Chương 17 : Yêu tộc điên rồi
Cổ yêu chiến trường ngăn cách Nhân tộc Võ đạo thế giới với Yêu vực phân làm hai đầu nam bắc, phía bắc là Nhân tộc quan ải trấn giữ, phía nam thì là Yêu tộc địa bàn. Lúc này nương theo dị tượng Tử khí đông lai dần biến mất, đêm tối lại một lần nữa phủ xuống thì phía nam cấp thấp Yêu tộc giống như nhận được cái gì mệnh lệnh, lợi dụng đêm tối bí mật hướng về phía bắc Nhân tộc quan ải.
Cùng lúc đó thì ở Nhân tộc quan ải, trường thành cổ lão cao vút dài không biết bao nhiêu vạn dặm từ lâu ngăn cản Yêu tộc xâm lấn đem đến một loại vô hình uy áp khó tả, trên tường thành đủ loại Yêu thú, Hung thú móng vuốt cùng với huyết dịch đen kịt dính ở trên đó tỏa ra khác thường hung sát khí, nếu như người nào không có tâm trí kiên định thì e là đến khả năng đến gần tường thành cũng không được.
“Ừm?”. Một vị trung niên nhân thân hình giống như thiết tháp đứng ở trên đỉnh tường thành đột nhiên phát hiện cái gì, ánh mắt như ưng hướng về phía nam hắc ám.
“Thế nào?”. Cách đó không xa, một cái mỹ lệ thiếu phụ phát hiện ra người này dị thường, ánh mắt hiện lên chút vẻ lo lắng hỏi.
“Xem ra mấy vị Thống lĩnh suy đoán không sai, Nhân tộc ta xuất hiện Tử phủ dị tượng đã để Yêu tộc cảnh giác, bên kia Yêu tộc có động tĩnh”. Trung niên nhân kia thu hồi ánh mắt quay đầu nhìn mỹ phụ nói.
“Bọn hắn lại muốn công thành?”. Mỹ phụ hơi biến sắc hỏi. “Thú triều cũng mới kết thúc được năm ngày mà thôi”.
“E là như vậy”. Trung niên nhân gật đầu. “Đi gõ chuông cảnh báo đi, bất kể Yêu tộc có công kích quan ải hay không thì chúng ta cũng phải cẩn thận đề phòng”.
“Ta liền đi”. Mỹ phụ vội vàng gật đầu, thân hình lập tức như một đạo thanh phong phá không rời đi.
“Tử phủ dị tượng, Chư Đế thời đại”. Nhìn nàng rời đi thì trung niên nhân lại nhìn hướng hắc ám thấp giọng lẩm bẩm. “Yêu tộc tất nhiên sẽ toàn lực truy tìm đem người kia giết chết, chúng ta tại quan ải này có thể làm đó là ngăn cản Yêu tộc tràn vào Nhân tộc thế giới, hi vọng tương lai ngươi có thể sống sót, dẫn đầu Nhân tộc ta đồ diệt Yêu tộc”. Hắn trong lúc nói thì ánh mắt tràn đầy sát khí, ngữ khí lạnh như băng.
“Bồng!”. Cùng lúc đó thì trên thân trung niên nhân này một cỗ uy mãnh khí tức thức tỉnh, người này tu vi thình lình lại là Phong Hoàng cảnh viên mãn!
“Đang!”. “Đang!”. “Đang!”...
Kế ngay sau đó không đủ ba hơi thở thì trong quan ải chỗ nào đó vang lên từng tiếng chấn minh giống như kinh lôi đánh vỡ hắc ám tĩnh lặng, mãi cho đến khi chín tiếng vang này truyền đi thì mới dừng lại.
“Chuyện gì xảy ra? Làm sao chuông cảnh báo lại chấn minh rồi? Liền chín thanh, Yêu tộc lại muốn công thành sao?”.
“Có lẽ là không sai, dị tượng kinh người kia mới vừa kết thúc ta đã cảm thấy không yên, chúng ta Nhân tộc e là đã ra đời một cái thiên tài ghê gớm, Yêu tộc muốn đem nó bóp chết từ trong trứng nước ah!”.
“Kiệt kiệt! Đám súc sinh kia đơn thuần là muốn chết, năm ngày trước ta giết còn chưa đã tay, lần nay hi vọng đó đầy đủ Yêu Vương cho ta giết, kiệt kiệt kiệt...”. Chung vang chấm dứt nhưng bên trong quan ải các nơi lại vang lên đủ loại thanh âm, yên tĩnh quan ải giống như cự thú sống lại, vô số khí tức cường hoành phóng lên thiên không.
