Chương : 9
Editor: Un
Beta: Nene
Đến gần căn hộ của mình, cô mở cửa, không thèm nhìn chai rượu và đồ ăn vặt ném lung tung trên sàn nhà.
Những thứ này, bình thường đều do Từ Chu Phi vứt bừa bãi, cô lại tự đến dọn dẹp, chỉ vì Từ Chu Phi nói, anh ta thích hiền thê lương mẫu*.
*Hiền thê lương mẫu: hàm nghĩa chỉ một người phụ nữ là vợ hiền của người chồng và là mẹ tốt của các con. (Nguồn: dkn.tv)
Không có cô dọn dẹp, trong phòng có một mùi khó ngửi.
Cô lập tức đi vào phòng sách, mở cái két sắt nằm trong ngăn tủ thấp nhất, lấy ra một khối ngọc bội*, đây là thứ mà mẹ cô để lại cho cô.
*Ngọc bội: miếng ngọc đeo ở đai lưng phía trước trên trang phục của người Trung Quốc xưa. Ngày nay được sử dụng rộng rãi hơn, là trang sức từ đá quý được tạo hình từ đơn giản đến phức tạp dùng làm mặt dây chuyền đeo ở cổ, dùng để hộ mệnh và làm đẹp.
Kiếp trước, vào buổi tối ngày hôm nay Giang Vũ Hiên sẽ lừa lấy khối ngọc bội này đi, trong mạt thế, bị Giang Y Nhu lợi dụng, mở ra không gian.
Chẳng qua nghe người thần bí kia nói, không gian này cũng chỉ rộng mười mét khối thôi.
Lúc đó Giang Y Nhu đã là dị năng giả hệ thủy, thật ra cũng không để ý đến cái không gian nhỏ bé như vậy, sau này cô ta còn gián tiếp bán khối ngọc bội cho người khác.
Kiếp này, cô sẽ không để bất cứ thứ đồ gì mẹ cho cô rơi vào tay hai mẹ con kia nữa!
Lấy được thứ mà mình muốn, Đồng Ngải Linh rời khỏi chung cư, đóng cửa lại rồi đổi mật khẩu.
Sau đó đi xuống dưới lầu, tìm người môi giới, đưa cho người kia một xấp tư liệu bất động sản.
"Bán hết toàn bộ những căn nhà này đi, tôi không quan tâm anh dùng thủ đoạn gì, trong vòng một tuần, tiền phải có trong tài khoản."
Căn hộ XXX chính là căn hộ được ưa chuộng nhất trong giới bất động sản đương thời, lúc mới bắt đầu mở cửa kinh doanh đã bị một đám người điên tranh giành, đến bây giờ vẫn còn nhiều người muốn mua nhưng lại không mua được.
Những căn phòng này, cô hoàn toàn có tự tin có thể bán được, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bán những căn phòng này, cô càng có nhiều tiền hơn để mua thêm vật tư.
Đáng tiếc số tiền trong tay lão cha, cô không thể nào động vào được, nếu không thì cô hoàn toàn có thể mua đủ đồ ăn cho cha con ba người ăn trong một trăm năm rồi.
Trong thời mạt thế, có vật tư không phải là vương đạo*, nhưng có vật tư thì có thể mua được đồ để nâng cao thực lực.
*Vương đạo: Theo quan điểm Nho giáo thì "vương đạo" hoặc học thuyết đế vương của Trung Quốc là đường lối dùng nhân nghĩa để cai trị thiên hạ; ngược lại với "bá đạo" là đường lối dùng vũ lực để cai trị thiên hạ. Người Trung Quốc coi học thuyết vương đạo là thành tựu trí tuệ của tổ tiên họ, nhằm đối lập với quan điểm của phương Tây dùng sức mạnh để giải quyết các mâu thuẫn. Bản chất văn hóa của "vương đạo" là nhân nghĩa đạo đức, tức là tuân theo nguyên tắc "Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân (Điều mình không muốn thì chớ đem lại cho người khác)", dùng nhân nghĩa đạo đức để cảm hóa chứ không ép buộc người ta; dùng lý lẽ để thuyết phục chứ không dùng sức mạnh trị người ta. (Nguồn: Nghiên cứu quốc tế)
Có những thứ đó, bọn họ mới có thể tồn tại lâu dài ở mạt thế.
Nếu không, thực lực của người khác được nâng cao, bạn không có thực lực, chỉ có vật tư, thế thì bạn chỉ có thể trở thành một con dê con béo tốt, đợi bị kẻ mạnh làm thịt mà thôi!
"Được!"
