Chương 1
01.
“Hôm nay đến kỳ đóng tiền thuê nhà, muốn thuê tiếp thì phải đóng tiền thuê của năm sau”
Tôi đưa mã QR ra trước mặt Phó Hành Diễn: “Đúng rồi, mẹ tôi nói, tiền thuê nhà năm sau tăng thêm 10%, một năm là 3,96 vạn, anh quét mã QR này”
Phó Hành Diễn là tuyển thủ quyền anh chuyên nghiệp, vừa mới đánh xong một trận thi đấu về.
Nhìn vết thương trên người hắn có thể đoán được, hẳn là thua rồi.
Trên mặt cũng không thoát được nạn, lác đác vài vết thương, cơ mà cũng không che được vẻ điển trai ấy.
Hắn lấy đá trong tủ lạnh ra, đắp lên vết thương: “Gần đây đang hơi khó khăn, có thể thư thả thêm hai tháng không?”
Hai tháng?
Vậy thì lâu lắm!
Thư thả hai ba ngày đã khó rồi.
Làm gì có ai mở miệng đã đòi thư thả hai tháng?
Tôi lạnh lùng từ chối: “Không được, hôm nay anh không đóng tiền thì đêm nay dọn ra ngoài đi, còn rất nhiều người đang chờ thuê đấy”
Phó Hành Diễn lại lấy một chai nước khoáng từ trong tủ lạnh ra đưa cho tôi: “Vậy thư thả một tháng được không?”
Người hắn cao 1m9, đứng ở trước mặt khiến tôi rất có cảm giác áp lực.
Đặc biệt là chiếc áo thể dục bó sát lộ ra toàn bộ cơ ngực và cơ bụng.
Nếu chọc vào thì có cảm giác như thế nào nhỉ?
Tôi đột nhiên cảm thấy khát nước, vừa vặn nắp chai vừa nói: “Không được, ít nhất thì anh cũng phải giao trước nửa năm tiền thuê nhà, nửa năm còn lại thì để tháng sau đóng cũng được”
Tôi còn chưa nói dứt câu, chai nước khoáng không vặn được trong tay đã bị Phó Hành Diễn lấy đi.
Tôi còn tưởng hắn muốn trở mặt, ai ngờ hắn chỉ mở chai nước ra rồi đưa lại cho tôi: “Vậy tôi đi dọn dẹp hành lý, đêm nay sẽ dọn ra ngay”
Hắn xoay người vào nhà dọn hành lý thật.
Xem ra đúng là không có tiền.
Khụ khụ, tuyển thủ quyền anh mà nghèo đến vậy sao? Đóng tiền thuê nhà cũng không nổi?
Hay là gần đây hắn gặp chuyện gì khó khăn?
Hệ thống đột nhiên online: “Ký chủ, mời công lược hắn”
“Phụt…” Nước trong miệng tôi suýt chút nữa thì phun hết ra ngoài.
02.
Ba tháng trước, tôi xuyên vào một quyển truyện thiên kim giới hào môn.
Còn được tặng kèm thêm một hệ thống công lược.
Đây là nhiệm vụ công lược đầu tiên hệ thống công bố.
Tôi rùng mình một cái: “Hắn trông hùng hổ quá, tôi sợ ăn không tiêu”
Hệ thống cười khinh: “Ăn thử là nghiện liền, hí hí hí”
Phó Hành Diễn từ trong phòng đi ra, tới ban công thu quần áo.
Trong tay hắn cầm một cái quần lót, lúc đi ngang qua phòng khách còn hỏi tôi: “Sao cô chưa đi?”
Hệ thống lại lên tiếng: “Là size lớn nhất đó, ký chủ thật có phúc”
Tai tôi lập tức đỏ lên, cái gì size lớn nhất cơ?
Khụ khụ, bé không biết gì hết, đừng dạy hư bé!!
Hệ thống tiếp tục đưa ra mệnh lệnh: “Mời ký chủ chọc vào cơ ngực của hắn”
Cái này… Cơ ngực là chỗ thích chọc là chọc à?
Lỡ chọc vào chọc ra vấn đề luôn thì sao?
Sau đó, tôi đứng dậy khỏi sô pha, đi đến trước mặt hắn.
Vươn ngón tay, chọc vào cơ ngực của Phó Hành Diễn.
A… cứng quá, muốn chọc nữa.
Phó Hành Diễn sửng sốt, hai tai ửng đỏ, như thể chưa từng gặp ai lớn mật như tôi vậy: “Cô làm gì vậy?”
Không đợi tôi trả lời, hệ thống đưa ra mệnh lệnh: “Mời ký chủ chọc vào cơ bụng của hắn.”
Chọc cơ ngực của người ta đã không biết phải giải thích làm sao rồi.
Giờ còn phải chọc cơ bụng nữa, gi ết bà đây luôn cho rồi đi!!
Tôi căng da đầu, tiếp tục dời tay xuống cơ bụng của Phó Hành Diễn, cười quyến rũ: “Hay là, lấy anh thay tiền thuê nhà đi?”
Ánh mắt Phó Hành Diễn trầm xuống, giọng nói hơi khàn: “Cô nói cái gì? Cô nói lại xem?”
03.
Hệ thống lần nữa đưa ra mệnh lệnh: “Đêm nay càng nhiều lần thì càng được nhiều phần thưởng, ký chủ cố lên!”
