Chương 21: Bắt Cóc
Ellie choàng tỉnh giấc, cô bị đánh thức bởi những tiếng lạch cạch và rên rỉ không rõ từ đâu phát ra, thêm sự chuyển động rung lắc không ngừng xung quanh. Ellie cảm thấy toàn thân khó chịu, đầu thì đau nhức choáng váng do tác dụng phụ của thuốc mê. Cô gắng gượng ngồi dậy nhưng nhận ra chân tay đều đã bị buộc lại bởi sợi dây thừng thô ráp, miệng bị bịt chặt bằng tấm vải đen khiến cô không thể nào thốt ra bất kì âm thanh nào.
Khi này Ellie mới nhận thức được bản thân đang ở hoàn cảnh như thế nào, cô bắt đầu lo lắng khi xung quanh đều rất tối và chật chội, mọi thứ đều trở lên xa lạ và đáng sợ, những tiếng rên rỉ của trẻ con không ngừng vang lên rất bé cho thấy không chỉ có mình cô ở đây và bị như vậy. Sự rung lắc liên hồi cho cô biết có lẽ cô đang ở trên một chiếc xe ngựa trở hàng rất lớn.
Lúc này sự hoang mang trong cô mỗi lúc một lớn dần, cô không hề biết bản thân vừa trải qua chuyện gì, tại sao lại tỉnh dậy ở đây, cô đã ở đây bao lâu rồi và chuyện gì đang xảy ra, rất nhiều câu hỏi liên tục được đặt ra mà không có câu trả lời.
Ellie nhíu mày, cố gắng nhớ lại những việc cuối cùng cô có thể nhớ là bản thân đã bị một kẻ lạ mặt tấn công trong khi đang ngồi đợi Rimi, một kẻ có giọng nói thoáng chút quen thuộc nhưng không tài nào nhớ ra được đó là ai.
Sau một hồi suy nghĩ và tự trấn tĩnh lại bản thân, cô bắt đầu nhìn ngó xung quanh xem xét tình hình nhưng quá tối, như thể cô đang bị nhốt trong một chiếc hòm vậy. Bỗng xuất hiện những tia sáng le lói từ bên ngoài lọt qua khe gỗ nhỏ chiếu vào bên trong, mặc dù chừng đó không đủ chiếu sáng tất cả nhưng cũng có có thể giúp cô lờ mờ nhìn ra được một chút.
Trong làn ánh sáng mơ hồ, cô bị cảnh tượng xung quanh làm cho hoảng hồn, đúng thật là không chỉ có một mình Ellie ở đây, mà xung quanh còn rất nhiều những đứa trẻ khác lớn bé đều có đủ. Chúng cũng bị trói chân tay bằng dây thừng và bịt miệng bằng vải đen.
Có những đứa trẻ đã tỉnh giấc đang cố gắng cầu cứu nhưng chỉ có thể phát ra những tiếc rên rỉ rất bé, có những đứa trẻ vẫn đang bị tác dụng của thuốc mê hạ gục chưa tỉnh giấc, có cả một số đứa trẻ đã tỉnh nhưng chỉ ngồi im một góc không hề có động thái phản kháng hay giãy giụa nào.
Như thể chúng đã biết trước được ngày này sẽ đến với chúng, hoặc chúng biết kháng cự hoàn toàn không có tác dụng nên đành phó mặc cuộc đời ra sao không còn quan trọng nữa.
Thoạt nhìn một lượt những đứa trẻ này, bao gồm cả Ellie đều là những tầng lớp khác nhau, không ai giống ai. Có những kẻ chỉ là dân đen, tay chân lấm lem bùn đất, quần áo rách rưới sơ sài. Lại có vài kẻ khá giả hơn, mặc quần áo sạch sẽ và đính thêm một ít trang sức có vẻ là quý tộc hạng trung. Và đương nhiên không thể thiếu là quý tộc cao cấp như Ellie và nhóm ít đứa trẻ khác, mang trên mình những bộ cánh xa xỉ đắt tiền, trang sức lấp lánh và có đính thêm huy hiệu đặc trưng của các gia tộc có quyền thế lớn.
Theo tình hình hiện tại, Ellie kết luận rằng cô và những đứa trẻ ở đây đều đang bị những kẻ của hội buôn người lớn nhất bắt cóc!