Người môi giới kia nghe Đồng Ngải Linh nói xong, hai mắt đều sáng lên.
Chung cư này, đúng là nổi tiếng là bán chạy, mấy ngày nay có không ít người tìm anh ta hỏi thăm, muốn tăng giá mua nhà, chỉ đáng tiếc, những căn nhà này vốn dĩ không có ai muốn bán đi.
Rốt cuộc thì giá nhà ở đây thật ra mỗi ngày đều lên giá.
Ai ya, nhà ở trong tay cô gái này vậy mà lại có hai mươi mấy căn! Như thế này tiền hoa hồng anh ta có thể kiếm được mấy chục vạn, một năm này, anh ta cũng không cần phải lo lắng nữa.
"Tiền hoa hồng anh không cần nghĩ đâu, nhưng căn nhà này mỗi một căn tôi chỉ muốn anh đưa cho tôi giá cả niêm yết, phần thừa, đều là của anh."
Đồng Ngải Linh chỉ chỉ vào bảng giá sau lưng người môi giới, những thứ đó đều là giá trung bình của căn hộ, trên thực tế giá cả thống nhất mua bán xong vẫn còn cao hơn một chút.
Chẳng qua phải trừ đi bảy tám phí thủ tục, có lẽ sẽ kiếm được nhiều hơn, mà cũng có thể kiếm được ít hơn một chút.
Người môi giới đương nhiên sẽ có biện pháp tăng giá của riêng mình, đây là chuyện cô không quản được.
"Chuyện này......"
Người môi giới có chút khó xử, anh ta cũng không dám đảm bảo mỗi căn phòng đều có thể bán được nhiều tiền hơn, chắc cầm tiền hoa hồng mới là biện pháp ổn thỏa nhất?
"Không muốn bán? Vậy tôi đi tìm người khác."
Đồng Ngải Linh giả bộ muốn lấy tư liệu về.
"Ấy.... không không không, chuyện này cứ giao cho tôi, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô làm thỏa đáng!"
Người môi giới khẽ cắn môi, hạ quyết tâm, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, bạn gái anh ta dạo này cứ giục anh ta kết hôn, nhưng mà anh ta không có tiền mua nhà.
Kiếm được khoản tiền này, anh ta có thể kết hôn cùng bạn gái rồi.
___________________
Fb: Mùa Đông Ấm Áp - 冬天暖和
Beta: Nene
Đến gần căn hộ của mình, cô mở cửa, không thèm nhìn chai rượu và đồ ăn vặt ném lung tung trên sàn nhà.
Những thứ này, bình thường đều do Từ Chu Phi vứt bừa bãi, cô lại tự đến dọn dẹp, chỉ vì Từ Chu Phi nói, anh ta thích hiền thê lương mẫu*.
*Hiền thê lương mẫu: hàm nghĩa chỉ một người phụ nữ là vợ hiền của người chồng và là mẹ tốt của các con. (Nguồn: dkn.tv)
Không có cô dọn dẹp, trong phòng có một mùi khó ngửi.
Cô lập tức đi vào phòng sách, mở cái két sắt nằm trong ngăn tủ thấp nhất, lấy ra một khối ngọc bội*, đây là thứ mà mẹ cô để lại cho cô.
*Ngọc bội: miếng ngọc đeo ở đai lưng phía trước trên trang phục của người Trung Quốc xưa. Ngày nay được sử dụng rộng rãi hơn, là trang sức từ đá quý được tạo hình từ đơn giản đến phức tạp dùng làm mặt dây chuyền đeo ở cổ, dùng để hộ mệnh và làm đẹp.
Kiếp trước, vào buổi tối ngày hôm nay Giang Vũ Hiên sẽ lừa lấy khối ngọc bội này đi, trong mạt thế, bị Giang Y Nhu lợi dụng, mở ra không gian.
Chẳng qua nghe người thần bí kia nói, không gian này cũng chỉ rộng mười mét khối thôi.
Lúc đó Giang Y Nhu đã là dị năng giả hệ thủy, thật ra cũng không để ý đến cái không gian nhỏ bé như vậy, sau này cô ta còn gián tiếp bán khối ngọc bội cho người khác.
Kiếp này, cô sẽ không để bất cứ thứ đồ gì mẹ cho cô rơi vào tay hai mẹ con kia nữa!
Lấy được thứ mà mình muốn, Đồng Ngải Linh rời khỏi chung cư, đóng cửa lại rồi đổi mật khẩu.
Sau đó đi xuống dưới lầu, tìm người môi giới, đưa cho người kia một xấp tư liệu bất động sản.