“Yêu tộc công thành!”.
“Tất cả Thống lĩnh đến quân doanh tọa trấn!”. Chợt một đạo thanh âm trầm thấp vang vọng toàn bộ quan ải, thiên địa nháy mắt rơi vào trầm mặc, tất cả khí tức cường hoành lúc trước chợt im bặt biến mất, từng cái cường giả câm như hến.
“Vâng lệnh Đại thống lĩnh!”. Quan ải phân làm mười tám quân doanh, lúc này từ mười tám quân doanh này đồng thời vang lên thanh âm đáp ứng. Cùng lúc đó thì mười tám cỗ uy áp giống như liệt nhật hừng hực tọa trấn hư không, phô thiên cái địa ý chí hướng về phía nam Cổ yêu chiến trường giống như là đang đối với Yêu tộc thị uy.
“Rống!”. “Gào!”. Hắc ám bên trong từng tiếng thú hống không dấu hiệu nào vang lên, tiếp ngay sau đó chính là vô số thanh âm cự thú chạy chồm, cho dù là bị hắc ám che đậy thì cũng đều có thể cảm nhận được từ rất xa.
“Ầm...”. “Ầm...”. Từ bên trong Nhân tộc quan ải từng đạo hỏa quang, lôi đình phóng lên trên không rồi nổ tung, ánh sáng từ đó chiếu rọi để cho tu giả Nhân tộc thấy được rõ ràng Yêu tộc đại quân từ rất xa.
“Không thể nào? Yêu tộc điên rồi!”. Nhân tộc một phương tu giả không nhìn thì thôi, một khi nhìn thấy thì đều không ngoại lệ hít vào một ngụm khí lạnh khiếp sợ hô lên. Trước mắt bọn hắn thấy được phàm là nơi ánh sáng có thể chiếu đến thì đều thấy được lít nha lít nhít nhiều không đếm được Yêu tộc cùng Hung thú điên cuồng lao về phía quan ải, ẩn ẩn bên trong đó Phong Hầu cảnh Yêu thú, Phong Vương cảnh Yêu tộc, Hung thú nhiều đến mấy vạn con, số lượng kinh khủng chí cực.
Đối với những người từ lâu sống ở quan ải thì việc Yêu tộc công thành cũng không tính lạ, về để có thể đi vào Nhân tộc thế giới, Yêu tộc bao nhiêu năm qua đều chưa từng ngừng việc tấn công quan ải. Bất quá Nhân tộc có quan ải làm nơi phòng thủ, Yêu tộc tấn công hầu hết đều rất có chừng mực, bước đầu tấn công hầu hết chỉ là thăm dò, thế nhưng tình huống trước mắt cho thấy Yêu tộc lần này không phải tấn công quan ải đơn giản như thế.
Quan ải các nơi quân doanh tướng sĩ đều nhìn thấy được ở trong mắt nhau vẻ kiêng dè, Yêu tộc dẫn theo Hung thú điên cuồng công kích quan ải, bọn hắn bên trong tất nhiên là sẽ có ngươi không còn may mắn sống sót đến ngay mai.
“Mở đại trận thủ hộ!”. Từ tòa quân doanh gần như đồng thời vang lên từng đạo thanh âm ra lệnh lạnh lẽo không có chút nào tình cảm vang lên.
“Vù...”. “Vù...”. Sau đó một khắc thì ở trên tường thành quan ải bắt đầu xuất hiện vô cùng quang mang, từng đạo trận văn cấp tốc nở rộ liên kết với nhau hình thành nên từng cái cường đại trận pháp, trận trận liên hệ chính là mỗi một quân doanh thủ hội đại trận.
“Oành...”. “Hống...”. Đại trận hình thành không lâu thì từ chỗ xa Yêu tộc thúc đẩy Hung thú đại quân cũng đã giết tới, bọn nó tất cả giống như không có chút nào sợ hãi đâm đầu vào trong trận pháp, lực lượng đáng sợ ập tới khiến cho đại trận rung chuyển, bất quá đại trận bên trong đủ loại trận pháp lúc này cũng phát huy ra kinh khủng uy năng, sát trận bộc phát nháy mắt đem lượng lớn Hung thú, Yêu tộc đồ sát, huyết thủy bắn ra bốn phương.
