Chương : 190
Điển Vi không hề yếu thế tuy hắn khí lực không bằng hơi bị thất thế nhưng dù sao cũng là siêu cường võ giả thiết kích tay trái của với đại đao nghênh tiếp nhau, hai tay trình độ thuần thục.
Hứa Chử công kích sắc bén biến thành vô tung vô ảnh nhưng lại bị Điển Vi phản công ở giữa biến hóa như tốc độ ánh sáng hỏa quang lóe lên cơ hồ bằng tốc độ người xem không thể nào phân biệt được mà Trương Lãng Dương Dung cũng chỉ có thể nhìn thấy bảy tám phần tuy nhiên nhưng vậy cũng đủ cho bọn họ no mắt.
Hiển nhiên Hứa Chử có chuẩn bị từ trước hai chân vững chắc khuôn mặt đen nhánh chuyển sang màu đỏ sậm hắn hét lớn:
- Lên.
Điển Vi tay nắm một kích vốn định dùng sức bốn lượng nhổ ngàn cân nhưng bỗng nhiên truyền tới lực lượng điên cuồng mưa gió khiến cho hắn không khống chế nổi tình hình, rơi vào đường cùng tay trái đành mượn lực tay phải tăng thêm tốc độ thiết kích như giao long rời biển ở trên không trung mang theo một ám mang trực chỉ khuôn mặt của Hứa Chử.
Hứa Chử bỗng nhiên lăng không hiện lên khí thế trùng thiên ở dưới ánh trăng đao ảnh như tuyết hoa hung hăng đánh về phía Điển Vi.
Điển Vi thấy vậy biết rõ tuyệt đối không đơn giản mà ngăn lại đối phương, hắn nhẹ nhàng rung một cái, thiết kích cải biến lộ tuyến chuẩn bị đánh thẳng vào Hứa Chử.
Hứa Chử cười dài mấy tiếng khí phách mười phần đại đao quét liên tục, thanh âm leng keng không dứt.
Bỗng nhiên Điển Vi hiện lên ba thước một tay chie thiên, một kính đánh tới, dưới chân vững như núi thái sơn đồng thời cất tiếng:
- Không biết ai có năng lực như vậy để cho toàn bộ dòng họ của Trọng Khang đi theo.
Hứa Chử chưa đáp lời thì Trương Lãng ở phía xa xa quan sát cuộc quyết đấu này đã phục hồi tinh thần mà nói:
- Đương nhiên là Tào Tháo riồ.
Hứa Chử ngạo nghễ nói:
- Không sai chính là Tào đại nhân.
Khuôn mặt của Điển Vi run rẩy hắn không nói được lời nào mà quát lớn:
- Trọng Khang, chúng ta đánh tiếp.Nói xong hắn hét lớn rồi lại nhào tới.
Hứa Chử đón lấy đại đao đồng thời cũng cười to:
- Được chúng ta đánh tiếp.
Vừa nói xong hắn mãnh liệt xông lên phía trước, dùng tư thế hoành tảo thiên quân, đại đao cuồng phong cát bay khí thế tương đối kinh người.
Đại đao của Hứa Chử tuy lợi hại nhưng liên hoàn song kích của Điển Vi vẫn có thể xếp thứ nhất thứ hai, cả hai người đều là cao thủ hạng nhất trình độ cũng không hơn kém nhau bao nhiêu trong nhất thời không ai làm gì được người còn lại.
Trương Lãng và Dương Dung vẫn còn đắm chìm ở trong tràng quyết đấu thì Trương Lãng bỗng nhiên cảm thấy có một sát khí cường đại từ phía sau lưng của mình bức tới Trương Lãng không chút nghĩ ngợi vội vàng cất bước, đẩy Dương Dung một cái sau đó một chuôi đao chém lên trên không trung, lưỡi đao gào thét mà đánh tới, kình lực bá đạo vô cùng.
Tên đánh lén kia thấy Trương Lãng thoát khỏi liền lập tức chuyển thế chém tới bụng của Trương Lãng, các động tác như nước chảy mây trôi vô cùng tự nhiên cho thấy người này đao pháp đã thành thạo thế nào, phải đạt tới tình trạng lô hỏa thuần thanh mới được như vậy.