Tôi nuốt nước miếng, to gan nói: “Tôi nói, lấy anh thay cho tiền thuê nhà”
“Không phải anh đang khó khăn sao? Đồng ý với tôi thì đêm nay không phải dọn ra nữa”
“Một lần bằng một tháng tiền thuê”
“Muốn được trừ bao nhiêu tháng là do anh cả đấy”
Mấy lời cuối nói nhỏ như muỗi.
Nhưng Phó Hành Diễn đều nghe rõ.
Hắn đánh giá tôi, ánh mắt sâu hun hút: “Cô chắc chưa?”
Tôi gật đầu: “Chắc”
Nháy mắt tiếp theo, tôi bị hắn chặn ngang bế lên, đặt xuống sô pha.
Ngón tay hắn vuốt ve eo tôi, hàm ý sâu xa nói: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy”
Tôi cố gắng bình tĩnh: “Không hối hận”
Phó Hành Diễn ở ngay trước mặt tôi, cởi áo thể dục ra.
Tôi lập tức nhìn rõ dáng người của hắn, đúng là không có chỗ chê.
Còn chưa kịp xem đủ, môi đã bị che lại, một nụ hôn nồng nhiệt ập tới.
Mồ hôi chảy xuống, sượt qua cằm hắn, dừng lại trên xương quai xanh của tôi.
Gió cuốn mây tan, giọt mồ hôi nóng bỏng bị hôn tới.
Da đầu tôi tê dại.
Giọng nói của hắn vừa trầm vừa khàn: “Tôi đi tắm, em có muốn tắm cùng không?”
Hệ thống ra lệnh: “Ký chủ, mau trả lời muốn”
Mặt tôi đỏ ửng, dịu dàng nói: “Phòng tắm trơn lắm, anh ôm tôi đi”
04.
Hơi nước mờ mịt trong phòng tắm khiến đôi mắt tôi cũng trở nên mơ mơ màng màng, giống như hồ ly tinh quyến rũ người.
Còn Phó Hành Diễn lại giống như một người đang hành tẩu trong sa mạc, cổ họng đang khát khô thì gặp được một ốc đảo.
Hắn không hổ là một tay quyền anh.
Thể lực đúng là kinh người.
Tắm xong, tôi nằm vật ra sô pha thiu thiu ngủ.
Hắn đi tới hôn cho tôi tỉnh lại, nhỏ giọng dỗ dành: “Đừng ngủ”
Tôi giống như con mèo nhỏ lười biếng: “Giảm hai tháng đủ rồi mà”
Phó Hành Diễn quỳ gối trên sô pha, ngọn lửa trong đáy mắt hừng hực: “Sao mà đủ được?”
“...”
“À, tôi chưa biết tên em”
“Tôi tên Hạ Dạ Vi”
Bóng đêm say lòng người, gió ấm thổi qua, trên ban công có một chậu tường vi đang vào thời điểm nở rộ nhất.
Ngày hôm sau, tôi từ trong phòng Phó Hành Diễn đi ra.
Sáng sớm hắn đã ra ngoài, tràn đầy năng lượng ghê.
Hệ thống online: “Chúc mừng đêm qua ký chủ đã công lược mục tiêu thành công, mời kiểm tra và nhận khen thưởng…”
“Thưởng giảm đi 3 cân, đã có hiệu lực”
“Thưởng trắng thêm một tone, đã có hiệu lực”
“Thưởng xinh đẹp + 10, đã có hiệu lực”
“Thưởng mị lực + 10, đã có hiệu lực”
“Thưởng vòng một lớn thêm một size, đã có hiệu lực”
“Thưởng cơ thể mềm mại + 10, đã có hiệu lực”
“Thưởng thẻ ngân hàng +77777, đã nhập thưởng”
Nghe tiếng khen thưởng liên tục trong đầu, tôi lại vui vẻ trở lại.
Mấy cái khen thưởng khác tạm thời không nói, tôi vốn là một vũ công, được thưởng thêm cơ thể mềm mại, sau này chắc chắn có thể khiêu chiến thêm nhiều động tác khó hơn nữa.
Hệ thống chen vào nói: “Hì hì, đúng là có thể khiêu chiến thêm nhiều động tác khó hơn nữa đấy!”
Công lược như này, sau này nhiều nhiều vào nhé!
Vừa lên xe, mẹ tôi liền gọi tới.
Bà hỏi: “Vi Vi, thu tiền thuê nhà sao rồi?”
Tôi tính nhẩm trong lòng, trả lời: “Cũng tàm tạm rồi mẹ, còn một hộ nữa thôi”
Mẹ tôi liệu sự như thần: “Có phải căn 1101 ở Cẩm Tú Viên không? Mẹ đang định nói cho con, có người trả gấp đôi để thuê căn đó đó, con bảo người ta hai ngày nữa dọn ra ngoài đi”
Tôi nhớ tới tối hôm qua, mặt không nhịn được lại đỏ lên: “Mẹ, không được đâu, anh ta còn phải ở đây bảy tháng nữa lận”
Mẹ tôi khó hiểu hỏi lại: “Sao lại bảy tháng? Không phải không đóng tiền thuê sao?”
