Chương 19 : Nguyên thần song thuộc tính. Thánh phẩm Tử phủ?
Đoạn Ngọc đối với dị tượng bên ngoài hoàn toàn không biết gì, hắn ý thức đi vào bên trong Thức hải một khắc thì chợt cảm nhận được một cỗ hấp lực khổng lồ, sau đó một khắc hắn ‘thấy’ được một mảnh tử sắc, bản thân ý thức thấy được điểm này thì liền có vô số tử sắc khí thể bay đến dung nhập vào trong ý thức, đến lúc này thì Đoạn Ngọc có một loại thể nghiệm vô cùng kỳ lạ.
Đầu tiên tử khí hội tụ bao phủ lấy toàn bộ ý thức của hắn, tiếp đó không ngừng vặn vẹo đắp nặn thành hình đầu lâu, cổ, hai vai, canh tay, phần thân cùng hai chân, quá trình này để cho Đoạn Ngọc có loại thể nghiệm giống như được sinh ra một lần nữa, trước mắt phảng phất như mở ra một cái tân thiên địa.
“Đây là... nguyên thần của ta?”. Đoạn Ngọc ý thức hơi động nâng lên hai tay óng ánh như ngọc nhưng hơi có vẻ trong suốt nhìn một chút rồi có chút mờ mịt lẩm bẩm. Nguyên thần đó là linh hồn cùng tinh thần lực kết hợp cụ hóa mà thành, bình thường tu giả lúc mở Tử phủ thì cũng đều ngưng tụ ra chính mình nguyên thần, Đoạn Ngọc Tử phủ vốn đã mở, lúc này ý thức đi vào Tử phủ thì hiển nhiên là nước chảy thành sông ngưng tụ ra nguyên thần.
Âm thầm tính toán một chút thì hắn thấy được nguyên thần của mình đại khái cao hai thước, hình thế đại khái là cùng một cái trẻ nhỏ một hai tuổi tương đương. Phát hiện này nhưng để cho Đoạn Ngọc kinh hỉ không thôi, đơn giản đó là vì bình thường tu giả lúc ngưng tụ nguyên thần cũng chỉ được một thước mà thôi, hắn có thể gấp đôi người khác thì tất nhiên là cũng đại biểu cho hắn tinh thần lực thiên phú vốn liền mạnh hơn thường nhân gấp đôi!
“Đây hẳn là vì ta có Tiên thiên Tử phủ, tinh thần lực từ rất lâu trước đã được rèn luyện, trước một bước so với thường nhân ngưng tụ nguyên thần mới tôi luyện tinh thần lực, ta căn cơ nguyên thần vốn có liền mạnh”. Đoạn Ngọc không dấu được vui mừng thầm nói.
“Không biết ta nguyên thần là có thuộc tính gì hay không?”. Dừng lại một chút nén lại nội tâm vui vẻ, Đoạn Ngọc tiếp theo lại để ý một vấn đề khác. Tu giả thế giới võ giả tu luyện võ kỹ là chủ lưu, bất quá tu luyện nguyên thần lại để cho người ta phát hiện ra một chút tu giả có nguyên thần đặc thù hay còn gọi là nguyên thần thuộc tính, những người này có thể mượn nhờ nguyên thần câu thông thiên địa chi lực bộc phát ra pháp thuật mạnh mẽ, uy năng thậm chí còn có thể vượt qua đồng cảnh giới võ kỹ!
Đoạn Ngọc có Tiên thiên Tử phủ, vừa ngưng tụ nguyên thần đều có thường nhân gấp đôi, nếu như hắn nguyên thần còn có thuộc tính nào đó thì tin tưởng hắn lúc phóng ra pháp thuật uy năng tuyệt nhiên sẽ càng mạnh.
Có chút không chờ đợi được, Đoạn Ngọc ý niệm liền động, thông qua nguyên thần hắn bắt đầu cảm ứng đến xung quanh, cho dù nơi này là có Tử phủ ngăn cách nhưng theo như hắn được biết thì nguyên thần cảm ứng thiên địa chi lực hoàn toàn có thể xuyên thấu qua.
Thông qua nguyên thần cảm ứng hắn có cảm giác mình đi đến một cái thế giới khác, nói chính xác hơn thì hắn lúc trước cảm nhận được thế giới cùng với thông qua nguyên thần cảm nhận được là hai cái cảm quan khác nhau, phía trước là sự vật, là thiên địa nguyên khí, phía sau nhưng là các loại nguyên tố cấu thành nên thiên địa, đương nhiên, lấy Đoạn Ngọc cảnh giới hiện tại thì bất luận hắn thông qua cách nào cảm nhận thì cũng chỉ thấy được vẻ bề ngoài, gần như là cơ bản thường thức.
