Chương : 204
"Cô" Ngự Giao đẩy cơ thể người phụ nữ ra, nhưng cơ thể cô ta yếu ớt như không xương tiếp tục tựa vào trong ngực anh.
"Anh, tôi say..." Người phụ nữ nhẹ nhàng phả ra một hơi, giọng nói quyến rũ chết người.
Trong đầu Ngự Giao đột nhiên hiện lên một hình ảnh, đó chính là ngày đầu tiên mới quen Băng Dao. Hôm đó ở trong quán bar, cô cũng uống say, cơ thể mềm mại không xương tựa vào trong ngực anh, sau đó hai người đã xảy ra chuyện tình một đêm.
Khi Ngự Giao đang nhớ tới vẻ quyến rũ xinh đẹp trước đây của Băng Dao thì bàn tay của người phụ nữ bắt đầu không an phận vuốt ve trên người anh, vô tình hoặc cố ý mà bầu ngực căng đầy của cô ta cọ xát qua lại trên người anh, ý đồ gợi lên dục vọng ham muốn trong con người anh.
Nhưng ngửi được mùi nước hoa nông nặc trên người cô ta, anh không khỏi nhíu mày, cúi đầu nhìn gương mặt đầy phấn son của cô ta, trong lòng sinh ra cảm giác chán ghét.
Năm đó gương mặt Băng Dao hoàn toàn không chút phấn son, một nét mộc mạc hồn nhiên, nhưng người phụ nữ này lại tạo cho anh cảm giác giả tạo.
"Cô say rồi, về nhà nghỉ ngơi đi"
"Người ta uống say, về nhà một mình sẽ rất nguy hiểm..." Người phụ nữ vẫn xát người vào anh.
Vì giúp đỡ bạn thân Đồng Bội đã đồng ý cho Phương Chính Đông ra ngoài gặp bạn, nhưng qua những chuyện trước đây cô không còn dám tin tưởng Phương Chính Đông, cô lo tên lăng nhăng kia một khi chạy tới những nơi như thế này sẽ không cẩn thận bị một mỹ nữ nào đó hút hồn đi mất, vì vậy đã lặng lẽ đi theo tới đây.
Vừa biết được căn phòng bọn họ đặt, cô liền rẽ vào khúc ngoặt chuẩn bị lặng lẽ theo dõi, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy hai cơ đang dán chặt vào nhau. Cơ thể một người phụ nữ giống như rắn trườn quấn trên người Ngự Giao, mà người phụ nữ kia lại không phải là Y Thu. Đồng Bội hít sâu một hơi, vội vàng nút vào góc khuất bên cạnh nhìn lén. Biết trước là mấy người đàn ông không đến những nơi này đơn thuần chỉ để uống rượu rồi mà, đưa Ngự Giao ra ngoài giải sầu là chuyện tốt, nhưng không phải là để gian díu với người phụ nữ khác.
Đồng Bội quyết định trước mắt cứ quan sát thêm một lúc, nếu như bọn họ tiến thêm một bước nào đó, cô lập tức gọi điện thoại thông báo cho Y Thu. Giờ phút này Đồng Bội cảm giác bản thân đi theo tới nơi này là vô cùng sáng suốt.
Một lần nữa Ngự Giao đẩy cơ thể người phụ nữ ra "Cô à, tôi còn có chuyện"
"Ưm... anh đừng vô tình như vậy, tối nay... anh có thể đưa tôi về nhà được không" Đôi mắt cô ta khẽ chớp, sử dụng mọi cách để quyến rũ Ngự Giao.
Hai hàng lông mày sắc bén càng lúc càng nhíu chặt, anh nắm chặt vai người phụ nữ, ép cô ta dựa vào tượng sau đó buông tay ra.
"Xin cô tự trọng" Dứt lời, lập tức xoay người rời đi.