Tôi thấy bóng dáng Phó Hành Diễn đang đi về phía bãi đỗ xe, vội vàng muốn cúp điện thoại: “Mẹ, con có việc cái, xong con gọi cho mẹ sau”
Vừa cúp điện thoại, Phó Hành Diễn đã tới bên ngoài cửa xe, như có chuyện muốn nói với tôi.
“Có chuyện gì sao?” Tôi mở cửa xe ra.
Trong tay hắn cầm một tuýp thuốc mỡ, ôm tôi từ ghế lái xuống ghế sau: “Em bị trầy da, tôi mua thuốc cho em…”
05.
Tối hôm qua trong phòng tắm, đúng là sau eo tôi bị đụng trúng vào bồn rửa tay.
Tôi nhỏ giọng nói: “Anh nhớ giặt sô pha đi đấy”
Hắn tiếp lời: “Ừ, ga giường cũng phải thay nữa”
Mặt tôi càng đỏ hơn, dựa vào trên ghế.
Phó Hành Diễn vén áo tôi lên, hô hấp càng nặng hơn: “Da em mềm quá vậy, đụng một tí đã đỏ lên rồi”
Tôi giấu mặt trong gối ôm: “Đừng… đừng nói nữa”
Lòng bàn tay hắn dính thuốc mỡ, nhẹ nhàng thoe đều thuốc lên phần da bị trầy phía sau eo của tôi: “Lời tối hôm qua em nói còn tính không? Miễn bảy tháng tiền thuê”
Tuy hắn làm rất nhẹ nhàng, nhưng thuốc mỡ vừa dính vào miệng vết thương một cái vẫn nhói lên.
“A…”
“Tính”
Phó Hành Diễn vừa lòng mà cong cong khóe môi, lật người tôi lại.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn bắt đầu trở nên kỳ lạ, tôi vội vàng lấy gối ôm che lại: “Được rồi, anh mau xuống đi”
Lúc này hắn mới chịu thôi, lấy điện thoại chìa ra trước mặt tôi: “Kết bạn đi, hôm nào có trận thi đấu, tôi mời em đến xem”
“Được” Tôi quét mã của hắn, lại có thêm một người bạn.
06.
Về tới nhà.
Tôi nằm vật ra sô pha, bảo mẫu cắt trái cây mang đến.
Mẹ tôi từ lầu hai đi xuống, nghiêm túc nói: “Vi Vi, mẹ vừa nghe tin Tạ Lâm vượt ngục, dạo này con ra ngoài phải cẩn thận một chút đấy, mẹ sợ hắn tìm đến trả thù chúng ta”
Trong tay mẹ tôi có vô số bất động sản, để không cũng không làm gì nên mang cho thuê.
Tạ Lâm trong miệng bà là người thuê nhà trước đây.
Tạ Lâm có khuynh hướng bạo lực, trong truyện gốc, vào ba năm trước, lúc tôi đến nhà hắn để thu tiền thuê nhà, đang đứng ở ngoài cửa thì nghe thấy mùi m áu tươi.
Trên quần áo hắn vẫn còn dính vết m áu.
Thấy tôi cứ nhìn nhìn hắn, hắn mới giải thích rằng: “Đang làm thịt gà trong phòng khách, cô có muốn vào xem thử không?”
“Vợ anh có ở nhà không?” Tôi thò đầu vào trong nhà, không nhìn thấy vợ của Tạ Lâm.
“Cô ấy đi siêu thị mua nước tương, chắc là sắp về rồi, cô ở lại ăn cơm với chúng tôi đi!” Tạ Lâm mở rộng cửa ý mời tôi vào nhà.
Tôi nhìn sắc mặt kỳ lạ của Tạ Lâm, trong lòng đã sợ run hết cả lên rồi.
“Không cần, không cần đâu, mẹ tôi đang ở nhà chờ tôi về ăn cơm, tôi về đây” Tôi xua tay, chạy trối ch ết.
Đến khi về nhà rồi tôi càng nghĩ càng thấy không đúng.
Vì thế đã báo cảnh sát.
Lúc cảnh sát đến nhà của Tạ Lâm, hắn vừa mới p h a n h t h â y xong t h i t h ể của vợ hắn, đang lấy xương để hầm canh.
Cảnh sát bắt hắn bỏ tù, phán mười năm, vì vậy mà Tạ Lâm ghi thù tôi, tuyên bối chờ hắn ra ngoài sẽ tới trả thù tôi.
Tôi rùng mình một cái: “Vượt ngục sao?”
Mẹ tôi còn sợ hãi hơn cả tôi: “Vi Vi, mấy buổi diễn thời gian này hủy đi, mẹ không yên tâm.”
Công việc của tôi là một vũ công, nửa tháng sau có một buổi biểu diễn, làm bạn nhảy cho ca sĩ Tô Thần Tuấn trong buổi biểu diễn cá nhân của cậu ta.
Tôi và Tô Thần Tuấn là bạn học chung thời đại học, khó lắm mới có cơ hội hợp tác với nhau, tôi không muốn thất hứa.
Huống chi, Tạ Lâm trốn ngục ra ngoài, cảnh sát chắc đang đuổi bắt hắn.
Hắn chạy trốn còn không kịp, có lẽ sẽ không tới tìm tôi đâu nhỉ?
Nhưng mà không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
(*Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ)
Tôi nhớ tới Phó Hành Diễn, hai mắt liền sáng ngời, nói với mẹ: “Mẹ, hay là mời vệ sĩ được không?”
