Chương 3
Một tháng sau giống như dự định, tân nương mặc y phục màu đỏ, ngồi trên kiệu sa hoa, trống kèn nô nức chúc mừng, dân chúng cũng vay xem náo nhiệt, Tuyết Cơ ngồi trong kiệu lắc lư theo nhịp, kế bên là một nữ nha hoàn rất xa lạ tên là Tiểu Vân.
Thấy cô vẫn im lặng không nói gì Tiểu Vân liền phá tan bầu không khí ngột ngạc này.
" Tiểu Thư, cô sao vậy, không cảm thấy vui sao"
Vẫn không có âm thanh đáp lại Tiểu Vân cười ngượng ngùng vỗ hai tay lên đùi mình.
" Aiza! nô tỳ chắc đã suy nghĩ nhiều rồi, ngày thành hôn của người thì chắc chắn người cảm thấy vui chứ "
Nữ nhân trước mặt Tiểu Vân vẫn như cũ, giữ nguyên tư thế thờ ơ lạnh nhạt. Thật chẳng thể nào hiểu nổi tại sao lại bắt cô làm nha hoàn cho một người xa lạ không hề quen biết, trước nay từ trên xuống dưới của Phong tiểu thư đều do một mình Tiểu Vân tiếp quản. Nhưng lần này lại giao cho nàng một trọng trách làm nha hoàn cho tiểu thư giả này, thật đúng là bất công.
Thấy Tiểu Vân đang suy nghĩ trầm tư, Tuyết Cơ cũng không muốn dây dưa với cô ta, đành phải trả lời một câu lấy lệ.
" Ta không thích người nhiều lời "
Lúc này Tiểu Vân cũng bó tay, không nhiều lời nữa ngồi một gốc im bặt. Nếu không phải vì tiểu thư nhà cô thì còn lâu cô mới theo hầu hạ nữ nhân không biết điều này.
Đến Tây Ô Cốc, nơi đây vô cùng lạnh lẽo, không có chút không khí nào của ngày thành hôn, Tuyết Cơ chỉ nghe được mấy lời cằn nhằn của Tiểu Vân.
" Nơi này cũng quá tệ đi, ít ra trong thành tiểu thư nhà ta cũng là nữ nhi được sủng ái hết mực vậy mà lại bị gã đi đến nơi này, thật là khổ cho tiểu thư nhà ta quá mà "
Vừa nói xong, phía trước có nghe thấy tiếng động, một giọng người nam nhân truyền từ ngoài tấm mạn che kiệu, có thể thấy hắn là một nam nhân không quá trẻ lại giữ sự điềm đạm cung kính đúng chuẩn mực.
" Cốc chủ phu nhân, mời "
Nói xong hắn đưa tay mời, Tiểu Vân nhanh nhạy cũng bước xuống đưa tay đỡ lấy tay Tuyết Cơ, vừa bước xuống kiệu tất cả lính canh cùng với nam nhân vừa nãy đứng hình trong chốc lát. Khí chất của nữ nhân này người thường không tài nào sánh được, tuy gương mặt đã được trùm bằng tấm lụa hỉ cũng không thể phủ nhận được có mị lực vô cùng. Thấy hắn bất động, nàng không do dự bước tới trước mặt hắn lạnh giọng nói.
"Mong ngươi chỉ đường "
Lúc này hắn mới hoàn hồn, huơ chân múa tay lúng túng đi trước dẫn đường. Đến trước một căn phòng thì dừng lại, mở cửa phòng ra hắn cuối gập người cung kính nói.
" Mời phu nhân, thuộc hạ xin cáo lui, nếu phu nhân có cần gì thì có thể nói với người bên ngoài "
Tuyết Cơ gật đầu rồi bước vào trong căn phòng, nội thất trong phòng cực kì đơn điệu, không xa hoa như những nơi khác mà nàng thấy. Tiểu Vân nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, cuối cùng cũng không nhịn được mà càu nhàu.
" Tiểu thư, bọn họ không bái đường mà đưa chúng ta vào đây chẳng khác nào là giam lỏng, còn nữa cái tên Cốc chủ quỷ quái kia từ lúc tới đây nô tỳ chưa từng nhìn thấy cái bóng của hắn nữa "
Tuy Tuyết Cơ không phải là tiểu thư hàng thật, nhưng cô vẫn thấy bất công cho tiểu thư nhà mình.
Thấy Tiểu Vân có vẻ tức giận, nàng khẽ cười đặt cơ thể ngồi xuống giường.
