Chương 20 : Đan khí truyền thừa
Dưới sự tò mò, Đoạn Thần tinh thần lực thử thăm dò tinh thần ấn ký mà Lăng Vũ để lại, như vậy hành động bộc phát lại có thể thành công quả thực là một cái ngoài ý muốn, vô số tin tức kia giống như là thác nước chảy vào trong Đoạn Ngọc nguyên thần, một loại phản ứng tự nhiên mà trở thành Đoạn Ngọc ký ức.
Đan khí truyền thừa!
Đây đúng là nội dung bên trong truyền thừa ấn ký mà Lăng Vũ phong ấn trong Đoạn Ngọc Tử phủ, bắt đầu trong đó chính là giới thiệu một chút cơ bản về luyện đan, luyện khí tỉ như các bước luyện đan, luyện khí, nguyên liệu...
Luyện đan bốn bước là tinh luyện thảo dược, phối trộn, tạo hình cùng truyền linh.
Luyện khí năm bước là tinh luyện vật liệu, phối trộn, tạo hình, khắc văn cùng làm nguội.
Luyện đan, luyện khí mỗi một bước đều được diễn giải cặn kẽ, Đoạn Ngọc trong quá trình tiếp nhận những tin tức này thì giống như một cái học đồ lắng nghe đạo sư giảng bài, một điểm tốt ở đây đó là hắn gần như không cần phải gắng sức chút nào thì những tri thức này đã lạc ấn trong đầu trở thành một phần ký ức của hắn.
Trong những ký ức này liên quan đến thảo dược, tinh thiết, tinh cương các loại bảo vật luyện đan, luyện khí có chút Đoạn Ngọc nhận biết nhưng có đến tám thành hắn là lần đầu tiên được nghe nhắc tới, mỗi một loại đều có hình ảnh cùng mô tả để cho Đoạn Ngọc cảm thấy Luyện đan, Luyện khí cần đến đủ loại thần kỳ bách quái đồ vật.
Tiếp đó chính là dược lý của từng loại thảo dược, tính chất của từng loại nguyên liệu luyện khí, bất luận là luyện đan hay luyện khí thì đều có một bước phối trộn nguyên liệu, nếu như không cẩn thận để hai loại vật liệu có tính chất tương khắc va chạm thì rất có thể gây nên phát nổ.
Rồi là đan phương, Luyện khí phổ, Lăng Vũ để lại truyền thừa đủ để cho Đoạn Ngọc ở trên hai đạo này đi được không ngắn, nếu như có thể lĩnh ngộ hoàn toàn truyền thừa cùng phát huy nó đến đỉnh cao thì Đoạn Ngọc có thể trở thành Lục phẩm Luyện đan sư, Luyện khí sư!
Lục phẩm Luyện đan sư hay Lục phẩm Luyện khí sư thì về phẩm cấp tương đương với Phong Vương cảnh cường giả nhưng nếu như luận giá trị thì nó hoàn toàn có thể so sánh được với Phong Hoàng cảnh viên mãn cường giả! Thân phận hay địa vị đều so với Phong Hoàng cảnh cường giả cao hơn một chút, chính như Thánh Nguyên Đế quốc có lão tổ là Phong Hoàng cảnh viên mãn tọa trấn thì cũng sẽ vô cùng khách khí với một vị Lục phẩm Luyện đan sư.
Không khác, tu giả tăng lên là không thể rời bỏ đan dược hay binh khí, điều này dẫn đến tu giả đối với Luyện đan sư cùng Luyện khí sư ỷ vào, mỗi một vị cấp cao Luyện đan sư hay Luyện khí sư thì ở bên cạnh luôn không thiếu cường giả, Lục phẩm Luyện đan sư, Luyện khí sư có Phong Hoàng cảnh cường giả hộ vệ cũng không phải điều gì hiếm lạ.
Tiếp nhận xong những tri thức này thì riêng về lý luận Đoạn Ngọc đã không chút nào thua kém những cái kia học đồ chuẩn bị trở thành chân chính Luyện đan sư hay Luyện khí sư, hắn lúc này kém chính là thực tiễn, không thể luyện thành đan dược hay binh khí thì hắn có được những tri thức này cũng chỉ là hoa trong gió, trăng trong nước mà thôi.
“Lăng Vũ tiền bối đem Đan khí truyền thừa truyền lại cho ta thì tất nhiên là hắn đã thấy được ta có thiên phú trên hai đạo này, hẳn là ta có thể luyện đan cùng luyện khí”. Tiếp nhận toàn bộ truyền thừa, Đoạn Ngọc nguyên thần hai mắt mở ra thầm nói.
