Chương 3: Người bạn mới
Như thường lệ không điều gì tốt hơn để mở đầu câu chuyện bằng một câu nói
"muốn đi nhanh thì đi một mình muốn đi xa thì đi cùng nhau" đúng vậy cái câu nói mà tôi ghét nhất đến bây giờ tôi mới được cảm nhận nó một cách sâu sắc
Một buổi sáng mùa hạ không nắng cũng không mưa tiết trời còn se se lạnh đó là những thời tiết tốt nhất để đi ngủ, khi tôi đang trên đường đến trường như mọi khi thì từ xa xăm có một bóng hình quen thuộc cỡ tầm tuổi tôi đang 1 tay chơi liên quân một miệng thì chửi
- Tiên sư bố tụi mày chơi game như cái đách què tao vậy đứa nào afk t nhớ mặt, đầu tụi bây để đâu hả mất rồi à hay là đi ngủ rồi
Vừa nhắc tới đi ngủ tôi bỗng nhột ngang thì từ xa xa tiếng vó ngựa của một chàng hiệp sĩ đang lao tới, các bạn nghĩ là một chàng bạch mã hoàng tử tới hôn tôi à, Không, thì ra tiếng vó ngựa đó là của một báo thủ chạy exciter chuẩn bị dựt điện thoại tôi không muốn ai bị mất điện thoại ngang đâu nên tôi mới vớ lấy hòn gạch đợi cho chiếc exciter đó lại gần tôi liền ném hỏng cái xe chủ chiếc xe thấy thế dừng xe lại rồi quát:
- Cái con điên này mày làm gì đấy, biết bố mày là ai không
Càng nói giọng càng cương muốn ra tay động thủ với tôi và người vừa bị dựt điện thoại cũng chạy nhanh mòn theo dấu vết của tên cướp tôi thấy thế mới nói lại
- Thế nào cũng có tay có chân chứ có bị què đé0 đâu mà đi dựt điện thoại người ta, Người thành phố chỉ dựt cô hồn không dựt điện thoại OK!
- Cái con ranh này mày muốn chết à
vừa nói tay vừa định tát tôi nhưng mọi người đừng quên tôi là dân boxing thấy thế tôi liền một quyền cho hắn ta vỡ cằm gãy cả răng
- Thế nào còn dám láo nữa không tao đây dân boxing mày mà lên thêm một tiếng nữa tao cho bay cả bộ hàm tháng này cho mày ăn cháo đấy thằng chó
Chủ điện thoại cũng lại gần và tôi liền xác nhận thì nhận ra đó là bạn học cùng lớp của tôi tên Trần Ngọc Quỳnh Như
- Của cậu đây tôi đi trước còn lại chờ cậu xử lí nhớ báo công an với báo cả xe cứu thương nữa nhé.
- Trần Ngọc Thy hả mình ngồi trên cậu nè cậu không nhớ hả dù gì thì cảm ơn cậu nha, nếu không phiền thì mình muốn làm bạn của cậu -giọng của Như vừa hơi ấm vừa hơi thẹn thùng
- Không có gì việc phải làm thôi tôi đi trước
Mấy ngày sau Như lúc nào cũng làm thân với tôi nào là bánh ngọt nào là bánh tráng nước ngọt và cả son nữa cậu ấy đều cho tôi, tôi nghĩ cậu ấy thật lòng vì cậu ấy cũng giống tôi hơi trầm tính nên tôi cũng dần cảm hoá một vài ngày sau tôi đi chơi cùng Như, Vui lắm! Trong lớp Như luôn trầm tính và ít nói nhưng khi có tôi Như lại nhộn nhịp lạ thường, người ta nói cách nhanh nhất để khiến một người không hoàn hảo đó là hãy chơi cùng những người trái ngược với bạn, lúc đầu tôi không hỗn hay bố đời đâu mà khi chơi với Như mỗi cuộc trò chuyện lại hỗn một cách lạ lùng. Tóm lại tôi rất vui khi được làm bạn với Như
_________________❤️❤️__________________
Góc nhìn của Nam
Mỗi ngày tôi đi học là mỗi lần tôi nghĩ về Thy cô gái đã cảm hoá tôi nhưng lần này lại rất khác tôi ở một góc chứng kiến cảnh Thy cô gái trầm tính nhất lớp chửi một báo thủ chạy exciter và còn cầm hòn gạch vớ lấy phang thẳng vào xe chỉ để lấy lại điện thoại cho chủ. Nhìn thấy Thy cô gái vừa thấp còn nhìn vừa yếu tôi định lao ra ngăn cản thì cô dùng một quyền ấn đầu thằng đấy vào vỉa hè tôi còn thấy răng cậu còn rụng nữa tôi khá chắc thằng đấy đã vỡ cằm.
Khi Thy vào lớp và ngồi cạnh tôi sát khí hồi nãy dùng với Báo thủ vẫn còn khiến tôi lạnh sống lưng không dám ho he như thể nếu tôi ho he một tiếng Thy sẽ cầm một cây giáo dài 40m để săn tôi đó là lần đầu tiên tôi thấy hiện thân của ác quỷ đang ở bên mình vừa sợ thì Thy liền nói:
- Ê Nam đề toán này cậu chỉ cho tớ với
- Đ...Đ..được -vừa nói tôi vừa run sợ
- À còn Văn nữa cậu làm bài nào chưa cho tớ xin chép với
- Đây
Và khi đến cuối tiếc lại ở trong phòng âm nhạc tôi lại thấy hình ảnh Thy cô gái mà tôi rung động dịu dàng nó hoàn toàn khác so với hồi sáng nay điều đó đã trấn tĩnh tôi trở lại bình thường.