Cùng với đó chính là ở bên trong quan ải các tướng sĩ cùng bộc phát đủ loại công kích tầm xa kết hợp với trận pháp không ngừng chém giết Yêu tộc, Hung thú.
Đi đầu Yêu tộc, Hung thú chết đi vương xuống máu tươi lại càng thêm kích phát đến sau Yêu tộc, Hung thú hung tính, bọn nó công kích vào đại trận thủ hộ càng thêm hung mãnh, mặc cho phía trước đồng loại chết đi cũng không hề có dấu hiệu dừng lại.
Tình cảnh như thế đối với tu giả từ lâu hoạt động trong Cổ yêu chiến trường là vô cùng quen thuộc, bất quá theo thời gian trôi qua, trận pháp thủ hộ rung chuyển không ngừng, bên ngoài Hung thú, Yêu tộc huyết thủy càng là tạo thành một cái cỡ nhỏ huyết hà, bọn nó tổn thương thảm trọng so với trước kia mỗi lần công thành đều nhiều hơn mấy phần.
Tất nhiên, những Hung thú, Yêu tộc chết đi kia cũng không phải là chết uổng, bọn nó lao đến khiến cho đại trận thủ hộ mở ra, thời gian kéo dài cộng thêm không ngừng gánh chịu công kích cũng khiến cho từng tòa đại trận đến giới hạn. Bình thường có thể gánh chịu hơn hai canh giờ tiêu hao thì lúc này ngắn ngủi không đến nửa canh giờ thì đã có trận pháp báo hỏng, trận pháp phòng hộ uy năng bắt đầu giảm xuống.
“Toàn quân chuẩn bị xuất kích, tru diệt Yêu tộc!”. Không biết là tòa quân doanh nào vang lên thanh âm bén nhọn.
“Giết!”. Sau đó không lâu chính là một tiếng thét dài, chỗ kia quân doanh đại trận thủ hộ đột nhiên tách ra một cái đại môn, từ bên trong đó các tướng sĩ giống như một cái trường hà lao ra, chớp mắt đã trộn lẫn vào bên trong đám Yêu tộc, Hung thú, các loại võ kỹ, pháp thuật ầm ầm bộc phát.
“Giết ra ngoài!”. Tiếp đó chính là từng chỗ trận doanh mở ra thủ hộ đại trận, Nhân tộc tướng sĩ kết đội mà đi mang theo bản thân lợi khí lao ra bên ngoài quan ải cùng đám Yêu tộc, Hung thú cận thân chém giết, tình cảnh này bọn hắn quen thuộc nhưng lần này có thể nói là một lần thảm liệt nhất trong trăm năm trở lại đây.
Chỉ là ngắn ngủi một chút thời gian thì đã có rất nhiều Nhân tộc tướng sĩ ngã xuống, tàn thi, tay cụt, huyết nhục chớp mắt bị Hung thú thôn phệ, không có quan ải làm chỗ dựa, Nhân tộc tướng sĩ ở trong chiến trường hỗn loạn này cơ bản là không có chút nào ưu thế, dựa vào tổ đội chém giết là tốt nhất, bất nếu như không may thì kết cục vẫn sẽ là vô cùng thê thảm.
Tại chỗ nào đó quân doanh trên không đừng ba người, bọn hắn phân biệt chính là chỗ quân doanh này Thống lĩnh cùng hai vị Phó thống lĩnh, đứng đầu Thống lĩnh mi tâm khẽ nhíu, ánh mắt nhìn xuống bên dưới chiến trường vô cùng lạnh lẽo nhưng lại giống như kiêng kị cái gì, hai tay để ở sau lưng xiết chặt nhưng đều nhịn lại không có động thủ.
“Thống lĩnh, cho phép thuộc hạ đi giết đám nghiệt súc này!”. Một vị Phó thống lĩnh hai mắt huyết hồng cúi đầu gầm nhẹ.
“Yêu tộc lần này nhìn như vội vàng phát binh nhưng chân chính cường giả cũng đến không ít, chúng ta chỗ quân doanh này có một vị Yêu Đế cùng hai cái Bán bộ Yêu Đế nhìn chằm chằm, chúng ta nếu như lao ra chiến trường thì bọn hắn tất nhiên sẽ không đứng nhìn, đánh cũng khó làm gì được bọn hắn, không tốt còn làm cho phía dưới chiến sĩ ngộ thương”. Thống lĩnh ánh mắt nhìn về chỗ xa âm trầm nói.
