Chương 18: Ngốc muốn chết
“Em lại gạt anh.”
Chồng cũ A nhìn người thành thật O nói xong, sau đó gã bị anh đụng nhẹ vào vai khi ôm Lệ Lệ rời đi.
Lúc này chồng cũ A mới ý thức được mình vừa nói gì, vội vàng đuổi theo: “Chờ đã, Phó Tang Nhạc, anh tính đi đâu?”
Phía sau là pháo hoa vẫn đang vụt lên rực rỡ, chồng cũ A đành phải hét to hơn một chút: “Em không ngại, em thật sự không ngại, em chỉ cần anh, em chỉ muốn tốt với anh thôi.”
Người thành thật O nhìn gã, trong mắt tràn đầy thất vọng: “Vậy tại sao em lại lừa dối anh một lần nữa? Phó Tu không biết sự tồn tại của Mạnh Tiêu. Em muốn đối xử tốt với anh, vậy tại sao lại lừa dối anh? Phó Tu và Liêu Dực Tu đều là những người lừa đảo.”
Chồng cũ A hoảng hốt: “… Em chưa bao giờ nghĩ đến việc lừa dối anh. Chẳng phải lúc em còn là Phó Tu thì anh đã thích em sao? Em chỉ muốn trả hắn lại cho anh. Em tưởng anh sẽ hạnh phúc. Em biết khi mình là Liêu Dực Tu rất quá đáng, nhưng lúc đó thực sự là em không nhớ được chuyện gì, đến khi em lấy lại được trí nhớ thì đã quá muộn. Em đã tìm anh rất lâu, nhưng khi em tìm được anh thì anh đã kết hôn với người khác và có con.”
Người thành thật O: “… Vậy là em chỉ làm theo những gì anh nói và tự mình bịa ra thứ gì đó giống như đa nhân cách, chính là để làm anh vui thôi à?”
Chồng cũ A cam chịu.
Người thành thật O vùng ra khỏi tay gã, anh hơi suy sụp nói: “Em còn chưa hiểu sao? Nếu anh gặp Liêu Dực Tu từ trước thì anh nhất định sẽ không thích em, nhưng anh lại gặp Phó Tu trước. Anh yêu Phó Tu bởi vì tính tình em ấy thẳng thắn và tốt bụng, cho dù sau này em ấy có xấu tính đến thế nào thì anh vẫn thích em ấy, bởi vì anh chỉ thích bản chất con người ấy chứ không liên quan gì đến em. Bởi vì em đối xử với anh rất tệ, em muốn chơi thì tự chơi một mình đi.”
Pháo hoa đã bắn đợt cuối cùng.
Người thành thật O bế Lệ Lệ rời đi, trong khi chồng cũ A vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh và ngơ ngác đứng ngay tại chỗ.
Nửa đêm, khuôn mặt Tạ Dận đen xì ngồi cạnh chồng cũ A, hắn ngáp dài: “Tôi thực sự ngưỡng mộ anh. Nửa đêm không chịu ngủ mà lại lên cơn khùng điên gì vậy? Mấy ngày trước không phải còn khoe khoang với tôi là người ta đã để ý tới anh rồi sao? Nhanh như vậy đã bị đá rồi.”
Chồng cũ A nâng ly rượu trừng mắt nhìn hắn, Tạ Dận nhờ người làm cho hắn một ly rượu, hắn tỏ ra thích thú: “Không, nếu anh không bị đá thì tại sao tối rồi mà anh lại say xỉn ở đây không chịu về nhà? Hay để tôi sắp xếp mọi chuyện thay anh.”
Chồng cũ A trầm giọng nói: “Cậu nghĩ giờ này cậu đi ra ngoài, sẽ có ai đi tìm cậu sao?”
Tạ Dận nhấp một ngụm rượu: “… Đúng rồi, chỉ có anh mới là người sống về đêm, nhưng sao hôm nay anh lại cầm chai rượu gọi điện cho tôi không dưới mười lần thúc giục tôi ra ngoài uống rượu với anh?”
Chồng cũ A vuốt tóc, tóm tắt ngắn gọn việc mình lại chọc tức O và những gì O đã nói với mình, trên khuôn mặt vốn đang lo lắng của gã bỗng nở một nụ cười ngốc nghếch.