"muốn đi nhanh thì đi một mình muốn đi xa thì đi cùng nhau" đúng vậy cái câu nói mà tôi ghét nhất đến bây giờ tôi mới được cảm nhận nó một cách sâu sắc
Một buổi sáng mùa hạ không nắng cũng không mưa tiết trời còn se se lạnh đó là những thời tiết tốt nhất để đi ngủ, khi tôi đang trên đường đến trường như mọi khi thì từ xa xăm có một bóng hình quen thuộc cỡ tầm tuổi tôi đang 1 tay chơi liên quân một miệng thì chửi
- Tiên sư bố tụi mày chơi game như cái đách què tao vậy đứa nào afk t nhớ mặt, đầu tụi bây để đâu hả mất rồi à hay là đi ngủ rồi
Vừa nhắc tới đi ngủ tôi bỗng nhột ngang thì từ xa xa tiếng vó ngựa của một chàng hiệp sĩ đang lao tới, các bạn nghĩ là một chàng bạch mã hoàng tử tới hôn tôi à, Không, thì ra tiếng vó ngựa đó là của một báo thủ chạy exciter chuẩn bị dựt điện thoại tôi không muốn ai bị mất điện thoại ngang đâu nên tôi mới vớ lấy hòn gạch đợi cho chiếc exciter đó lại gần tôi liền ném hỏng cái xe chủ chiếc xe thấy thế dừng xe lại rồi quát:
- Cái con điên này mày làm gì đấy, biết bố mày là ai không
Càng nói giọng càng cương muốn ra tay động thủ với tôi và người vừa bị dựt điện thoại cũng chạy nhanh mòn theo dấu vết của tên cướp tôi thấy thế mới nói lại
- Thế nào cũng có tay có chân chứ có bị què đé0 đâu mà đi dựt điện thoại người ta, Người thành phố chỉ dựt cô hồn không dựt điện thoại OK!
- Cái con ranh này mày muốn chết à
vừa nói tay vừa định tát tôi nhưng mọi người đừng quên tôi là dân boxing thấy thế tôi liền một quyền cho hắn ta vỡ cằm gãy cả răng
- Thế nào còn dám láo nữa không tao đây dân boxing mày mà lên thêm một tiếng nữa tao cho bay cả bộ hàm tháng này cho mày ăn cháo đấy thằng chó
Chủ điện thoại cũng lại gần và tôi liền xác nhận thì nhận ra đó là bạn học cùng lớp của tôi tên Trần Ngọc Quỳnh Như
- Của cậu đây tôi đi trước còn lại chờ cậu xử lí nhớ báo công an với báo cả xe cứu thương nữa nhé.
- Trần Ngọc Thy hả mình ngồi trên cậu nè cậu không nhớ hả dù gì thì cảm ơn cậu nha, nếu không phiền thì mình muốn làm bạn của cậu -giọng của Như vừa hơi ấm vừa hơi thẹn thùng
- Không có gì việc phải làm thôi tôi đi trước
Mấy ngày sau Như lúc nào cũng làm thân với tôi nào là bánh ngọt nào là bánh tráng nước ngọt và cả son nữa cậu ấy đều cho tôi, tôi nghĩ cậu ấy thật lòng vì cậu ấy cũng giống tôi hơi trầm tính nên tôi cũng dần cảm hoá một vài ngày sau tôi đi chơi cùng Như, Vui lắm! Trong lớp Như luôn trầm tính và ít nói nhưng khi có tôi Như lại nhộn nhịp lạ thường, người ta nói cách nhanh nhất để khiến một người không hoàn hảo đó là hãy chơi cùng những người trái ngược với bạn, lúc đầu tôi không hỗn hay bố đời đâu mà khi chơi với Như mỗi cuộc trò chuyện lại hỗn một cách lạ lùng. Tóm lại tôi rất vui khi được làm bạn với Như
_________________❤️❤️__________________
Góc nhìn của Nam
Mỗi ngày tôi đi học là mỗi lần tôi nghĩ về Thy cô gái đã cảm hoá tôi nhưng lần này lại rất khác tôi ở một góc chứng kiến cảnh Thy cô gái trầm tính nhất lớp chửi một báo thủ chạy exciter và còn cầm hòn gạch vớ lấy phang thẳng vào xe chỉ để lấy lại điện thoại cho chủ. Nhìn thấy Thy cô gái vừa thấp còn nhìn vừa yếu tôi định lao ra ngăn cản thì cô dùng một quyền ấn đầu thằng đấy vào vỉa hè tôi còn thấy răng cậu còn rụng nữa tôi khá chắc thằng đấy đã vỡ cằm.
Khi Thy vào lớp và ngồi cạnh tôi sát khí hồi nãy dùng với Báo thủ vẫn còn khiến tôi lạnh sống lưng không dám ho he như thể nếu tôi ho he một tiếng Thy sẽ cầm một cây giáo dài 40m để săn tôi đó là lần đầu tiên tôi thấy hiện thân của ác quỷ đang ở bên mình vừa sợ thì Thy liền nói:
- Ê Nam đề toán này cậu chỉ cho tớ với
- Đ...Đ..được -vừa nói tôi vừa run sợ
- À còn Văn nữa cậu làm bài nào chưa cho tớ xin chép với
- Đây
Và khi đến cuối tiếc lại ở trong phòng âm nhạc tôi lại thấy hình ảnh Thy cô gái mà tôi rung động dịu dàng nó hoàn toàn khác so với hồi sáng nay điều đó đã trấn tĩnh tôi trở lại bình thường.