Trương Lãng cả kinh, hắn không dám chần chừ hai chân nhảy lên tiến về phía trước sau đó lăn một cái bởi vì hắn phát hiện cách đó không xa có một thanh đại đao bằng sắt tuy có thể dùng không thuận tay nhưng ít nhất cũng mạnh hơn đoản kiếm không ít.
Nhưng rõ ràng đối phương đã phát hiện ra ý đồ của Trương Lãng, đao thiếp phát ra từng thanh âm đương đương cứ thế mà ngăn Trương Lãng lại không cho Trương Lãng tiến lên nửa bước.
Trương Lãng vô cùng tức giận ở bên cạnh bỗng nhiên truyền tới thanh âm kêu nhẹ của Dương Dung quay đầu lại thì thấy nàng đang vũ dũng Liễu Diệp đao, cùng với một người tráng kiện mà chiến đấu xem tình hình thì thân thủ của đối phương cũng không kém nàng bao nhiêu hai người có công có thủ, tuy người kia thân pháp như thần nhưng hiển nhiên không đoán ra đao pháp quỷ dị của Dương Dung cũng không cách nào chiếm thượng phong.
Mà Triệu Vũ chống lại thanh đoản thương kia, cũng không phải là điều đơn giản, người kia tuy có vẻ hơi rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn có công có thủ một khi Triệu Vũ sơ sẩy là đối phương không bỏ qua cơ hội mà tấn công mạnh, Triệu Vũ mặc dù đem Mai Hoa thương múa khắp người nhưng đối phương gặp chiêu phá chiêu trong nhất thời cũng không làm gì được hắn cả.
Mà Ưng vệ ở dưới trướng của Trương Lãng cũng không chiếm ưu thế về nhân số, nhưng bọn họ dù sao cũng được tập luyện nghiêm khắc nên tổng thể vẫn ngăn cản được đối phương tổng thể vẫn chiếm thượng phong. Tuy nhiên đối phương cũng không vừa chất lượng cũng rất cao.
Trương Lãng trong lòng kinh hãi không ngờ ngoài Hứa Chử còn có vài cao thủ ấn náu hơn nữa võ nghệ cũng không kém, cộng thêm hắc y đội không hề thua kém Ưng vệ của mình tình hình xem ra không ổn.
Ưng vệ dưới trướng của hắn mặc dù đã phát hiện ra tung tích kẻ địch từ sớm nhưng đoán chừng nhân số của đối phương không hơn mình bao nhiêu cho nên cũng không để trong lòng phải biết rằng ở trong lòng Trương Lãng cho dù đối phương có nhân số gấp đối hắn cũng không để ở trong lòng, xem ra lần này Tào Tháo vì muốn san bằng mình cho nên xuất ra hết cao thủ, hôm nay chỉ sợ mình gặp khó rồi.
Trương Lãng khó khăn lắm mới đứng vững chân được đủ loại nghi ngờ hiện ra trong đầu của hắn, hiển nhiên đối phương đem người hấp dẫn hỏa lực chủ yếu của mình ra ngoài sau đó mang binh lính tinh nhuệ tiến vào trong đây tập kích chỉ cần bên ngoài kéo dài một thời gian sau đó dùng cao thủ tiến hành ám sát thì tỉ lệ thành công là rất cao, tuy mình cũng phát giác ra chuyện này nhưng lại không kịp thời ứng biến, cuối cùng tính cảnh giác vẫn không tốt.
Không cho Trương Lãng có thời gian ảo não bởi vì hắc y nhân kia đã đem đao thép điên cuồng đánh tới.
Trương Lãng cuối cùng cũng phát hỏa, chân trái của hắn vượt qua tránh đi đao thép của đối phương đồng thời thiết kiếm trong tay như mãng xà xuất động đâm thẳng về phía đối phương.
Hắc y nhân kia đơn giản hiện lên, đao thép vang lên không ngừng đao khí bắn ra bốn phía, cuồng loạn nhảy múa, cỏ khô đá vụn theo gió bay đi, giống như Địa Đường đao pháp ở trong tiểu thuyết võ hiệp vậy.
Trương Lãng chưa bao giờ chạm phải đấu pháp như thế trong lúc nhất thời tay chân của hắn trở nên thất thố, liên tiếp lui về phía sau chỉ có thể chống đỡ.
- Con bà thúi đáng giận, mỗ muốn giết ngươi.
Ở trong trường đột nhiên truyền tới tiếng hô phãn nộ, thoáng cái đã trấn trụ không ít người giao chiến.
