Chương 17: Chiến Đấu (1)
Mười hai ấn chúLúc này Hoàng đột nhiên mở mắt. . . hắn vội vơ lấy cái tay nải đặt ở cuối giường, vận Thất Tinh bộ lên cực hạn phóng nhanh ra ngoài cửa. Tâm thần bất an.- Nó đã mạnh như vậy rồi à, cấm chế mình đặt trước cửa không thể nào nó đi qua mà mình không biết một tí gì cả.Đầu Hoàng bây giờ đang trong 1 đống suy nghĩ hỗn độn…- Cụ Nhâm!!!!Tiếng hô của cả hai cất lên xen lẫn điệu cười từ con tà vật mang thân xác cụ Nhâm đó… cái đầu lập tức ập tới…Người mẹ lao đến ôm lấy đứa con vội lật tìm trong ngón tay đứa bé nhưng không thấy que nhang đâu. Lúc này bà chỉ biết ôm đứa con trong tuyệt vọng, hai hàng nước mắt đã lăn dài trên gò má, hai mắt đã nhắm tịt vào chuẩn bị chờ cái chết ập đến. Ngay một khoảnh khắc, chỉ nghe thấy âm thanh khẩu quyết dõng dạc vang lên.“Diệt ma ấn, kim quang thuấn Sát” Tật.Phanh một tiếng, một tia sáng màu vàng mang theo chữ Sát rực chói đập thẳng vào sau gáy con tà vật. Bị ăn một đòn đau, con tà vật điên tiết quay lại nhìn về phía sau xen kẻ nào phá rối nó. Hoàng ở ngoài cợt nhả.- Sao nào?. . . Ăn miếng đó ngon không cụ Nhâm, à không… phải gọi mày là ma lai mới đúng.Nhìn thấy Hoàng, hai người phụ nữ mới đần ra không hiểu chuyện gì để kịp tiếp thu vì nó đang diễn ra với một tốc độ quá nhanh. Hoàng chợt lên tiếng nói tới hai người phụ nữ này.- Bác đợi cháu lùa con súc vật này ra khỏi đây rồi đóng cửa cẩn thận lại nhé.Sau đó, hắn đánh tiếng tới con tà vật.- Ê, mày muốn ăn tao lắm hả? Vậy đuổi theo tao đây này.Dứt câu, Hoàng vận Thất Tinh bộ đạp không phi thẳng ra chỗ bãi đất trống đã bố trí pháp trận. Con Ma lai thấy thế liền tức tốc đuổi theo Hoàng ngay phía sau- Nó đi rồi…Tiếng thở phào như vừa chết đi sống lại của hai chị em vang lên, lúc sau hai người quay ra dọn dẹp, chợt bà vợ nhìn thấy cây nhang mà Hoàng cho đã gãy làm đôi từ bao giờ trên sàn nhà. Người nhà bác Lý không lo lắng cho Hoàng bởi vì họ biết cậu đủ khả năng giải quyết mọi chuyện. Bấy giờ đóng cửa nhà lại, sau người vợ quay ra ôm chặt đứa con nhìn vào di ảnh người chồng rồi bật khóc, bên cạnh cô em chồng cũng đang sụt sùi mà ôm lấy bà chị dâu.- Thầy nó à… mình có nghe thấy em nói gì không, con nó nhớ mình lắm đấy.Cùng lúc này, Hoàng trên đường đang không ngừng buông lời thóa mạ con tà vật.- Xơi mày xong là tao có thể đi được rồi, con súc sinh hại người này.Trong màn đêm hình bóng người thanh niên lao vụt đi, theo phía sau là một vật kỳ dị đuổi sát nút. Hoàng tay kết ấn viết một chữ Sát, đạp gót bật lùi về phía sau đánh ra một chưởng ấn, theo quán tính ấn chú lao đến đập thẳng vào mặt con tà vật. Con tà vật gặp nguy né thoát kịp thời khỏi một ấn này, miệng nó phun về phía Hoàng một làn tà khí nồng đậm, tâm niệm khẽ động hắn niệm Khu Tà chú rồi cứ thế lao xuyên qua tà khí tay liên tục rút Lôi Hỏa phù ra mà đánh tới, con tà vật bị rơi vào thế cường công dữ dội của Hoàng thì bắt đầu yếu thế lùi dần về sau. Thấy địch đã gần vào vị trí Hoàng liên tục kết 1 loạt chuỗi ấn đánh đẩy lùi con tà vật, thấy nguy hiểm con tà ngày càng lùi về phía bày sẵn pháp trận. Địch đã sa lưới Hoàng đập mạnh tay kết pháp nhanh chóng miệng niệm chú khai trận.“Bát quái phong cửu khungThất Tinh sa kích trùngLiệt hỏa khai nhãn trậnVạn kiếp bất cửu dung”Đồ ma Thiên hỏa trận, khai trận.Một tràng dài chú ngữ được vang lên, biết bản thân gặp nguy hiểm, con tà vật định chạy trốn nhưng đã muộn. Nó toan lao ra khỏi trận thì bị đập thẳng vào kết giới trận pháp bật ngược lại. Thiên hỏa câu thông từ trận pháp nhanh chóng bùng lên thiêu đốt nó, ban đầu nó còn cố chấp dùng âm sát khí để ngăn ngọn lửa nóng bén vào thân thể nhưng nó càng tuôn ra bao nhiêu thì như càng tiếp nhiên liệu cho Thiên Hỏa trận thiêu đốt mãnh liệt hơn, tiếng hét thống khổ từ con tà vật vang lên xen lẫn âm thanh xèo xèo. Bỗng 1 giọng nói khàn khàn vang lên.- Thằng khốn, mày là ai mà đến phá việc của tao.Hoàng có chút ngạc nhiên.- Ồ… mày biết nói hả? Tao còn tưởng mày câm?- Mày là…, mày..y..yCon tà vật lắp bắp như nhận ra là Hoàng.- Phải, tao là thằng mà mày chủ động đến hỏi truyện lúc còn ở bản đây.- Sao. . . sao mày biết?- Đơn giản thôi! Ngay từ cái việc mày chủ động đến bắt chuyện tao rồi mời tao về nhà mày ăn cơm là tao đã nghi rồi, rõ ràng tao chỉ là một người lạ, chưa từng tới nơi này, vậy mà một ông lão dám mời tao về nhà qua đêm, trong khi nhà của ông cụ chỉ có ông với một bà lão ốm yếu, chẳng lẽ cụ ông không lo lắng tao sẽ giết người cướp của hay sao? Tiếp theo đó là việc mày để âm khí quanh quẩn nhà ông cụ mà mày hại quá nhiều. Thứ ba và cũng là việc quan trong nhất, đó là mày đã động vào ba lô của tao. Chính việc này tao đã dám chắc mười phần là mày giết ông cụ luyện Phi Đầu giáng để hại vợ ông ấy và còn có ý định hại cả cái bản này.Con tà vật thấy bản thân đã bị Hoàng vạch trần liền gằn giọng.- Nhưng sao mày biết là tao động tới cái ba lô đó? Lúc đó mày đâu có ở trong nhà.