Chương : 52
“Không tệ lắm, tiểu tặc dĩ nhiên chịu đựng được khảo nghiệm, ha ha!” Thư Đồng ở bên ngoài nhìn lén toàn bộ quá trình, xấu hổ đỏ mặt nói.
Chúng nữ còn lại nhìn nhau vài lần nói: “Được rồi, sau này không cần phải sợ! Chỉ cần cẩn thận giám hộ cũng sẽ không xảy ra bất trắc!”
Trải qua một trận thăm dò, Cuồng Nguyệt rốt cục không cần liều sống liều chết phấn đấu nuôi gia đình, bởi vì chúng nữ rất tự giác thu lại sinh ý nhà mình, Cuồng Nguyệt chỉ cần phụ trách sự vụ của Cuồng Nguyệt sơn trang là được rồi!
Vài năm sau, Cuồng Nguyệt nói về chuyện đêm đó Hữu hộ pháp câu dẫn nàng, kiêu ngạo không gì sánh được, đại dâm tặc Cuồng Nguyệt ta lại có thể bỏ qua một đại mỹ nhân mê hoặc, nàng cảm thấy vinh quang không gì sánh được! Chúng nữ trợn mắt một cái, mặc kệ nàng, bất quá mấy năm này nàng ngược lại ngoan ngoãn không ít, rất ít xuất trang, đối với hài tử càng che chở vô cùng! Duy nhất làm cho các nàng tức giận chính là hài tử của các nàng đều bị nàng dạy thành dâm tặc nhị đại!
Xem ra hương khói của Cuồng Dã Môn vẫn không ngừng sinh sôi nảy nở, nhiệm vụ của Cuồng Nguyệt rốt cuộc là thành công hay không thành công đây? Cuồng Dã Môn rốt cuộc có thể trọng chấn uy danh hay không đây? Cái này chỉ có thể nhìn nữ nhi háo sắc của Cuồng Nguyệt xem sao.
– Ta là tiểu dâm tặc Cuồng Mân!
Bảy lão bà tổng cộng sinh cho Cuồng Nguyệt năm nhi nữ, hai nhi tử.
Cuồng Mân, nhi nữ Diêm Lăng.
Cuồng Dần, nhi tử Tử Uyển.
Cuồng Phong, nhi nữ Tư Nhiên.
Cuồng Thiên, nhi nữ tâm oánh.
Cuồng Đình, nhi tử Dụ Tranh.
Cuồng Tinh, nhi nữ Bích Vân.
Cuồng Lam, nhi nữ Thư Đồng.
Mười tám năm sau, mấy hài tử xúm lại.
Cuồng Mân giơ một cuốn sách nhỏ đắc ý nói: “Nhìn xem đây là cái gì?”
Mọi người hưng phấn mà nhìn đại tỷ, nói: “Danh Hoa Lục!”
Cuồng Lam hí mắt nhìn Danh Hoa Lục nói: “Mân tỷ, Danh Hoa Lục không phải là bị các mẫu thân hủy rồi sao? Sao lại có?”
“Hắc hắc, đây là ta trộm được ở chỗ sưcông. Trong này thế nhưng có rất nhiều mỹ nhân nga, huynh đệ tỷ muội mấy người chúng ta phân chia ra là được rồi!” Cuồng Mân háo sắc cười nói.
“Tốt a!” mấy hài tử nghe vậy cao hứng nói, chỉ biết đại tỷ làm cái gì cũng không quên cho các nàng một phần!
Mọi người nhìn mấy cái tên xinh đẹp trên Danh Hoa Lục, đều kêu lên: “Ta muốn cái này, ta muốn cái kia” Cuồng Mân nhìn chằm chằm Danh Hoa Lục bị bọn họ giật lấy, cười híp mắt nghĩ: Hình như sư công đã quên một người, hắc hắc!Buổi tối, Cuồng Yên ưu buồn nhìn ánh trăng lãnh đạm, từ nhỏ nàng đã thích Cuồng Mân, thế nhưng phụ thân nói nàng rất xấu, rất háo sắc, rất lăng nhăng, không cho mình tới gần nàng! Thế nhưng, bản thân vẫnc òn rất thích nàng. Chỉ có Cuồng Yên mới có thể khiến nàng vui vẻ! Mân nhi, ta thích ngươi, thế nhưng ngươi lại không biết. Ta biết ngươi trộm Danh Hoa Lục của phụ thân ta, ngươi biết ta có bao nhiêu thương tâm sao?