Hứa Chử đang cùng với Điển Vi ác chiến liền phân thần quát:
- Huynh đệ làm sao vậy?
Hứa Chử công kích sắc bén biến thành vô tung vô ảnh nhưng lại bị Điển Vi phản công ở giữa biến hóa như tốc độ ánh sáng hỏa quang lóe lên cơ hồ bằng tốc độ người xem không thể nào phân biệt được mà Trương Lãng Dương Dung cũng chỉ có thể nhìn thấy bảy tám phần tuy nhiên nhưng vậy cũng đủ cho bọn họ no mắt.
Hiển nhiên Hứa Chử có chuẩn bị từ trước hai chân vững chắc khuôn mặt đen nhánh chuyển sang màu đỏ sậm hắn hét lớn:
- Lên.
Điển Vi tay nắm một kích vốn định dùng sức bốn lượng nhổ ngàn cân nhưng bỗng nhiên truyền tới lực lượng điên cuồng mưa gió khiến cho hắn không khống chế nổi tình hình, rơi vào đường cùng tay trái đành mượn lực tay phải tăng thêm tốc độ thiết kích như giao long rời biển ở trên không trung mang theo một ám mang trực chỉ khuôn mặt của Hứa Chử.
Hứa Chử bỗng nhiên lăng không hiện lên khí thế trùng thiên ở dưới ánh trăng đao ảnh như tuyết hoa hung hăng đánh về phía Điển Vi.
Điển Vi thấy vậy biết rõ tuyệt đối không đơn giản mà ngăn lại đối phương, hắn nhẹ nhàng rung một cái, thiết kích cải biến lộ tuyến chuẩn bị đánh thẳng vào Hứa Chử.
Hứa Chử cười dài mấy tiếng khí phách mười phần đại đao quét liên tục, thanh âm leng keng không dứt.
Bỗng nhiên Điển Vi hiện lên ba thước một tay chie thiên, một kính đánh tới, dưới chân vững như núi thái sơn đồng thời cất tiếng:
- Không biết ai có năng lực như vậy để cho toàn bộ dòng họ của Trọng Khang đi theo.
Hứa Chử chưa đáp lời thì Trương Lãng ở phía xa xa quan sát cuộc quyết đấu này đã phục hồi tinh thần mà nói:
- Đương nhiên là Tào Tháo riồ.
Hứa Chử ngạo nghễ nói:
- Không sai chính là Tào đại nhân.
Khuôn mặt của Điển Vi run rẩy hắn không nói được lời nào mà quát lớn:
- Trọng Khang, chúng ta đánh tiếp.Nói xong hắn hét lớn rồi lại nhào tới.
Hứa Chử đón lấy đại đao đồng thời cũng cười to:
- Được chúng ta đánh tiếp.
Vừa nói xong hắn mãnh liệt xông lên phía trước, dùng tư thế hoành tảo thiên quân, đại đao cuồng phong cát bay khí thế tương đối kinh người.
Đại đao của Hứa Chử tuy lợi hại nhưng liên hoàn song kích của Điển Vi vẫn có thể xếp thứ nhất thứ hai, cả hai người đều là cao thủ hạng nhất trình độ cũng không hơn kém nhau bao nhiêu trong nhất thời không ai làm gì được người còn lại.
Trương Lãng và Dương Dung vẫn còn đắm chìm ở trong tràng quyết đấu thì Trương Lãng bỗng nhiên cảm thấy có một sát khí cường đại từ phía sau lưng của mình bức tới Trương Lãng không chút nghĩ ngợi vội vàng cất bước, đẩy Dương Dung một cái sau đó một chuôi đao chém lên trên không trung, lưỡi đao gào thét mà đánh tới, kình lực bá đạo vô cùng.
Tên đánh lén kia thấy Trương Lãng thoát khỏi liền lập tức chuyển thế chém tới bụng của Trương Lãng, các động tác như nước chảy mây trôi vô cùng tự nhiên cho thấy người này đao pháp đã thành thạo thế nào, phải đạt tới tình trạng lô hỏa thuần thanh mới được như vậy.
Trương Lãng cả kinh, hắn không dám chần chừ hai chân nhảy lên tiến về phía trước sau đó lăn một cái bởi vì hắn phát hiện cách đó không xa có một thanh đại đao bằng sắt tuy có thể dùng không thuận tay nhưng ít nhất cũng mạnh hơn đoản kiếm không ít.