Mẹ tôi cũng cảm thấy đây là cách hay, lập tức gật đầu: “Được, một vệ sĩ chắc không đủ đâu, con thuê bốn người đi, mẹ chuyển tiền cho con!”
07.
Vài ngày sau, tôi gửi tin nhắn cho Phó Hành Diễn: 【 Đang làm gì vậy? Đang bận à? 】
Hắn đang luyện quyền, nửa tiếng sau mới trả lời tôi: 【 Lúc nãy đang luyện quyền, em có muốn tới xem không? 】
【 Gửi địa chỉ cho tôi. 】Vừa hay tôi muốn xem thử thực lực của hắn thế nào.
Nếu thực lực không quá tệ, tôi có thể suy xét thuê hắn làm vệ sĩ, bảo vệ an toàn cho tôi.
Phó Hành Diễn gửi địa chỉ câu lạc bộ quyền anh của bọn hắn cho tôi.
Tôi lái xe đi đến câu lạc bộ, lúc đến vẫn đang trong thời gian luyện quyền, Phó Hành Diễn đang đánh nhau cùng với một người khác.
Tay quyền anh kia từng là quán quân của mấy cuộc thi trước đây của giới quyền anh, tên là Kỳ Trụ.
Bây giờ đã giải nghệ, lập nên câu lạc bộ quyền anh này, kiêm luôn chức huấn luyện viên.
Tôi đứng ở một bên khán đài.
Phó Hành Diễn vừa liếc mắt thấy tôi tới, ý chí chiến đấu lập tức bị kích thích lên.
Qua mấy hiệp, hắn thế mà đè đầu được cả Kỳ Trụ.
Tôi vỗ tay, khen thầm trong lòng: “Lợi hại quá!”
Hệ thống vô cùng kiêu ngạo: “Đương nhiên rồi, sau này Phó Hành Diễn sẽ đoạt được vô số huy chương vàng, thành tựu trong giới quyền anh còn siêu việt hơn cả Kỳ Trụ, không thì sao tôi lại chọn hắn làm mục tiêu công lược cho cô chứ?”
Thì ra là quán quân tương lai!
Vậy thì chắc chắn đủ tư cách làm vệ sĩ cho tôi.
Tôi đi lên, đưa một chai nước cho Phó Hành Diễn.
Kỳ Trụ thấy tôi, quay sang hỏi Phó Hành Diễn: “Bạn gái cậu à?”
“Ừ” Phó Hành Diễn gật đầu, nắm tay tôi đi về phía phòng nghỉ.
08.
Trong phòng nghỉ.
Phó Hành Diễn đang dùng khăn lông lau mồ hôi.
Tôi nhìn tới mức ngơ ngác, không thể không nói, người đàn ông này đúng là cực phẩm: “Phó Hành Diễn, tôi thành bạn gái anh khi nào vậy?”
Phó Hành Diễn tới gần, giọng nói mê hoặc: “Vậy em có muốn làm bạn gái tôi không? Huy chương vàng với tiền thưởng sau này của tôi sẽ cho em tất”
Có trực tiếp quá không vậy?
Tôi chỉ đi thận, hắn đã bắt đầu đi tâm rồi?
Tôi chuyển đề tài: “Khụ khụ, đừng náo loạn, hôm nay tôi tìm anh là có một chuyện quan trọng”
Sắc mặt hắn lạnh lùng trở lại: “Chuyện gì?”
Tôi nói: “Tôi muốn thuê anh làm vệ sĩ, tiền lương anh cứ ra đi”
“Tôi là tuyển thủ quyền anh, không làm vệ sĩ. Nhưng mà nếu là em thì cũng được”
Nói xong lại tiếp lời: “Còn tiền lương thì không cần, em không lấy tiền thuê nhà của tôi, cho đi cho lại thôi”
Hí hí, không cần trả tiền đã có một vệ sĩ.
Không tồi.
“Em ngồi đây đi, tôi đi tắm rửa thay quần áo, lát nữa dẫn em đi ăn”
Tôi đang định gật đầu, hệ thống đột nhiên tuyên bố nhiệm vụ: “Mời ký chủ khiến Phó Hành Diễn dạy cô vài chiêu phòng thân”
Tôi đáp: “Được”
Hệ thống bổ sung: “Trong phòng tắm”
Wtf?!
Dạy ở đâu không dạy, sao phải chen chúc trong cái chỗ đó hả?
Được được được, muốn chơi như vậy chứ gì?
Tôi hỏi hệ thống: “Được thưởng gì?”
Hệ thống đáp: “Mỗi lần học được một chiêu phòng thân, phòng ngự +10, không có giới hạn”
Bây giờ tính mạng tôi đang bị đe dọa, tăng giá trị phòng ngự nghe có vẻ không tệ.
Tuy Phó Hành Diễn đã đồng ý làm vệ sĩ cho tôi nhưng hắn còn công việc của mình, không thể lúc nào 24/24 cũng bảo vệ tôi được.
Tăng giá trị phòng ngự, nói không chừng vào lúc mấu chốt có thể cứu tôi một mạng.
Bà đây liều mạng vậy!
Tôi nắm lấy tay Phó Hành Diễn, đi về phía trước, chỉ tay vào phòng tắm: “Tôi muốn học vài chiêu phòng thân, có được không?
