Chương 17: Bại lộ
Ngày hôm sau, người thành thật O chịu đựng cảm giác khó chịu để giúp Lệ Lệ mặc quần áo, khi chồng cũ A tỉnh dậy, gã không nhìn thấy người bên cạnh mình tối qua, liền nhanh chóng đứng dậy rời khỏi giường thì nhìn thấy người thành thật O đang cột tóc cho Lệ Lệ.
Hôm nay Lê Lệ mặc áo khoác màu khoai môn, tối qua ngoài trời đổ mưa, chồng cũ A đi tới vòng tay qua eo người thành thật O: “Sao anh không ngủ thêm một lát.”
Ai mà ngờ được chồng cũ A vừa nói xong thì Lệ Lệ đã chạy qua ôm lấy đùi chồng cũ A, gọi: “Cha, cha ơi.”
Chồng cũ A và người thành thật O: “…”
Người thành thật O nhìn chồng cũ A kiểu khó hiểu, chồng cũ A bế anh trở lại giường, kéo chăn đắp cho anh, sau đó gã bế Lệ Lệ lên và đóng cửa lại, không quên dặn: “Anh ngủ tiếp đi, em sẽ đưa con đi nhà trẻ.”
Người thành thật O nhìn cánh cửa đã bị đóng lại, anh nhíu mày trong đầu xuất hiện rất nhiều câu hỏi chồng chất, nằm một lúc liền không ngăn được cơn buồn ngủ đang vỗ về cơ thể, nên anh từ từ nhắm mắt lại rồi ngủ thiếp đi.
Lệ Lệ ngoan ngoãn ngồi phía sau cầm hộp sữa chua dâu, chồng cũ A lấy hộp sữa chua từ tay con bé và nói: “Con không được uống nữa, đây là hộp thứ hai rồi.”
Lệ Lệ mím môi, tức giận nhìn chồng cũ A rồi nói: “Con muốn.”
Chồng cũ A nói: “Con không được uống nữa. Nếu con uống nhiều sẽ bị đau bụng. Người thành thật O không có ở đây. Dù con có khóc thì ta cũng không mềm lòng.”
Lệ Lệ ôm ba lô nhỏ của mình, nhích người tránh xa gã hơn một chút, nước mắt con bé chực chờ như sắp rơi đến nơi, chồng cũ A đã nhìn thấy chiếc cặp đi học hình con cừu của con bé, trong đó có một chiếc khăn nhỏ và một bộ quần áo để thay.
Chồng cũ A thấy thú vị nên bước tới nói, trông gã hơi vô liêm sỉ: “Ta làm việc này cũng vì muốn tốt cho con thôi.”
Lệ Lệ đưa tay lên nắm mái tóc mà sáng nay gã đã cất công chải chuốt tỉ mỉ, ánh mắt hai người chạm nhau thoang thoảng mùi thuốc súng, tài xế đột nhiên liếc nhìn gương nói: “Thiếu gia, cô bé này giống hệt ngài. Nhất là mỗi khi ngài đang tức giận, đặc biệt là… Đôi mắt đó giống hệt ngài hồi nhỏ.”
Chồng cũ A đột nhiên liếc nhìn Lệ Lệ, nhận ra có gì đó không ổn, gã cũng thấy Lệ Lệ khá giống mình, sau đó gã đưa hộp sữa chua cho con bé rồi nói: “Được rồi, ta sẽ trả lại cho con, đừng giận nữa.”
Advertisement
Trong mắt Lệ Lệ ngấn nước mắt rồi đi qua nhận đồ, sau đó con đặt mông ngồi xuống ghế, tủi thân cọ cọ vào người chồng cũ A.
Trái tim của chồng cũ A lập tức dịu lại, gã chạm vào đầu Lệ Lệ, thì thầm: “Không trách Phó Tang Nhạc lại cưng con như vậy.”