Đúng vậy! Không ai khác chỉ có thể là hội buôn người vì chỉ có chúng mới có thể bắt được các quý tộc cấp cao, những kẻ bắt cóc tầm thường giỏi lắm cũng chỉ dám bắt những đứa trẻ quý tộc đang trên bờ vực suy tàn hoặc những đứa con ngoài giá thú bị ngó lơ.
Nhưng thật không biết rằng kẻ quyền lực nào đứng sau hội buôn người này mà nhiều năm hoành hành như vậy chúng vẫn không bị phát giác và bắt giữ, lại càng ngày to gan hơn nữa khi dám đụng vào cả người có quan hệ mật thiết với hoàng tộc.
Mải miết suy nghĩa, Ellie không hề để ý rằng chiếc xe đã dừng lại từ lúc nào. Lúc này cửa của thùng xe bắt đầu được mở ra, một chiếc đèn dầu được đưa đến trước mặt đặt ở giữa thùng, khi này Ellie mới được thấy rõ tất cả, mọi đứa trẻ ở đây còn rất nhỏ trạc tuổi Ellie hoặc có thể lớn hơn hay nhỏ hơn 1-2 tuổi, điểm chung giữa những đứa trẻ đó đều mang trên mình là khuôn mặt lo lắng và sợ hãi, giàn giụa nước mắt.
" Này! Mau dẫn chúng nó ra đi " - một người đàn ông cầm đèn đứng cách đó không xa lên tiếng ra lệnh, có vẻ hắn là chỉ huy của đám bắt cóc này.
Nghe được mệnh lệnh của người đàn ông, những kẻ khác đứng ngay đó bắt đầu hành động. Họ nhảy chồm lên thùng xe một cách nhanh chóng khiến xe có chút rung lắc nhẹ. Họ thô bạo kéo một lần hai đứa trẻ bị trói trên tay rồi không thương tiếc mà quẳng ra ngoài, khiến chúng tiếp đất một cách đau đớn. Ellie cũng không ngoại lệ, cũng bị người đàn ông cao to trước mặt nhấc lên bằng một tay định ném ra ngoài nhưng bị tên chỉ huy quát lớn.
" Này mày bị mù sao? Hàng ngon đấy nhẹ nhàng chút đi! "
Nghe vậy người đàn ông to lớn trở lên cẩn thận hơn với Ellie và những đứa trẻ quý tộc cấp cao, thì ra danh phận vững chắc khi bị bắt cóc lại cũng có đặc quyền tốt như vậy.
Khi này Ellie mới nhận thức được bản thân đang ở hoàn cảnh như thế nào, cô bắt đầu lo lắng khi xung quanh đều rất tối và chật chội, mọi thứ đều trở lên xa lạ và đáng sợ, những tiếng rên rỉ của trẻ con không ngừng vang lên rất bé cho thấy không chỉ có mình cô ở đây và bị như vậy. Sự rung lắc liên hồi cho cô biết có lẽ cô đang ở trên một chiếc xe ngựa trở hàng rất lớn.
Lúc này sự hoang mang trong cô mỗi lúc một lớn dần, cô không hề biết bản thân vừa trải qua chuyện gì, tại sao lại tỉnh dậy ở đây, cô đã ở đây bao lâu rồi và chuyện gì đang xảy ra, rất nhiều câu hỏi liên tục được đặt ra mà không có câu trả lời.
Ellie nhíu mày, cố gắng nhớ lại những việc cuối cùng cô có thể nhớ là bản thân đã bị một kẻ lạ mặt tấn công trong khi đang ngồi đợi Rimi, một kẻ có giọng nói thoáng chút quen thuộc nhưng không tài nào nhớ ra được đó là ai.
Sau một hồi suy nghĩ và tự trấn tĩnh lại bản thân, cô bắt đầu nhìn ngó xung quanh xem xét tình hình nhưng quá tối, như thể cô đang bị nhốt trong một chiếc hòm vậy. Bỗng xuất hiện những tia sáng le lói từ bên ngoài lọt qua khe gỗ nhỏ chiếu vào bên trong, mặc dù chừng đó không đủ chiếu sáng tất cả nhưng cũng có có thể giúp cô lờ mờ nhìn ra được một chút.