Nàng sâu kín cảm thán một tiếng chuẩn bị trở về phòng, nằm trên giường ấm áp, lại như cũ nhớ tên háo sắc kia, nàng vỗ vỗ mặt mình nói: “Không được suy nghĩ nữa, ngủ đi!”
Trong phòng tối, Cuồng Mân suy đoán Cuồng Yên cũng đã ngủ, tiểu mỹ nhân này khiến nàng rất động tâm, hừ hừ, nếu không phải được sư công bảo vệ, nàng đã sớm hạ thủ! Hắc hắc! Yên nhi, đêm nay để ngươi trở thành tân nương của ta đi! Cuộc đời của tiểu dâm tặc ta bắt đầu từ người đi, ha ha! Phụ thân vô dụng, bị nương quản gắt gao, thế nhưng Yên nhi tuyệt đối không trị nổi nàng!
Cuồng Yên ở trên giường ngửi được trong phòng có khí tức của người kia, nàng nín thở không dám lộn xộn, sợ nàng ấy sợ mà bỏ chạy! Cứng đờ nằm ở trên giường, thầm nghĩ: Sao còn chưa có động tác?
Cuồng Mân lấy ra pháp bảo dâm tặc nào cũng có, vẩy một ít lên trên người của Cuồng Yên, Cuồng Yên chờ một hồi cảm thấy thân thể nóng lên, Cuồng Mân thấy thời cơ đã đến liền áp trên người của Cuồng Yên, giở trò, bất diệc nhạc hồ*, Cuồng Yên xấu hổ tùy ý nàng sỗ sàng, cuối cùng ôm chặt lấy Cuồng Mân cổ vũ động tác của nàng.
*vô cùng vui vẻ
Cuồng Mân ôm Cuồng Yên, động tình từng đợt từng đợt luật động trong thân thể nàng, cảm thụ được loại cảm giác tâm cùng thân thể hòa hợp, nàng và Cuồng Yên cùng nhau vui sướng mà rên rỉ. Kích tình qua đi, Cuồng Yên ôm chặt Cuồng Mân không cho nàng rời đi, Cuồng Mân cũng không nỡ rời thân thể trắng nõn của Cuồng Yên, bởi vậy cũng liền lưu lại qua đêm.
Sáng sớm, cửa phòng Cuồng Yên bị đẩy ra, chỉ thấy Cuồng Nhân và Lâm Thanh Nghiên giận đùng đùng đi vào, nhìn Cuồng Mân và Cuồng Yên ôm nhau ngủ trên giường, Cuồng Nhân rống giận: “Hỗn đản, Cuồng Mân, ngươi đứng lên cho ta!” thanh âm như sấm khiến Cuồng Mân và Cuồng Yên từ giấc mộng đầy kích tình tỉnh lại. Cuồng Yên vùi đầu vào cổ của Cuồng Mân không dám nhìn phụ thân và mẫu thân. Lâm Thanh Nghiên vẻ mặt tức giận trừng mắt Cuồng Mân, thầm nghĩ: Tốt, phụ thân ngươi bắt đại nữ nhi của ta, tiểu tử ngươi lại lừa gạt tiểu nữ nhi của ta, món nợ này ta nhất định phải tính sổ với phụ tử các ngươi một lần!
Trong đại sảnh, Cuồng Nguyệt đứng, Cuồng Mân đứng, bảy lão bà nhàn nhã ngồi trên ghế, Cuồng Nhân và Lâm Thanh Nghiên thì một bộ dáng ngày hôm nay ngươi phải cho ta một cái công đạo mà nhìn Cuồng Nguyệt. Cuồng Nguyệt ủy khuất nghĩ, cũng không phải ta gây họa, đâu có chuyện gì liên quan tới ta a? Nàng trừng Cuồng Mân, đã cùng tiểu tử này nói không nên đi trêu chọc Cuồng Yên, kết quả tiểu tử này làm ngược lại rất tốt, trực tiếp gạo nấu thành cơm!
Cuồng Mân bĩu môi, thầm nghĩ: Thượng bất chính hạ tắc loạn! Là người sai!