Sau khi người thành thật O tỉnh dậy, anh cảm thấy hơi choáng váng và đoán rằng đêm qua mình đã bị tra tấn đến tận khuya nên tay chân cũng không còn sức lực, cả căn phòng đều tối tăm khiến anh có cảm giác ngột ngạt như bị mắc kẹt trong vòng xoáy.
Trong lúc xuất thần, anh thấy mình như đang quay trở lại thời kỳ động dục cách đây vài năm, khoảnh khắc đó không có ai quan tâm đến anh, còn phải tự mình chịu đựng.
Đột nhiên, trong lúc đang mơ màng thì có một bàn tay đặt lên trán mình, anh nghe thấy giọng chồng cũ A lo lắng và áy náy nói: “Anh bị sốt rồi.”
Khi gã định rời đi gọi bác sĩ thì người thành O đã nắm lấy tay gã, nói: “Anh lạnh quá, em ôm anh một lát được không?”
Chồng cũ A ngồi bên giường: “Phó Tang Nhạc, anh sốt rồi, đều là lỗi của em. Anh buông em ra để em đi gọi bác sĩ tới, được không anh?”
Người thành thật O lắc đầu nói rằng mình lạnh quá, anh còn khóc nức nở nói rằng mỗi lần anh muốn gã đến an ủi mình thì đều không thấy gã xuất hiện.
Chồng cũ A sửng sốt.
Người thành thật O vùi đầu vào chăn, khàn giọng nói: “…Thật ra, tuyến tiết bị cắt đi cũng không sao, anh không muốn tự mình trải qua thời kỳ động dục nữa, anh không muốn trải qua cảm giác đánh mất tôn nghiêm trong thời kỳ động dục.”
Chồng cũ A sững sờ nhấc tấm chăn lên, gã ôm thật chặt người thành thật O vào lòng, vuốt ve lưng anh và miệng gã không ngừng nói lời xin lỗi.
Gã còn rõ nhớ lúc mới trở về cảng D, trước cái chết đột ngột của cha mình khiến gã trở tay không kịp, anh em của cha vốn dĩ mâu thuẫn với nhau nên việc gã bị mất trí nhớ cũng là do những người chú đó lên ra tay.
Khi đó, gã không còn tâm trí để quan tâm đến người thành thật O ở khu R. Cả ngày đầu óc gã chỉ biết loay hoay với mớ hỗn độn của cha để lại, hôm nọ gã nhận được cuộc gọi từ người thành thật O. Thực tế là gã đã chủ động cúp máy mấy lần khi thấy anh gọi. Nhưng sau đó gã lại nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại di động người thành thật O mua cho mình cứ đổ chuông mãi.
Chiếc điện thoại đã bị gã ném đi một lần, sau đó lại được gã nhặt về.
Giọng nói đau đớn và khao khát của người thành thật O truyền đến từ đầu bên kia, gã mở miệng nhưng không nói được gì nên đã cúp máy.
Trên đường đến Cảng D, gã còn nghĩ rằng mình sẽ phải giải quyết một vấn đề.
Thực ra lúc đó gã đã rất hoảng sợ, bởi vì gã không nhớ được chuyện gì, nhưng gã không hiểu sao mình lại có một Omega, dùng những gì hiểu biết đã được giáo dục từ khi còn nhỏ để suy đoán về người thành thật O. Gã liền cảm thấy đó là một Omega vô ơn, có lẽ anh đã biết thân phận thật sự của gã từ lâu, thứ anh muốn lấy được là lợi ích từ gã, bởi vì gã chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có người thực sự yêu gã.
Liệu rằng, sẽ có người thật sự yêu gã khi gã chẳng có gì trong tay?
Khi đó gã chà đạp sự chân thành của Phó Tang Nhạc xuống bùn, gã chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ ăn năn sám hối vì sự ích kỷ và kiêu ngạo của mình.
Chồng cũ A kịp rút tay mình ra và đi gọi bác sĩ, bác sĩ nói cơ thể của người thành thật O yếu hơn Omega bình thường, bởi vì tuyến thể đã bị tổn thương nên khả năng hệ miễn dịch sẽ kém hơn bình thường, nên anh cần chú ý hơn đến điều đó mỗi ngày.
