Chương : 32
Sau khi nhập Cung họ không đến Cảnh Nhân Cung của Hoàng Hậu mà Nam Cung Dạ Thần đưa Âu Dương Nguyệt Anh đến thẳng Thiên Long Điện của Hoành Đế, vừa đến cửa Điện thì đã thấy Hỷ Phúc Công Công đứng đợi sẵn.
“Lão nô thỉnh an Thập Tứ Vương Gia, thỉnh an Thập Tứ Vương Phi! Hoàng Thượng và hai vị Nương Nương đang đợi hai người ở bên trong ạ, xin mời vào trong!” Hỷ Phúc Công Công nhìn thấy họ liền hành lễ rồi bẩm báo xong dẫn họ vào trong.
“Nhi Thần thỉnh an Phụ Hoàng, Hoàng Hậu Nương Nương, thỉnh an Mẫu Phi!” Nam Cung Dạ Thần vừa vào tới nhìn thấy họ liền khom người thỉnh an.
“Thỉnh an Hoàng Thượng, Hoàng Hậu Nương Nương, Mẫu Phi Nương Nương!” Âu Dương Nguyệt Nah cũng nhún người thỉnh an theo Nam Cung Dạ Thần. Trước khi nhập Cung thì nàng đã nghe Thanh Tâm dặn dò là chỉ có Vương Gia và Công Chúa mới được gọi Hoàng Thượng là Phụ Hoàng còn về Vương Phi và Phò Mã thì đều không được phép gọi Phụ Hoàng chỉ được gọi là Hoàng Thượng.
“Miễn lễ đi!” Nam Cung Tuần vừa đánh cờ vừa nói.
“Tạ Phụ Hoàng/Tạ Hoàng Thượng!” Nam Cung Dạ Thần và Âu Dương Nguyệt Anh đồng loạt đứng thẳng dậy.
Lúc này Âu Dương Nguyệt Anh mới để ý kỹ, Hoàng Đế Nam Cung Tuần đang ngồi chơi cờ cùng một nữ nhân vận cẩm bào màu tím, trên tóc cài vài cây trâm hình Phượng Hoàng, cả người toát ra khí chất hoàn mỹ cao quý và tao nhã, người này không ai khác chính là Dương Thanh Liên-Dương Quý Phi. Ngồi bên cạnh Nam Cung Tuần là một nữ nhân quý phái, thân vận cẩm bào nhiều màu đầu đội mão Phượng, khí chất trên người cũng không thua kém Dương Thanh Liên, người này là Liễu Ương Vân-Liễu Hoàng Hậu. Mà ngồi bên cạnh Dương Quý Phi bóp vai cười với gương mặt nịnh hót không ai khác chính là Thập Ngũ Vương Gia Nam Cung Minh Triệt.
Nam Cung Minh Triệt là được Nam Cung Dạ Thần đi lôi kéo Dương Quý Phi tới Thiên Long Điện, mặc dù Nam Cung Minh Triệt không biết lý do nhưng vẫn răm rắp nghe theo.
“Hôm nay là ngày gì mà các ngươi đều tập trung ở Thiên Long Điện vậy?” Nam Cung Tuần vừa hạ cờ vừa hỏi.
“Nhi Thần còn không phải là bồi Mẫu Phi đến đánh cờ cùng Phụ Hoàng sao ạ!” Nam Cung Minh Triệt nhìn Nam Cung Tuần nói.
“Ý đồ không nhỏ!” Dương Thanh Liên nhìn như không nhìn nói với Nam Cung Minh Triệt.
“Mẫu Phi hạ thấp Nhi Thần rồi!” Nam Cung Minh Triệt như làm nũng.
“Được rồi! Vậy còn Thần Nhi thì sao? Con cũng cùng Vương Phi tới bồi Mẫu Phi đánh cờ hay sao?” Dương Thanh Liên nhìn lên Nam Cung Dạ Thần hỏi.
“Đúng vậy a! Hôm nay mấy đứa đổi tính trở nên hiếu thảo hết rồi sao?” Nam Cung Tuần lên tiếng.
“Hồi Phụ Hoàng, Mẫu Phi! Là Hoàng Hậu Nương Nương triệu kiến Vương Phi vào Cung, đúng lúc Nhi Thần không có việc nên cùng nàng đi!” Nam Cung Dạ Thần trả lời.