“Hôm nay đến kỳ đóng tiền thuê nhà, muốn thuê tiếp thì phải đóng tiền thuê của năm sau”
Tôi đưa mã QR ra trước mặt Phó Hành Diễn: “Đúng rồi, mẹ tôi nói, tiền thuê nhà năm sau tăng thêm 10%, một năm là 3,96 vạn, anh quét mã QR này”
Phó Hành Diễn là tuyển thủ quyền anh chuyên nghiệp, vừa mới đánh xong một trận thi đấu về.
Nhìn vết thương trên người hắn có thể đoán được, hẳn là thua rồi.
Trên mặt cũng không thoát được nạn, lác đác vài vết thương, cơ mà cũng không che được vẻ điển trai ấy.
Hắn lấy đá trong tủ lạnh ra, đắp lên vết thương: “Gần đây đang hơi khó khăn, có thể thư thả thêm hai tháng không?”
Hai tháng?
Vậy thì lâu lắm!
Thư thả hai ba ngày đã khó rồi.
Làm gì có ai mở miệng đã đòi thư thả hai tháng?
Tôi lạnh lùng từ chối: “Không được, hôm nay anh không đóng tiền thì đêm nay dọn ra ngoài đi, còn rất nhiều người đang chờ thuê đấy”
Phó Hành Diễn lại lấy một chai nước khoáng từ trong tủ lạnh ra đưa cho tôi: “Vậy thư thả một tháng được không?”
Người hắn cao 1m9, đứng ở trước mặt khiến tôi rất có cảm giác áp lực.
Đặc biệt là chiếc áo thể dục bó sát lộ ra toàn bộ cơ ngực và cơ bụng.
Nếu chọc vào thì có cảm giác như thế nào nhỉ?
Tôi đột nhiên cảm thấy khát nước, vừa vặn nắp chai vừa nói: “Không được, ít nhất thì anh cũng phải giao trước nửa năm tiền thuê nhà, nửa năm còn lại thì để tháng sau đóng cũng được”
Tôi còn chưa nói dứt câu, chai nước khoáng không vặn được trong tay đã bị Phó Hành Diễn lấy đi.
Tôi còn tưởng hắn muốn trở mặt, ai ngờ hắn chỉ mở chai nước ra rồi đưa lại cho tôi: “Vậy tôi đi dọn dẹp hành lý, đêm nay sẽ dọn ra ngay”
Hắn xoay người vào nhà dọn hành lý thật.
Xem ra đúng là không có tiền.
Khụ khụ, tuyển thủ quyền anh mà nghèo đến vậy sao? Đóng tiền thuê nhà cũng không nổi?
Hay là gần đây hắn gặp chuyện gì khó khăn?
Hệ thống đột nhiên online: “Ký chủ, mời công lược hắn”
“Phụt…” Nước trong miệng tôi suýt chút nữa thì phun hết ra ngoài.
02.
Ba tháng trước, tôi xuyên vào một quyển truyện thiên kim giới hào môn.
Còn được tặng kèm thêm một hệ thống công lược.
Đây là nhiệm vụ công lược đầu tiên hệ thống công bố.
Tôi rùng mình một cái: “Hắn trông hùng hổ quá, tôi sợ ăn không tiêu”
Hệ thống cười khinh: “Ăn thử là nghiện liền, hí hí hí”
Phó Hành Diễn từ trong phòng đi ra, tới ban công thu quần áo.
Trong tay hắn cầm một cái quần lót, lúc đi ngang qua phòng khách còn hỏi tôi: “Sao cô chưa đi?”
Hệ thống lại lên tiếng: “Là size lớn nhất đó, ký chủ thật có phúc”
Tai tôi lập tức đỏ lên, cái gì size lớn nhất cơ?
Khụ khụ, bé không biết gì hết, đừng dạy hư bé!!
Hệ thống tiếp tục đưa ra mệnh lệnh: “Mời ký chủ chọc vào cơ ngực của hắn”
Cái này… Cơ ngực là chỗ thích chọc là chọc à?
Lỡ chọc vào chọc ra vấn đề luôn thì sao?
Sau đó, tôi đứng dậy khỏi sô pha, đi đến trước mặt hắn.
Vươn ngón tay, chọc vào cơ ngực của Phó Hành Diễn.
A… cứng quá, muốn chọc nữa.
Phó Hành Diễn sửng sốt, hai tai ửng đỏ, như thể chưa từng gặp ai lớn mật như tôi vậy: “Cô làm gì vậy?”
Không đợi tôi trả lời, hệ thống đưa ra mệnh lệnh: “Mời ký chủ chọc vào cơ bụng của hắn.”
Chọc cơ ngực của người ta đã không biết phải giải thích làm sao rồi.
Giờ còn phải chọc cơ bụng nữa, gi ết bà đây luôn cho rồi đi!!
Tôi căng da đầu, tiếp tục dời tay xuống cơ bụng của Phó Hành Diễn, cười quyến rũ: “Hay là, lấy anh thay tiền thuê nhà đi?”
Ánh mắt Phó Hành Diễn trầm xuống, giọng nói hơi khàn: “Cô nói cái gì? Cô nói lại xem?”
03.
Hệ thống lần nữa đưa ra mệnh lệnh: “Đêm nay càng nhiều lần thì càng được nhiều phần thưởng, ký chủ cố lên!”