Diêm Lăng bất đắc dĩ nhìn hai cha con, bảo bối nàng mang thai mười tháng sinh ra lại bước lên con đường của phụ thân vô lương tâm của nàng, nàng thực sự hết chỗ nói rồi! Nàng ngược lại muốn nhìn Cuồng Nguyệt và Cuồng Mân tính làm sao!Tử Uyển nhìn tiểu muội của mình lại cùng bị bắt gian tại trận cùng với nữ nhi của phu quân, quả thực lại càng hoảng sợ, bất quá ván đã đóng thuyền, thì nhìn Cuồng Mân có nguyện ý chịu trách nhiệm với Yên nhi hay không. Đỡ Cuồng Yên thân thể còn chưa khôi phục, nàng ném cái liếc mắt cho Cuồng Nguyệt, thầm nói: Ngươi nhưng nhất định phải khiến Cuồng Mân đối đãi Yên nhi thật tốt!
Cuồng Nguyệt đối mặt với mọi người chỉ trích, ánh mắt kỳ vọng, da đầu tê dại, thật hối hận trước đây sinh ra một đống hài tử, mỗi đứa đều háo sắc đến không chịu được, Cuồng Mân đã vậy thì thôi, sáu đứa còn lại cũng là cao thủ háo sắc! Không hổ là con cháu của Cuồng Dã Môn ta, khai chi tán diệp!
“Cuồng Mân, đối với chuyện này, ngươi có ý kiến gì không?” Cuồng Nguyệt nghiêm túc nhìn Cuồng Mân nói.
Thoáng nhìn ánh mắt đầy hy vọng của Cuồng Yên bắn tới, bộ dạng cà lơ phất phơ của Cuồng Mân lập tức thay đổi, nàng vỗ vỗ ngực nói: “Ta sẽ lấy Yên nhi làm vợ!”
Lâm Thanh Nghiên khinh thường hừ lạnh một tiếng nói: “Sau đó ngươi sẽ như phụ thân của ngươi, tìm về cho Yên nhi đa hoa mấy tỷ muội làm bạn đúng không?”
Cuồng Nguyệt nghe vậy xấu hổ cực kỳ, không phải đang nói chuyện của Mân nhi sao? Tại sao lại bay đến trên đầu nàng, nàng bất an nhìn mấy vị lão bà vài lần, thấy các nàng cũng chỉ nhàn nhạt uống trà, không có phản ứng gì lớn, lúc này mới yên lòng.
“Ta là sợ Yên nhi một mình rất tịch mịch, tìm cho Yên nhi mấy tỷ muội làm bạn cũng tốt!” Cuồng Mân cây ngay không sợ chết đứng nói, lại thấy ánh mắt bị thương của Cuồng Yên, trong lòng đau xót, lẽ nào... Lẽ nào ta sai rồi? Yên nhi, ngươi không thích ta như vậy sao?
“Ngươi...” Cuồng Nhân và Lâm Thanh Nghiên phẫn nộ trừng mắt Cuồng Mân, Cuồng Nhân thực sự ân hận lúc đầu đã làm sai a, hiện tại hai nữ nhi của hắn đều bị hắn làm hại, trong lòng hối hận không kịp a!
“Cha, nương, đừng nói nữa, ta không trách Cuồng Mân, coi như chấm dứt!” ta thương tâm như vậy, Cuồng Mân, ngươi một chút cũng không quan tâm ta sao? Nàng thương tâm cúi đầu, không muốn nhìn tên lăng nhăng kia nữa. Trong lòng rõ ràng rất oán nàng, rồi lại luyến tiếc nàng chịu chỉ trích.
Diêm Lăng nhìn không được, đứng lên nói: “Cuồng Mân, Yên nhi con nhất định phải lấy, hơn nữa ta muốn con đáp ứng ta, kiếp này chỉ có thể có một thê tử là Yên nhi, không được câu tam đáp tứ*!”
*thay đổi thất thường
Cuồng Mân luôn luôn sợ mẹ nàng, cho nên Diêm Lăng vừa mở miệng, nàng tất nhiên là không dám phản bác, hơn nữa nàng thấy ánh mắt bi thương của Cuồng Yên, trong lòng không nỡ, thầm nghĩ: Ở bên một mình Yên nhi cũng không tệ.