"Bán hết toàn bộ những căn nhà này đi, tôi không quan tâm anh dùng thủ đoạn gì, trong vòng một tuần, tiền phải có trong tài khoản."
Căn hộ XXX chính là căn hộ được ưa chuộng nhất trong giới bất động sản đương thời, lúc mới bắt đầu mở cửa kinh doanh đã bị một đám người điên tranh giành, đến bây giờ vẫn còn nhiều người muốn mua nhưng lại không mua được.
Những căn phòng này, cô hoàn toàn có tự tin có thể bán được, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bán những căn phòng này, cô càng có nhiều tiền hơn để mua thêm vật tư.
Đáng tiếc số tiền trong tay lão cha, cô không thể nào động vào được, nếu không thì cô hoàn toàn có thể mua đủ đồ ăn cho cha con ba người ăn trong một trăm năm rồi.
Trong thời mạt thế, có vật tư không phải là vương đạo*, nhưng có vật tư thì có thể mua được đồ để nâng cao thực lực.
*Vương đạo: Theo quan điểm Nho giáo thì "vương đạo" hoặc học thuyết đế vương của Trung Quốc là đường lối dùng nhân nghĩa để cai trị thiên hạ; ngược lại với "bá đạo" là đường lối dùng vũ lực để cai trị thiên hạ. Người Trung Quốc coi học thuyết vương đạo là thành tựu trí tuệ của tổ tiên họ, nhằm đối lập với quan điểm của phương Tây dùng sức mạnh để giải quyết các mâu thuẫn. Bản chất văn hóa của "vương đạo" là nhân nghĩa đạo đức, tức là tuân theo nguyên tắc "Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân (Điều mình không muốn thì chớ đem lại cho người khác)", dùng nhân nghĩa đạo đức để cảm hóa chứ không ép buộc người ta; dùng lý lẽ để thuyết phục chứ không dùng sức mạnh trị người ta. (Nguồn: Nghiên cứu quốc tế)
Có những thứ đó, bọn họ mới có thể tồn tại lâu dài ở mạt thế.
Nếu không, thực lực của người khác được nâng cao, bạn không có thực lực, chỉ có vật tư, thế thì bạn chỉ có thể trở thành một con dê con béo tốt, đợi bị kẻ mạnh làm thịt mà thôi!
"Được!"
Người môi giới kia nghe Đồng Ngải Linh nói xong, hai mắt đều sáng lên.
Chung cư này, đúng là nổi tiếng là bán chạy, mấy ngày nay có không ít người tìm anh ta hỏi thăm, muốn tăng giá mua nhà, chỉ đáng tiếc, những căn nhà này vốn dĩ không có ai muốn bán đi.
Rốt cuộc thì giá nhà ở đây thật ra mỗi ngày đều lên giá.
Ai ya, nhà ở trong tay cô gái này vậy mà lại có hai mươi mấy căn! Như thế này tiền hoa hồng anh ta có thể kiếm được mấy chục vạn, một năm này, anh ta cũng không cần phải lo lắng nữa.
"Tiền hoa hồng anh không cần nghĩ đâu, nhưng căn nhà này mỗi một căn tôi chỉ muốn anh đưa cho tôi giá cả niêm yết, phần thừa, đều là của anh."
Đồng Ngải Linh chỉ chỉ vào bảng giá sau lưng người môi giới, những thứ đó đều là giá trung bình của căn hộ, trên thực tế giá cả thống nhất mua bán xong vẫn còn cao hơn một chút.
Chẳng qua phải trừ đi bảy tám phí thủ tục, có lẽ sẽ kiếm được nhiều hơn, mà cũng có thể kiếm được ít hơn một chút.
Người môi giới đương nhiên sẽ có biện pháp tăng giá của riêng mình, đây là chuyện cô không quản được.
"Chuyện này......"
Người môi giới có chút khó xử, anh ta cũng không dám đảm bảo mỗi căn phòng đều có thể bán được nhiều tiền hơn, chắc cầm tiền hoa hồng mới là biện pháp ổn thỏa nhất?
"Không muốn bán? Vậy tôi đi tìm người khác."
Đồng Ngải Linh giả bộ muốn lấy tư liệu về.
"Ấy.... không không không, chuyện này cứ giao cho tôi, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô làm thỏa đáng!"
Người môi giới khẽ cắn môi, hạ quyết tâm, không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, bạn gái anh ta dạo này cứ giục anh ta kết hôn, nhưng mà anh ta không có tiền mua nhà.
Kiếm được khoản tiền này, anh ta có thể kết hôn cùng bạn gái rồi.
___________________
Fb: Mùa Đông Ấm Áp - 冬天暖和