Chương 5: Đệ tử thân truyền
Sau khi đi đến điểm cuối Lâm Ngôn Hy bị vòng ánh sáng kia làm chói mắt, đến lúc mở mắt ra thì đã nhìn thấy bản thân đã ở quảng trường rồi.
Trước mắt y nhiều thêm mấy gương mặt xa lạ nữa, có lẽ đây là các phong chủ của Thiên Kiếm Môn.Tông phái tu tiên này có thất đỉnh núi, mỗi đỉnh sẽ do một vị phong chủ đứng đầu.
Đây là những gì y biết được về Thiên Kiếm Môn, Lâm Ngôn Hy lại nhìn xung quanh quả nhiên có mười người.Đây có lẽ là những người đã thông qua cuộc tuyển chọn này, nghe bảo là sẽ được chọn tiên tôn cho mình nha.
" nhóc con, ngươi muốn vào Thiên Sinh Đỉnh của ta không? bái ta làm sư tôn ha ha " Nam nhân nhìn vẻ ngoài vô cùng cường tráng nói.
" Sư Huynh đứa nhỏ này vào Thiên Sinh Đỉnh của huynh không thích hợp đâu " Nam nhân thư sinh hơn bên cạnh nói.
" đệ thấy vào Dược Thảo Đường của đệ thích hợp hơn "
" ta lại thấy nhóc con này có tư chất lắm vào Đỉnh Thiên Kiếm của ta cũng rất hợp "
" Trưởng môn huynh cũng góp vui à? vậy muội cũng muốn tên nhóc này"
" sư muội không phải Tiên Xú Phong của muội là toàn nữ tử không sao? một nam nhân không thích hợp.Ta thấy vào Khâu Khung Đỉnh của ta cũng tốt lắm "
" nhóc con, ngươi có muốn theo ta không? đến Thanh Tiêu Phong của ta "
" Sư đệ cũng có hứng thú?" Trưởng môn Tiêu Kỳ Dạ kinh ngạc nói.
Thiên Kiếm Môn không ai không biết Mục Nhã Trúc Phong chủ của đỉnh Thanh Tiêu Phong, nhiều năm như vậy cũng chỉ vừa mất mỗi nhi tử trưởng Môn Tiêu Kỳ Dạ.
Mà ở Thiên Kiếm Môn người có địa vị phải nói là không thua kém trưởng môn là Mục Nhã Trúc, từ tu vi đến nhân phẩm đều phải không phải bàn.Chỉ là vẫn mãi không có đệ tử thân truyền nào ngoài Tiêu Dật, tính cách lại lạnh nhạt thân làm sư huynh Tiêu Kỳ Dạ cũng lo lắng.
" Muội không muốn, muội thích tên nhóc đó!" Nữ phong chủ duy nhất không muốn nhường, đứa nhỏ đẹp mã như vậy đưa cho mấy nam nhân này kẻo dạy hư mất.
" đừng tranh cãi nữa, để cho đứa nhỏ chọn đi" Trưởng môn nghiêm nghị nói, ngay lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Ngôn Hy.
Y liền bị nhìn đến bối rối, tay chân cũng không biết để đâu cho phải.Nhưng mà Lâm Ngôn Hy thích vị chủ phong kia, nhìn thật nho nhã, lúc nhìn thấy Lâm Ngôn Hy liền liên tưởng đến cây trúc đứng thẳng tấp trong gió.
Người này rất có khí phách, cả người tản ra một sự thu hút kì lạ.
" ta... ta...chọn ngài ấy " Lâm Ngôn Hy chỉ tay về phía Mục Nhã Trúc.
Sau đó không còn sau đó nữa, hiện tại cách ngày tuyển chọn đã trôi qua ba ngày.
Lâm Ngôn Hy bây giờ đã là một thân phận khác đệ tử thân truyền của Phong Chủ đỉnh Thanh Tiêu, tên Phong hay người thì tất cả cây cối ở đây đều lấy trúc làm chủ đạo.Nhưng y cũng thích lắm, nhìn cũng rất hay ho, bây giờ thì Lâm Ngôn Hy có thể làm cá mặn được rồi.
Nhưng y vẫn thấy tên của đại sư huynh cùng sư tôn nhà mình quen lắm.Nhưng chuyện gì khó quá Lâm Ngôn Hy liền bỏ qua, suy nghĩ liền đau đầu, chỉ là y cảm thấy chuyện mình quên là rất quan trọng nha.