“Nương, ta đáp ứng. Ta, Cuồng Mân, kiếp này chỉ thích một mình Yên nhi, tuyệt không thay đổi!” Cuồng Mân trịnh trọng đồng ý, vừa nói xong cũng nhận được ánh mắt ngạc nhiên của Cuồng Yên, Tử Uyển cũng vì muội muội vui vẻ, nhìn muội muội lớn lên, nàng biết muội muội vẫn thích Cuồng Mân, hôm nay có thể có được tình yêu của Cuồng Mân, nàng tất nhiên là vô cùng vui vẻ, không giống bản thân, nàng ai oán mà nhìn Cuồng Nguyệt, cũng không hối hận, có mấy tỷ muội làm bạn cũng không tệ, thế nhưng Cuồng Nguyệt cũng không thể lúc nào cũng đến chỗ mình. Bất quá, qua nhiều năm hạnh phúc như vậy, nàng cũng thỏa mãn!
Cuồng Nguyệt bị ánh mắt ai oán của Tử Uyển làm sửng sốt, thầm nghĩ: Xem ra đêm nay phải bồi thường cho bảo bối Tử Uyển thật tốt! Nàng ám muội nhìn Tử Uyển cười cười, trong nụ cười mang theo trêu chọc, khiến cho Tử Uyển một trận mặt đỏ tim đập, thật là một sắc quỷ! Nàng dời tầm nhìn đi chỗ khác không dám nhìn Cuồng Nguyệt nữa, cũng chỉ có Diêm Lăng và Dụ Tranh trị được nàng!
“Được, Cuồng Mân, ngươi đã hứa hẹn, vậy cũng không sợ ăn Chuyên Nhất Hoàn của ta đi?” Lâm Thanh Nghiên từ tay áo xuất ra một viên thuốc, Chuyên Nhất Hoàn không cần nói cũng biết chính là người ăn thuốc này vào, cả đời chỉ thích một người.
Nhìn dược hoàn, Cuồng Mân có chút tức giận nói: “Ta thích Yên nhi là tình cảm của ta, ta không muốn làm rối gỗ của viên thuốc này, lẽ nào Yên nhi ngươi mong muốn ta yêu ngươi là bởi ăn thuốc này sao?” nàng nghĩ, yêu Yên nhi là do nàng tự nguyện, ăn thuốc này vào, là không tôn trọng Yên nhi, nàng rất tức giận!
“Nương, ta không muốn nàng ăn thuốc này, ta hy vọng nàng yêu ta từ nội tâm, cho dù có ngày nàng không thương ta, ta cũng không oán không hối hận, chỉ cần ta biết nàng thật tâm thành ý yêu ta một lần là đủ rồi!” Cuồng Yên tự nhiên cũng không đồng ý cách làm của Lâm Thanh Nghiên.
Hai người thâm tình nhìn nhau, Lâm Thanh Nghiên thu hồi thuốc, kỳ thực căn bản cái này cũng không phải là Chuyên Nhất Hoàn gì, chỉ là nàng tùy tiện đưa ra thử tiểu tử kia, bất quá nễ mặt nàng thật tâm yêu Yên nhi, không thèm so đo!
“Vậy quyết định, Mân nhi, sau này phải thương yêu Yên nhi thật tốt biết không?” Cuồng Nhân nhìn đây hai người hữu tình cười, kỳ thực hắn đã sớm biết kế hoạch của Cuồng Mân, bất quá là đâm lao phải theo lao, ai kêu Yên nhi lại thích nàng đây, xếp đặt cục diện này chính là vì muốn Cuồng Mân chuyên tâm đối đãi Yên nhi, nếu đạt được mục đích, hắn cũng sẽ không cần giả bộ nữa!
Cuồng Nguyệt ở bên thấy sự tình đã giải quyết vui vẻ nói: “Mân nhi, giản nhật không bằng chàng nhật*, các ngươi ngày hôm nay liền thành thân đi!” thầm nghĩ: Tối nay chúng ta cùng nhau động phòng với tỷ muội các nàng là tốt rồi! Hắc hắc! (thật là tà ác a! Không tà ác ta thì không phải là Cuồng Nguyệt!)
“Tốt!” Cuồng Mân hào sảng đáp ứng, trên thực tế nhìn bộ dáng xấu hổ của Cuồng Yên, nàng lại bắt đầu rục rịch.
Bảy nữ nhân nhìn bộ dạng tươi cười không có ý tốt của trượng phu nhà mình, bắt đắt dĩ lắc đầu, thật không biết nữ nhi thành thân nàng có lợi lộc gì, có thể cười thành như vậy! Các nàng đại khái không biết trong lòng phu quân tà ác của các nàng đang nghĩ tối nay cùng nữ nhi cùng nhau khi dễ hai tỷ muội Tử Uyển a! Ha ha!