Chồng cũ A khổ sở chạm vào khuôn mặt nóng bừng của người thành thật O, nói rằng gã đã hiểu và sẽ ở lại với người thành thật O cả buổi trưa.
Khi người thành thật O tỉnh lại thì trời đã xế chiều, anh ngồi thẫn thờ một lúc cảm thấy miệng đắng nghét, đầu vẫn còn lâng lâng, anh có cảm giác như thể chồng cũ A đã cho mình uống thuốc rất đắng nhưng lại rất dịu dàng, gã đã kiên nhẫn dỗ dành anh mà không hề thiếu kiên nhẫn.
Anh rời khỏi giường định đi uống chút nước thì nhìn thấy chồng cũ A, anh tưởng rằng giờ này gã đang làm việc nhưng sao lại đeo tạp dề đứng trong bếp, mà chỉ có một mình gã ở đó.
Người thành thật O nghi ngờ hỏi: “Em đang làm gì vậy?”
Chồng cũ A quay lại: “Sao anh lại rời giường? Anh thấy đỡ hơn chưa? Anh đói rồi à? Em nấu cho anh ăn nhé.”
Người thành thật O bỗng nhiên cảnh giác: “Anh xuống uống nước với lại anh đã thấy khỏe hơn nhiều rồi. Em đang làm gì vậy?”
Chồng cũ A nói: “Mì trứng sốt cà chua.”
Người thành thật O thở phào nhẹ nhõm, anh vẫn nhớ lần trước chồng cũ A nấu cho anh, thịt thì chưa chín, mì trứng sốt cà chua chắc là dễ làm.
Chồng cũ A bảo anh đừng đi lại, rồi rót cho anh một ly nước nóng, người thành thật O ngồi vào bàn ăn, ngơ ngác nhìn bóng lưng chồng cũ A, anh cảm thấy chồng cũ A thật sự đã đã thay đổi rất nhiều, dù là Liêu Dực Tu hay Phó Tu.
Sau khi mì chín, chồng cũ A mang đến cho người thành thật O. Gã ngồi đối diện với anh, tóc tai luộm thuộm trông hơi buồn cười, gã nhìn người thành thật O với ánh mắt sáng rỡ: “Anh ăn nhanh đi, anh đói bụng rồi đúng không? “
Người thành thật O ăn một miếng, chớp mắt: “… Ngon đấy, nhưng hơi mặn.”
Chồng cũ A: “Không ngon sao? Thế thì anh đừng ăn.”
Người thành thật O: “Cũng không tệ lắm, nhưng anh không thể ăn nhiều như vậy. Em có thiên phú trong việc nấu ăn. Dù sao thì em cũng chưa nấu món này mấy lần nên làm như vậy cũng khá rồi.”
Chồng cũ A tự hào nói: “Vậy anh không ăn được thì em sẽ ăn giúp anh. Sau này em sẽ nấu nhiều hơn cho anh.”
Người thành thật O hỏi: “Em không đi làm sao? Liêu Dực Tu rất bận.”
Chồng cũ A sửng sốt: “Thực ra công việc rất nhàm chán. Mỗi ngày đều phải tham dự những cuộc họp không liên quan và tham gia những trò giải trí nhàm chán cũng không thú vị bằng việc ở bên anh.”
Người thành thật O ăn thêm mấy miếng rồi nói không ăn được nữa, thế là chồng cũ A nhanh chóng dọn nốt phần còn lại cho anh rồi dọn bát đũa đem đi rửa, đột nhiên gã quay sang người thành thật O nói: “Cuối tuần này là sinh nhật của em.”
Người thành thật O chợt nhận ra buổi tiệc mừng sinh nhật cuối tuần kia kỳ thật là ngày anh cứu chồng trước A. Bởi vì lúc ấy chồng trước A không nhớ rõ gì hết, sau này anh liền xem ngày đó như là ngày sinh nhật của gã.