Nếu như trong lòng không có DoãnBăng Dao có lẽ tối nay anh sẽ xảy ra chuyện ấy với người phụ nữ kia, một người phụ nữ quyến rũ chủ động lao vào lòng mình đối với một người đàn ông mà nói vô cùng khó cưỡng. Nhưng trong trái tim anh đã có Doãn Băng Dao, cho nên sẽ không bao giờ dính líu đến những người phụ nữ khác cho dù là thân thể.
Đồng Bội núp ở góc khuất, nhìn theo bóng lưng của Ngự Giao, hài lòng gật đầu tự nhủ: "Ôm một người con gái quyến rũ như vậy trong lòng mà không loạn, đúng là một người đàn ông tốt. Tại sao trước đây không phát hiện ra Ngự Giao là người đàn ông tốt như vậy nhỉ"
Thực sự, trên đời này vẫn còn tồn tại những người đàn ông không lăng nhăng, chỉ yêu một người. Chỉ cần trong lòng thực sự chỉ yêu thương một người, thì sẽ không bao giờ để ý tới bất kỳ người nào khác. Nhưng...
Đồng Bội hơi nghi ngờ, người phụ nữ trong lòng Ngự Giao liệu có phải là Y Thu? Không, nhất định không phải. Bất kỳ ai trong số mấy người bạn thân của Ngự Giao đều biết, anh ta vẫn luôn tìm kiếm Băng Dao.
Người phụ nữ khi nãy còn có vẻ say khướt ngồi dậy, nhìn bóng lưng Ngự Giao giậm chân. Sau đó đi về phía Đồng Bội đang núp. Thì ra vừa rồi vì muốn quyến rũ Ngự Giao nên cô ta mới giả bộ say mềm người! Đồng Bội lắc đầu bất đắc dĩ, chỗ này đúng là có đủ loại phụ nữ.
Khi người phụ nữ kia chuẩn bị tới giần, Đồng Bội vội vàng xoay người giả bộ đang làm chuyện khác. Người phụ nữ đó rút điện thoại di động ra gọi điện, nói với người ở đầu bên kia: "Tôi thất bại rồi, anh ta không có hứng thú với tôi"
Đúng lúc những lời này lọt vào trong tai Đồng Bội. Cô vò tóc, cô ta nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ, có âm mưu?
Nghĩ đến đó Đồng Bội lập tức căng thẳng, hơn nữa lòng hiếu kỳ khiến cô quyết định bám theo người phụ nữ kia. Nếu thật sự có người âm mưu muốn quyến rũ Ngự Giao, cô phải nói cho Y Thu biết để đề phòng.
Trong xã hội này, đâu đâu cũng có tiểu tam sẵn sàng chen chân vào hạnh phúc của người khác.
Đi theo người phụ nữ kia, đi qua mấy hành lang nhìn thấy cô ta bước vào một căn phòng. Cô rón rén bước lại gần áp sát tai vào cánh cửa, cẩn thận lắng nghe.. Đột nhiên gương mặt Đồng Bội lộ ra vẻ kinh ngạc, giọng nói của người bên trong chính là của Y Thu!
"Cô làm gì mà khiến anh ấy không có hứng thú với cô, đúng là đồ vô dụng" Y Thu tức giận nói
Người phụ nữ cúi đầu "Xin lỗi, tôi đã rất cố gắng rồi, thậm chí còn dán chặt người vào trong ngực anh ta nhưng anh ta hoàn toàn không có chút phản ứng nào, còn nhiều lần đẩy tôi ra nữa"
Nghe những lời này, Y Thu không biết nên vui mừng hay nên tức giận. Tức giận vì kế hoạch thất thất bại, vui mừng vì mình đã không yêu lầm người.
"Bây giờ phải làm thế nào?" Người phụ nữ lên tiếng hỏi.
"Tôi cho cô thêm mười ngàn, cô hãy thử lại một lần, tối nay anh ấy sẽ ở lại quán bar rất khuya, đợi khi anh ấy sau rồi cô lại tới tìm anh ấy, nhất định phải thành công. Sau khi thành công tôi sẽ đưa cho cô mười ngàn còn lại. Chỉ cần anh ấy ngủ cùng cô một lần, hai mươi ngàn này sẽ thuộc về cô không thiếu một đồng."
