Chương : 8
Mới đầu gặp Hi Văn còn tưởng Kiệt Bân là một tiểu thịt tươi cơ chứ.Thật sự là quá trẻ!
Trên chiếc giường đơn sắc, mắt cô nặng trĩu, nằm cuộn trong tấm chăn mềm mại mới giặt, nhắm mắt lại và thả mình vào giấc ngủ. Đêm ấy, cô mơ một giấc mơ rất đẹp bên cạnh một người đàn ông mái tóc nâu cùng đôi mắt xanh nhạt.Anh ta nhìn cô rất ấm áp khiến cô rung động.Hai người cùng đi trên cánh đồng hoa oải hương thơm ngào ngạt, tay trong tay đan xen nhau.Hơi ấm từ bàn tay anh rất ấm áp, rồi hai người nằm xuống bãi cỏ gần đó.Đột nhiên anh ta quay sang chống tay lên đầu chuẩn bị làm gì đó.Mặt chạm mặt,môi sắp chạm nhau đến nơi rồi. Theo trực giác cô chu môi lên.
"Ting,ting.."
Mắt cô mở ra, cái đồng hồ quỷ này tự nhiên kiêu. Suýt chút nữa là cô có thể cảm nhận được lúc hôn sẽ như thế nào. Vậy mà tại cái đồng hồ, ước muốn mà 24 năm độc thân đã biến mất.Đành phải dậy đi làm, bước vào phòng tắm đánh răng rửa mặt xong.Cảm thấy đầu có hơi chút choáng,khụt khịt mũi. Chắc là do hôm qua ngấm nước mưa rồi.Cô thở dài:
"Lại phải xin nghỉ, xin lỗi sếp nhiều chứ thật ra em muốn đi làm lắm cơ tại cảm lạnh không cho phép"
Nói rồi, cô mặc tiếp bộ đồ ngủ nằm dúm trên giường. Hi Văn gọi cho đồng nghiệp xin nghỉ hộ và gọi cho cô bạn thân Tư Linh để nhờ mua hộ cháo.Tắt máy ngủ cho đến trưa, tiếng chuông cửa réo. Cô tỉnh dậy ra mở cửa là Tư linh. Hai người chơi với nhau từ năm nhất đại học đến giờ có gì cũng chia sẻ với nhau.Lúc tốt nghiệp mỗi người chọn công việc khác nhau nhưng vẫn giữ liên lạc vì chỗ ở của hai người cũng không cách xa nhau là mấy.Hi văn quay về giường nằm tiếp, nghe đứa bạn càu nhàu.
" Cậu làm cái gì mà để bị cảm lạnh thế này?"
Tư Linh cởi chiếc áo khoác bên ngoài,treo lên giá.Dọn dẹp xung quanh nhà cô, lấy cốc nước đặt lên bàn.
"Hôm qua tớ đi hẹn hò nên mới ra nông nỗi này."
Tư Linh ngồi bên cạnh ngạc nhiên,miệng nói không ngừng hỏi cô:
" Với anh chàng khẩu trang kia á"
" Không"
" Không? vậy là ai."
" là người mình mới quen sau lúc chia tay Tử Đằng, thấy mình fa( độc thân) lâu quá nên gặp mặt luôn sau khi chỉ nói chuyện được vài câu, với lại anh ta mời tớ trước."- vừa nói vừa khịt mũi.
"Thấy người ta thế nào?"
"Đẹp trai, rất đẹp trai,nhà giàu."
"Ồ được nha"
"Cháo của mình đâu?"
"Mình nhờ Minh Triết mua cho cậu rồi."
Hi Văn, Tư Linh, Minh Triết là hội bạn thân chơi từ đại học đến giờ. Cô và Minh Triết chơi khá thân với nhau nên hay được ghép cặp. Chơi thân như vậy cũng nẩy sinh ra tam giác Tư Linh rất thích minh Triết, Minh Triết thích cô nhưng cô lại không thích anh.Cứ thế ai cũng quan tâm nhau rồi tốt nghiệp đại học giờ vẫn giữ liên lạc, có gì cần thì giúp đỡ, lâu lâu hẹn nhau đi chơi.
Khổ thân Hi Văn có cô bạn tò mò kinh khủng.
"Thế, cậu nghĩ sao về anh ta?"
Cô trả lời bằng cái giọng khàn khàn, Ngay cả khi ốm cô cũng không được yên, trông đứa bạn vẫn cứ yểu điệu và rạng rỡ, mái tóc hung vẫn ngay nếp còn cô cho dù đang sưng đỏ, giàn giụa nước mắt,nước mũi, đôi mắt mập mờ.
"Anh ta là nghiện công việc hay sao ý cứ nói về công việc, tớ cũng không đoán chắc nhưng anh ta còn giới thiệu tớ làm thực tập sinh ở công ty của anh ta. Chả hiểu sao tớ lại thấy hơi lôi cuốn ấy. Tim cứ đập liên hồi không thôi, Tớ còn giữ số của liên lạc đây này."