Toàn văn hoàn
Chúng nữ còn lại nhìn nhau vài lần nói: “Được rồi, sau này không cần phải sợ! Chỉ cần cẩn thận giám hộ cũng sẽ không xảy ra bất trắc!”
Trải qua một trận thăm dò, Cuồng Nguyệt rốt cục không cần liều sống liều chết phấn đấu nuôi gia đình, bởi vì chúng nữ rất tự giác thu lại sinh ý nhà mình, Cuồng Nguyệt chỉ cần phụ trách sự vụ của Cuồng Nguyệt sơn trang là được rồi!
Vài năm sau, Cuồng Nguyệt nói về chuyện đêm đó Hữu hộ pháp câu dẫn nàng, kiêu ngạo không gì sánh được, đại dâm tặc Cuồng Nguyệt ta lại có thể bỏ qua một đại mỹ nhân mê hoặc, nàng cảm thấy vinh quang không gì sánh được! Chúng nữ trợn mắt một cái, mặc kệ nàng, bất quá mấy năm này nàng ngược lại ngoan ngoãn không ít, rất ít xuất trang, đối với hài tử càng che chở vô cùng! Duy nhất làm cho các nàng tức giận chính là hài tử của các nàng đều bị nàng dạy thành dâm tặc nhị đại!
Xem ra hương khói của Cuồng Dã Môn vẫn không ngừng sinh sôi nảy nở, nhiệm vụ của Cuồng Nguyệt rốt cuộc là thành công hay không thành công đây? Cuồng Dã Môn rốt cuộc có thể trọng chấn uy danh hay không đây? Cái này chỉ có thể nhìn nữ nhi háo sắc của Cuồng Nguyệt xem sao.
– Ta là tiểu dâm tặc Cuồng Mân!
Bảy lão bà tổng cộng sinh cho Cuồng Nguyệt năm nhi nữ, hai nhi tử.
Cuồng Mân, nhi nữ Diêm Lăng.
Cuồng Dần, nhi tử Tử Uyển.
Cuồng Phong, nhi nữ Tư Nhiên.
Cuồng Thiên, nhi nữ tâm oánh.
Cuồng Đình, nhi tử Dụ Tranh.
Cuồng Tinh, nhi nữ Bích Vân.
Cuồng Lam, nhi nữ Thư Đồng.
Mười tám năm sau, mấy hài tử xúm lại.
Cuồng Mân giơ một cuốn sách nhỏ đắc ý nói: “Nhìn xem đây là cái gì?”
Mọi người hưng phấn mà nhìn đại tỷ, nói: “Danh Hoa Lục!”
Cuồng Lam hí mắt nhìn Danh Hoa Lục nói: “Mân tỷ, Danh Hoa Lục không phải là bị các mẫu thân hủy rồi sao? Sao lại có?”
“Hắc hắc, đây là ta trộm được ở chỗ sưcông. Trong này thế nhưng có rất nhiều mỹ nhân nga, huynh đệ tỷ muội mấy người chúng ta phân chia ra là được rồi!” Cuồng Mân háo sắc cười nói.
“Tốt a!” mấy hài tử nghe vậy cao hứng nói, chỉ biết đại tỷ làm cái gì cũng không quên cho các nàng một phần!
Mọi người nhìn mấy cái tên xinh đẹp trên Danh Hoa Lục, đều kêu lên: “Ta muốn cái này, ta muốn cái kia” Cuồng Mân nhìn chằm chằm Danh Hoa Lục bị bọn họ giật lấy, cười híp mắt nghĩ: Hình như sư công đã quên một người, hắc hắc!Buổi tối, Cuồng Yên ưu buồn nhìn ánh trăng lãnh đạm, từ nhỏ nàng đã thích Cuồng Mân, thế nhưng phụ thân nói nàng rất xấu, rất háo sắc, rất lăng nhăng, không cho mình tới gần nàng! Thế nhưng, bản thân vẫnc òn rất thích nàng. Chỉ có Cuồng Yên mới có thể khiến nàng vui vẻ! Mân nhi, ta thích ngươi, thế nhưng ngươi lại không biết. Ta biết ngươi trộm Danh Hoa Lục của phụ thân ta, ngươi biết ta có bao nhiêu thương tâm sao?