Tạ Dận: “…”
“Anh có thể bình thường được không?”
“Cậu thì biết cái gì? Phó Tang Nhạc nói anh ấy thích tôi. Dù tôi là ai thì anh ấy cũng thích, anh ấy thích con người của tôi.”
Tạ Nhân: “… Chuyện đó đã từng xảy ra.”
Chồng cũ A trừng mắt nhìn: “Cậu biết gì không? Tôi cảm nhận được anh ấy vẫn còn tình cảm với tôi, tôi yêu anh ấy nhiều lắm”.
Tạ Dận: “Nhưng chẳng phải anh ấy đã có một đứa con với chồng mới A sao? Lúc trước tôi đã bảo anh tiễn con bé và A đó đi luôn một thể. Nếu anh muốn bắt người đó vào tay mình và không dính líu đến tên A kia thì tôi đã giải quyết người đó từ sớm rồi.”
Chồng cũ A lắc đầu nói: “Nếu cậu làm như vậy thì người thành thật O sẽ càng ghét cậu hơn. Tôi thực sự muốn tốt cho em ấy.”
Tạ Dân cười nói: “Vậy nếu anh ấy cùng A kia sống hạnh phúc thì anh còn tranh giành tình yêu với hắn được không, anh làm như vậy là vì muốn tốt cho anh ấy sao?”
Chồng cũ A nhìn chằm chằm vào ly rượu, ngẩng đầu nhìn Tạ Dận: “Tên A kia ở sau lưng Phó Tang Nhạc ngoại tình với người khác, thậm chí còn ở cùng nhau.”
Vẻ mặt Tạ Dận kinh ngạc: “Cho nên nếu A kia không có lỗi với Phó Tang Nhạc thì anh cũng sẽ không bắt em ấy về à?”
Chồng cũ A ngơ ngác nói “Ờ”.
Tạ Dận kinh ngạc: “Tôi nói cho anh biết… Tôi theo phải theo đuổi người ta suốt hai năm, mới dám chọn một cái cớ cực kỳ khập khiễng như vậy để làm việc đó. Phó Tang Nhạc tốt số thật, rốt cuộc anh ấy có ma lực gì? Có thể khiến Liêu Dực Tu biến thành bộ dạng như vậy sao? Ôi mẹ nó, tình thánh vãi nồi!”
Chồng cũ A bối rối nói: “Không… Tôi chỉ muốn anh ấy được hạnh phúc. Anh ấy nên được hạnh phúc. Mặc dù tôi rất muốn bóp cổ người đàn ông họ Mạnh đó đến chết nhưng khi nhìn thấy hắn xin lỗi người thành thật O, tôi không cảm thấy vui vẻ chút nào, tôi chỉ lo Phó Tang Nhạc biết được sự thật sẽ buồn thôi.”
Tạ Dận giống như nhìn thấy ma: “…Tàn ác quá.”
Chồng cũ A say khướt, ngày hôm sau quản gia nhìn thấy hai người không nói chuyện với nhau, ông có chút oán hận nhìn thiếu gia say khướt đang ngồi trên bàn ăn mà muốn xoa đầu gã mấy cái.
Người thành thật O phớt lờ gã, cho dù gã nói gì đi chăng nữa.
Chồng cũ A không còn cách nào khác đành phải thắt chặt an ninh của biệt thự, lỡ như người thành thật O lặng lẽ trốn đi thì sao?
Người thành thật O thờ ơ nói: “Em sẽ không ôm nợ của em bỏ trốn. Tệ nhất là anh sẽ làm việc cho em đến hết đời”.
Chồng cũ A cảm thấy chán nản dường như mình lại phạm sai lầm.
Suốt một tuần người thành thật O không nói chuyện với gã, mọi người trong công ty nhìn thấy sếp của họ đi theo thư ký của gã để hỏi thăm tình hình sinh hoạt của anh suốt một tuần, lúc đầu ai cũng tưởng chừng như sắp rớt hàm, nhưng sau đó mọi người cũng quen dần.