Đang lúc Lâm Ngôn Hy thả hồn trên mây thì cửa phòng bị gõ vang lên, bên ngoài là giọng của đại sư huynh, y liền nhanh chóng đi ra ngoài mở cửa.
" ta đến đưa đệ đi gặp sư phụ, hôm nay người sẽ bắt dạy cho đệ bài học đầu tiên"
" có mấy chuyện sư huynh sẽ phải nói cho đệ biết.Ở Thanh Tiêu Phong chúng ta không giống những Đỉnh khác"
" không giống thế nào ạ?" Lâm Ngôn Hy nghiên đầu hỏi.
" khụ " Tiêu Dật nhìn y không nhịn xoa đầu một cái, lại nhìn thấy ánh mắt ngây thơ của y liền hơi xấu hổ mà ho một tiếng.
" chính là ở đây chú trọng về học vấn, các phong chủ đời trước của Thanh Tiêu Phong, ngoài tu vi cao ra thì điều rất uyên bác"
Lâm Ngôn Hy gật đầu như đã hiểu, vậy đây có lẽ là lí do vì sao Thanh Tiêu Phong chủ lại có vị trí quan trọng trong môn phái rồi a.
" đệ phải có học thức, song bên cạnh là tu vi.Ngoài ra còn phải có tài lẽ nữa "
" tài lẽ là như thế nào vậy sư huynh " Y bộ dạng han học hỏi nhìn Tiêu Dật.
" để ta lấy ví dụ cho để hiểu, như ta thì lại giỏi về họa, đây là tài lẽ của ta.Sư tôn thì am hiểu cả bốn, nhưng người giỏi nhất là kỳ và họa "
" a đệ hiểu rồi " Lâm Ngôn Hy tỏ vẻ như mình được khai sáng, nói nôn na thì đệ tử của Thanh Tiêu Phong phải là người giỏi về văn cả võ a.
Vậy mà y còn tưởng người tu tiên chỉ biết tu hành thôi, ngoài ra thì cái khác không quan tâm chứ.Ây ya y không phải có ý nói người tu tiên không có học thức đâu nha, nếu để họ biết y sẽ bị đánh chết a.
Trước mắt y nhiều thêm mấy gương mặt xa lạ nữa, có lẽ đây là các phong chủ của Thiên Kiếm Môn.Tông phái tu tiên này có thất đỉnh núi, mỗi đỉnh sẽ do một vị phong chủ đứng đầu.
Đây là những gì y biết được về Thiên Kiếm Môn, Lâm Ngôn Hy lại nhìn xung quanh quả nhiên có mười người.Đây có lẽ là những người đã thông qua cuộc tuyển chọn này, nghe bảo là sẽ được chọn tiên tôn cho mình nha.
" nhóc con, ngươi muốn vào Thiên Sinh Đỉnh của ta không? bái ta làm sư tôn ha ha " Nam nhân nhìn vẻ ngoài vô cùng cường tráng nói.
" Sư Huynh đứa nhỏ này vào Thiên Sinh Đỉnh của huynh không thích hợp đâu " Nam nhân thư sinh hơn bên cạnh nói.
" đệ thấy vào Dược Thảo Đường của đệ thích hợp hơn "
" ta lại thấy nhóc con này có tư chất lắm vào Đỉnh Thiên Kiếm của ta cũng rất hợp "
" Trưởng môn huynh cũng góp vui à? vậy muội cũng muốn tên nhóc này"
" sư muội không phải Tiên Xú Phong của muội là toàn nữ tử không sao? một nam nhân không thích hợp.Ta thấy vào Khâu Khung Đỉnh của ta cũng tốt lắm "
" nhóc con, ngươi có muốn theo ta không? đến Thanh Tiêu Phong của ta "
" Sư đệ cũng có hứng thú?" Trưởng môn Tiêu Kỳ Dạ kinh ngạc nói.
Thiên Kiếm Môn không ai không biết Mục Nhã Trúc Phong chủ của đỉnh Thanh Tiêu Phong, nhiều năm như vậy cũng chỉ vừa mất mỗi nhi tử trưởng Môn Tiêu Kỳ Dạ.