Tôi nuốt nước miếng, to gan nói: “Tôi nói, lấy anh thay cho tiền thuê nhà”
“Không phải anh đang khó khăn sao? Đồng ý với tôi thì đêm nay không phải dọn ra nữa”
“Một lần bằng một tháng tiền thuê”
“Muốn được trừ bao nhiêu tháng là do anh cả đấy”
Mấy lời cuối nói nhỏ như muỗi.
Nhưng Phó Hành Diễn đều nghe rõ.
Hắn đánh giá tôi, ánh mắt sâu hun hút: “Cô chắc chưa?”
Tôi gật đầu: “Chắc”
Nháy mắt tiếp theo, tôi bị hắn chặn ngang bế lên, đặt xuống sô pha.
Ngón tay hắn vuốt ve eo tôi, hàm ý sâu xa nói: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy”
Tôi cố gắng bình tĩnh: “Không hối hận”
Phó Hành Diễn ở ngay trước mặt tôi, cởi áo thể dục ra.
Tôi lập tức nhìn rõ dáng người của hắn, đúng là không có chỗ chê.
Còn chưa kịp xem đủ, môi đã bị che lại, một nụ hôn nồng nhiệt ập tới.
Mồ hôi chảy xuống, sượt qua cằm hắn, dừng lại trên xương quai xanh của tôi.
Gió cuốn mây tan, giọt mồ hôi nóng bỏng bị hôn tới.
Da đầu tôi tê dại.
Giọng nói của hắn vừa trầm vừa khàn: “Tôi đi tắm, em có muốn tắm cùng không?”
Hệ thống ra lệnh: “Ký chủ, mau trả lời muốn”
Mặt tôi đỏ ửng, dịu dàng nói: “Phòng tắm trơn lắm, anh ôm tôi đi”
04.
Hơi nước mờ mịt trong phòng tắm khiến đôi mắt tôi cũng trở nên mơ mơ màng màng, giống như hồ ly tinh quyến rũ người.
Còn Phó Hành Diễn lại giống như một người đang hành tẩu trong sa mạc, cổ họng đang khát khô thì gặp được một ốc đảo.
Hắn không hổ là một tay quyền anh.
Thể lực đúng là kinh người.
Tắm xong, tôi nằm vật ra sô pha thiu thiu ngủ.
Hắn đi tới hôn cho tôi tỉnh lại, nhỏ giọng dỗ dành: “Đừng ngủ”
Tôi giống như con mèo nhỏ lười biếng: “Giảm hai tháng đủ rồi mà”
Phó Hành Diễn quỳ gối trên sô pha, ngọn lửa trong đáy mắt hừng hực: “Sao mà đủ được?”
“...”
“À, tôi chưa biết tên em”
“Tôi tên Hạ Dạ Vi”
Bóng đêm say lòng người, gió ấm thổi qua, trên ban công có một chậu tường vi đang vào thời điểm nở rộ nhất.
Ngày hôm sau, tôi từ trong phòng Phó Hành Diễn đi ra.
Sáng sớm hắn đã ra ngoài, tràn đầy năng lượng ghê.
Hệ thống online: “Chúc mừng đêm qua ký chủ đã công lược mục tiêu thành công, mời kiểm tra và nhận khen thưởng…”
“Thưởng giảm đi 3 cân, đã có hiệu lực”
“Thưởng trắng thêm một tone, đã có hiệu lực”
“Thưởng xinh đẹp + 10, đã có hiệu lực”
“Thưởng mị lực + 10, đã có hiệu lực”
“Thưởng vòng một lớn thêm một size, đã có hiệu lực”
“Thưởng cơ thể mềm mại + 10, đã có hiệu lực”
“Thưởng thẻ ngân hàng +77777, đã nhập thưởng”
Nghe tiếng khen thưởng liên tục trong đầu, tôi lại vui vẻ trở lại.
Mấy cái khen thưởng khác tạm thời không nói, tôi vốn là một vũ công, được thưởng thêm cơ thể mềm mại, sau này chắc chắn có thể khiêu chiến thêm nhiều động tác khó hơn nữa.
Hệ thống chen vào nói: “Hì hì, đúng là có thể khiêu chiến thêm nhiều động tác khó hơn nữa đấy!”
Công lược như này, sau này nhiều nhiều vào nhé!
Vừa lên xe, mẹ tôi liền gọi tới.
Bà hỏi: “Vi Vi, thu tiền thuê nhà sao rồi?”
Tôi tính nhẩm trong lòng, trả lời: “Cũng tàm tạm rồi mẹ, còn một hộ nữa thôi”
Mẹ tôi liệu sự như thần: “Có phải căn 1101 ở Cẩm Tú Viên không? Mẹ đang định nói cho con, có người trả gấp đôi để thuê căn đó đó, con bảo người ta hai ngày nữa dọn ra ngoài đi”
Tôi nhớ tới tối hôm qua, mặt không nhịn được lại đỏ lên: “Mẹ, không được đâu, anh ta còn phải ở đây bảy tháng nữa lận”
Mẹ tôi khó hiểu hỏi lại: “Sao lại bảy tháng? Không phải không đóng tiền thuê sao?”