"Tôi hiểu" Người phụ nữ cười cười "Vậy tôi ra ngoài trước"
Đồng Bội cả kinh, tại sao Y Thu muốn người phụ nữ đi quyến rũ rồi lên giường cùng chồng mình? Chuyện này thực sự khiến người ta không thể hiểu nổi.
Nghe xong câu nói cuối cùng của người phụ nữ kia, Đồng Bội lo lắng chuẩn bị xoay người đi lại nghe thấy giọng Y Thu vang lên.
"Chờ đã" Y Thu gọi người phụ nữ lại "Nhớ nhất định phải khiến anh ấy đeo bao cao su, sau đó cô phải lập tức đem cái bao đó đến cho tôi trong thời gian ngắn nhất"
"Tôi hiểu rồi"
"Chuyện này nhất định không thể để người khác biết" Giọng nói của Y Thu có vẻ căng thẳng "Nếu như bị phát hiện, cô đừng nghĩ tới chuyện hai mươi ngàn này, mà số phận cả hai chúng ta sẽ rất thê thảm đó" Nếu người phụ nữ này biết người đàn ông cô ta đi quyến rũ là Ngự Giao, nhất định sẽ bị dọa cho sợ chết khiết. Tuy Ngự Giao đã rút khỏi giới xã hội đen, nhưng hành sự độc ác của anh vẫn luôn được lưu truyền.
Đồng Bội đưa tay bịt miệng, sợ bản thân hoảng sợ phát ra tiếng động. Cô như không thể tin vào những điều mình vừa nghe thấy, tại sao Y Thu biến thành như vậy? Chuyện này không giống như lời cô ấy nói với cô. Hơn nữa, cô ấy muốn lấy t*ng trùng của Ngự Giao làm gì?
"Cô à, xin hỏi cô có cần chúng tôi giúp gì không?" một người phụ vụ bước tới bên Đồng Bội hỏi.
Đồng Bội hoảng sợ, đứng bên trong phòng Tô Y Thu cũng nghe thấy giọng nói của người phục vụ.
"Anh, tôi say..." Người phụ nữ nhẹ nhàng phả ra một hơi, giọng nói quyến rũ chết người.
Trong đầu Ngự Giao đột nhiên hiện lên một hình ảnh, đó chính là ngày đầu tiên mới quen Băng Dao. Hôm đó ở trong quán bar, cô cũng uống say, cơ thể mềm mại không xương tựa vào trong ngực anh, sau đó hai người đã xảy ra chuyện tình một đêm.
Khi Ngự Giao đang nhớ tới vẻ quyến rũ xinh đẹp trước đây của Băng Dao thì bàn tay của người phụ nữ bắt đầu không an phận vuốt ve trên người anh, vô tình hoặc cố ý mà bầu ngực căng đầy của cô ta cọ xát qua lại trên người anh, ý đồ gợi lên dục vọng ham muốn trong con người anh.
Nhưng ngửi được mùi nước hoa nông nặc trên người cô ta, anh không khỏi nhíu mày, cúi đầu nhìn gương mặt đầy phấn son của cô ta, trong lòng sinh ra cảm giác chán ghét.
Năm đó gương mặt Băng Dao hoàn toàn không chút phấn son, một nét mộc mạc hồn nhiên, nhưng người phụ nữ này lại tạo cho anh cảm giác giả tạo.
"Cô say rồi, về nhà nghỉ ngơi đi"
"Người ta uống say, về nhà một mình sẽ rất nguy hiểm..." Người phụ nữ vẫn xát người vào anh.
Vì giúp đỡ bạn thân Đồng Bội đã đồng ý cho Phương Chính Đông ra ngoài gặp bạn, nhưng qua những chuyện trước đây cô không còn dám tin tưởng Phương Chính Đông, cô lo tên lăng nhăng kia một khi chạy tới những nơi như thế này sẽ không cẩn thận bị một mỹ nữ nào đó hút hồn đi mất, vì vậy đã lặng lẽ đi theo tới đây.
