Chương 3 : Biện pháp
“Tiếp tục nói đến cái này Tinh thần luyện thể thiên, ngươi bây giờ Luyện thể đạt tới cửu tầng đỉnh phong, trước kia nhận được Tinh lực cơ sở bất quá là Trung phẩm, Bản Tôn đoán không lầm là có cường giả từ trong Vực ngoại lưu tinh tách ra lực lượng phong ấn vào cơ thể ngươi để trợ giúp ngươi tu luyện Tinh thần luyện thể thiên, vấn đề liền ở chỗ này”.
“Ngươi hiện tại như muốn thay đổi Tinh lực cơ sở để đạt đến yêu cầu nhận được Thiên kinh thừa nhận thì bắt buộc phải cần đến càng thêm cao cấp Tinh lực cơ sở, cả hai cần phải đồng căn đồng nguyên, vì thế nếu như cái kia Vực ngoại lưu tinh ẩn chứa lực lượng không có Tiên thiên tinh lực thì ngươi đời này nếu chỉ dựa vào Tinh thần luyện thể thiên liền vô vọng đạt được Luyện thể thập tầng”. Lăng Vũ tiếp tục giải thích cho Đoạn Ngọc nghe về Tinh thần luyện thể thiên huyền bí.
“Tiền bối, ý của ngài muốn nói là ta vẫn còn có hi vọng đạt được Thiên kinh thừa nhận?”. Đoạn Ngọc hai mắt tỏa sáng khẽ hỏi.
“Cơ hội là có, bất quá rất mong manh”. Lăng Vũ nhàn nhạt liếc nhìn Đoạn Ngọc nói. “Trước không nói Vẫn ngoại lưu tinh kia có còn tồn tại hay không, khả năng Vẫn ngoại lưu tinh có tồn tại Tiên thiên tinh lực vốn đã cực thấp, Bản Tôn không nghĩ ngươi có cái này may mắn”.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì liền xụ mặt, nói tới nói lui thì hắn liền cơ hội đạt được Thiên kinh thừa nhận cũng không có, như vậy thì hắn muốn Luyện thể thập tầng làm sao được? Lăng Vũ y bát truyền thừa không lẽ cùng với hắn vô duyên? Như vậy thì thật sự không cam lòng.
“Tiền bối, vậy còn cái kia Tự nhiên tinh lực? Nếu như đạt được Tự nhiên tinh lực, ta có thể hay không đem nó thay đổi cho tự thân Tinh lực cơ sở?”. Chợt Đoạn Ngọc nhớ đến hai loại Tinh lực cao cấp nhất mà Lăng Vũ mới nói, ánh mắt lại có chút chờ mong hỏi.
“Tự nhiên tinh lực à? Ngươi có thể hấp thu được từ bên trên thiên không kia tinh thần chi lực sao?”. Lăng Vũ khẽ cười nhạt chỉ lên thiên không, xuyên qua Tàng thư các một chỗ cửa sổ thông gió thản nhiên hỏi.
“Từ những cái kia tinh thần?”. Nghe vậy thì Đoạn Ngọc gương mặt liền khó coi, hiện tại trời vừa bắt đầu tối, thiên không đen kịt đã bắt đầu được từng cái tinh thần điểm sáng, nhưng cái kia tinh thần nhìn được nhưng sờ không đến, Lăng Vũ thật muốn nói đến những tinh thần đó lực lượng?
“Võ đạo thế giới rộng lớn đến một cái Phong Hoàng cường giả vô vọng xem hết, thiên không phía trên thì lại lớn hơn hàng ngàn hàng vạn lần, không đến Đế cảnh, mơ tưởng dò xét”. Lăng Vũ biểu tình như thường thản nhiên nói. “Tự nhiên tinh lực đừng nói là ngươi, chính là Bản Tôn cũng không thể thu đến, nghe nói Đại Đế ngao du thiên không vực ngoại mới có thể trực tiếp thu lấy Tự nhiên tinh thần lực cho mình sở dụng”.