Tôi thấy bóng dáng Phó Hành Diễn đang đi về phía bãi đỗ xe, vội vàng muốn cúp điện thoại: “Mẹ, con có việc cái, xong con gọi cho mẹ sau”
Vừa cúp điện thoại, Phó Hành Diễn đã tới bên ngoài cửa xe, như có chuyện muốn nói với tôi.
“Có chuyện gì sao?” Tôi mở cửa xe ra.
Trong tay hắn cầm một tuýp thuốc mỡ, ôm tôi từ ghế lái xuống ghế sau: “Em bị trầy da, tôi mua thuốc cho em…”
05.
Tối hôm qua trong phòng tắm, đúng là sau eo tôi bị đụng trúng vào bồn rửa tay.
Tôi nhỏ giọng nói: “Anh nhớ giặt sô pha đi đấy”
Hắn tiếp lời: “Ừ, ga giường cũng phải thay nữa”
Mặt tôi càng đỏ hơn, dựa vào trên ghế.
Phó Hành Diễn vén áo tôi lên, hô hấp càng nặng hơn: “Da em mềm quá vậy, đụng một tí đã đỏ lên rồi”
Tôi giấu mặt trong gối ôm: “Đừng… đừng nói nữa”
Lòng bàn tay hắn dính thuốc mỡ, nhẹ nhàng thoe đều thuốc lên phần da bị trầy phía sau eo của tôi: “Lời tối hôm qua em nói còn tính không? Miễn bảy tháng tiền thuê”
Tuy hắn làm rất nhẹ nhàng, nhưng thuốc mỡ vừa dính vào miệng vết thương một cái vẫn nhói lên.
“A…”
“Tính”
Phó Hành Diễn vừa lòng mà cong cong khóe môi, lật người tôi lại.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn bắt đầu trở nên kỳ lạ, tôi vội vàng lấy gối ôm che lại: “Được rồi, anh mau xuống đi”
Lúc này hắn mới chịu thôi, lấy điện thoại chìa ra trước mặt tôi: “Kết bạn đi, hôm nào có trận thi đấu, tôi mời em đến xem”
“Được” Tôi quét mã của hắn, lại có thêm một người bạn.
06.
Về tới nhà.
Tôi nằm vật ra sô pha, bảo mẫu cắt trái cây mang đến.
Mẹ tôi từ lầu hai đi xuống, nghiêm túc nói: “Vi Vi, mẹ vừa nghe tin Tạ Lâm vượt ngục, dạo này con ra ngoài phải cẩn thận một chút đấy, mẹ sợ hắn tìm đến trả thù chúng ta”
Trong tay mẹ tôi có vô số bất động sản, để không cũng không làm gì nên mang cho thuê.
Tạ Lâm trong miệng bà là người thuê nhà trước đây.
Tạ Lâm có khuynh hướng bạo lực, trong truyện gốc, vào ba năm trước, lúc tôi đến nhà hắn để thu tiền thuê nhà, đang đứng ở ngoài cửa thì nghe thấy mùi m áu tươi.
Trên quần áo hắn vẫn còn dính vết m áu.
Thấy tôi cứ nhìn nhìn hắn, hắn mới giải thích rằng: “Đang làm thịt gà trong phòng khách, cô có muốn vào xem thử không?”
“Vợ anh có ở nhà không?” Tôi thò đầu vào trong nhà, không nhìn thấy vợ của Tạ Lâm.
“Cô ấy đi siêu thị mua nước tương, chắc là sắp về rồi, cô ở lại ăn cơm với chúng tôi đi!” Tạ Lâm mở rộng cửa ý mời tôi vào nhà.
Tôi nhìn sắc mặt kỳ lạ của Tạ Lâm, trong lòng đã sợ run hết cả lên rồi.
“Không cần, không cần đâu, mẹ tôi đang ở nhà chờ tôi về ăn cơm, tôi về đây” Tôi xua tay, chạy trối ch ết.
Đến khi về nhà rồi tôi càng nghĩ càng thấy không đúng.
Vì thế đã báo cảnh sát.
Lúc cảnh sát đến nhà của Tạ Lâm, hắn vừa mới p h a n h t h â y xong t h i t h ể của vợ hắn, đang lấy xương để hầm canh.
Cảnh sát bắt hắn bỏ tù, phán mười năm, vì vậy mà Tạ Lâm ghi thù tôi, tuyên bối chờ hắn ra ngoài sẽ tới trả thù tôi.
Tôi rùng mình một cái: “Vượt ngục sao?”
Mẹ tôi còn sợ hãi hơn cả tôi: “Vi Vi, mấy buổi diễn thời gian này hủy đi, mẹ không yên tâm.”
Công việc của tôi là một vũ công, nửa tháng sau có một buổi biểu diễn, làm bạn nhảy cho ca sĩ Tô Thần Tuấn trong buổi biểu diễn cá nhân của cậu ta.
Tôi và Tô Thần Tuấn là bạn học chung thời đại học, khó lắm mới có cơ hội hợp tác với nhau, tôi không muốn thất hứa.
Huống chi, Tạ Lâm trốn ngục ra ngoài, cảnh sát chắc đang đuổi bắt hắn.
Hắn chạy trốn còn không kịp, có lẽ sẽ không tới tìm tôi đâu nhỉ?
Nhưng mà không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
(*Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ)
Tôi nhớ tới Phó Hành Diễn, hai mắt liền sáng ngời, nói với mẹ: “Mẹ, hay là mời vệ sĩ được không?”
