Chương 30: Thiếp Mời (1)
Khổng Nhan nơi này ngóng trông Vương thị có đối sách, nhưng dục tốc bất đạt, Khổng Mặc cũng đã nói chờ năm sau lại nói, nàng gấp cũng vô dụng, nên sau khi dùng điểm tâm liền yên tĩnh lên xe ngựa, nhàn nhã thanh thản chờ thấy Lương châu thành phồn hoa của Hà Tây.Ở Mao Bình am trên núi mười hai năm rất thanh tĩnh an nhàn, nhưng ngăn cách với sinh hoạt phía dưới, nàng không thể phủ nhận tự đáy lòng vẫn mong đợi trần thế ồn ào náo nhiệt.Bất quá mong đợi cũng chỉ còn có hơn hai mươi dặm khoảng cách. Trên công văn triều đình phát xuống cũng đã tính toán, ngựa ngày đi bảy mươi dặm, đi bộ cùng cưỡi lừa thì năm mươi dặm, xe ba dặm. Bọn nàng một chuyến này có ngựa, có xe, còn có đi bộ, vội vàng xuất phát từ sáng sớm, cuối cùng cũng kịp đến trước buổi trưa.Khổng Mặc là tân nhiệm Hà Tây giám quân, phẩm cấp dù chỉ là ngũ phẩm, nhưng cùng Tiết độ sứ quản hạt Hà Tây bảy châu chức quyền đồng dạng, tổ hoàng đế từng ra sắc lệnh: Tướng quân giám quân chia sẻ quyền lực và trách nhiệm, có thể nói chức vụ giám quân không lệ thuộc vào tiết độ sứ phủ, quyền lực chức vị không nhường nguyên soái. Kể từ đó, theo lý thuyết Khổng Mặc hôm nay đến nhận chức, Ngụy Quang Hùng xuất phát từ đồng liêu chi nghĩa, như thế nào cũng nên nghênh đón một chút. Chỉ là trước đây không lâu mới xảy ra sự tình chém giết giám quân, tự nhiên không trông cậy vào Ngụy Quang Hùng sẽ tới đón tiếp, huống chi Khổng Mặc cũng hận người gây ra chuyện là Ngụy Quang Hùng, hôm nay không thấy thì càng tốt hơn, lại không nghĩ tới cửa Lương châu thành ngoài tiểu lại của giám quân viện nhận được tin tức chạy đến, Ngụy Quang Hùng cũng mang theo ba vị nhi tử đến đây.Khổng Nhan vẫn là khuê các nữ tử chưa xuất giá, tất nhiên là không có đạo lý ra bái kiến đồng liêu của phụ thân, đành phải tiếp tục ngồi ở trên xe ngựa chờ bọn hắn hàn huyên chút chuyện trên quan trường, sau đó mới vào thành.Cũng may một phen lời nói sắc bén trên quan trường thời gian không dài, bánh xe lại rất nhanh chuyển bánh đi về trước, tân nhiệm Hà Tây giám quân Khổng Mặc được nghi trượng lòng trọng đón tiếp vào bên trong thành.Ước chừng là Ngụy Quang Hùng đã thông tri qua, con đường từ cửa thành mãi cho đến giám quân viện đều bị phong bế, trên đường đi còn có người chuyên môn khua chiêng gõ trống lớn tiếng hô: "Tân nhiệm giám quân Khổng đại nhân đến nhận chức ——" hô xong một tiếng, lập tức "Đông" một tiếng đồng la đột nhiên vang, cứ như thế lặp lại.Trận thế này làm cũng hơi quá?Không phải nói Ngụy Quang Hùng bất kính với triều đình sao? Nhưng nhìn dáng vẻ long trọng này cũng không giống như trong lời đồn nha.Khổng Nhan nghi ngờ trong lòng, lại chỉ ngồi ngay ngắn ở trên xe ngựa, dùng thêm vài phần nhãn lực cách giấy cửa sổ nhìn cảnh đường phố bên ngoài.Bảo Châu cùng Anh Tử ở một bên giấy dán cửa khác nhìn xem. Bảo