Chương : 150
Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Tạp Tây Á căn bản không có phòng bị gì với Ngải Khắc Tư, đôi mắt màu bạc của cô dần dần trở nên tan rã trống rỗng, ngay sau đó khóe môi giật giật, phun ra một chữ: “Vâng!”
Làm xong chuyện này, Ngải Khắc Tư mới nghiêng người ngước mắt nhìn về phía Mộc Tháp, mặt hắn vô cùng lạnh lùng, ngữ khí lại bình tĩnh quá mức: “Ta nghe nói, gia tộc La Tư có một loại cấm thuật, có thể đem tội nghiệt của hai người tráo đổi cho nhau.”
Mỗi người sinh ra đều có một cơ thể trong sạch, khi mệnh trung phạm vào giết chóc, mỗi lần giết một người, tội nghiệt mang trên người lưng sẽ tăng lên. Chờ tới lúc tội nghiệt đạt đến trình độ nhất định, thế giới không còn cách nào trừng phạt người kia nữa, thần linh sẽ tiến hành can thiệp.
300 năm trước, vì mệnh trung của Tạp Tây Á mang quá nhiều tội nghiệt, khiến thần linh bất mãn, thế cho nên, thần linh không màng mọi thứ mà muốn giết chết cô!
Cuối cùng, Tạp Tây Á chết trên tay nhân loại và nữ vu, thần linh lúc đó mới bỏ qua.
Tạp Tây Á có thể chống lại mọi người trên thế giới, nhưng cô không thể chống lại thần linh.
Thần linh sáng tạo ra toàn bộ thế giới, trời sinh so với tất cả bọn họ đều cao hơn một bậc.
Mà hiện tại Tạp Tây Á thay da đổi thịt, bắt đầu lại mọi thứ, hắn tuyệt đối sẽ không để sự tình của 300 năm trước tái diễn!
Mộc Tháp suy nghĩ một chút liền biết hắn muốn làm gì, theo bản năng mà nói: “Muốn hoán đổi vận mệnh giữa hai người thì cần phải có cùng huyết thống...”
Huyết thống giữa hai người càng không tương đồng, sau khi hoán đổi, khả năng vận mệnh bị tách ra của người kia dung hợp được với cơ thể người còn lại sẽ giảm đi rất nhiều!
Đồng thời trong quá trình thi chú, hai người rất có thể sẽ bỏ mạng, bởi vì vận mệnh bị tách ra trong một khoảng thời gian ngắn nếu không thể đưa vào cơ thể người khác, chậm trễ một chút, thì vận mệnh của người kia sẽ trôi dạt ra thế giới bên ngoài, cuối cùng không còn cách nào trở về trong cơ thể nguyên chủ.
Một người đã không còn vận mệnh, thì sinh mệnh cũng kết thúc ngay lúc đó.
Còn chưa kịp nói xong, nàng liền nhìn Ngải Khắc Tư đứng ở đó, biểu tình bất biến, tựa như đã sớm suy xét đến điểm này rồi. Mộc Tháp ngẩn ra, đúng rồi, còn ai có khả năng có cùng huyết thống với Tạp Tây Á nữa chứ.
Không, nói đúng hơn, huyết thống của cô và Ngải Khắc Tư hoàn toàn tương đồng!
Nên...Ngải Khắc Tư muốn hoán đổi vận mệnh của mình cho Tạp Tây Á?
Nghĩ như vậy, đồng tử của nàng đột nhiên co rút, khó có thể tin mà nhìn Ngải Khắc Tư, vẫn lên tiếng hỏi: “Là ngài muốn hoán đổi với Tây Á?!”
Mộc Tháp vừa rồi vẫn luôn cho rằng Ngải Khắc Tư muốn tìm người khác hoán đổi với Tạp Tây Á. 300 năm trước, Tạp Tây Á bởi vì mang quá nhiều sát nghiệt, cuối cùng rơi vào kết cục này, nàng sao có thể không rõ được. Chỉ là...Như vậy...Tạp Tây Á không cần phải lo lắng bị thần linh đuổi giết nữa. Nhưng còn Ngải Khắc Tư...