Mẹ tôi cũng cảm thấy đây là cách hay, lập tức gật đầu: “Được, một vệ sĩ chắc không đủ đâu, con thuê bốn người đi, mẹ chuyển tiền cho con!”
07.
Vài ngày sau, tôi gửi tin nhắn cho Phó Hành Diễn: 【 Đang làm gì vậy? Đang bận à? 】
Hắn đang luyện quyền, nửa tiếng sau mới trả lời tôi: 【 Lúc nãy đang luyện quyền, em có muốn tới xem không? 】
【 Gửi địa chỉ cho tôi. 】Vừa hay tôi muốn xem thử thực lực của hắn thế nào.
Nếu thực lực không quá tệ, tôi có thể suy xét thuê hắn làm vệ sĩ, bảo vệ an toàn cho tôi.
Phó Hành Diễn gửi địa chỉ câu lạc bộ quyền anh của bọn hắn cho tôi.
Tôi lái xe đi đến câu lạc bộ, lúc đến vẫn đang trong thời gian luyện quyền, Phó Hành Diễn đang đánh nhau cùng với một người khác.
Tay quyền anh kia từng là quán quân của mấy cuộc thi trước đây của giới quyền anh, tên là Kỳ Trụ.
Bây giờ đã giải nghệ, lập nên câu lạc bộ quyền anh này, kiêm luôn chức huấn luyện viên.
Tôi đứng ở một bên khán đài.
Phó Hành Diễn vừa liếc mắt thấy tôi tới, ý chí chiến đấu lập tức bị kích thích lên.
Qua mấy hiệp, hắn thế mà đè đầu được cả Kỳ Trụ.
Tôi vỗ tay, khen thầm trong lòng: “Lợi hại quá!”
Hệ thống vô cùng kiêu ngạo: “Đương nhiên rồi, sau này Phó Hành Diễn sẽ đoạt được vô số huy chương vàng, thành tựu trong giới quyền anh còn siêu việt hơn cả Kỳ Trụ, không thì sao tôi lại chọn hắn làm mục tiêu công lược cho cô chứ?”
Thì ra là quán quân tương lai!
Vậy thì chắc chắn đủ tư cách làm vệ sĩ cho tôi.
Tôi đi lên, đưa một chai nước cho Phó Hành Diễn.
Kỳ Trụ thấy tôi, quay sang hỏi Phó Hành Diễn: “Bạn gái cậu à?”
“Ừ” Phó Hành Diễn gật đầu, nắm tay tôi đi về phía phòng nghỉ.
08.
Trong phòng nghỉ.
Phó Hành Diễn đang dùng khăn lông lau mồ hôi.
Tôi nhìn tới mức ngơ ngác, không thể không nói, người đàn ông này đúng là cực phẩm: “Phó Hành Diễn, tôi thành bạn gái anh khi nào vậy?”
Phó Hành Diễn tới gần, giọng nói mê hoặc: “Vậy em có muốn làm bạn gái tôi không? Huy chương vàng với tiền thưởng sau này của tôi sẽ cho em tất”
Có trực tiếp quá không vậy?
Tôi chỉ đi thận, hắn đã bắt đầu đi tâm rồi?
Tôi chuyển đề tài: “Khụ khụ, đừng náo loạn, hôm nay tôi tìm anh là có một chuyện quan trọng”
Sắc mặt hắn lạnh lùng trở lại: “Chuyện gì?”
Tôi nói: “Tôi muốn thuê anh làm vệ sĩ, tiền lương anh cứ ra đi”
“Tôi là tuyển thủ quyền anh, không làm vệ sĩ. Nhưng mà nếu là em thì cũng được”
Nói xong lại tiếp lời: “Còn tiền lương thì không cần, em không lấy tiền thuê nhà của tôi, cho đi cho lại thôi”
Hí hí, không cần trả tiền đã có một vệ sĩ.
Không tồi.
“Em ngồi đây đi, tôi đi tắm rửa thay quần áo, lát nữa dẫn em đi ăn”
Tôi đang định gật đầu, hệ thống đột nhiên tuyên bố nhiệm vụ: “Mời ký chủ khiến Phó Hành Diễn dạy cô vài chiêu phòng thân”
Tôi đáp: “Được”
Hệ thống bổ sung: “Trong phòng tắm”
Wtf?!
Dạy ở đâu không dạy, sao phải chen chúc trong cái chỗ đó hả?
Được được được, muốn chơi như vậy chứ gì?
Tôi hỏi hệ thống: “Được thưởng gì?”
Hệ thống đáp: “Mỗi lần học được một chiêu phòng thân, phòng ngự +10, không có giới hạn”
Bây giờ tính mạng tôi đang bị đe dọa, tăng giá trị phòng ngự nghe có vẻ không tệ.
Tuy Phó Hành Diễn đã đồng ý làm vệ sĩ cho tôi nhưng hắn còn công việc của mình, không thể lúc nào 24/24 cũng bảo vệ tôi được.
Tăng giá trị phòng ngự, nói không chừng vào lúc mấu chốt có thể cứu tôi một mạng.
Bà đây liều mạng vậy!
Tôi nắm lấy tay Phó Hành Diễn, đi về phía trước, chỉ tay vào phòng tắm: “Tôi muốn học vài chiêu phòng thân, có được không?