Nàng sâu kín cảm thán một tiếng chuẩn bị trở về phòng, nằm trên giường ấm áp, lại như cũ nhớ tên háo sắc kia, nàng vỗ vỗ mặt mình nói: “Không được suy nghĩ nữa, ngủ đi!”
Trong phòng tối, Cuồng Mân suy đoán Cuồng Yên cũng đã ngủ, tiểu mỹ nhân này khiến nàng rất động tâm, hừ hừ, nếu không phải được sư công bảo vệ, nàng đã sớm hạ thủ! Hắc hắc! Yên nhi, đêm nay để ngươi trở thành tân nương của ta đi! Cuộc đời của tiểu dâm tặc ta bắt đầu từ người đi, ha ha! Phụ thân vô dụng, bị nương quản gắt gao, thế nhưng Yên nhi tuyệt đối không trị nổi nàng!
Cuồng Yên ở trên giường ngửi được trong phòng có khí tức của người kia, nàng nín thở không dám lộn xộn, sợ nàng ấy sợ mà bỏ chạy! Cứng đờ nằm ở trên giường, thầm nghĩ: Sao còn chưa có động tác?
Cuồng Mân lấy ra pháp bảo dâm tặc nào cũng có, vẩy một ít lên trên người của Cuồng Yên, Cuồng Yên chờ một hồi cảm thấy thân thể nóng lên, Cuồng Mân thấy thời cơ đã đến liền áp trên người của Cuồng Yên, giở trò, bất diệc nhạc hồ*, Cuồng Yên xấu hổ tùy ý nàng sỗ sàng, cuối cùng ôm chặt lấy Cuồng Mân cổ vũ động tác của nàng.
*vô cùng vui vẻ
Cuồng Mân ôm Cuồng Yên, động tình từng đợt từng đợt luật động trong thân thể nàng, cảm thụ được loại cảm giác tâm cùng thân thể hòa hợp, nàng và Cuồng Yên cùng nhau vui sướng mà rên rỉ. Kích tình qua đi, Cuồng Yên ôm chặt Cuồng Mân không cho nàng rời đi, Cuồng Mân cũng không nỡ rời thân thể trắng nõn của Cuồng Yên, bởi vậy cũng liền lưu lại qua đêm.
Sáng sớm, cửa phòng Cuồng Yên bị đẩy ra, chỉ thấy Cuồng Nhân và Lâm Thanh Nghiên giận đùng đùng đi vào, nhìn Cuồng Mân và Cuồng Yên ôm nhau ngủ trên giường, Cuồng Nhân rống giận: “Hỗn đản, Cuồng Mân, ngươi đứng lên cho ta!” thanh âm như sấm khiến Cuồng Mân và Cuồng Yên từ giấc mộng đầy kích tình tỉnh lại. Cuồng Yên vùi đầu vào cổ của Cuồng Mân không dám nhìn phụ thân và mẫu thân. Lâm Thanh Nghiên vẻ mặt tức giận trừng mắt Cuồng Mân, thầm nghĩ: Tốt, phụ thân ngươi bắt đại nữ nhi của ta, tiểu tử ngươi lại lừa gạt tiểu nữ nhi của ta, món nợ này ta nhất định phải tính sổ với phụ tử các ngươi một lần!
Trong đại sảnh, Cuồng Nguyệt đứng, Cuồng Mân đứng, bảy lão bà nhàn nhã ngồi trên ghế, Cuồng Nhân và Lâm Thanh Nghiên thì một bộ dáng ngày hôm nay ngươi phải cho ta một cái công đạo mà nhìn Cuồng Nguyệt. Cuồng Nguyệt ủy khuất nghĩ, cũng không phải ta gây họa, đâu có chuyện gì liên quan tới ta a? Nàng trừng Cuồng Mân, đã cùng tiểu tử này nói không nên đi trêu chọc Cuồng Yên, kết quả tiểu tử này làm ngược lại rất tốt, trực tiếp gạo nấu thành cơm!
Cuồng Mân bĩu môi, thầm nghĩ: Thượng bất chính hạ tắc loạn! Là người sai!