Vừa biết được căn phòng bọn họ đặt, cô liền rẽ vào khúc ngoặt chuẩn bị lặng lẽ theo dõi, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy hai cơ đang dán chặt vào nhau. Cơ thể một người phụ nữ giống như rắn trườn quấn trên người Ngự Giao, mà người phụ nữ kia lại không phải là Y Thu. Đồng Bội hít sâu một hơi, vội vàng nút vào góc khuất bên cạnh nhìn lén. Biết trước là mấy người đàn ông không đến những nơi này đơn thuần chỉ để uống rượu rồi mà, đưa Ngự Giao ra ngoài giải sầu là chuyện tốt, nhưng không phải là để gian díu với người phụ nữ khác.
Đồng Bội quyết định trước mắt cứ quan sát thêm một lúc, nếu như bọn họ tiến thêm một bước nào đó, cô lập tức gọi điện thoại thông báo cho Y Thu. Giờ phút này Đồng Bội cảm giác bản thân đi theo tới nơi này là vô cùng sáng suốt.
Một lần nữa Ngự Giao đẩy cơ thể người phụ nữ ra "Cô à, tôi còn có chuyện"
"Ưm... anh đừng vô tình như vậy, tối nay... anh có thể đưa tôi về nhà được không" Đôi mắt cô ta khẽ chớp, sử dụng mọi cách để quyến rũ Ngự Giao.
Hai hàng lông mày sắc bén càng lúc càng nhíu chặt, anh nắm chặt vai người phụ nữ, ép cô ta dựa vào tượng sau đó buông tay ra.
"Xin cô tự trọng" Dứt lời, lập tức xoay người rời đi.
Nếu như trong lòng không có DoãnBăng Dao có lẽ tối nay anh sẽ xảy ra chuyện ấy với người phụ nữ kia, một người phụ nữ quyến rũ chủ động lao vào lòng mình đối với một người đàn ông mà nói vô cùng khó cưỡng. Nhưng trong trái tim anh đã có Doãn Băng Dao, cho nên sẽ không bao giờ dính líu đến những người phụ nữ khác cho dù là thân thể.
Đồng Bội núp ở góc khuất, nhìn theo bóng lưng của Ngự Giao, hài lòng gật đầu tự nhủ: "Ôm một người con gái quyến rũ như vậy trong lòng mà không loạn, đúng là một người đàn ông tốt. Tại sao trước đây không phát hiện ra Ngự Giao là người đàn ông tốt như vậy nhỉ"
Thực sự, trên đời này vẫn còn tồn tại những người đàn ông không lăng nhăng, chỉ yêu một người. Chỉ cần trong lòng thực sự chỉ yêu thương một người, thì sẽ không bao giờ để ý tới bất kỳ người nào khác. Nhưng...
Đồng Bội hơi nghi ngờ, người phụ nữ trong lòng Ngự Giao liệu có phải là Y Thu? Không, nhất định không phải. Bất kỳ ai trong số mấy người bạn thân của Ngự Giao đều biết, anh ta vẫn luôn tìm kiếm Băng Dao.
Người phụ nữ khi nãy còn có vẻ say khướt ngồi dậy, nhìn bóng lưng Ngự Giao giậm chân. Sau đó đi về phía Đồng Bội đang núp. Thì ra vừa rồi vì muốn quyến rũ Ngự Giao nên cô ta mới giả bộ say mềm người! Đồng Bội lắc đầu bất đắc dĩ, chỗ này đúng là có đủ loại phụ nữ.
Khi người phụ nữ kia chuẩn bị tới giần, Đồng Bội vội vàng xoay người giả bộ đang làm chuyện khác. Người phụ nữ đó rút điện thoại di động ra gọi điện, nói với người ở đầu bên kia: "Tôi thất bại rồi, anh ta không có hứng thú với tôi"
Đúng lúc những lời này lọt vào trong tai Đồng Bội. Cô vò tóc, cô ta nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ, có âm mưu?