“Như vậy há không phải nói muốn Luyện thể tu giả tu luyện Tinh thần luyện thể thiên đến được thập trọng thì nhất định phải đạt được Tiên thiên tinh lực quán thể?”. Đoạn Ngọc nghe ra được Lăng Vũ bất đắc dĩ cũng kính sợ, đối với Tự nhiên chi lực đã không có mấy dựa vào. Dù sao thì cũng chỉ có Đại Đế mới có thể thu lấy sở dụng, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng thấy đến Tự nhiên tinh lực khủng bố, hắn một cái nho nhỏ Luyện thể cảnh, hấp thu một tia sợ là cũng muốn bạo thể mà chết.
“Vậy thì cũng không chắc”. Lăng Vũ lúc này lại lắc đầu. “Trên đời cũng không có chuyện gì là tuyệt đối, Võ đạo thế giới đủ chuyện thần kỳ đâu đâu cũng có, Bản Tôn từng biết đến có kẻ ở Luyện thể cấp liền có thể hấp thu Tự nhiên tinh lực, tuy rằng hắn không gia nhập Tinh Thần tông nhưng thành tựu cũng vô cùng cao”.
“Cái gì? Có thể ở Luyện thể cảnh hấp thu Tự nhiên tinh lực? Hắn không bạo thể mà chết sao?”. Đoạn Ngọc kinh hãi, một bộ không dám tin tưởng hỏi.
“Bình thường mà nói thì đúng là như thế, Phong Vương cường giả cũng không dám để Tự nhiên tinh lực bám thân, bất quá như Bản Tôn đã nói, Võ đạo thế giới chuyện thần kỳ đâu đâu cũng có, người kia thể chất là Tinh thần thể, hắn trời sinh cùng Tự nhiên tinh lực thân cận, tự thân không cần bất kỳ công pháp nào cũng có thể hấp tu đến Tự nhiên tinh lực”. Lăng Vũ đạm mạc trả lời.
“Tinh thần thể?”. Đoạn Ngọc kinh ngạc, trên đời dĩ nhiên là còn có loại này khủng bố thế chất?
“Võ đạo thế giới có rất nhiều thần kỳ thể chất, Tinh thần thể cũng chỉ là một loại trong đó”. Lăng Vũ nhìn thấy Đoạn Ngọc biểu hiện thì cười nói.
“Ai! Nói như vậy thì vãn bối thật đúng là vô duyên, không những không có khả năng đạt được Thiên kinh thừa nhận mà đến cả tư cách tiếp nhận y bát của tiền bối cũng không có”. Đoạn Ngọc lúc này đã xem như nhận mệnh, hơi có chút chán nản thở dài nói. Hắn nỗ lực cho đến nay so với bất luận kẻ nào đều không kém, kém đúng là một cái cơ may.
“Nhìn xem tiểu tử ngươi không sai, Bản Tôn chỉ ngươi một cái biện pháp”. Lúc này Lăng Vũ nhưng không có đả kích Đoạn Ngọc, biểu hiện thường thường nói.
“Một cái biện pháp? Tiền bối là nói đến biện pháp giúp ta đạt được Thiên kinh thừa nhận, đột phá Luyện thể thập tầng?”. Đoạn Ngọc giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng, ánh mắt sáng ngời nhìn Lăng Vũ hỏi.
“Biện pháp là có, bất quá có thể đạt được Thiên kinh thừa nhận hay không thì còn phải xem ngươi tự thân tạo hóa”. Lăng Vũ khẽ gật đầu nói.
“Còn mong tiền bối cáo tri”. Đoạn Ngọc lập tức hướng Lăng Vũ thi lễ một cái cúi đầu cung kính hỏi.
“Cải tu! Tinh thần luyện thể thiên không thể giúp ngươi đạt được Thiên kinh thừa nhận thì cũng không có nghĩa những Luyện thể thiên khác không được”. Lăng Vũ ngữ khí có phần trầm trọng đáp.
“Cải tu công pháp?”. Đoạn Ngọc thân hình chấn động, ánh mắt tràn đầy khó tin ngẩng đầu lên nhìn Lăng Vũ. Cải tu công pháp cũng không phải dễ dàng như thế ah, hắn tuy rằng mới tu luyện Tinh thần luyện thể thiên, cải tu công pháp ở lúc này cũng là dễ dàng nhất, thế nhưng muốn hắn từ bỏ trước đó thành tựu thì nói nghe dễ vậy sao?