Diêm Lăng bất đắc dĩ nhìn hai cha con, bảo bối nàng mang thai mười tháng sinh ra lại bước lên con đường của phụ thân vô lương tâm của nàng, nàng thực sự hết chỗ nói rồi! Nàng ngược lại muốn nhìn Cuồng Nguyệt và Cuồng Mân tính làm sao!Tử Uyển nhìn tiểu muội của mình lại cùng bị bắt gian tại trận cùng với nữ nhi của phu quân, quả thực lại càng hoảng sợ, bất quá ván đã đóng thuyền, thì nhìn Cuồng Mân có nguyện ý chịu trách nhiệm với Yên nhi hay không. Đỡ Cuồng Yên thân thể còn chưa khôi phục, nàng ném cái liếc mắt cho Cuồng Nguyệt, thầm nói: Ngươi nhưng nhất định phải khiến Cuồng Mân đối đãi Yên nhi thật tốt!
Cuồng Nguyệt đối mặt với mọi người chỉ trích, ánh mắt kỳ vọng, da đầu tê dại, thật hối hận trước đây sinh ra một đống hài tử, mỗi đứa đều háo sắc đến không chịu được, Cuồng Mân đã vậy thì thôi, sáu đứa còn lại cũng là cao thủ háo sắc! Không hổ là con cháu của Cuồng Dã Môn ta, khai chi tán diệp!
“Cuồng Mân, đối với chuyện này, ngươi có ý kiến gì không?” Cuồng Nguyệt nghiêm túc nhìn Cuồng Mân nói.
Thoáng nhìn ánh mắt đầy hy vọng của Cuồng Yên bắn tới, bộ dạng cà lơ phất phơ của Cuồng Mân lập tức thay đổi, nàng vỗ vỗ ngực nói: “Ta sẽ lấy Yên nhi làm vợ!”
Lâm Thanh Nghiên khinh thường hừ lạnh một tiếng nói: “Sau đó ngươi sẽ như phụ thân của ngươi, tìm về cho Yên nhi đa hoa mấy tỷ muội làm bạn đúng không?”
Cuồng Nguyệt nghe vậy xấu hổ cực kỳ, không phải đang nói chuyện của Mân nhi sao? Tại sao lại bay đến trên đầu nàng, nàng bất an nhìn mấy vị lão bà vài lần, thấy các nàng cũng chỉ nhàn nhạt uống trà, không có phản ứng gì lớn, lúc này mới yên lòng.
“Ta là sợ Yên nhi một mình rất tịch mịch, tìm cho Yên nhi mấy tỷ muội làm bạn cũng tốt!” Cuồng Mân cây ngay không sợ chết đứng nói, lại thấy ánh mắt bị thương của Cuồng Yên, trong lòng đau xót, lẽ nào... Lẽ nào ta sai rồi? Yên nhi, ngươi không thích ta như vậy sao?
“Ngươi...” Cuồng Nhân và Lâm Thanh Nghiên phẫn nộ trừng mắt Cuồng Mân, Cuồng Nhân thực sự ân hận lúc đầu đã làm sai a, hiện tại hai nữ nhi của hắn đều bị hắn làm hại, trong lòng hối hận không kịp a!
“Cha, nương, đừng nói nữa, ta không trách Cuồng Mân, coi như chấm dứt!” ta thương tâm như vậy, Cuồng Mân, ngươi một chút cũng không quan tâm ta sao? Nàng thương tâm cúi đầu, không muốn nhìn tên lăng nhăng kia nữa. Trong lòng rõ ràng rất oán nàng, rồi lại luyến tiếc nàng chịu chỉ trích.
Diêm Lăng nhìn không được, đứng lên nói: “Cuồng Mân, Yên nhi con nhất định phải lấy, hơn nữa ta muốn con đáp ứng ta, kiếp này chỉ có thể có một thê tử là Yên nhi, không được câu tam đáp tứ*!”
*thay đổi thất thường
Cuồng Mân luôn luôn sợ mẹ nàng, cho nên Diêm Lăng vừa mở miệng, nàng tất nhiên là không dám phản bác, hơn nữa nàng thấy ánh mắt bi thương của Cuồng Yên, trong lòng không nỡ, thầm nghĩ: Ở bên một mình Yên nhi cũng không tệ.