“Vậy sinh nhật của em là ngày nào?”
Chồng cũ A khẳng định hôm đó là sinh nhật của gã, người thành thật O không hiểu được ngày sinh nhật có thể tùy ý thay đổi sao?
“Hôm nay là sinh nhật của em. Trước đây anh chưa từng được tổ chức sinh nhật. Nhưng anh là người đầu tiên tổ chức sinh nhật cho em.”
Thấy chồng cũ A không có ý định tiếp tục, người thành thật O không tiếp tục hỏi mà thay vào đó chồng cũ A tự mình nói: “Cha mẹ em ly hôn trước khi em sinh ra đời. Mẹ đã tái hôn ngay sau khi em được sinh ra. Em chưa bao giờ gặp qua bà ấy. Hồi em còn nhỏ, cha em sẽ rất tức giận khi em nhắc đến mẹ. Nên em không bao giờ nhắc đến bà ấy trước mặt ông nữa.”
Người thành thật O nhìn vẻ mặt ảm đạm của chồng cũ A, anh nghĩ, với gia cảnh bề thế như vậy, lẽ ra từ nhỏ gã phải được hưởng một cuộc đời vô tư giữa phồn hoa xa xỉ, anh không nghĩ tới chuyện này nên cảm thấy buồn bã không tả xiết.
Người thành thật O tưởng những người như chồng cũ A sẽ tổ chức sinh nhật hoành tráng giống như cảnh tượng lần đầu tiên anh đến biệt thự, ngày mà người thành thật O khỏi bệnh hoàn toàn lại trùng hợp với sinh nhật của chồng cũ A, nên gã đã không đến công ty trong vài ngày.
Ngày hôm đó, người thành thật O ở trong phòng chơi cùng Lệ Lệ, anh không muốn gặp bất kỳ ai thuộc về vòng xã giao của chồng cũ A, giống như Liêu Dực Tu vẫn muốn chứng tỏ rằng bọn họ vốn không cùng một thế giới nhưng mà biệt thự vẫn yên tĩnh đến lạ.
Khi chồng cũ A gõ cửa, người thành thật O ra mở cửa thì thấy chồng cũ A cầm bó hoa hồng, gã đưa bó hoa lên trước tăng thêm phần tuấn tú cho khuôn mặt: “Sao anh không ra chúc mừng sinh nhật em?”
Người thành thật cầm hoa: “A Tu? Tại sao em lại tặng hoa cho anh?”
Chồng cũ A: “Em muốn tặng cho anh thôi, anh thấy đẹp không?”
“… Đẹp lắm.”
Lệ Lệ chạy ra ôm lấy đùi chồng cũ A. Chồng cũ A bế Lệ Lệ lên nói rằng gã đã đặt bàn ở nhà hàng và sẽ đưa anh đến đó. Họ cùng nhau dùng một bữa tối ngon miệng, Lệ Lê được ngồi trên ghế trẻ em và ăn mì ống.
Chồng cũ A ân cần giúp người thành thật O cắt bít tết, tiếp đó chồng cũ A đưa người thành thật O và Lệ Lệ đi dạo trên bãi biển, bỗng nhiên pháo hoa bừng sáng bầu trời, thắp sáng một nửa màn đêm rất đẹp.
Người thành thật O nhất thời sửng sốt, chồng cũ A ôm anh nói: “Ngày em gặp được anh là ngày may mắn nhất trong cuộc đời, anh đã cho em một cơ hội tái sinh. Vậy anh có thể cho em thêm một cơ hội nữa được không? Em sẽ nắm lấy chặt cơ hội và chăm sóc anh thật tốt.”
Ánh mắt người thành thật O hiện lên vẻ xúc động mà nhìn chồng cũ A, lúc này Lệ Lệ gọi gã một tiếng “Cha”, chồng cũ A bèn sờ đầu con bé: “Em sẽ chăm sóc con bé thật tốt, nhất định sẽ xem Lệ Lệ như con gái ruột của mình.”