Vào ngày sinh nhật của Lệ Lệ, chồng mới A đề nghị dẫn Lệ Lệ đi thủy cung, còn chồng cũ A thì đề nghị tổ chức sinh nhật cho Lệ Lệ trong biệt thự, người thành thật O liền tuyệt tình nói: “Không cần, chúng tôi mới là một gia đình.”
Chồng cũ A bị anh từ chối, gã rất uể oải và năn nỉ đòi đưa người thành thật O và Lệ Lệ đi thủy cung, nhưng người thành thật O nói tùy gã vậy.
Chồng mới A đã chờ đợi ở thủy cung từ lâu, Lệ Lệ nhìn thấy chồng mới A liền vui mừng chạy tới và gọi anh trai vài lần, chồng cũ A không khỏi cảm thấy tự hào, đây là biệt hiệu gì vậy? Lệ Lệ gọi gã là cha, mặc dù chuyện đó là do gã lừa con bé.
Chồng cũ A gượng cười, đưa ba lô của Lệ Lệ cho chồng mới A, gã giả vờ hào phóng: “Mọi người đi chơi vui vẻ nhé.”
Chồng mới A vẫn còn khá sợ chồng cũ A. Hắn liếc nhìn người thành thật O đang đứng ở một bên rồi nói nhanh: “Anh ơi, chúng ta vào thôi.”
Lệ Lệ tiến tới kéo tay chồng cũ A, con muốn gã đi cùng, chồng cũ A hận không thể hôn má Lệ Lệ hai cái, quả nhiên cảm giác đau đớn là thật, gã quỳ xuống sờ đầu con với nụ cười gượng gạo trên mặt: “Mọi người đi chơi vui nhé, cha đợi con ở bên ngoài.”
Mỗi lần gã tiến một bước đều quay lại nhìn mấy lần, bóng lưng gã trông vô cùng đau khổ.
Chồng mới A: “…”
Khi chồng cũ A quay lại thì cả ba người đã biến mất.
Chồng cũ A: “…”
Lúc đầu Lệ Lệ còn gọi cha nhưng khi nhìn thấy đàn cá ở viện hải dương nhiều màu sắc, con bé liền quên hết tất cả mọi chuyện, người chồng mới A nói với người thành thật O: “Anh ấy rất tốt với Lệ Lệ, hình như Lệ Lệ cũng rất thích anh ấy”.
Người thành thật O gật đầu, không thể phủ nhận rằng chồng cũ A thực sự coi Lệ Lệ như con gái ruột của mình.
Chồng cũ A giơ tấm bản đồ thủy cung và giấu người vào trong góc, nhìn ba người kia cách đó không xa, lúc này gã không khỏi muốn hút một điếu thuốc nhưng nhìn tấm biển cấm hút thuốc bên cạnh thì kìm lại.
Đột nhiên, gã thấy chồng mới A quay lại sau đó tiến lại gần người thành thật O nói gì đó không rõ, người thành thật O cũng quay lại nhìn khiến chồng cũ A vội vàng trốn kỹ.
Nhưng khi gã thò đầu ra lần nữa thì bọn họ đã biến mất.
Chồng cũ A vò nát tấm bản đồ trong tay, gã tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy ai nên đành ngồi xổm trong một góc hút thuốc, không quan tâm đến hình tượng mà u sầu.
Đột nhiên, phía sau lưng bị ai đó vỗ nhẹ, gã quay người lại thì thấy Lệ Lệ đang đội một chiếc băng đô hình chim cánh cụt, trên tay con cầm hai cây kem, trong lúc chồng cũ A còn đang ngơ ngác thì con bé đã đưa một cây kem được đưa cho gã.
Người thành thật O đứng cách đó không xa: “Người gì mà ngốc muốn chết, không biết trốn chỗ nào tốt hơn sao? Vừa quay đầu lại đã nhìn thấy rồi.”
Chồng cũ A nghĩ: Không có tên họ Mạnh ở đây, thật hay quá.
Vừa rồi, chồng mới A luôn cảm nhận được có một ánh mắt bất cứ lúc nào cũng đổ dồn vào mình, liền nói với người thành thật O: “Anh ơi, nếu không có chuyện gì thì em có thể rời đi trước được không? Sức tấn công của chồng cũ của anh mạnh quá, em không thể chịu nổi pheromone của hắn, với lại em nghĩ hắn cũng muốn mừng sinh nhật của Lệ Lệ.”