Theo như Đoạn Ngọc được biết thì luyện đan, luyện khí yêu cầu cao nhất đó chính là tinh thần lực cường đại cùng khả năng điều khiển tinh thần lực tốt, hai điều này chính là điểm mấu chốt quyết định đến việc một cái tu giả có thể đi xa trên con đường luyện đan, luyện khí hay không.
Tiếp đến đó là đối với một cái Luyện đan, Luyện khí sư thì việc Nguyên thần có Hỏa thuộc tính là một cái ưu điểm vô cùng to lớn, mượn nhờ Nguyên thần câu thông thiên địa hỏa chi lực đem luyện đan, luyện khí sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn, một cái tu giả có Nguyên thần Hỏa thuộc tính thì trời sinh liền có khả năng khống hỏa tốt hơn nhiều so với những tu giả có Nguyên thần hệ khác, đem áp dụng vào luyện đan, luyện khí thì dĩ nhiên là có ưu thế.
Cuối cùng đối với mỗi một cái Luyện đan, Luyện khí sư thì việc chăm chỉ rèn luyện kỹ năng là không thể thiếu, cái gọi là cần cù bù thông minh chính là được áp dụng ở trong trường hợp này, cũng vì điểm này mà hai cái nghề nghiệp trên chính là đám đốt tiền kinh khủng nhất, so với tu giả bình thường tu luyện tiêu hao vật tư nhiều ra gấp mấy lần, thậm chí là mười mấy lần!
Đoạn Ngọc cảm thấy Lăng Vũ vừa ý mình là ở điểm thứ nhất và điểm thứ ba, tuy rằng có phần kiêu ngạo nhưng hắn cũng không phủ nhận mình có tinh thần lực cùng sự cần cù chịu khó hơn người bình thường, thực tế chứng minh là hắn có Tiên thiên Tử phủ, trời sinh Thiên phẩm Tử phủ, tại trên phương diện tinh thần lực thiên phú lại có mấy người hơn được hắn?
Ngoài đó ra thì chính vì cần cù chịu khó khổ luyện nên hắn mới có thể nhanh hơn đồng lứa một chút đi tới Luyện Thể cảnh chín tầng đỉnh phong.
Về phần Nguyên thần thuộc tính thì Đoạn Ngọc suy đoán rằng Lăng Vũ cũng không biết được hắn Nguyên thần là có thuộc tính gì, dù sao thì lúc gặp Lăng Vũ tàn niệm thì bản thân hắn Nguyên thần có chưa có ngưng tụ, có thuộc tính gì hắn còn không biết đây? Mặt khác nữa đó là theo như hắn biết thì trừ khi tự mình hiển lộ ra Nguyên thần thuộc tình, bằng không thì ngoại nhân cho dù có thủ đoạn thông thiên cũng không biết được chính mình Nguyên thần thuộc tính.
Lại nói cho dù là Đoạn Ngọc không có Nguyên thần Hỏa thuộc tính thì cũng ảnh hưởng đến việc hắn học tập luyện đan, luyện khí, trên đời có rất nhiều hỏa thuộc tính đồ vật có thể đốt lửa dành cho việc luyện đan, luyện khí, đây là còn chưa nói tới thiên địa bên trong cũng uẩn nhưỡng ra một chút kỳ hỏa, nếu như có thể luyện hóa dung hợp kỳ hỏa thì Đoạn Ngọc nội tình cũng không kém tu giả có Nguyên thần Hỏa thuộc tính.
“Luyện đan, luyện khí ta chắc chắn sẽ đi”. Suy nghĩ xong những này thì Đoạn Ngọc có chút kiên định nói khẽ. Hai đạo này mệnh danh là đốt tiền nghề nghiệp, bất quá nếu như đạt được thành tựu nhất định thì sẽ có thể kiếm được càng nhiều tiền.
Quan trọng hơn nữa đó là theo như Lăng Vũ nói thì luyện đan, luyện khí rất tốt cho việc tu luyện Nguyên thần cùng tinh thần lực, Lăng Vũ chính nhờ vào hai đạo này mà tinh thần lực Nguyên thần cùng võ đạo cảnh giới cùng lúc tăng lên song song đạt Tôn giả cấp, tương lai đều có hi vọng cực lớn đặt chân Đế Quân cảnh!
Nhục thân, Võ đạo, Nguyên thần, ba hạng này nếu như có một hạng đạt đến Đế Quân thì đều như nhau xưng tụng Đế Quân cảnh, nếu như có hai hạng song song đạt Đế Quân thì tu giả như thế cho dù vừa mới đặt chân Đế Quân cảnh cũng là cường giả trong Đế Quân, bình thường tu giả ai lại không muốn hướng tới?