Nụ cười tươi của người hành thật O bỗng cứng đờ ngay tại chỗ.
Hôm nay Lê Lệ mặc áo khoác màu khoai môn, tối qua ngoài trời đổ mưa, chồng cũ A đi tới vòng tay qua eo người thành thật O: “Sao anh không ngủ thêm một lát.”
Ai mà ngờ được chồng cũ A vừa nói xong thì Lệ Lệ đã chạy qua ôm lấy đùi chồng cũ A, gọi: “Cha, cha ơi.”
Chồng cũ A và người thành thật O: “…”
Người thành thật O nhìn chồng cũ A kiểu khó hiểu, chồng cũ A bế anh trở lại giường, kéo chăn đắp cho anh, sau đó gã bế Lệ Lệ lên và đóng cửa lại, không quên dặn: “Anh ngủ tiếp đi, em sẽ đưa con đi nhà trẻ.”
Người thành thật O nhìn cánh cửa đã bị đóng lại, anh nhíu mày trong đầu xuất hiện rất nhiều câu hỏi chồng chất, nằm một lúc liền không ngăn được cơn buồn ngủ đang vỗ về cơ thể, nên anh từ từ nhắm mắt lại rồi ngủ thiếp đi.
Lệ Lệ ngoan ngoãn ngồi phía sau cầm hộp sữa chua dâu, chồng cũ A lấy hộp sữa chua từ tay con bé và nói: “Con không được uống nữa, đây là hộp thứ hai rồi.”
Lệ Lệ mím môi, tức giận nhìn chồng cũ A rồi nói: “Con muốn.”
Chồng cũ A nói: “Con không được uống nữa. Nếu con uống nhiều sẽ bị đau bụng. Người thành thật O không có ở đây. Dù con có khóc thì ta cũng không mềm lòng.”
Lệ Lệ ôm ba lô nhỏ của mình, nhích người tránh xa gã hơn một chút, nước mắt con bé chực chờ như sắp rơi đến nơi, chồng cũ A đã nhìn thấy chiếc cặp đi học hình con cừu của con bé, trong đó có một chiếc khăn nhỏ và một bộ quần áo để thay.
Chồng cũ A thấy thú vị nên bước tới nói, trông gã hơi vô liêm sỉ: “Ta làm việc này cũng vì muốn tốt cho con thôi.”
Lệ Lệ đưa tay lên nắm mái tóc mà sáng nay gã đã cất công chải chuốt tỉ mỉ, ánh mắt hai người chạm nhau thoang thoảng mùi thuốc súng, tài xế đột nhiên liếc nhìn gương nói: “Thiếu gia, cô bé này giống hệt ngài. Nhất là mỗi khi ngài đang tức giận, đặc biệt là… Đôi mắt đó giống hệt ngài hồi nhỏ.”
Chồng cũ A đột nhiên liếc nhìn Lệ Lệ, nhận ra có gì đó không ổn, gã cũng thấy Lệ Lệ khá giống mình, sau đó gã đưa hộp sữa chua cho con bé rồi nói: “Được rồi, ta sẽ trả lại cho con, đừng giận nữa.”
Advertisement
Trong mắt Lệ Lệ ngấn nước mắt rồi đi qua nhận đồ, sau đó con đặt mông ngồi xuống ghế, tủi thân cọ cọ vào người chồng cũ A.
Trái tim của chồng cũ A lập tức dịu lại, gã chạm vào đầu Lệ Lệ, thì thầm: “Không trách Phó Tang Nhạc lại cưng con như vậy.”
Sau khi người thành thật O tỉnh dậy, anh cảm thấy hơi choáng váng và đoán rằng đêm qua mình đã bị tra tấn đến tận khuya nên tay chân cũng không còn sức lực, cả căn phòng đều tối tăm khiến anh có cảm giác ngột ngạt như bị mắc kẹt trong vòng xoáy.