Châu lanh mồm lanh miệng, vừa thấy liền trực tiếp hỏi ra nghi hoặc trong lòng nói: "Ma ma, quan viên nhậm chức đều được khắp dường phố hoan nghênh như vậy à?"Phùng ma ma là hồi môn của mẫu thân Khổng Nhan, lúc còn là tiểu nha đầu từng theo ngoại tổ phụ của Khổng Nhan đi nhậm chức, lại không có bày ra trận thế lớn như thế này, nghĩ một chút lần nhậm chức này có triều đình phát thị vệ hộ tống, gia tộc những thị vệ này hầu như đều là quần lại quý tộc, nghĩ hai lần tuy cùng là đi nhậm chức nhưng không giống nhau, nhân tiện nói: "Cũng không phải."Mặt này Phùng ma ma bởi vì không biết nên không tùy tiện mở miệng, chỉ nhận xét một câu mà thôi, Bảo Châu lại có chút tán đồng gật đầu nói: "Ma ma, con cũng thấy vậy! Sao có thể lần nào cũng hưng sư động chúng như vậy, cũng chỉ có Diễn Thánh công phủ lão gia chúng ta mới có thể phô trương như vậy!" Nàng nói với dáng vẻ vô cùng tự hào.Khổng Nhan nghe thấy vậy bật cười, đây là lý luận cong queo này ở đâu ra nha!Nhưng lời nói còn chưa ra, liền nghe bên ngoài xe có tiếng người đang huyên náo nghị luận."Khổng đại nhân!? Thật sự là Khổng thánh nhân hậu duệ!?""Cái đó còn là giả được sao! Giám quân là ba năm một nhiệm kỳ, dù cũng có người liên nhiệm, nhưng ngươi có bao giờ thấy Ngụy tướng quân chúng ta từng đón tiếp ai một lần nào chưa? Lại còn mang theo cả ba vị công tử tới!""Lần này chúng ta thật có phúc! Hậu nhân Khổng thánh nhân nhất định sẽ vì lão bách tính chúng ta làm việc! Về sau rốt cuộc không cần đập nồi bán sắt góp thuế má!"Tiếng nghị luận vâng lên liên tiếp, thậm chí gọi tân nhiệm giám quân làm thanh thiên đại lão gia đều có, Bảo Châu không cưỡng nổi đắc ý nói: "Nhìn xem, đoán không sai đi! Nghe một chút, nhanh nghe một chút!"Tuy làm nô làm tỳ, nhưng nếu là người hầu Khổng phủ, đến Tú tài cũng muốn tới làm, người hầu Khổng phủ đương nhiên được tôn vinh, dù là Phùng ma ma cũng không khỏi cùng Anh Tử cùng nhau cười cười với Bảo Châu.Lần này nhậm chức gấp gáp, bình thường quan nhân được bổ nhiệm đi nhậm chức bên ngoài ngàn dặm, đều có mười hai ngày thời gian chuẩn bị, nhưng bọn hắn lần này đi nhậm chức vội vàng, từ khi nhận lệnh đến lúc xuất phát chỉ có ba ngày, ba người Phùng ma ma cũng đều là người ở nội trạch, tất nhiên là không rõ ràng chuyến này của Khổng Mặc là có chuyện gì. Một đời trước Khổng Nhan ở chỗ này sinh hoạt hơn một năm, thời gian lâu dài nên biết được nguyên nhân, chính là vì sự tình Hà Tây bảy châu thuế má cùng quân lương. Lúc này nghe được bách tính bên ngoài xe ngựa trông cậy vào người nhà họ Khổng giúp đỡ giảm trừ thuế má đến như thế, Khổng Nhan không khỏi nhíu mày, nhớ tới kiếp trước dù cuối cùng việc giảm trừ thuế má khiến Ngụy Quang Hùng vừa lòng, nhưng phụ thân cũng thắng một ván tranh luận kịch liệt —— nếu như giảm trừ thuế má thì triều đình sẽ không phát quân lương cho Hà Tây.