“Thì ta là bồi thê tử! Haizzz... Đúng là câu nói ‘có thê tử thù quên mẫu thân’ quả là không sai mà!” Dương Thanh Liên ung dung lắc đầu.
“Lão nô thỉnh an Thập Tứ Vương Gia, thỉnh an Thập Tứ Vương Phi! Hoàng Thượng và hai vị Nương Nương đang đợi hai người ở bên trong ạ, xin mời vào trong!” Hỷ Phúc Công Công nhìn thấy họ liền hành lễ rồi bẩm báo xong dẫn họ vào trong.
“Nhi Thần thỉnh an Phụ Hoàng, Hoàng Hậu Nương Nương, thỉnh an Mẫu Phi!” Nam Cung Dạ Thần vừa vào tới nhìn thấy họ liền khom người thỉnh an.
“Thỉnh an Hoàng Thượng, Hoàng Hậu Nương Nương, Mẫu Phi Nương Nương!” Âu Dương Nguyệt Nah cũng nhún người thỉnh an theo Nam Cung Dạ Thần. Trước khi nhập Cung thì nàng đã nghe Thanh Tâm dặn dò là chỉ có Vương Gia và Công Chúa mới được gọi Hoàng Thượng là Phụ Hoàng còn về Vương Phi và Phò Mã thì đều không được phép gọi Phụ Hoàng chỉ được gọi là Hoàng Thượng.
“Miễn lễ đi!” Nam Cung Tuần vừa đánh cờ vừa nói.
“Tạ Phụ Hoàng/Tạ Hoàng Thượng!” Nam Cung Dạ Thần và Âu Dương Nguyệt Anh đồng loạt đứng thẳng dậy.
Lúc này Âu Dương Nguyệt Anh mới để ý kỹ, Hoàng Đế Nam Cung Tuần đang ngồi chơi cờ cùng một nữ nhân vận cẩm bào màu tím, trên tóc cài vài cây trâm hình Phượng Hoàng, cả người toát ra khí chất hoàn mỹ cao quý và tao nhã, người này không ai khác chính là Dương Thanh Liên-Dương Quý Phi. Ngồi bên cạnh Nam Cung Tuần là một nữ nhân quý phái, thân vận cẩm bào nhiều màu đầu đội mão Phượng, khí chất trên người cũng không thua kém Dương Thanh Liên, người này là Liễu Ương Vân-Liễu Hoàng Hậu. Mà ngồi bên cạnh Dương Quý Phi bóp vai cười với gương mặt nịnh hót không ai khác chính là Thập Ngũ Vương Gia Nam Cung Minh Triệt.
Nam Cung Minh Triệt là được Nam Cung Dạ Thần đi lôi kéo Dương Quý Phi tới Thiên Long Điện, mặc dù Nam Cung Minh Triệt không biết lý do nhưng vẫn răm rắp nghe theo.
“Hôm nay là ngày gì mà các ngươi đều tập trung ở Thiên Long Điện vậy?” Nam Cung Tuần vừa hạ cờ vừa hỏi.
“Nhi Thần còn không phải là bồi Mẫu Phi đến đánh cờ cùng Phụ Hoàng sao ạ!” Nam Cung Minh Triệt nhìn Nam Cung Tuần nói.
“Ý đồ không nhỏ!” Dương Thanh Liên nhìn như không nhìn nói với Nam Cung Minh Triệt.
“Mẫu Phi hạ thấp Nhi Thần rồi!” Nam Cung Minh Triệt như làm nũng.
“Được rồi! Vậy còn Thần Nhi thì sao? Con cũng cùng Vương Phi tới bồi Mẫu Phi đánh cờ hay sao?” Dương Thanh Liên nhìn lên Nam Cung Dạ Thần hỏi.
“Đúng vậy a! Hôm nay mấy đứa đổi tính trở nên hiếu thảo hết rồi sao?” Nam Cung Tuần lên tiếng.
“Hồi Phụ Hoàng, Mẫu Phi! Là Hoàng Hậu Nương Nương triệu kiến Vương Phi vào Cung, đúng lúc Nhi Thần không có việc nên cùng nàng đi!” Nam Cung Dạ Thần trả lời.
“Thì ta là bồi thê tử! Haizzz... Đúng là câu nói ‘có thê tử thù quên mẫu thân’ quả là không sai mà!” Dương Thanh Liên ung dung lắc đầu.