Trong lúc xuất thần, anh thấy mình như đang quay trở lại thời kỳ động dục cách đây vài năm, khoảnh khắc đó không có ai quan tâm đến anh, còn phải tự mình chịu đựng.
Đột nhiên, trong lúc đang mơ màng thì có một bàn tay đặt lên trán mình, anh nghe thấy giọng chồng cũ A lo lắng và áy náy nói: “Anh bị sốt rồi.”
Khi gã định rời đi gọi bác sĩ thì người thành O đã nắm lấy tay gã, nói: “Anh lạnh quá, em ôm anh một lát được không?”
Chồng cũ A ngồi bên giường: “Phó Tang Nhạc, anh sốt rồi, đều là lỗi của em. Anh buông em ra để em đi gọi bác sĩ tới, được không anh?”
Người thành thật O lắc đầu nói rằng mình lạnh quá, anh còn khóc nức nở nói rằng mỗi lần anh muốn gã đến an ủi mình thì đều không thấy gã xuất hiện.
Chồng cũ A sửng sốt.
Người thành thật O vùi đầu vào chăn, khàn giọng nói: “…Thật ra, tuyến tiết bị cắt đi cũng không sao, anh không muốn tự mình trải qua thời kỳ động dục nữa, anh không muốn trải qua cảm giác đánh mất tôn nghiêm trong thời kỳ động dục.”
Chồng cũ A sững sờ nhấc tấm chăn lên, gã ôm thật chặt người thành thật O vào lòng, vuốt ve lưng anh và miệng gã không ngừng nói lời xin lỗi.
Gã còn rõ nhớ lúc mới trở về cảng D, trước cái chết đột ngột của cha mình khiến gã trở tay không kịp, anh em của cha vốn dĩ mâu thuẫn với nhau nên việc gã bị mất trí nhớ cũng là do những người chú đó lên ra tay.
Khi đó, gã không còn tâm trí để quan tâm đến người thành thật O ở khu R. Cả ngày đầu óc gã chỉ biết loay hoay với mớ hỗn độn của cha để lại, hôm nọ gã nhận được cuộc gọi từ người thành thật O. Thực tế là gã đã chủ động cúp máy mấy lần khi thấy anh gọi. Nhưng sau đó gã lại nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại di động người thành thật O mua cho mình cứ đổ chuông mãi.
Chiếc điện thoại đã bị gã ném đi một lần, sau đó lại được gã nhặt về.
Giọng nói đau đớn và khao khát của người thành thật O truyền đến từ đầu bên kia, gã mở miệng nhưng không nói được gì nên đã cúp máy.
Trên đường đến Cảng D, gã còn nghĩ rằng mình sẽ phải giải quyết một vấn đề.
Thực ra lúc đó gã đã rất hoảng sợ, bởi vì gã không nhớ được chuyện gì, nhưng gã không hiểu sao mình lại có một Omega, dùng những gì hiểu biết đã được giáo dục từ khi còn nhỏ để suy đoán về người thành thật O. Gã liền cảm thấy đó là một Omega vô ơn, có lẽ anh đã biết thân phận thật sự của gã từ lâu, thứ anh muốn lấy được là lợi ích từ gã, bởi vì gã chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có người thực sự yêu gã.
Liệu rằng, sẽ có người thật sự yêu gã khi gã chẳng có gì trong tay?
Khi đó gã chà đạp sự chân thành của Phó Tang Nhạc xuống bùn, gã chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ ăn năn sám hối vì sự ích kỷ và kiêu ngạo của mình.
Chồng cũ A kịp rút tay mình ra và đi gọi bác sĩ, bác sĩ nói cơ thể của người thành thật O yếu hơn Omega bình thường, bởi vì tuyến thể đã bị tổn thương nên khả năng hệ miễn dịch sẽ kém hơn bình thường, nên anh cần chú ý hơn đến điều đó mỗi ngày.