" Mặc kệ hắn, không bái đường thì không bái đường, ta đây không muốn lại phải làm quả phụ"
Nàng vừa nói xong Tiểu Vân hoảng hốt xoay người về phía Tuyết Cơ mắt trừng to.
"Người nói cái gì, ít ra phải bái đường để tiểu thư nhà ta có danh phận, dù cô có là thân phận gì đi nữa tiểu thư nhà ta cũng chỉ có một "
Tuyết Cơ thấy vẻ mặt của Tiểu Vân nghiêm túc quá mức cần thiết cũng không muốn đôi co gì với cô.
Tối đến, màn đêm bao trùm xuống như ngày tận thế, gió thổi mạnh những chiếc lá cũng theo đó mà rời khỏi cành cây. Ở một diễn biến khác.
Một vị nam tử quỳ nữa chân xuống đất, hai tay chấp phía trước báo cáo.
" Cốc chủ! thuộc hạ đã sắp xếp theo mệnh lệnh của người "
Nam nhân nửa người nằm nghiêng trên chiếc ghế màu xám da sói, trên vai đậu một con đại bàng vừa bằng bắp tay, hắn vừa đưa miếng thịt sống lên miệng đại bàng vừa nói.
" Rất tốt, ngươi cứ sắp xếp cho nàng ta, cần gì thì cứ cho nấy"
Tên thuộc hạ phía dưới cực kì khó hiểu. tại sao Cốc chủ một mực muốn thành hôn với phu nhân, bây giờ lại không muốn tới bái đường.
Dường như hiểu được tâm tư của thuộc hạ, hắn chỉ lắc đầu suy tư.
" Không cần thiết phải bái đường, ta đây chỉ muốn trong vạn mỹ nhân của ta phải có một chính cung"
Hắn đắt ý cười thành tiếng. Trước giờ hắn vẫn là tên luôn luôn cợt nhả, nói năn lúc thật lúc giả làm cho người nghe không thể nào hiểu nổi. Ngày trước chỉ vì thỏa mãn thú vui của mình hắn đã mở ra một tửu lâu trong kinh thành, không ngờ lại làm ăn vô cùng khắm khá. hắn không ai khác chính là Cốc chủ của Tây Ô Cốc ( Ôn Huyết), còn có cái tên khác mà người ta hay gọi là Huyết công tử, ý chỉ phong lưu, hài hước, luôn mặc y phục màu đỏ.
Thấy cô vẫn im lặng không nói gì Tiểu Vân liền phá tan bầu không khí ngột ngạc này.
" Tiểu Thư, cô sao vậy, không cảm thấy vui sao"
Vẫn không có âm thanh đáp lại Tiểu Vân cười ngượng ngùng vỗ hai tay lên đùi mình.
" Aiza! nô tỳ chắc đã suy nghĩ nhiều rồi, ngày thành hôn của người thì chắc chắn người cảm thấy vui chứ "
Nữ nhân trước mặt Tiểu Vân vẫn như cũ, giữ nguyên tư thế thờ ơ lạnh nhạt. Thật chẳng thể nào hiểu nổi tại sao lại bắt cô làm nha hoàn cho một người xa lạ không hề quen biết, trước nay từ trên xuống dưới của Phong tiểu thư đều do một mình Tiểu Vân tiếp quản. Nhưng lần này lại giao cho nàng một trọng trách làm nha hoàn cho tiểu thư giả này, thật đúng là bất công.
Thấy Tiểu Vân đang suy nghĩ trầm tư, Tuyết Cơ cũng không muốn dây dưa với cô ta, đành phải trả lời một câu lấy lệ.
" Ta không thích người nhiều lời "
Lúc này Tiểu Vân cũng bó tay, không nhiều lời nữa ngồi một gốc im bặt. Nếu không phải vì tiểu thư nhà cô thì còn lâu cô mới theo hầu hạ nữ nhân không biết điều này.
Đến Tây Ô Cốc, nơi đây vô cùng lạnh lẽo, không có chút không khí nào của ngày thành hôn, Tuyết Cơ chỉ nghe được mấy lời cằn nhằn của Tiểu Vân.
" Nơi này cũng quá tệ đi, ít ra trong thành tiểu thư nhà ta cũng là nữ nhi được sủng ái hết mực vậy mà lại bị gã đi đến nơi này, thật là khổ cho tiểu thư nhà ta quá mà "
Vừa nói xong, phía trước có nghe thấy tiếng động, một giọng người nam nhân truyền từ ngoài tấm mạn che kiệu, có thể thấy hắn là một nam nhân không quá trẻ lại giữ sự điềm đạm cung kính đúng chuẩn mực.