“Không sai!”. Lăng Vũ gật đầu. “Còn nhớ Bản Tôn nói ngươi có sát khí tinh thuần sao? Bản Tôn vừa vặn có một thiên Luyện thể pháp thích hợp với ngươi, cách chỗ này không xa càng là có một nơi thích hợp cho ngươi tu luyện môn Luyện thể pháp này, chỉ cần ngươi có thể chịu đựng thì lấy ngươi vốn có nội tình, tu luyện tiến triển sẽ cực nhanh!”.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì có chút im lặng, cải tu công pháp dù sao cũng có phong hiểm, hắn hiện tại Luyện thể cảnh đã không có khả năng đạt được Thiên kinh thừa nhận nhưng vẫn có thể lựa chọn đột phá Mệnh tuyền cảnh, thí luyện Tiên môn khảo hạch vẫn có nắm chắc. Cải tu công pháp thì lại rất khó nói, thời gian còn lại cho hắn không nhiều, ai biết được hắn có thể hay không ở trong thời gian bốn tháng tu luyện lại được đến cảnh giới vốn có? Điều này nghe quả thực là quá mức dọa người đi?
Lăng Vũ giống như cũng thấy được Đoạn Ngọc phân vân nên cũng không nói thêm cái gì, chỉ là lẳng lặng đứng ở một bên chờ đợi Đoạn Ngọc lựa chọn.
“Tiền bồi, kính truyền cho ta Luyện thể pháp!”. Cuối cùng Đoạn Ngọc vẫn là cắn răng nói.
“Lựa chọn không sai!”. Lăng Vũ cười nói. “Luyện thể tuy rằng thấp cấp nhưng nó mới là cơ bản, ngươi Luyện thể càng hoàn mỹ, tương lai cảnh giới cao hơn thu được sẽ càng nhiều”.
“Bản Tôn truyền cho ngươi là Tà tông Tu la luyện thể thiên, ngươi xác định muốn tu luyện?”. Dừng lại một chút thì mới hỏi.
“Tu la luyện thể thiên?”. Đoạn Ngọc nghe vậy liền giật mình, trong mắt đồng tử kịch liệt co lại. Võ đạo thể giới có vô số Luyện thể pháp nhưng mạnh nhất trong đó liền từ Tà tông cùng Tiên môn, mà lại chân chính đứng hàng Tà tông cùng Tiên môn liền cũng chỉ có mấy cái, Tu La tông vừa vặn chính là một cái, nó thực lực cùng nội tình vô cùng khủng bố.
“Thế nào? Ngươi tu luyện Tinh thần luyện thể thiên, về lý mà nói thì nên xem là Tiên môn đồ tử đồ tôn, cải tu Tu la luyện thể thiên có hay không cảm thấy xung đột?”. Lăng Vũ cười nhìn Đoạn Ngọc hỏi.
“Pháp không phân tiên tà, thiện ác là do tâm!”. Đoạn Ngọc không có chút nào suy nghĩ liền đáp. Đây là do hắn từ trong rất nhiều thư văn rút ra một điều, Võ đạo thế giới rất nhiều tiên hiền cũng xem đó là chân lý.
“Ha ha, hay cho một câu ‘Pháp không phân tiên tà’!”. Lăng Vũ bật cười nói. “Tiểu tử ngươi ngộ tính không sai!”. Nói đoạn thì hắn nụ cười trên mặt đột nhiên ngưng lại, ánh mắt hướng ra bên ngoài Tàng thư các hừ lạnh. “Đến cũng thật nhanh!”.
“Ai?”. Đoạn Ngọc giật mình, dĩ nhiên là không nhịn được mà buột miệng hỏi.
“Đã nói ngươi Đoạn thị Hoàng tộc không đơn giản, không nghĩ tới đúng là có Phong Hoàng viên mãn cường giả ẩn núp, thực lực như này đã có thể khiêu chiến Tiên môn Tà tông quyền uy”. Lăng Vũ ánh mắt hiện lên tinh mang khẽ nói.