Chồng cũ A khổ sở chạm vào khuôn mặt nóng bừng của người thành thật O, nói rằng gã đã hiểu và sẽ ở lại với người thành thật O cả buổi trưa.
Khi người thành thật O tỉnh lại thì trời đã xế chiều, anh ngồi thẫn thờ một lúc cảm thấy miệng đắng nghét, đầu vẫn còn lâng lâng, anh có cảm giác như thể chồng cũ A đã cho mình uống thuốc rất đắng nhưng lại rất dịu dàng, gã đã kiên nhẫn dỗ dành anh mà không hề thiếu kiên nhẫn.
Anh rời khỏi giường định đi uống chút nước thì nhìn thấy chồng cũ A, anh tưởng rằng giờ này gã đang làm việc nhưng sao lại đeo tạp dề đứng trong bếp, mà chỉ có một mình gã ở đó.
Người thành thật O nghi ngờ hỏi: “Em đang làm gì vậy?”
Chồng cũ A quay lại: “Sao anh lại rời giường? Anh thấy đỡ hơn chưa? Anh đói rồi à? Em nấu cho anh ăn nhé.”
Người thành thật O bỗng nhiên cảnh giác: “Anh xuống uống nước với lại anh đã thấy khỏe hơn nhiều rồi. Em đang làm gì vậy?”
Chồng cũ A nói: “Mì trứng sốt cà chua.”
Người thành thật O thở phào nhẹ nhõm, anh vẫn nhớ lần trước chồng cũ A nấu cho anh, thịt thì chưa chín, mì trứng sốt cà chua chắc là dễ làm.
Chồng cũ A bảo anh đừng đi lại, rồi rót cho anh một ly nước nóng, người thành thật O ngồi vào bàn ăn, ngơ ngác nhìn bóng lưng chồng cũ A, anh cảm thấy chồng cũ A thật sự đã đã thay đổi rất nhiều, dù là Liêu Dực Tu hay Phó Tu.
Sau khi mì chín, chồng cũ A mang đến cho người thành thật O. Gã ngồi đối diện với anh, tóc tai luộm thuộm trông hơi buồn cười, gã nhìn người thành thật O với ánh mắt sáng rỡ: “Anh ăn nhanh đi, anh đói bụng rồi đúng không? “
Người thành thật O ăn một miếng, chớp mắt: “… Ngon đấy, nhưng hơi mặn.”
Chồng cũ A: “Không ngon sao? Thế thì anh đừng ăn.”
Người thành thật O: “Cũng không tệ lắm, nhưng anh không thể ăn nhiều như vậy. Em có thiên phú trong việc nấu ăn. Dù sao thì em cũng chưa nấu món này mấy lần nên làm như vậy cũng khá rồi.”
Chồng cũ A tự hào nói: “Vậy anh không ăn được thì em sẽ ăn giúp anh. Sau này em sẽ nấu nhiều hơn cho anh.”
Người thành thật O hỏi: “Em không đi làm sao? Liêu Dực Tu rất bận.”
Chồng cũ A sửng sốt: “Thực ra công việc rất nhàm chán. Mỗi ngày đều phải tham dự những cuộc họp không liên quan và tham gia những trò giải trí nhàm chán cũng không thú vị bằng việc ở bên anh.”
Người thành thật O ăn thêm mấy miếng rồi nói không ăn được nữa, thế là chồng cũ A nhanh chóng dọn nốt phần còn lại cho anh rồi dọn bát đũa đem đi rửa, đột nhiên gã quay sang người thành thật O nói: “Cuối tuần này là sinh nhật của em.”
Người thành thật O chợt nhận ra buổi tiệc mừng sinh nhật cuối tuần kia kỳ thật là ngày anh cứu chồng trước A. Bởi vì lúc ấy chồng trước A không nhớ rõ gì hết, sau này anh liền xem ngày đó như là ngày sinh nhật của gã.
“Vậy sinh nhật của em là ngày nào?”