“Nương, ta đáp ứng. Ta, Cuồng Mân, kiếp này chỉ thích một mình Yên nhi, tuyệt không thay đổi!” Cuồng Mân trịnh trọng đồng ý, vừa nói xong cũng nhận được ánh mắt ngạc nhiên của Cuồng Yên, Tử Uyển cũng vì muội muội vui vẻ, nhìn muội muội lớn lên, nàng biết muội muội vẫn thích Cuồng Mân, hôm nay có thể có được tình yêu của Cuồng Mân, nàng tất nhiên là vô cùng vui vẻ, không giống bản thân, nàng ai oán mà nhìn Cuồng Nguyệt, cũng không hối hận, có mấy tỷ muội làm bạn cũng không tệ, thế nhưng Cuồng Nguyệt cũng không thể lúc nào cũng đến chỗ mình. Bất quá, qua nhiều năm hạnh phúc như vậy, nàng cũng thỏa mãn!
Cuồng Nguyệt bị ánh mắt ai oán của Tử Uyển làm sửng sốt, thầm nghĩ: Xem ra đêm nay phải bồi thường cho bảo bối Tử Uyển thật tốt! Nàng ám muội nhìn Tử Uyển cười cười, trong nụ cười mang theo trêu chọc, khiến cho Tử Uyển một trận mặt đỏ tim đập, thật là một sắc quỷ! Nàng dời tầm nhìn đi chỗ khác không dám nhìn Cuồng Nguyệt nữa, cũng chỉ có Diêm Lăng và Dụ Tranh trị được nàng!
“Được, Cuồng Mân, ngươi đã hứa hẹn, vậy cũng không sợ ăn Chuyên Nhất Hoàn của ta đi?” Lâm Thanh Nghiên từ tay áo xuất ra một viên thuốc, Chuyên Nhất Hoàn không cần nói cũng biết chính là người ăn thuốc này vào, cả đời chỉ thích một người.
Nhìn dược hoàn, Cuồng Mân có chút tức giận nói: “Ta thích Yên nhi là tình cảm của ta, ta không muốn làm rối gỗ của viên thuốc này, lẽ nào Yên nhi ngươi mong muốn ta yêu ngươi là bởi ăn thuốc này sao?” nàng nghĩ, yêu Yên nhi là do nàng tự nguyện, ăn thuốc này vào, là không tôn trọng Yên nhi, nàng rất tức giận!
“Nương, ta không muốn nàng ăn thuốc này, ta hy vọng nàng yêu ta từ nội tâm, cho dù có ngày nàng không thương ta, ta cũng không oán không hối hận, chỉ cần ta biết nàng thật tâm thành ý yêu ta một lần là đủ rồi!” Cuồng Yên tự nhiên cũng không đồng ý cách làm của Lâm Thanh Nghiên.
Hai người thâm tình nhìn nhau, Lâm Thanh Nghiên thu hồi thuốc, kỳ thực căn bản cái này cũng không phải là Chuyên Nhất Hoàn gì, chỉ là nàng tùy tiện đưa ra thử tiểu tử kia, bất quá nễ mặt nàng thật tâm yêu Yên nhi, không thèm so đo!
“Vậy quyết định, Mân nhi, sau này phải thương yêu Yên nhi thật tốt biết không?” Cuồng Nhân nhìn đây hai người hữu tình cười, kỳ thực hắn đã sớm biết kế hoạch của Cuồng Mân, bất quá là đâm lao phải theo lao, ai kêu Yên nhi lại thích nàng đây, xếp đặt cục diện này chính là vì muốn Cuồng Mân chuyên tâm đối đãi Yên nhi, nếu đạt được mục đích, hắn cũng sẽ không cần giả bộ nữa!
Cuồng Nguyệt ở bên thấy sự tình đã giải quyết vui vẻ nói: “Mân nhi, giản nhật không bằng chàng nhật*, các ngươi ngày hôm nay liền thành thân đi!” thầm nghĩ: Tối nay chúng ta cùng nhau động phòng với tỷ muội các nàng là tốt rồi! Hắc hắc! (thật là tà ác a! Không tà ác ta thì không phải là Cuồng Nguyệt!)
“Tốt!” Cuồng Mân hào sảng đáp ứng, trên thực tế nhìn bộ dáng xấu hổ của Cuồng Yên, nàng lại bắt đầu rục rịch.
Bảy nữ nhân nhìn bộ dạng tươi cười không có ý tốt của trượng phu nhà mình, bắt đắt dĩ lắc đầu, thật không biết nữ nhi thành thân nàng có lợi lộc gì, có thể cười thành như vậy! Các nàng đại khái không biết trong lòng phu quân tà ác của các nàng đang nghĩ tối nay cùng nữ nhi cùng nhau khi dễ hai tỷ muội Tử Uyển a! Ha ha!
Toàn văn hoàn