Thiên địa chi lực phân ra ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, âm, dương, phong, lôi, băng, quang, ám mười hai loại, trừ này ra thì còn có một chút biến dị thiên địa chi lực từ mười hai loại thiên địa chi lực này diễn hóa mà thành như độc, xích dẫn, tử vong, thi khí... Về khách quan mà nói thì mỗi một tu giả nguyên thần cũng đều có thuộc tính, khác nhau đó là thuộc tính mạnh yếu, có kẻ có thể thôi phát lượng lớn thiên địa chi lực, có kẻ nhưng chỉ có thể thôi phát được một chút ít, cho dù là học qua pháp thuật cũng khó có thể thi triển ra uy lực mạnh mẽ.
Thời gian cảm ứng cũng không mất bao lâu thì Đoạn Ngọc thông qua nguyên thần cảm nhận được hai loại thiên địa chi lực cùng hắn thân cận, điều này đại biểu cho việc hắn nguyên thần là có hai thuộc tính!
“Nguyên thần song thuộc tính!”. Ý thức lập tức tỉnh lại, Đoạn Ngọc nguyên thần hai mắt hiện lên vẻ kích động khó có thể che dấu vui vẻ lẩm bẩm. Nguyên thần song thuộc tính ở trong Võ đạo thế giới cũng không phải không có, bất quá nó số lượng lại cực kỳ hi hữu, quan trọng hơn nữa đó là căn cứ theo kinh nghiệm của mấy vị Nguyên thần song thuộc tính đến xem thì một trong hai loại song thuộc tính kia đều có thuộc tính rất mạnh, tu luyện pháp thuật hệ đó đều là làm ít công to, uy năng cực kỳ mạnh mẽ.
“Đáng tiếc nơi này là bên trong truyền thừa chi địa do Đoạn Thần Đại Đế để lại, ở trong này ta cho dù có thể cảm ứng được thiên địa chi lực lại cũng không thể câu thông được, cụ thể nguyên thần thuộc tính là gì ta cũng không rõ ràng”. Sau đó một khắc thì Đoạn Ngọc chợt lắc đầu nói khẽ.
Hắn mới rồi thông qua nguyên thần cảm ứng được thiên địa chi lực nhưng lại phát hiện ra xung quanh hắn thiên địa chi lực đang bị một cỗ lực lượng vô cùng bá đạo cầm cố, cho dù nguyên thần cảnh giới còn rất thấp nhưng hắn lúc này vẫn có loại suy đoán là tại trong truyền thừa chi địa này thì e là một vị Tinh thần lực Đế Quân đến đây cũng khó lòng phóng xuất pháp thuật.
“Không quan hệ, ta Nguyên thần song thuộc tính là không sai, ở trong truyền thừa chi địa này ta không thể điều động thiên địa chi lực nhưng chỉ cần ra ngoài là có thể biết rồi”. Suy nghĩ một chút thì Đoạn Ngọc cũng không có xoắn xít nhiều, Nguyên thần thuộc tính hắn có, biết chậm một chút là loại nào cũng không ảnh hưởng xấu gì.
Đã xác định chính mình ngưng tụ nguyên thần cùng nguyên thần thuộc tính thì Đoạn Ngọc cũng không tiếp tục để ý, nguyên thần ngẩng đầu lên liếc nhìn xung quanh tử sắc hải dương, theo như những điển tịch các tiền bối đi trước để lại liên quan đến Tử phủ mà hắn được đọc qua thì nơi này tất nhiên chính là Tử phủ không gian, Tử hải.
Chính như Đoạn Thần Đại Đế nói lúc Tử phủ khảo nghiệm này bắt đầu. Tử phủ là tu giả tinh thần lực đầu nguồn, mỗi người nội tình khác biệt, mở ra Tử phủ cấp bậc cũng là khác biệt, tuy nhiên trời không tuyệt đường người, tiên thiên không đủ thì hậu thiên vẫn có thể cố gắng. Tử phủ cấp bậc ở đây chính là căn cứ theo Tử hải diện tích lúc Tử phủ mở ra, cái này là theo tự thân mỗi người lúc sinh ra đã được định đoạt. Dựa theo diện tích Tử hải này mà các bậc tiền bối đem Tử phủ chia thành bốn cấp bậc từ cao đến thấp là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Hoàng phẩm Tử phủ, Tử hải diện tích chỉ có trăm dặm vuông trở xuống.
Huyền phẩm Tử phủ, Tử hải diện tích từ trên một trăm dặm đến năm trăm dặm vuông.
Địa phẩm Tử phủ, Tử hải diện tích từ trên năm trăm dặm đến một ngàn dặm vuông.
Thiên phẩm Tử phủ, Tử hải diện tích là trên một ngàn dặm vuông.