“Phong Hoàng viên mãn?”. Đoạn Ngọc hít vào một ngụm khí lạnh, nội tâm một mảnh sợ hãi. Thánh Nguyên Đế quốc sở hữu Phong Hầu cường giả đã là vương bài, một chút tin đồn nói Đoạn thị Hoàng tộc có thể chèn ép mấy cái đại thế gia khác làm Thánh Nguyên Đế tộc là vì Đoạn thị có một vị Phong Vương lão tổ, bây giờ trong miệng Lăng Vũ lại là Phong Hoàng viên mãn rồi?
Đúng thật như vậy thì hắn chỗ gia tộc, Đoạn thị Hoàng tộc quả thực là vô cùng không đơn giản, ẩn núp sâu đến chí cực. Phong Hoàng viên mãn liền có thì tất nhiên sẽ không phải chỉ có một cái Phong Hoàng cảnh cường giả, về phần Phong Vương cảnh thì tất nhiên là càng nhiều.
“Đối phương hiện tại đã động thân, e là không được bao lâu sẽ đến chỗ này, Bản Tôn tàn niệm không tiện cùng hắn đối đầu, đối với ngươi chỉ hại mà không lợi”. Đoạn Ngọc còn đang khiếp sợ thì Lăng Vũ nói.
“Tu la luyện thể thiên cùng một chút Võ đạo thế giới thường thức ta sẽ trực tiếp truyền vào ngươi trí nhớ, sau đó làm sao tu luyện chính là ngươi sự tình!”. Trong lúc nói thì trên bìa sách chân dung tách ra một đạo kim quang dung nhập vào Đoạn Ngọc mi tâm.
“Mặt khác, Luyện thể thập trọng, đạt được Thiên kinh thừa nhận đúng là phong quang vô hạn, thế nhưng đôi khi biết ẩn nhẫn, lưu lại cho mình át chủ bài mới có thể sống được càng lâu trong thế giới tàn khốc này, ngươi nếu như có thể đạt được thì cũng nên cẩn trọng”.
“Ầm!”. Nói xong thì cũng không đợi Đoạn Ngọc kịp phản ứng thì trên tay “Võ đạo thế giới lục” đã đột nhiên phá toái hóa thành bụi bặm, trước mặt Đoạn Ngọc một cái hư thể hiện ra. Người này hiển nhiên chính là Lăng Vũ tàn niệm.
“Tiểu tử, Bản Tôn đã phong ấn một phần truyền thừa trong Tử phủ của ngươi, nếu như ngươi có thể đạt được Thiên kinh thừa nhận, Luyện thể đạt đến thập tầng thì cái này phong ấn sẽ tự động mở ra. Nếu như không được thì trừ khi ngươi đạt đến Bản Tôn độ cao, cái này phong ấn sẽ vĩnh viễn đóng lại”.
“Vù!”. Còn không đợi Đoạn Ngọc phản ứng thì Lăng Vũ đã chủ động phi thân lên, hư ảnh ở trong nháy mắt rời xa Tàng thư các, xuất hiện lúc thì đã đứng ở phía trên không trung của Hoàng cung, hai tay để ở sau lưng đạm mạc nhìn về phía cách đó không xa một cái lục tuần lão giả đạp không mà đến.
“Đoạn thị ẩn dấu cũng sâu nha, ngươi khoảng cách đột phá Tôn giả đã không xa”. Lăng Vũ nhìn lão giả kia một chút, ánh mắt hiện lên một vòng kinh ngạc nói.
“Tại hạ Đoạn Trường Sinh, không biết các hạ đêm khuya đến ta Đoạn thị Hoàng tộc lãnh địa làm cái gì?”. Đoạn Trường Sinh đúng là Đoạn thị Hoàng tộc cường giả mạnh nhất, hắn lúc này có chút nhìn không thấu trước mặt Lăng Vũ nên cũng không lập tức lao lên, ngữ khí có phần khách khí hỏi.
“Bản Tôn nói ta vốn đã ở đây từ rất lâu, ngươi tin sao?”. Lăng Vũ cười nhạt hỏi lại.
“Bản Tôn? Ngươi là Tôn giả?”. Đoạn Trường Sinh đồng tử co rụt, ngữ khí có chút lạnh lẽo hỏi lại. Lời nói bên trong dĩ nhiên là không có chút nào sợ hãi Tôn giả xưng hào.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: sttruyen.com