Nghĩ đến đó Đồng Bội lập tức căng thẳng, hơn nữa lòng hiếu kỳ khiến cô quyết định bám theo người phụ nữ kia. Nếu thật sự có người âm mưu muốn quyến rũ Ngự Giao, cô phải nói cho Y Thu biết để đề phòng.
Trong xã hội này, đâu đâu cũng có tiểu tam sẵn sàng chen chân vào hạnh phúc của người khác.
Đi theo người phụ nữ kia, đi qua mấy hành lang nhìn thấy cô ta bước vào một căn phòng. Cô rón rén bước lại gần áp sát tai vào cánh cửa, cẩn thận lắng nghe.. Đột nhiên gương mặt Đồng Bội lộ ra vẻ kinh ngạc, giọng nói của người bên trong chính là của Y Thu!
"Cô làm gì mà khiến anh ấy không có hứng thú với cô, đúng là đồ vô dụng" Y Thu tức giận nói
Người phụ nữ cúi đầu "Xin lỗi, tôi đã rất cố gắng rồi, thậm chí còn dán chặt người vào trong ngực anh ta nhưng anh ta hoàn toàn không có chút phản ứng nào, còn nhiều lần đẩy tôi ra nữa"
Nghe những lời này, Y Thu không biết nên vui mừng hay nên tức giận. Tức giận vì kế hoạch thất thất bại, vui mừng vì mình đã không yêu lầm người.
"Bây giờ phải làm thế nào?" Người phụ nữ lên tiếng hỏi.
"Tôi cho cô thêm mười ngàn, cô hãy thử lại một lần, tối nay anh ấy sẽ ở lại quán bar rất khuya, đợi khi anh ấy sau rồi cô lại tới tìm anh ấy, nhất định phải thành công. Sau khi thành công tôi sẽ đưa cho cô mười ngàn còn lại. Chỉ cần anh ấy ngủ cùng cô một lần, hai mươi ngàn này sẽ thuộc về cô không thiếu một đồng."
"Tôi hiểu" Người phụ nữ cười cười "Vậy tôi ra ngoài trước"
Đồng Bội cả kinh, tại sao Y Thu muốn người phụ nữ đi quyến rũ rồi lên giường cùng chồng mình? Chuyện này thực sự khiến người ta không thể hiểu nổi.
Nghe xong câu nói cuối cùng của người phụ nữ kia, Đồng Bội lo lắng chuẩn bị xoay người đi lại nghe thấy giọng Y Thu vang lên.
"Chờ đã" Y Thu gọi người phụ nữ lại "Nhớ nhất định phải khiến anh ấy đeo bao cao su, sau đó cô phải lập tức đem cái bao đó đến cho tôi trong thời gian ngắn nhất"
"Tôi hiểu rồi"
"Chuyện này nhất định không thể để người khác biết" Giọng nói của Y Thu có vẻ căng thẳng "Nếu như bị phát hiện, cô đừng nghĩ tới chuyện hai mươi ngàn này, mà số phận cả hai chúng ta sẽ rất thê thảm đó" Nếu người phụ nữ này biết người đàn ông cô ta đi quyến rũ là Ngự Giao, nhất định sẽ bị dọa cho sợ chết khiết. Tuy Ngự Giao đã rút khỏi giới xã hội đen, nhưng hành sự độc ác của anh vẫn luôn được lưu truyền.
Đồng Bội đưa tay bịt miệng, sợ bản thân hoảng sợ phát ra tiếng động. Cô như không thể tin vào những điều mình vừa nghe thấy, tại sao Y Thu biến thành như vậy? Chuyện này không giống như lời cô ấy nói với cô. Hơn nữa, cô ấy muốn lấy t*ng trùng của Ngự Giao làm gì?
"Cô à, xin hỏi cô có cần chúng tôi giúp gì không?" một người phụ vụ bước tới bên Đồng Bội hỏi.
Đồng Bội hoảng sợ, đứng bên trong phòng Tô Y Thu cũng nghe thấy giọng nói của người phục vụ.