Hi Văn, nhanh trí cô đùa lại " được".
Đợi một lúc sau, không thấy ai trả lời. Hi Văn nghĩ thầm " hết đùa rồi à".
Phía bên kia, trong toà khách sạn Sang trọng nằm giữa trung tâm thành phố. Bày trí theo kiểu Châu Âu nơi tụ họp của giới thượng lưu. Cô bé tên Từ Sam khoảng 15 tuổi đang nằm úp trên giường nghịch điện thoại của anh hai mình.Phòng tắm vang lên tiếng nước lấn áp âm thanh bên ngoài. Người đàn ông thân thể đầy đặn, mái tóc ướt trông rất là quyến rũ.