Chồng cũ A nhìn người thành thật O nói xong, sau đó gã bị anh đụng nhẹ vào vai khi ôm Lệ Lệ rời đi.
Lúc này chồng cũ A mới ý thức được mình vừa nói gì, vội vàng đuổi theo: “Chờ đã, Phó Tang Nhạc, anh tính đi đâu?”
Phía sau là pháo hoa vẫn đang vụt lên rực rỡ, chồng cũ A đành phải hét to hơn một chút: “Em không ngại, em thật sự không ngại, em chỉ cần anh, em chỉ muốn tốt với anh thôi.”
Người thành thật O nhìn gã, trong mắt tràn đầy thất vọng: “Vậy tại sao em lại lừa dối anh một lần nữa? Phó Tu không biết sự tồn tại của Mạnh Tiêu. Em muốn đối xử tốt với anh, vậy tại sao lại lừa dối anh? Phó Tu và Liêu Dực Tu đều là những người lừa đảo.”
Chồng cũ A hoảng hốt: “… Em chưa bao giờ nghĩ đến việc lừa dối anh. Chẳng phải lúc em còn là Phó Tu thì anh đã thích em sao? Em chỉ muốn trả hắn lại cho anh. Em tưởng anh sẽ hạnh phúc. Em biết khi mình là Liêu Dực Tu rất quá đáng, nhưng lúc đó thực sự là em không nhớ được chuyện gì, đến khi em lấy lại được trí nhớ thì đã quá muộn. Em đã tìm anh rất lâu, nhưng khi em tìm được anh thì anh đã kết hôn với người khác và có con.”
Người thành thật O: “… Vậy là em chỉ làm theo những gì anh nói và tự mình bịa ra thứ gì đó giống như đa nhân cách, chính là để làm anh vui thôi à?”
Chồng cũ A cam chịu.
Người thành thật O vùng ra khỏi tay gã, anh hơi suy sụp nói: “Em còn chưa hiểu sao? Nếu anh gặp Liêu Dực Tu từ trước thì anh nhất định sẽ không thích em, nhưng anh lại gặp Phó Tu trước. Anh yêu Phó Tu bởi vì tính tình em ấy thẳng thắn và tốt bụng, cho dù sau này em ấy có xấu tính đến thế nào thì anh vẫn thích em ấy, bởi vì anh chỉ thích bản chất con người ấy chứ không liên quan gì đến em. Bởi vì em đối xử với anh rất tệ, em muốn chơi thì tự chơi một mình đi.”
Pháo hoa đã bắn đợt cuối cùng.
Người thành thật O bế Lệ Lệ rời đi, trong khi chồng cũ A vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh và ngơ ngác đứng ngay tại chỗ.
Nửa đêm, khuôn mặt Tạ Dận đen xì ngồi cạnh chồng cũ A, hắn ngáp dài: “Tôi thực sự ngưỡng mộ anh. Nửa đêm không chịu ngủ mà lại lên cơn khùng điên gì vậy? Mấy ngày trước không phải còn khoe khoang với tôi là người ta đã để ý tới anh rồi sao? Nhanh như vậy đã bị đá rồi.”
Chồng cũ A nâng ly rượu trừng mắt nhìn hắn, Tạ Dận nhờ người làm cho hắn một ly rượu, hắn tỏ ra thích thú: “Không, nếu anh không bị đá thì tại sao tối rồi mà anh lại say xỉn ở đây không chịu về nhà? Hay để tôi sắp xếp mọi chuyện thay anh.”
Chồng cũ A trầm giọng nói: “Cậu nghĩ giờ này cậu đi ra ngoài, sẽ có ai đi tìm cậu sao?”
Tạ Dận nhấp một ngụm rượu: “… Đúng rồi, chỉ có anh mới là người sống về đêm, nhưng sao hôm nay anh lại cầm chai rượu gọi điện cho tôi không dưới mười lần thúc giục tôi ra ngoài uống rượu với anh?”
Chồng cũ A vuốt tóc, tóm tắt ngắn gọn việc mình lại chọc tức O và những gì O đã nói với mình, trên khuôn mặt vốn đang lo lắng của gã bỗng nở một nụ cười ngốc nghếch.