Ngải Khắc Tư vẫn chưa lên tiếng, hắn nhìn ra được, Mộc Tháp đã hiểu rõ ý muốn của hắn.
Mộc Tháp ổn định lại, nhìn Ngải Khắc Tư lắc lắc đầu: “Ta sẽ không giúp ngươi...”
Ngải Khắc Tư cũng không lộ ra vẻ không vui, ngược lại bình tĩnh mà nhìn cô, nói ra sự thật: “Ngươi không giúp ta, Tây Á nhất định sẽ chết!”
Thế giới này là do thần linh sáng tạo ra, Ngải Khắc Tư không tin chú ngữ ẩn nấp thần linh có thể khiến bọn họ vĩnh viễn tránh né được sự truy tìm của thần linh. Sau này thời gian quá lâu, thần linh ắt sẽ phát hiện ra manh mối, đến lúc đó, lại tiếp tục làm thêm một cái nữa, cũng không còn kịp.
Mộc Tháp theo bản năng quay đầu nhìn về phía Tạp Tây Á, Tạp Tây Á đứng bên cạnh Ngải Khắc Tư, biểu tình hờ hững, trong mắt trống rỗng đến cùng cực. Cô đờ đẫn mà đứng đó, giống như không nghe được lời bọn họ nói.
Mộc Tháp chớp chớp đôi mắt khô khốc, nhìn cô, suy nghĩ không khỏi bay xa.
Nàng nhớ tới lần đầu tiên khi nhìn thấy cô dưới ánh trăng, cô cũng mặc một bộ váy ngắn màu lam nhạt như vậy, thiếu nữ không chút để ý mà móc đi hai quả tim của nam vu, sau đó lại mang vẻ mặt khinh thường mà nhìn nàng, bắt nàng phải báo đáp.
Hết thảy mọi thứ, phảng phất như chỉ mới hôm qua.
Tạp Tây Á căn bản không có phòng bị gì với Ngải Khắc Tư, đôi mắt màu bạc của cô dần dần trở nên tan rã trống rỗng, ngay sau đó khóe môi giật giật, phun ra một chữ: “Vâng!”
Làm xong chuyện này, Ngải Khắc Tư mới nghiêng người ngước mắt nhìn về phía Mộc Tháp, mặt hắn vô cùng lạnh lùng, ngữ khí lại bình tĩnh quá mức: “Ta nghe nói, gia tộc La Tư có một loại cấm thuật, có thể đem tội nghiệt của hai người tráo đổi cho nhau.”
Mỗi người sinh ra đều có một cơ thể trong sạch, khi mệnh trung phạm vào giết chóc, mỗi lần giết một người, tội nghiệt mang trên người lưng sẽ tăng lên. Chờ tới lúc tội nghiệt đạt đến trình độ nhất định, thế giới không còn cách nào trừng phạt người kia nữa, thần linh sẽ tiến hành can thiệp.
300 năm trước, vì mệnh trung của Tạp Tây Á mang quá nhiều tội nghiệt, khiến thần linh bất mãn, thế cho nên, thần linh không màng mọi thứ mà muốn giết chết cô!
Cuối cùng, Tạp Tây Á chết trên tay nhân loại và nữ vu, thần linh lúc đó mới bỏ qua.
Tạp Tây Á có thể chống lại mọi người trên thế giới, nhưng cô không thể chống lại thần linh.
Thần linh sáng tạo ra toàn bộ thế giới, trời sinh so với tất cả bọn họ đều cao hơn một bậc.
Mà hiện tại Tạp Tây Á thay da đổi thịt, bắt đầu lại mọi thứ, hắn tuyệt đối sẽ không để sự tình của 300 năm trước tái diễn!
Mộc Tháp suy nghĩ một chút liền biết hắn muốn làm gì, theo bản năng mà nói: “Muốn hoán đổi vận mệnh giữa hai người thì cần phải có cùng huyết thống...”