Nhưng rõ ràng đối phương đã phát hiện ra ý đồ của Trương Lãng, đao thiếp phát ra từng thanh âm đương đương cứ thế mà ngăn Trương Lãng lại không cho Trương Lãng tiến lên nửa bước.
Trương Lãng vô cùng tức giận ở bên cạnh bỗng nhiên truyền tới thanh âm kêu nhẹ của Dương Dung quay đầu lại thì thấy nàng đang vũ dũng Liễu Diệp đao, cùng với một người tráng kiện mà chiến đấu xem tình hình thì thân thủ của đối phương cũng không kém nàng bao nhiêu hai người có công có thủ, tuy người kia thân pháp như thần nhưng hiển nhiên không đoán ra đao pháp quỷ dị của Dương Dung cũng không cách nào chiếm thượng phong.
Mà Triệu Vũ chống lại thanh đoản thương kia, cũng không phải là điều đơn giản, người kia tuy có vẻ hơi rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn có công có thủ một khi Triệu Vũ sơ sẩy là đối phương không bỏ qua cơ hội mà tấn công mạnh, Triệu Vũ mặc dù đem Mai Hoa thương múa khắp người nhưng đối phương gặp chiêu phá chiêu trong nhất thời cũng không làm gì được hắn cả.
Mà Ưng vệ ở dưới trướng của Trương Lãng cũng không chiếm ưu thế về nhân số, nhưng bọn họ dù sao cũng được tập luyện nghiêm khắc nên tổng thể vẫn ngăn cản được đối phương tổng thể vẫn chiếm thượng phong. Tuy nhiên đối phương cũng không vừa chất lượng cũng rất cao.
Trương Lãng trong lòng kinh hãi không ngờ ngoài Hứa Chử còn có vài cao thủ ấn náu hơn nữa võ nghệ cũng không kém, cộng thêm hắc y đội không hề thua kém Ưng vệ của mình tình hình xem ra không ổn.
Ưng vệ dưới trướng của hắn mặc dù đã phát hiện ra tung tích kẻ địch từ sớm nhưng đoán chừng nhân số của đối phương không hơn mình bao nhiêu cho nên cũng không để trong lòng phải biết rằng ở trong lòng Trương Lãng cho dù đối phương có nhân số gấp đối hắn cũng không để ở trong lòng, xem ra lần này Tào Tháo vì muốn san bằng mình cho nên xuất ra hết cao thủ, hôm nay chỉ sợ mình gặp khó rồi.
Trương Lãng khó khăn lắm mới đứng vững chân được đủ loại nghi ngờ hiện ra trong đầu của hắn, hiển nhiên đối phương đem người hấp dẫn hỏa lực chủ yếu của mình ra ngoài sau đó mang binh lính tinh nhuệ tiến vào trong đây tập kích chỉ cần bên ngoài kéo dài một thời gian sau đó dùng cao thủ tiến hành ám sát thì tỉ lệ thành công là rất cao, tuy mình cũng phát giác ra chuyện này nhưng lại không kịp thời ứng biến, cuối cùng tính cảnh giác vẫn không tốt.
Không cho Trương Lãng có thời gian ảo não bởi vì hắc y nhân kia đã đem đao thép điên cuồng đánh tới.
Trương Lãng cuối cùng cũng phát hỏa, chân trái của hắn vượt qua tránh đi đao thép của đối phương đồng thời thiết kiếm trong tay như mãng xà xuất động đâm thẳng về phía đối phương.
Hắc y nhân kia đơn giản hiện lên, đao thép vang lên không ngừng đao khí bắn ra bốn phía, cuồng loạn nhảy múa, cỏ khô đá vụn theo gió bay đi, giống như Địa Đường đao pháp ở trong tiểu thuyết võ hiệp vậy.
Trương Lãng chưa bao giờ chạm phải đấu pháp như thế trong lúc nhất thời tay chân của hắn trở nên thất thố, liên tiếp lui về phía sau chỉ có thể chống đỡ.
- Con bà thúi đáng giận, mỗ muốn giết ngươi.
Ở trong trường đột nhiên truyền tới tiếng hô phãn nộ, thoáng cái đã trấn trụ không ít người giao chiến.
Hứa Chử đang cùng với Điển Vi ác chiến liền phân thần quát:
- Huynh đệ làm sao vậy?