Tạ Dận: “…”
“Anh có thể bình thường được không?”
“Cậu thì biết cái gì? Phó Tang Nhạc nói anh ấy thích tôi. Dù tôi là ai thì anh ấy cũng thích, anh ấy thích con người của tôi.”
Tạ Nhân: “… Chuyện đó đã từng xảy ra.”
Chồng cũ A trừng mắt nhìn: “Cậu biết gì không? Tôi cảm nhận được anh ấy vẫn còn tình cảm với tôi, tôi yêu anh ấy nhiều lắm”.
Tạ Dận: “Nhưng chẳng phải anh ấy đã có một đứa con với chồng mới A sao? Lúc trước tôi đã bảo anh tiễn con bé và A đó đi luôn một thể. Nếu anh muốn bắt người đó vào tay mình và không dính líu đến tên A kia thì tôi đã giải quyết người đó từ sớm rồi.”
Chồng cũ A lắc đầu nói: “Nếu cậu làm như vậy thì người thành thật O sẽ càng ghét cậu hơn. Tôi thực sự muốn tốt cho em ấy.”
Tạ Dân cười nói: “Vậy nếu anh ấy cùng A kia sống hạnh phúc thì anh còn tranh giành tình yêu với hắn được không, anh làm như vậy là vì muốn tốt cho anh ấy sao?”
Chồng cũ A nhìn chằm chằm vào ly rượu, ngẩng đầu nhìn Tạ Dận: “Tên A kia ở sau lưng Phó Tang Nhạc ngoại tình với người khác, thậm chí còn ở cùng nhau.”
Vẻ mặt Tạ Dận kinh ngạc: “Cho nên nếu A kia không có lỗi với Phó Tang Nhạc thì anh cũng sẽ không bắt em ấy về à?”
Chồng cũ A ngơ ngác nói “Ờ”.
Tạ Dận kinh ngạc: “Tôi nói cho anh biết… Tôi theo phải theo đuổi người ta suốt hai năm, mới dám chọn một cái cớ cực kỳ khập khiễng như vậy để làm việc đó. Phó Tang Nhạc tốt số thật, rốt cuộc anh ấy có ma lực gì? Có thể khiến Liêu Dực Tu biến thành bộ dạng như vậy sao? Ôi mẹ nó, tình thánh vãi nồi!”
Chồng cũ A bối rối nói: “Không… Tôi chỉ muốn anh ấy được hạnh phúc. Anh ấy nên được hạnh phúc. Mặc dù tôi rất muốn bóp cổ người đàn ông họ Mạnh đó đến chết nhưng khi nhìn thấy hắn xin lỗi người thành thật O, tôi không cảm thấy vui vẻ chút nào, tôi chỉ lo Phó Tang Nhạc biết được sự thật sẽ buồn thôi.”
Tạ Dận giống như nhìn thấy ma: “…Tàn ác quá.”
Chồng cũ A say khướt, ngày hôm sau quản gia nhìn thấy hai người không nói chuyện với nhau, ông có chút oán hận nhìn thiếu gia say khướt đang ngồi trên bàn ăn mà muốn xoa đầu gã mấy cái.
Người thành thật O phớt lờ gã, cho dù gã nói gì đi chăng nữa.
Chồng cũ A không còn cách nào khác đành phải thắt chặt an ninh của biệt thự, lỡ như người thành thật O lặng lẽ trốn đi thì sao?
Người thành thật O thờ ơ nói: “Em sẽ không ôm nợ của em bỏ trốn. Tệ nhất là anh sẽ làm việc cho em đến hết đời”.
Chồng cũ A cảm thấy chán nản dường như mình lại phạm sai lầm.
Suốt một tuần người thành thật O không nói chuyện với gã, mọi người trong công ty nhìn thấy sếp của họ đi theo thư ký của gã để hỏi thăm tình hình sinh hoạt của anh suốt một tuần, lúc đầu ai cũng tưởng chừng như sắp rớt hàm, nhưng sau đó mọi người cũng quen dần.
Vào ngày sinh nhật của Lệ Lệ, chồng mới A đề nghị dẫn Lệ Lệ đi thủy cung, còn chồng cũ A thì đề nghị tổ chức sinh nhật cho Lệ Lệ trong biệt thự, người thành thật O liền tuyệt tình nói: “Không cần, chúng tôi mới là một gia đình.”