Đoạn Ngọc ở Thánh Nguyên Đế quốc nội tình không cạn, hắn thân là Hoàng tử thì càng được đọc nhiều điển tịch quý giá, liên quan đến Tử phủ cấp bậc phân chia thì hắn biết trên Thiên phẩm còn có một cái Thánh phẩm, Tử hải diện tích là trên hai ngàn dặm vuông.
Bất quá một cái Huyền phẩm Tử phủ liền là vạn người có một, Địa phẩm Tử phủ càng là trăm triệu người có một, Thiên phẩm Tử phủ gần như tuyệt tích, phía trên đó Thánh phẩm Tử phủ còn có người sao?
Đoạn Ngọc nguyên thần tầm mắt nhìn xung quanh Tử hải thì có chút ngây dại, hắn thấy được Tử hải dài rộng đều không kém bốn mươi dặm, điều này đại biểu cho hắn Tử hải diện tích chí ít cũng là một ngàn sáu trăm dặm vuông, đây dĩ nhiên là Thiên phẩm Tử hải tiêu chí.
Để cho hắn ngây dại đó là hắn thấy được kia cũng không phải là Tử hải giới hạn, chỗ hắn thấy được hiện đang bị một tầng tử lam sắc bình chướng ngăn cản, nói một cách khác thì hắn chỗ thấy được Tử hải cũng không phải hắn Tử hải vốn có. Tử hải diện tích thực tế so với hắn thấy được dĩ nhiên là còn lớn hơn.
Không lẽ là Thánh phẩm Tử phủ? Trong đầu Đoạn Ngọc ngay lập tức hiện lên ý nghĩ đáng sợ, mặc cho hắn làm sao muốn nén lại cũng không được.
“Cái này tử lam sắc bình chướng là có chuyện gì? Ở trong điển tích giống như chưa từng có nhắc đến bên trong Tử hải còn có cái bình chướng đi?”. Bất quá cũng không lâu thì Đoạn Ngọc nguyên thần nhíu mày nhìn chỗ xa bình chướng kia thầm nghĩ. Tại trong nơi quan trọng như Tử hải xuất hiện loại đồ vật mình không hiểu này chưa hẳn đã là chuyện gì tốt đẹp.
Đoạn Ngọc nghi ngờ vận dung tinh thần lực dò xét nhưng một chút bất thường cũng không có, hắn nguyên thần nhìn thấy bình chướng kia nhưng tinh thần lực chỉ thấy một mảnh hư vô, cái kia bình chướng phảng phất như không tồn tại.
“Đây là vật gì?”. Không cảm giác được cái kia bình chướng có nguy hại gì đến bản thân mình, Đoạn Ngọc nhưng lại ngoài ý muốn thấy được ở trong Tử hải một đạo văn ấn tỏa ra nhàn nhạt tinh thần lực.
“Đây... không lẽ là tinh thần ấn ký mà Lăng Vũ tiền bối để lại truyền thừa phong ấn cho ta?”. Ngắn ngủi nghi hoặc, Đoạn Ngọc hai mắt có chút tỏa sáng tự nói. Gặp được Lăng Vũ tàn niệm là một cái cơ duyên mà Đoạn Ngọc chắc chắn không bao giờ quên, nếu như không phải vì thế thì hắn lúc này e là cũng chỉ có thể tập trung vào khai mở mệnh tuyền trở thành Mệnh Tuyền cảnh tu sĩ. Có thể lấy Luyện Thể cảnh đi vào truyền thừa chia địa là chuyện đùa, Luyện Thể mười tầng càng là xa vời ngút ngàn không có hi vọng.
Vì điểm này mà Đoạn Ngọc đối với Lăng Vũ truyền thừa là vô cùng chờ mong!
“Lăng Vũ tiền bối nói chỉ khi ta đạt được Luyện Thể mười tầng thì mới có thể giải khai cái này phong ấn”. Đoạn Ngọc có chút tò mò nhìn đạo tinh thần ấn ký kia nói nhỏ. “Tiếp nhận truyền thừa cũng có nghĩa là ta trở thành đệ tử của Lăng Vũ tiền bối, một vị Tôn giả ah, không biết ta lúc này có thể hay không?”. Âm thầm nghĩ nghĩ, Đoạn Ngọc tinh thần lực ngo ngoe động đậy hướng tinh thần ấn ký kia thẩm thấu.
“Không có ngăn cản?”. Sát na sau đó thì Đoạn Ngọc lập tức kinh hỉ phát hiện chính mình tinh thần lực dĩ nhiên là không hề bị ngăn cản chút nào, bên trong tinh thần ấn ký có một lượng lớn tin tức chính là thông qua tinh thần lực của hắn mà chảy ngược vào trong nguyên thần.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: sttruyen.com