Huyết thống giữa hai người càng không tương đồng, sau khi hoán đổi, khả năng vận mệnh bị tách ra của người kia dung hợp được với cơ thể người còn lại sẽ giảm đi rất nhiều!
Đồng thời trong quá trình thi chú, hai người rất có thể sẽ bỏ mạng, bởi vì vận mệnh bị tách ra trong một khoảng thời gian ngắn nếu không thể đưa vào cơ thể người khác, chậm trễ một chút, thì vận mệnh của người kia sẽ trôi dạt ra thế giới bên ngoài, cuối cùng không còn cách nào trở về trong cơ thể nguyên chủ.
Một người đã không còn vận mệnh, thì sinh mệnh cũng kết thúc ngay lúc đó.
Còn chưa kịp nói xong, nàng liền nhìn Ngải Khắc Tư đứng ở đó, biểu tình bất biến, tựa như đã sớm suy xét đến điểm này rồi. Mộc Tháp ngẩn ra, đúng rồi, còn ai có khả năng có cùng huyết thống với Tạp Tây Á nữa chứ.
Không, nói đúng hơn, huyết thống của cô và Ngải Khắc Tư hoàn toàn tương đồng!
Nên...Ngải Khắc Tư muốn hoán đổi vận mệnh của mình cho Tạp Tây Á?
Nghĩ như vậy, đồng tử của nàng đột nhiên co rút, khó có thể tin mà nhìn Ngải Khắc Tư, vẫn lên tiếng hỏi: “Là ngài muốn hoán đổi với Tây Á?!”
Mộc Tháp vừa rồi vẫn luôn cho rằng Ngải Khắc Tư muốn tìm người khác hoán đổi với Tạp Tây Á. 300 năm trước, Tạp Tây Á bởi vì mang quá nhiều sát nghiệt, cuối cùng rơi vào kết cục này, nàng sao có thể không rõ được. Chỉ là...Như vậy...Tạp Tây Á không cần phải lo lắng bị thần linh đuổi giết nữa. Nhưng còn Ngải Khắc Tư...
Ngải Khắc Tư vẫn chưa lên tiếng, hắn nhìn ra được, Mộc Tháp đã hiểu rõ ý muốn của hắn.
Mộc Tháp ổn định lại, nhìn Ngải Khắc Tư lắc lắc đầu: “Ta sẽ không giúp ngươi...”
Ngải Khắc Tư cũng không lộ ra vẻ không vui, ngược lại bình tĩnh mà nhìn cô, nói ra sự thật: “Ngươi không giúp ta, Tây Á nhất định sẽ chết!”
Thế giới này là do thần linh sáng tạo ra, Ngải Khắc Tư không tin chú ngữ ẩn nấp thần linh có thể khiến bọn họ vĩnh viễn tránh né được sự truy tìm của thần linh. Sau này thời gian quá lâu, thần linh ắt sẽ phát hiện ra manh mối, đến lúc đó, lại tiếp tục làm thêm một cái nữa, cũng không còn kịp.
Mộc Tháp theo bản năng quay đầu nhìn về phía Tạp Tây Á, Tạp Tây Á đứng bên cạnh Ngải Khắc Tư, biểu tình hờ hững, trong mắt trống rỗng đến cùng cực. Cô đờ đẫn mà đứng đó, giống như không nghe được lời bọn họ nói.
Mộc Tháp chớp chớp đôi mắt khô khốc, nhìn cô, suy nghĩ không khỏi bay xa.
Nàng nhớ tới lần đầu tiên khi nhìn thấy cô dưới ánh trăng, cô cũng mặc một bộ váy ngắn màu lam nhạt như vậy, thiếu nữ không chút để ý mà móc đi hai quả tim của nam vu, sau đó lại mang vẻ mặt khinh thường mà nhìn nàng, bắt nàng phải báo đáp.
Hết thảy mọi thứ, phảng phất như chỉ mới hôm qua.