“Như vậy chúng ta cái gì cũng không làm? Mặc cho bên dưới tướng sĩ sống chết?”. Vị kia Thống lĩnh nghe vậy nhưng vẫn có chút không cam lòng hỏi.
“Không có cách, chúng ta chỉ có thể chờ Đại thống lĩnh tin tức”. Thống lĩnh lắc đầu. “Chúng ta ở Cổ yêu chiến trường nhiều lúc chính là như thế thân bất do kỷ, không đến thời khắc sống còn, chúng ta e là khó một lần ra tay”.
“Thống lĩnh, Yêu tộc lần này điên cuồng thật là vì cái kia Dị tượng? Chư Đế thời đại đó cũng chỉ là một cái truyền thuyết, dị tượng đó cũng chỉ là Tử phủ dị tượng, cũng không nói lên cái gì đi?”. Còn lại một vị Thống lĩnh cau mày hỏi.
“Yêu tộc nhăm nhe chúng ta Nhân tộc thế giới cũng đã trăm vạn năm, bọn hắn tất nhiên là sẽ không nguyện ý nhìn thấy ta Nhân tộc tái hiện huy hoàng, cho dù chỉ là một cái truyền thuyết, khả năng không lớn thì bọn nó cũng sẽ bóp chết từ trong trứng nước”. Thống lĩnh hơi chút trầm mặc rồi mới nói. “Lại nói cho dù cái kia chỉ là truyền thuyết thì như thế nào? Tử phủ dị tượng kia kinh người như thế, làm tốt ta Nhân tộc không chừng có thể ra một vị Đại Đế, một vị Đại Đế ý vị như thế nào các ngươi có thể hiểu chứ? Đó là tồn tại có thể ảnh hưởng đến Cổ yêu chiến trường cách cục!”.
“Đổi lại là ta, nếu như phát hiện Yêu tộc có thiên kiêu như thế sinh ra thì cũng sẽ không tiếc đại giá phát động chiến tranh, không cầu đánh xuyên Yêu tộc Hung thú đại quân đánh vào Yêu vực, chỉ cần có thể âm thầm để cho sát thủ đi vào Yêu vực ám sát Yêu tộc thiên kiêu kia là đủ”. Dừng lại chốc lát Thống lĩnh kia lại băng lãnh nói.
“Ý của Thống lĩnh là Yêu tộc lần này phát động công kích quan ải chính là muốn để ám tuyến đi vào ta Nhân tộc thế giới ám sát vị thiên kiêu kia?”. Hai vị Phó thống lĩnh cau mày hỏi.
“Yêu tộc tại ta Nhân tộc thế giới vốn đã có ám tuyến, bọn hắn cũng không nhất thiết phải dựa vào lần này đưa thêm ám tuyến vào”. Thống lĩnh khẽ lắc đầu. “Bất quá ta nghĩ lần này Yêu tộc điên cuồng chắc chắn là cũng có liên quan đến vị thiên kiêu kia, chỉ là bọn nó có tính toán gì thì ta cũng không nghĩ ra”.
“Không ngoài ý muốn thì đây nên là vị kia Yêu tộc Thánh Sư thủ bút!”. Thống lĩnh trầm ngâm một chút rồi nói thêm, nâng lên Yêu tộc Thánh Sư thì hắn nơi đáy mắt cũng hiện lên một vòng kiêng dè.
“Ừm?”. Thống lĩnh chợt ngẩng đầu nhìn về phía quan ải chỗ sâu, ánh mắt hiện lên một vòng kinh ngạc xen lẫn vui mừng, sau đó thì mới đối với hai vị Phó thống lĩnh nói. “Xem ra lần chiến đầu này đến sáng sớm sẽ có thể kết thúc”.
“Vì sao?”. Hai vị Phó thống lĩnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc hỏi. Bình thường Yêu tộc tấn công quan ải cũng cần mấy ngày mới kết thúc, lần này bọn nó xuất lực so với dĩ vãng còn hơn mấy lần, theo như bọn hắn thấy thì không có mười ngày nửa tháng thì e là còn không kết thúc ah, làm sao có thể dừng ở sáng sớm?
“Lăng Vũ Phó thống lĩnh đã thành công đột phá Đế Quân, thêm hắn vào cao đoan chiến lực thì chúng ta so với Yêu tộc đại quân mạnh hơn, đem bọn nó đánh cái trở tay không kịp”. Thống lĩnh cười lạnh, đáy mắt hiện lên một vòng kinh khủng sát cơ nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: sttruyen.com