Trên chiếc giường đơn sắc, mắt cô nặng trĩu, nằm cuộn trong tấm chăn mềm mại mới giặt, nhắm mắt lại và thả mình vào giấc ngủ. Đêm ấy, cô mơ một giấc mơ rất đẹp bên cạnh một người đàn ông mái tóc nâu cùng đôi mắt xanh nhạt.Anh ta nhìn cô rất ấm áp khiến cô rung động.Hai người cùng đi trên cánh đồng hoa oải hương thơm ngào ngạt, tay trong tay đan xen nhau.Hơi ấm từ bàn tay anh rất ấm áp, rồi hai người nằm xuống bãi cỏ gần đó.Đột nhiên anh ta quay sang chống tay lên đầu chuẩn bị làm gì đó.Mặt chạm mặt,môi sắp chạm nhau đến nơi rồi. Theo trực giác cô chu môi lên.
"Ting,ting.."
Mắt cô mở ra, cái đồng hồ quỷ này tự nhiên kiêu. Suýt chút nữa là cô có thể cảm nhận được lúc hôn sẽ như thế nào. Vậy mà tại cái đồng hồ, ước muốn mà 24 năm độc thân đã biến mất.Đành phải dậy đi làm, bước vào phòng tắm đánh răng rửa mặt xong.Cảm thấy đầu có hơi chút choáng,khụt khịt mũi. Chắc là do hôm qua ngấm nước mưa rồi.Cô thở dài:
"Lại phải xin nghỉ, xin lỗi sếp nhiều chứ thật ra em muốn đi làm lắm cơ tại cảm lạnh không cho phép"
Nói rồi, cô mặc tiếp bộ đồ ngủ nằm dúm trên giường. Hi Văn gọi cho đồng nghiệp xin nghỉ hộ và gọi cho cô bạn thân Tư Linh để nhờ mua hộ cháo.Tắt máy ngủ cho đến trưa, tiếng chuông cửa réo. Cô tỉnh dậy ra mở cửa là Tư linh. Hai người chơi với nhau từ năm nhất đại học đến giờ có gì cũng chia sẻ với nhau.Lúc tốt nghiệp mỗi người chọn công việc khác nhau nhưng vẫn giữ liên lạc vì chỗ ở của hai người cũng không cách xa nhau là mấy.Hi văn quay về giường nằm tiếp, nghe đứa bạn càu nhàu.
" Cậu làm cái gì mà để bị cảm lạnh thế này?"
Tư Linh cởi chiếc áo khoác bên ngoài,treo lên giá.Dọn dẹp xung quanh nhà cô, lấy cốc nước đặt lên bàn.
"Hôm qua tớ đi hẹn hò nên mới ra nông nỗi này."
Tư Linh ngồi bên cạnh ngạc nhiên,miệng nói không ngừng hỏi cô:
" Với anh chàng khẩu trang kia á"
" Không"
" Không? vậy là ai."
" là người mình mới quen sau lúc chia tay Tử Đằng, thấy mình fa( độc thân) lâu quá nên gặp mặt luôn sau khi chỉ nói chuyện được vài câu, với lại anh ta mời tớ trước."- vừa nói vừa khịt mũi.
"Thấy người ta thế nào?"
"Đẹp trai, rất đẹp trai,nhà giàu."
"Ồ được nha"
"Cháo của mình đâu?"
"Mình nhờ Minh Triết mua cho cậu rồi."
Hi Văn, Tư Linh, Minh Triết là hội bạn thân chơi từ đại học đến giờ. Cô và Minh Triết chơi khá thân với nhau nên hay được ghép cặp. Chơi thân như vậy cũng nẩy sinh ra tam giác Tư Linh rất thích minh Triết, Minh Triết thích cô nhưng cô lại không thích anh.Cứ thế ai cũng quan tâm nhau rồi tốt nghiệp đại học giờ vẫn giữ liên lạc, có gì cần thì giúp đỡ, lâu lâu hẹn nhau đi chơi.
Khổ thân Hi Văn có cô bạn tò mò kinh khủng.
"Thế, cậu nghĩ sao về anh ta?"
Cô trả lời bằng cái giọng khàn khàn, Ngay cả khi ốm cô cũng không được yên, trông đứa bạn vẫn cứ yểu điệu và rạng rỡ, mái tóc hung vẫn ngay nếp còn cô cho dù đang sưng đỏ, giàn giụa nước mắt,nước mũi, đôi mắt mập mờ.
"Anh ta là nghiện công việc hay sao ý cứ nói về công việc, tớ cũng không đoán chắc nhưng anh ta còn giới thiệu tớ làm thực tập sinh ở công ty của anh ta. Chả hiểu sao tớ lại thấy hơi lôi cuốn ấy. Tim cứ đập liên hồi không thôi, Tớ còn giữ số của liên lạc đây này."