Mà ở Thiên Kiếm Môn người có địa vị phải nói là không thua kém trưởng môn là Mục Nhã Trúc, từ tu vi đến nhân phẩm đều phải không phải bàn.Chỉ là vẫn mãi không có đệ tử thân truyền nào ngoài Tiêu Dật, tính cách lại lạnh nhạt thân làm sư huynh Tiêu Kỳ Dạ cũng lo lắng.
" Muội không muốn, muội thích tên nhóc đó!" Nữ phong chủ duy nhất không muốn nhường, đứa nhỏ đẹp mã như vậy đưa cho mấy nam nhân này kẻo dạy hư mất.
" đừng tranh cãi nữa, để cho đứa nhỏ chọn đi" Trưởng môn nghiêm nghị nói, ngay lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Ngôn Hy.
Y liền bị nhìn đến bối rối, tay chân cũng không biết để đâu cho phải.Nhưng mà Lâm Ngôn Hy thích vị chủ phong kia, nhìn thật nho nhã, lúc nhìn thấy Lâm Ngôn Hy liền liên tưởng đến cây trúc đứng thẳng tấp trong gió.
Người này rất có khí phách, cả người tản ra một sự thu hút kì lạ.
" ta... ta...chọn ngài ấy " Lâm Ngôn Hy chỉ tay về phía Mục Nhã Trúc.
Sau đó không còn sau đó nữa, hiện tại cách ngày tuyển chọn đã trôi qua ba ngày.
Lâm Ngôn Hy bây giờ đã là một thân phận khác đệ tử thân truyền của Phong Chủ đỉnh Thanh Tiêu, tên Phong hay người thì tất cả cây cối ở đây đều lấy trúc làm chủ đạo.Nhưng y cũng thích lắm, nhìn cũng rất hay ho, bây giờ thì Lâm Ngôn Hy có thể làm cá mặn được rồi.
Nhưng y vẫn thấy tên của đại sư huynh cùng sư tôn nhà mình quen lắm.Nhưng chuyện gì khó quá Lâm Ngôn Hy liền bỏ qua, suy nghĩ liền đau đầu, chỉ là y cảm thấy chuyện mình quên là rất quan trọng nha.
Đang lúc Lâm Ngôn Hy thả hồn trên mây thì cửa phòng bị gõ vang lên, bên ngoài là giọng của đại sư huynh, y liền nhanh chóng đi ra ngoài mở cửa.
" ta đến đưa đệ đi gặp sư phụ, hôm nay người sẽ bắt dạy cho đệ bài học đầu tiên"
" có mấy chuyện sư huynh sẽ phải nói cho đệ biết.Ở Thanh Tiêu Phong chúng ta không giống những Đỉnh khác"
" không giống thế nào ạ?" Lâm Ngôn Hy nghiên đầu hỏi.
" khụ " Tiêu Dật nhìn y không nhịn xoa đầu một cái, lại nhìn thấy ánh mắt ngây thơ của y liền hơi xấu hổ mà ho một tiếng.
" chính là ở đây chú trọng về học vấn, các phong chủ đời trước của Thanh Tiêu Phong, ngoài tu vi cao ra thì điều rất uyên bác"
Lâm Ngôn Hy gật đầu như đã hiểu, vậy đây có lẽ là lí do vì sao Thanh Tiêu Phong chủ lại có vị trí quan trọng trong môn phái rồi a.
" đệ phải có học thức, song bên cạnh là tu vi.Ngoài ra còn phải có tài lẽ nữa "
" tài lẽ là như thế nào vậy sư huynh " Y bộ dạng han học hỏi nhìn Tiêu Dật.
" để ta lấy ví dụ cho để hiểu, như ta thì lại giỏi về họa, đây là tài lẽ của ta.Sư tôn thì am hiểu cả bốn, nhưng người giỏi nhất là kỳ và họa "
" a đệ hiểu rồi " Lâm Ngôn Hy tỏ vẻ như mình được khai sáng, nói nôn na thì đệ tử của Thanh Tiêu Phong phải là người giỏi về văn cả võ a.
Vậy mà y còn tưởng người tu tiên chỉ biết tu hành thôi, ngoài ra thì cái khác không quan tâm chứ.Ây ya y không phải có ý nói người tu tiên không có học thức đâu nha, nếu để họ biết y sẽ bị đánh chết a.