Chương 12: Tóm Gọn Vô Diện Môn
Sau khi nghe được lời đồng ý từ hắn, cô gái xinh đẹp đang đứng trên sân khấu định thần lại nói.
Vậy là hoa khôi chúng ta đã tìm được ý trung nhân rồi, thật là tiếc cho những vị khách quan, vậy là phải đợi lần sau rồi nhưng tửu lâu chúng tôi vẫn còn rất nhiều mỹ nhân, các vị cũng có thể có sự lựa chọn khác. - cô gái cười uyển chuyển nháy mắt với những người đàn ông kia.
Những người đó trong lòng thất vọng lại một phần ghi thù hắn, vài kẻ trong đó còn trắng trợn trừng mắt hắn. Thuộc hạ bên cạnh hắn thấy như vậy thì trừng mắt lại tên kia.
Hắn như cũ bình tĩnh cùng cô gái đi vào một phòng nghỉ riêng, hắn im lặng ngồi trên giường còn cô gái thì đi lại gần cách chỗ hắn hai mét rồi quỳ một chân xuống.
Lan Yến tham kiến thiếu chủ! - Giọng cô gái bây giờ không còn mang theo uyển chuyển quến rũ nữa mà là một giọng nói cứng rắn lạnh lùng, lại mang theo cung kính với người trước mặt.
Ngươi ở đây có phát hiện được điều gì không? - ánh mắt hắn lạnh lùng quét qua người trước mặt.
Ta đúng là có tìm hiểu được bên dưới tửu lâu này có một căn hầm bí mật, là nơi bọn chúng bắt giữ những cô gái bị mất tích, bọn chúng tính toán đem những cô gái đó đi đến nhà đấu giá để bán cho những phú thương giàu có, chúng ta có nên cứu bọn họ không? - Lan Yến đang quỳ gối do dự mà nhìn hắn.
Tạm thời không lo được nhiều như vậy, trước hết chúng ta sẽ lợi dụng điểm yếu của bọn chúng để có lý do bắt bọn chúng lại, ta cũng đã bàn bạc chuyện này với Đường chủ của Chấp Lệnh Đường, hắn đã bố trí người xung quanh tửu lâu này, chỉ cần ta ra hiệu bọn họ sẽ lập tức xông vào, chúng ta chỉ cần xác định tầng hầm đó ở nơi nào?
Cái này thì thiếu chủ không cần lo bởi vì ta đã biết biết chính xác tầng hầm đó ở đâu, bọn chúng có một căn phòng bí mật, nơi đó được canh giữ nghiêm ngặt, bên trong căn phòng đó có lối xuống tầng hầm. - Lan Yến thận trọng nói những gì mình biết.
Có bao nhiêu kẻ canh gác? Thực lực như thế nào?
Có hai kẻ canh ở bên ngoài nhưng bên trong hần cũng có thêm vài kẻ, bọn chúng đều là cổ võ sư tu vi trên 20 năm, còn một tên thủ lĩnh của bọn chúng, tên này tu vi cao hơn ta, ta cũng không thể biết nhưng cũng ước chừng là 50 năm!
Nếu vậy ngươi hãy cùng Lăng Hắc và Lăng Bạch đi tìm căn hầm của bọn chúng, ta sẽ cùng người của Chấp Lệnh Đường cùng bắt tên thủ lĩnh, tuyệt đối không thể làm hắn chạy thoát. - Hắn nheo lại đôi mắt lạnh lẽo mà ra lệnh.
Lan Yến đã rõ! - cô nói rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Hắn vẫn ở đó chờ thời cơ hành động, Lan Yến làm đúng theo điều hắn nói dẫn Lăng Hắc và Lăng Bạch đến căn phòng bí mật của bọn chúng, nơi này đúng thật là có người đang canh gác, khi Lan Yến ra hiệu cả ba người lên cùng một lúc.
Lúc hai tên đang canh gác phát hiện đã phản ứng lại ngay lập tức, thủ thế tấn công, cả hai bên đều có tu vi trên 20 năm nhưng bên Lan Yến nghiêng về số lượng nên chiếm thế thượng phong, hai bên đều tung cước, giơ quyền, chẳng mấy chốc hai tên kia đã kiệt sức.
Ở thời điểm mấu chốt khi nhóm người Lan Yến không chú ý thì có một tên đã dùng một thanh sáo nhỏ thổi lên để gọi thêm đồng bọn đến tiếp ứng, cả ba người kia thấy không xong nên đánh càng hăng hái hơn, tốt nhất nên kết thúc trước khi cứu viện của bọn chúng tới, cuối cùng hai tên kia cũng bị bắt trói lại ném vào một góc, ba người tranh thủ thời gian mở ra cánh cửa dẫn đến căn hầm.
_____
Ở bên kia, sau khi quyết định xong thì một cô gái trong nhóm người la lên nhằm thu hút sự chú ý của hai tên đang canh gác ngoài kìa.
Hai tên kia đang canh gác ngoài kia nghe thấy tiếng động thì vọng vào hỏi chuyện gì đang xảy ra, cô nói vọng ra ngoài.