Chồng cũ A bị anh từ chối, gã rất uể oải và năn nỉ đòi đưa người thành thật O và Lệ Lệ đi thủy cung, nhưng người thành thật O nói tùy gã vậy.
Chồng mới A đã chờ đợi ở thủy cung từ lâu, Lệ Lệ nhìn thấy chồng mới A liền vui mừng chạy tới và gọi anh trai vài lần, chồng cũ A không khỏi cảm thấy tự hào, đây là biệt hiệu gì vậy? Lệ Lệ gọi gã là cha, mặc dù chuyện đó là do gã lừa con bé.
Chồng cũ A gượng cười, đưa ba lô của Lệ Lệ cho chồng mới A, gã giả vờ hào phóng: “Mọi người đi chơi vui vẻ nhé.”
Chồng mới A vẫn còn khá sợ chồng cũ A. Hắn liếc nhìn người thành thật O đang đứng ở một bên rồi nói nhanh: “Anh ơi, chúng ta vào thôi.”
Lệ Lệ tiến tới kéo tay chồng cũ A, con muốn gã đi cùng, chồng cũ A hận không thể hôn má Lệ Lệ hai cái, quả nhiên cảm giác đau đớn là thật, gã quỳ xuống sờ đầu con với nụ cười gượng gạo trên mặt: “Mọi người đi chơi vui nhé, cha đợi con ở bên ngoài.”
Mỗi lần gã tiến một bước đều quay lại nhìn mấy lần, bóng lưng gã trông vô cùng đau khổ.
Chồng mới A: “…”
Khi chồng cũ A quay lại thì cả ba người đã biến mất.
Chồng cũ A: “…”
Lúc đầu Lệ Lệ còn gọi cha nhưng khi nhìn thấy đàn cá ở viện hải dương nhiều màu sắc, con bé liền quên hết tất cả mọi chuyện, người chồng mới A nói với người thành thật O: “Anh ấy rất tốt với Lệ Lệ, hình như Lệ Lệ cũng rất thích anh ấy”.
Người thành thật O gật đầu, không thể phủ nhận rằng chồng cũ A thực sự coi Lệ Lệ như con gái ruột của mình.
Chồng cũ A giơ tấm bản đồ thủy cung và giấu người vào trong góc, nhìn ba người kia cách đó không xa, lúc này gã không khỏi muốn hút một điếu thuốc nhưng nhìn tấm biển cấm hút thuốc bên cạnh thì kìm lại.
Đột nhiên, gã thấy chồng mới A quay lại sau đó tiến lại gần người thành thật O nói gì đó không rõ, người thành thật O cũng quay lại nhìn khiến chồng cũ A vội vàng trốn kỹ.
Nhưng khi gã thò đầu ra lần nữa thì bọn họ đã biến mất.
Chồng cũ A vò nát tấm bản đồ trong tay, gã tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy ai nên đành ngồi xổm trong một góc hút thuốc, không quan tâm đến hình tượng mà u sầu.
Đột nhiên, phía sau lưng bị ai đó vỗ nhẹ, gã quay người lại thì thấy Lệ Lệ đang đội một chiếc băng đô hình chim cánh cụt, trên tay con cầm hai cây kem, trong lúc chồng cũ A còn đang ngơ ngác thì con bé đã đưa một cây kem được đưa cho gã.
Người thành thật O đứng cách đó không xa: “Người gì mà ngốc muốn chết, không biết trốn chỗ nào tốt hơn sao? Vừa quay đầu lại đã nhìn thấy rồi.”
Chồng cũ A nghĩ: Không có tên họ Mạnh ở đây, thật hay quá.
Vừa rồi, chồng mới A luôn cảm nhận được có một ánh mắt bất cứ lúc nào cũng đổ dồn vào mình, liền nói với người thành thật O: “Anh ơi, nếu không có chuyện gì thì em có thể rời đi trước được không? Sức tấn công của chồng cũ của anh mạnh quá, em không thể chịu nổi pheromone của hắn, với lại em nghĩ hắn cũng muốn mừng sinh nhật của Lệ Lệ.”