Trong làn ánh sáng mơ hồ, cô bị cảnh tượng xung quanh làm cho hoảng hồn, đúng thật là không chỉ có một mình Ellie ở đây, mà xung quanh còn rất nhiều những đứa trẻ khác lớn bé đều có đủ. Chúng cũng bị trói chân tay bằng dây thừng và bịt miệng bằng vải đen.
Có những đứa trẻ đã tỉnh giấc đang cố gắng cầu cứu nhưng chỉ có thể phát ra những tiếc rên rỉ rất bé, có những đứa trẻ vẫn đang bị tác dụng của thuốc mê hạ gục chưa tỉnh giấc, có cả một số đứa trẻ đã tỉnh nhưng chỉ ngồi im một góc không hề có động thái phản kháng hay giãy giụa nào.
Như thể chúng đã biết trước được ngày này sẽ đến với chúng, hoặc chúng biết kháng cự hoàn toàn không có tác dụng nên đành phó mặc cuộc đời ra sao không còn quan trọng nữa.
Thoạt nhìn một lượt những đứa trẻ này, bao gồm cả Ellie đều là những tầng lớp khác nhau, không ai giống ai. Có những kẻ chỉ là dân đen, tay chân lấm lem bùn đất, quần áo rách rưới sơ sài. Lại có vài kẻ khá giả hơn, mặc quần áo sạch sẽ và đính thêm một ít trang sức có vẻ là quý tộc hạng trung. Và đương nhiên không thể thiếu là quý tộc cao cấp như Ellie và nhóm ít đứa trẻ khác, mang trên mình những bộ cánh xa xỉ đắt tiền, trang sức lấp lánh và có đính thêm huy hiệu đặc trưng của các gia tộc có quyền thế lớn.
Theo tình hình hiện tại, Ellie kết luận rằng cô và những đứa trẻ ở đây đều đang bị những kẻ của hội buôn người lớn nhất bắt cóc!
Đúng vậy! Không ai khác chỉ có thể là hội buôn người vì chỉ có chúng mới có thể bắt được các quý tộc cấp cao, những kẻ bắt cóc tầm thường giỏi lắm cũng chỉ dám bắt những đứa trẻ quý tộc đang trên bờ vực suy tàn hoặc những đứa con ngoài giá thú bị ngó lơ.
Nhưng thật không biết rằng kẻ quyền lực nào đứng sau hội buôn người này mà nhiều năm hoành hành như vậy chúng vẫn không bị phát giác và bắt giữ, lại càng ngày to gan hơn nữa khi dám đụng vào cả người có quan hệ mật thiết với hoàng tộc.
Mải miết suy nghĩa, Ellie không hề để ý rằng chiếc xe đã dừng lại từ lúc nào. Lúc này cửa của thùng xe bắt đầu được mở ra, một chiếc đèn dầu được đưa đến trước mặt đặt ở giữa thùng, khi này Ellie mới được thấy rõ tất cả, mọi đứa trẻ ở đây còn rất nhỏ trạc tuổi Ellie hoặc có thể lớn hơn hay nhỏ hơn 1-2 tuổi, điểm chung giữa những đứa trẻ đó đều mang trên mình là khuôn mặt lo lắng và sợ hãi, giàn giụa nước mắt.
" Này! Mau dẫn chúng nó ra đi " - một người đàn ông cầm đèn đứng cách đó không xa lên tiếng ra lệnh, có vẻ hắn là chỉ huy của đám bắt cóc này.
Nghe được mệnh lệnh của người đàn ông, những kẻ khác đứng ngay đó bắt đầu hành động. Họ nhảy chồm lên thùng xe một cách nhanh chóng khiến xe có chút rung lắc nhẹ. Họ thô bạo kéo một lần hai đứa trẻ bị trói trên tay rồi không thương tiếc mà quẳng ra ngoài, khiến chúng tiếp đất một cách đau đớn. Ellie cũng không ngoại lệ, cũng bị người đàn ông cao to trước mặt nhấc lên bằng một tay định ném ra ngoài nhưng bị tên chỉ huy quát lớn.
" Này mày bị mù sao? Hàng ngon đấy nhẹ nhàng chút đi! "
Nghe vậy người đàn ông to lớn trở lên cẩn thận hơn với Ellie và những đứa trẻ quý tộc cấp cao, thì ra danh phận vững chắc khi bị bắt cóc lại cũng có đặc quyền tốt như vậy.