- Trong này có người ngộ độc, các người cho cô ấy ăn thứ không sạch sẽ sao?
Đây chỉ là lý do cô bịa ra nhưng không ngờ lại là thật, vì một lượng thức ăn đủ cho nhóm người này ba bữa rất nhiều nên bọn chúng quyết định cho những cô gái này ăn thức ăn còn thừa, dù sao khi bán đi rồi đâu có ai phát hiện.
Hai tên canh gác nghe vậy thì do dự có nên đi vào xem không, cô ở bên trong mất kiên nhẫn nói vọng ra.
- Không phải tên hắc y nhân kia đã dặn các ngươi không được để bọn ta xảy ra vấn đề sao? Bây giờ nếu cô ấy bị gì các ngươi có chịu trách nhiệm được không?
Hai tên kia suy nghĩ một hồi cũng đi vào xem, bọn chúng đúng là nhận được lệnh phải trông coi không được để đám người xảy ra chuyện gì nếu không sẽ không bán được, dù sao chỉ là một đám đàn bà chân yếu tay mềm, có thể làm được gì hai cổ võ sư bọn chúng, vì sợ khí thế sẽ dọa bọn họ nên bọn chúng đã thu lại khí thế nhưng chính vì sai lầm này nên khi bọn chúng xem xét cô gái kia thì cô và Mạnh Điềm Điềm đã đứng ở phía sau lưng hai tên đó dồn nội kình vào lòng bàn tay rồi đánh ngất hai tên đó, lúc hai tên đó phát hiện thì đã gần như rơi vào hôn mê.
- Có... Cổ võ sư! - một tên vừa nói xong đã ngất lịm đi.
Những người kia thấy hai tên đó đã ngất thì vui vẻ reo hò.
- Mọi người tranh thủ đi nhanh khỏi đây, do thực lực tương đương nên hai tên này sẽ ngất không lâu đâu. - cô nói xong thì đưa cả đám đi ra ngoài.
Cô dẫn đầu những người đó đưa đi ra ngoài, trùng hợp giữa đường lại gặp phải Lăng Hắc, Lăng Bạch và Lan Yến, cô nhìn cách ăn mặc kì lạ của ba người đó nghĩ ba người đó là quân tiếp viện nên cô và Mạnh Điềm Điềm chắn phía trước nói với những người phía sau.
- Tôi và cô ấy ở lại cản, những người khác chạy nhanh lên! - cô là kiểu người nói ít làm nhiều nên vừa nói xong đã xông lên, Mạnh Điềm Điềm bên cạnh thấy cô xông lên nên cũng xông lên.
Vậy là hoa khôi chúng ta đã tìm được ý trung nhân rồi, thật là tiếc cho những vị khách quan, vậy là phải đợi lần sau rồi nhưng tửu lâu chúng tôi vẫn còn rất nhiều mỹ nhân, các vị cũng có thể có sự lựa chọn khác. - cô gái cười uyển chuyển nháy mắt với những người đàn ông kia.
Những người đó trong lòng thất vọng lại một phần ghi thù hắn, vài kẻ trong đó còn trắng trợn trừng mắt hắn. Thuộc hạ bên cạnh hắn thấy như vậy thì trừng mắt lại tên kia.
Hắn như cũ bình tĩnh cùng cô gái đi vào một phòng nghỉ riêng, hắn im lặng ngồi trên giường còn cô gái thì đi lại gần cách chỗ hắn hai mét rồi quỳ một chân xuống.
Lan Yến tham kiến thiếu chủ! - Giọng cô gái bây giờ không còn mang theo uyển chuyển quến rũ nữa mà là một giọng nói cứng rắn lạnh lùng, lại mang theo cung kính với người trước mặt.
Ngươi ở đây có phát hiện được điều gì không? - ánh mắt hắn lạnh lùng quét qua người trước mặt.
Ta đúng là có tìm hiểu được bên dưới tửu lâu này có một căn hầm bí mật, là nơi bọn chúng bắt giữ những cô gái bị mất tích, bọn chúng tính toán đem những cô gái đó đi đến nhà đấu giá để bán cho những phú thương giàu có, chúng ta có nên cứu bọn họ không? - Lan Yến đang quỳ gối do dự mà nhìn hắn.
Tạm thời không lo được nhiều như vậy, trước hết chúng ta sẽ lợi dụng điểm yếu của bọn chúng để có lý do bắt bọn chúng lại, ta cũng đã bàn bạc chuyện này với Đường chủ của Chấp Lệnh Đường, hắn đã bố trí người xung quanh tửu lâu này, chỉ cần ta ra hiệu bọn họ sẽ lập tức xông vào, chúng ta chỉ cần xác định tầng hầm đó ở nơi nào?
Cái này thì thiếu chủ không cần lo bởi vì ta đã biết biết chính xác tầng hầm đó ở đâu, bọn chúng có một căn phòng bí mật, nơi đó được canh giữ nghiêm ngặt, bên trong căn phòng đó có lối xuống tầng hầm. - Lan Yến thận trọng nói những gì mình biết.