Chồng cũ A khẳng định hôm đó là sinh nhật của gã, người thành thật O không hiểu được ngày sinh nhật có thể tùy ý thay đổi sao?
“Hôm nay là sinh nhật của em. Trước đây anh chưa từng được tổ chức sinh nhật. Nhưng anh là người đầu tiên tổ chức sinh nhật cho em.”
Thấy chồng cũ A không có ý định tiếp tục, người thành thật O không tiếp tục hỏi mà thay vào đó chồng cũ A tự mình nói: “Cha mẹ em ly hôn trước khi em sinh ra đời. Mẹ đã tái hôn ngay sau khi em được sinh ra. Em chưa bao giờ gặp qua bà ấy. Hồi em còn nhỏ, cha em sẽ rất tức giận khi em nhắc đến mẹ. Nên em không bao giờ nhắc đến bà ấy trước mặt ông nữa.”
Người thành thật O nhìn vẻ mặt ảm đạm của chồng cũ A, anh nghĩ, với gia cảnh bề thế như vậy, lẽ ra từ nhỏ gã phải được hưởng một cuộc đời vô tư giữa phồn hoa xa xỉ, anh không nghĩ tới chuyện này nên cảm thấy buồn bã không tả xiết.
Người thành thật O tưởng những người như chồng cũ A sẽ tổ chức sinh nhật hoành tráng giống như cảnh tượng lần đầu tiên anh đến biệt thự, ngày mà người thành thật O khỏi bệnh hoàn toàn lại trùng hợp với sinh nhật của chồng cũ A, nên gã đã không đến công ty trong vài ngày.
Ngày hôm đó, người thành thật O ở trong phòng chơi cùng Lệ Lệ, anh không muốn gặp bất kỳ ai thuộc về vòng xã giao của chồng cũ A, giống như Liêu Dực Tu vẫn muốn chứng tỏ rằng bọn họ vốn không cùng một thế giới nhưng mà biệt thự vẫn yên tĩnh đến lạ.
Khi chồng cũ A gõ cửa, người thành thật O ra mở cửa thì thấy chồng cũ A cầm bó hoa hồng, gã đưa bó hoa lên trước tăng thêm phần tuấn tú cho khuôn mặt: “Sao anh không ra chúc mừng sinh nhật em?”
Người thành thật cầm hoa: “A Tu? Tại sao em lại tặng hoa cho anh?”
Chồng cũ A: “Em muốn tặng cho anh thôi, anh thấy đẹp không?”
“… Đẹp lắm.”
Lệ Lệ chạy ra ôm lấy đùi chồng cũ A. Chồng cũ A bế Lệ Lệ lên nói rằng gã đã đặt bàn ở nhà hàng và sẽ đưa anh đến đó. Họ cùng nhau dùng một bữa tối ngon miệng, Lệ Lê được ngồi trên ghế trẻ em và ăn mì ống.
Chồng cũ A ân cần giúp người thành thật O cắt bít tết, tiếp đó chồng cũ A đưa người thành thật O và Lệ Lệ đi dạo trên bãi biển, bỗng nhiên pháo hoa bừng sáng bầu trời, thắp sáng một nửa màn đêm rất đẹp.
Người thành thật O nhất thời sửng sốt, chồng cũ A ôm anh nói: “Ngày em gặp được anh là ngày may mắn nhất trong cuộc đời, anh đã cho em một cơ hội tái sinh. Vậy anh có thể cho em thêm một cơ hội nữa được không? Em sẽ nắm lấy chặt cơ hội và chăm sóc anh thật tốt.”
Ánh mắt người thành thật O hiện lên vẻ xúc động mà nhìn chồng cũ A, lúc này Lệ Lệ gọi gã một tiếng “Cha”, chồng cũ A bèn sờ đầu con bé: “Em sẽ chăm sóc con bé thật tốt, nhất định sẽ xem Lệ Lệ như con gái ruột của mình.”
Nụ cười tươi của người hành thật O bỗng cứng đờ ngay tại chỗ.