Võ đạo cùng Nguyên thần song song đạt Đế Quân cảnh, Đoạn Ngọc ngẫm đến cũng là nhiệt huyết sôi trào. Hắn vị này tiện nghi sư phụ quả thực là kinh tài tuyệt diễm, không biết lúc này chân thân của y đã làm được cái này nghĩa cử kinh thế hay chưa.
“Không tốt! Nhục thân của ta”. Ngẫm đến chỗ này thì Đoạn Thần khẽ giật mình kinh hãi, hắn từ lúc ý thức đi vào Tử phủ ngưng tụ Nguyên thần thì đã quên đi bên ngoài thân thể còn đang ở trong Tử phủ rèn luyện khảo hạch, Đoạn Thần Đại Đến tinh thần uy áp nhưng đều có thể tác động đến nhục thân của hắn ah!
Kinh hãi một khắc thì hắn ý niệm liền động, ý thức đi ra khỏi Tử phủ một khắc thì liền một lần nữa khống chế lấy thân thể, sát na trong đó thì hắn không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, từ trên thân thể khắp phương vị truyền đến đau đớn kịch liệt, không có chút nào suy nghĩ hắn lập tức lùi lại một bước.
Ngay tức khắc Đoạn Ngọc cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, hắn trước đó còn đang ở trong Tử phủ rèn luyện khảo hạch nên thân thể còn đang tiếp nhận Đoạn Thần Đại Đế tinh thần uy áp chèn ép, lui lại một bước thì tinh thần uy áp kia liền giống như không khí biến mất không để lại chút gì, nếu như nói còn lại thì chỉ có ngay trên thân hắn vết thương chồng chất gần như không có chỗ lành lặn, huyết thủy chảy ra nhuộm đỏ y phục đem hắn biến thành một cái huyết nhân.
Đoạn Ngọc âm thầm kêu khổ nhưng không có cách, hắn trong lúc kia vì cảm ứng vị trí Tử phủ mà không để ý đến xung quanh, ai mà ngờ được thấy được Tử phủ, chỗ kia cảm thụ không đến tinh thần uy áp của Đoạn Thần Đại Đế thì chính mình nhục thân đã bị thương nặng như thế này?
“Vù!”. Còn không tiếp tục ý nghĩ thì phía trước hư không nhộn nhạo, kế ngay sau đó thì mấy cái kim sắc phù văn hiện lên, nháy mắt sau đó thì kim sắc phù văn hóa thành một cái con số.
“Một trăm lẻ tám? Đây là số bước mà ta đã bước đi?”. Đoạn Ngọc ánh mắt nhìn xem kim sắc con số thì thấp giọng thì thào, còn không dùng chút nào sức lực thì trên thân vô số vết thương truyền đến đau đớn lại để hắn một trận nhe răng trợn mắt.
“Không ổn! Trên thân vết thương không có mười ngày nửa tháng chữa trị thì không có khả năng liền lại, ta làm sao có thể quay lại Thiên Vận thương đội hội hợp?”. Đau đớn nhưng càng để cho hắn tỉnh táo hơn, nháy mắt liền nghĩ tới một cái vấn đề.
Hắn dù sao cũng là trốn ra tới, lúc này một thân trọng thương quay về thì làm sao giải thích với Thiên Vận thương đội đám người kia? Mà lại bỏ ra mười ngày nửa tháng chữa thương ở đây, hắn lúc đi ra há không phải là phải độc thân xuyên qua Thiên Lang sơn mạch, trước đó tính toán sợ là muốn đổ bể.
Bất quá ngay ở lúc này thì hư không xuất hiện từng điểm kim quang giống như bông tuyết rũ xuống, bên trong hang động không gian chỗ Đoạn Ngọc đang đứng toàn bộ bị những kim quang này che lấp nên hắn muốn tránh cũng bất lực, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể nhìn những kia kim quang rơi trên thân mình.
Lúc này thì một màn bất khả tư khi xuất hiện, những kia kim quang rơi đến trên thân một khắc thì Đoạn Ngọc cảm giác như có thanh tuyền dội lên người, trên thân miệng vết thương bất kể to nhỏ đều lấy mắt thường khép lại, ba bốn hơi thở qua đi thì đã đóng vảy bong tróc lộ ra trong đó làn da mới tinh mịn so với ban đầu không có thương tổn còn tốt hơn.
Đoạn Ngọc nhìn đến chỉ có chấn kinh!
Đại Đế thủ đoạn, quả nhiên không thể tưởng tượng!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: sttruyen.com