" Cốc chủ phu nhân, mời "
Nói xong hắn đưa tay mời, Tiểu Vân nhanh nhạy cũng bước xuống đưa tay đỡ lấy tay Tuyết Cơ, vừa bước xuống kiệu tất cả lính canh cùng với nam nhân vừa nãy đứng hình trong chốc lát. Khí chất của nữ nhân này người thường không tài nào sánh được, tuy gương mặt đã được trùm bằng tấm lụa hỉ cũng không thể phủ nhận được có mị lực vô cùng. Thấy hắn bất động, nàng không do dự bước tới trước mặt hắn lạnh giọng nói.
"Mong ngươi chỉ đường "
Lúc này hắn mới hoàn hồn, huơ chân múa tay lúng túng đi trước dẫn đường. Đến trước một căn phòng thì dừng lại, mở cửa phòng ra hắn cuối gập người cung kính nói.
" Mời phu nhân, thuộc hạ xin cáo lui, nếu phu nhân có cần gì thì có thể nói với người bên ngoài "
Tuyết Cơ gật đầu rồi bước vào trong căn phòng, nội thất trong phòng cực kì đơn điệu, không xa hoa như những nơi khác mà nàng thấy. Tiểu Vân nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, cuối cùng cũng không nhịn được mà càu nhàu.
" Tiểu thư, bọn họ không bái đường mà đưa chúng ta vào đây chẳng khác nào là giam lỏng, còn nữa cái tên Cốc chủ quỷ quái kia từ lúc tới đây nô tỳ chưa từng nhìn thấy cái bóng của hắn nữa "
Tuy Tuyết Cơ không phải là tiểu thư hàng thật, nhưng cô vẫn thấy bất công cho tiểu thư nhà mình.
Thấy Tiểu Vân có vẻ tức giận, nàng khẽ cười đặt cơ thể ngồi xuống giường.
" Mặc kệ hắn, không bái đường thì không bái đường, ta đây không muốn lại phải làm quả phụ"
Nàng vừa nói xong Tiểu Vân hoảng hốt xoay người về phía Tuyết Cơ mắt trừng to.
"Người nói cái gì, ít ra phải bái đường để tiểu thư nhà ta có danh phận, dù cô có là thân phận gì đi nữa tiểu thư nhà ta cũng chỉ có một "
Tuyết Cơ thấy vẻ mặt của Tiểu Vân nghiêm túc quá mức cần thiết cũng không muốn đôi co gì với cô.
Tối đến, màn đêm bao trùm xuống như ngày tận thế, gió thổi mạnh những chiếc lá cũng theo đó mà rời khỏi cành cây. Ở một diễn biến khác.
Một vị nam tử quỳ nữa chân xuống đất, hai tay chấp phía trước báo cáo.
" Cốc chủ! thuộc hạ đã sắp xếp theo mệnh lệnh của người "
Nam nhân nửa người nằm nghiêng trên chiếc ghế màu xám da sói, trên vai đậu một con đại bàng vừa bằng bắp tay, hắn vừa đưa miếng thịt sống lên miệng đại bàng vừa nói.
" Rất tốt, ngươi cứ sắp xếp cho nàng ta, cần gì thì cứ cho nấy"
Tên thuộc hạ phía dưới cực kì khó hiểu. tại sao Cốc chủ một mực muốn thành hôn với phu nhân, bây giờ lại không muốn tới bái đường.
Dường như hiểu được tâm tư của thuộc hạ, hắn chỉ lắc đầu suy tư.
" Không cần thiết phải bái đường, ta đây chỉ muốn trong vạn mỹ nhân của ta phải có một chính cung"
Hắn đắt ý cười thành tiếng. Trước giờ hắn vẫn là tên luôn luôn cợt nhả, nói năn lúc thật lúc giả làm cho người nghe không thể nào hiểu nổi. Ngày trước chỉ vì thỏa mãn thú vui của mình hắn đã mở ra một tửu lâu trong kinh thành, không ngờ lại làm ăn vô cùng khắm khá. hắn không ai khác chính là Cốc chủ của Tây Ô Cốc ( Ôn Huyết), còn có cái tên khác mà người ta hay gọi là Huyết công tử, ý chỉ phong lưu, hài hước, luôn mặc y phục màu đỏ.