Có bao nhiêu kẻ canh gác? Thực lực như thế nào?
Có hai kẻ canh ở bên ngoài nhưng bên trong hần cũng có thêm vài kẻ, bọn chúng đều là cổ võ sư tu vi trên 20 năm, còn một tên thủ lĩnh của bọn chúng, tên này tu vi cao hơn ta, ta cũng không thể biết nhưng cũng ước chừng là 50 năm!
Nếu vậy ngươi hãy cùng Lăng Hắc và Lăng Bạch đi tìm căn hầm của bọn chúng, ta sẽ cùng người của Chấp Lệnh Đường cùng bắt tên thủ lĩnh, tuyệt đối không thể làm hắn chạy thoát. - Hắn nheo lại đôi mắt lạnh lẽo mà ra lệnh.
Lan Yến đã rõ! - cô nói rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Hắn vẫn ở đó chờ thời cơ hành động, Lan Yến làm đúng theo điều hắn nói dẫn Lăng Hắc và Lăng Bạch đến căn phòng bí mật của bọn chúng, nơi này đúng thật là có người đang canh gác, khi Lan Yến ra hiệu cả ba người lên cùng một lúc.
Lúc hai tên đang canh gác phát hiện đã phản ứng lại ngay lập tức, thủ thế tấn công, cả hai bên đều có tu vi trên 20 năm nhưng bên Lan Yến nghiêng về số lượng nên chiếm thế thượng phong, hai bên đều tung cước, giơ quyền, chẳng mấy chốc hai tên kia đã kiệt sức.
Ở thời điểm mấu chốt khi nhóm người Lan Yến không chú ý thì có một tên đã dùng một thanh sáo nhỏ thổi lên để gọi thêm đồng bọn đến tiếp ứng, cả ba người kia thấy không xong nên đánh càng hăng hái hơn, tốt nhất nên kết thúc trước khi cứu viện của bọn chúng tới, cuối cùng hai tên kia cũng bị bắt trói lại ném vào một góc, ba người tranh thủ thời gian mở ra cánh cửa dẫn đến căn hầm.
_____
Ở bên kia, sau khi quyết định xong thì một cô gái trong nhóm người la lên nhằm thu hút sự chú ý của hai tên đang canh gác ngoài kìa.
Hai tên kia đang canh gác ngoài kia nghe thấy tiếng động thì vọng vào hỏi chuyện gì đang xảy ra, cô nói vọng ra ngoài.
- Trong này có người ngộ độc, các người cho cô ấy ăn thứ không sạch sẽ sao?
Đây chỉ là lý do cô bịa ra nhưng không ngờ lại là thật, vì một lượng thức ăn đủ cho nhóm người này ba bữa rất nhiều nên bọn chúng quyết định cho những cô gái này ăn thức ăn còn thừa, dù sao khi bán đi rồi đâu có ai phát hiện.
Hai tên canh gác nghe vậy thì do dự có nên đi vào xem không, cô ở bên trong mất kiên nhẫn nói vọng ra.
- Không phải tên hắc y nhân kia đã dặn các ngươi không được để bọn ta xảy ra vấn đề sao? Bây giờ nếu cô ấy bị gì các ngươi có chịu trách nhiệm được không?
Hai tên kia suy nghĩ một hồi cũng đi vào xem, bọn chúng đúng là nhận được lệnh phải trông coi không được để đám người xảy ra chuyện gì nếu không sẽ không bán được, dù sao chỉ là một đám đàn bà chân yếu tay mềm, có thể làm được gì hai cổ võ sư bọn chúng, vì sợ khí thế sẽ dọa bọn họ nên bọn chúng đã thu lại khí thế nhưng chính vì sai lầm này nên khi bọn chúng xem xét cô gái kia thì cô và Mạnh Điềm Điềm đã đứng ở phía sau lưng hai tên đó dồn nội kình vào lòng bàn tay rồi đánh ngất hai tên đó, lúc hai tên đó phát hiện thì đã gần như rơi vào hôn mê.
- Có... Cổ võ sư! - một tên vừa nói xong đã ngất lịm đi.
Những người kia thấy hai tên đó đã ngất thì vui vẻ reo hò.
- Mọi người tranh thủ đi nhanh khỏi đây, do thực lực tương đương nên hai tên này sẽ ngất không lâu đâu. - cô nói xong thì đưa cả đám đi ra ngoài.
Cô dẫn đầu những người đó đưa đi ra ngoài, trùng hợp giữa đường lại gặp phải Lăng Hắc, Lăng Bạch và Lan Yến, cô nhìn cách ăn mặc kì lạ của ba người đó nghĩ ba người đó là quân tiếp viện nên cô và Mạnh Điềm Điềm chắn phía trước nói với những người phía sau.
- Tôi và cô ấy ở lại cản, những người khác chạy nhanh lên! - cô là kiểu người nói ít làm nhiều nên vừa nói xong đã xông lên, Mạnh Điềm Điềm bên cạnh thấy cô xông lên nên cũng xông lên.